Cõi Tôi - Du Tử Lê

Thơ văn Việt Nam

Moderators: hoatimxua, A Mít

Cõi Tôi - Du Tử Lê

Postby Minh Chau » 05 Sep 2006

[center]Cõi Tôi


cõi tôi, cõi nát, cõi tàn
cõi hoang mang, vội, cõi bàng hoàng, qua
cõi vui thân thể cỗi già
cõi lang thang mượn mái nhà hư không
cõi xanh, cõi lạnh, cõi cùng
cõi con muốn bỏ, cõi chồng vợ, xa
cõi em muốn dạt chân về
cõi đau nhân thế, cõi thề thốt, quên
cõi nào, cõi thật ? Tôi riêng?
cõi đêm máu chảy, cõi thương nhớ trùng
cõi tôi, cõi mịt, cõi mùng
thôi em có ghé xin đừng nghỉ lâu
cõi đời đó, có chi đâu


Bước Chậm Qua Ðời


Người đã thế ta còn chi tiếc nữa,
Tình còn chi mà ta phải điên cuồng.
Ta giận ta không thể lấy lại hồn,
Không thể chuộc lại tình đã hiến.
Không thể bỉ khinh người ta ca tụng,
Không thể bôi nhọ chính mặt ta hôn.

Tình ta đẹp nên suốt đời quý báu,
Hồn như trời nên biển rộng bao la,
Người có thể một phút giây bán rẻ,
Nhưng riêng ta lòng mãi mãi tôn thờ.

Trước bội bạc ta trở thành man dã,
Móng điên cuồng, nanh vuốt muốn giương ra
Thương cho ta không thể giết được người
Mà quay lại cào mặt ta rướm máu.

Ôi đau đớn đã nhận chìm ta xuống .
Như con chim ủ kín vết thương mình,
Lần cuối cùng ta nói với nhân gian,
Ta đắm đuối nên suốt đời ta khổ.

Ta vụng tính nên cuối cùng thua lỗ,
Đành trở về ngủ dưới mái hiên mưa.
Đành trở về cùng với hạt sương sa,
Dưới hiên lạnh thấy hồn ai co quắp.

Người cũng chỉ như trăm ngàn kẻ khác.
Sầu hai vai ta bước chậm qua đời!


Khi Trông Thơ Thụy Châu


Cũng đành người đã quên tôi
Con chim nào cũng một đời kêu than
Cây phong đã đỏ lá vàng
Quán sâu tôi quấn khăn quàng đợi đêm
Phải người quá nhẹ chân êm?
Tôi nghe như thể gió vin cửa ngoài
Cũng đành người đã ham vui
Núi non nào cũng một đời cô đơn
Tuyết trên mái cổ nghiêng hồn
Dưới chân cổ tượng cũng bồn chồn theo
Xe không nào sẽ qua đèo
Đêm nay chắc lá lại nhiều chiếc rơi
Cũng may tôi có một đời
Để đau, để khổ, để ngồi trông thư


Khi Tôi Chết Hãy Ðem Tôi Ra Biển


Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
đời lưu vong không cả một ngôi mồ
vùi đất lạ thịt xương e khó rã
hồn không đi sao trở lại quê nhà

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
nước ngược dòng sẽ đẩy xác trôi đi
bên kia biển là quê hương tôi đó
rặng tre xưa muôn tuổi vẫn xanh rì

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
và nhớ đừng vội vuốt mắt cho tôi
cho tôi hướng vọng quê tôi lần cuối
biết đâu chừng xác tôi chẳng đến nơi

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
đừng ngập ngừng vì ái ngại cho tôi
những năm trước bao người ngon miệng cá
thì sá gì thêm một xác cong queo

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
cho tôi về gặp lại các con tôi
cho tôi về nhìn thấy lệ chúng rơi
từ những mắt đã buồn hơn bóng tối

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
và trên đường hãy nhớ hát quốc ca
ôi lâu quá không còn ai hát nữa
(bài hát giờ cũng như một hồn ma)

Khi tôi chết nỗi buồn kia cũng hết
đời lưu vong tận tuyệt với linh hồn.


Mất Hay Còn Chưa Hẳn Khác Nhau


Tôi không thể ngăn buổi chiều sắp tối
như em đi mà tiếng chẳng quay về
mưa chẳng thể ướt hoài sân trí nhớ
đôi khi lòng tôi nắng mấy hôm sau

tôi không thể xóa biển chờ sóng gội
dù hôm qua lòng đã tịnh yên rồi
cây chẳng thể giữ hoài tay lá mới
đôi khi lòng tôi lại rất khoan thai

tôi không thể nói gì khi đã chết
như chưa ai kể được phút ban đầu
con đường nhỏ có hai hàng bã đậu
đôi khi tình tôi lạc tuốt trên cao

tôi không thể chẻ đôi hình với bóng
như em buồn có dễ mấy năm sau
riêng tôi đã bị tâm tôi phỉnh gạt
khi hiểu ra thì tóc đã hai màu

tôi không thể nghĩ rằng em đã khuất
mất hay còn chưa hẳn khác nhau đâu
thân giả tạm nhưng hồn không giả tạm
em nên tin tình chưa hoại bao giờ

tôi chẳng thể lột da nhìn máu chảy
như trên vai mùi tóc vẫn ân cần
dẫu sông núi nghìn năm không biến hoại
sao sầu tôi có lúc vẫn rưng rưng

tôi không thể xóa đi ngày tái kiếp
hàng me xanh ngọc dát mấy con đường
mùa đã khoác áo đi vào bóng tối
tôi hồ nghi tự hỏi có ai thương?

lòng rất lạ, có điều gì khó nói
tỏ cùng ai? Trời đất của ta đâu?
cõi thân cận chỉ có hồn đơn chiếc
và đêm đêm trăn trở giữa quê người

tôi không thể nghĩa là tôi chẳng thể
xóa bôi đi từng bước tự lưu đày
tôi không thể nghĩa là tôi có thể
nhìn ra em môi mắt đã hao gầy.


Tôi Có Người Để Nhớ Đến Tương Tư


Dè sẻn mấy viên kẹo kia cũng hết
như trăm năm ta sống được bao ngày
tôi trở về dò lại dấu mưa bay
cây thương tích quay lưng làm mặt lạ

Không ai nói vì không ai biết cả
em ở đâu? Tình tôi nữa, ở đâu?
riêng lũ chim câu nghiêng má, chụm đầu
kể nho nhỏ chuyện tình yêu thánh nữ

Tôi trở lại, ngồi đây và giả dụ
như em vừa ở đó mới đi ra
người khuất rồi nhưng mộng vẫn chưa xa
trái tim vẫn đợi tôi về gõ cửa

Em xa bạn mà thương ghê - rõ khéo!
(có ai nhờ tôi nói hộ ai đâu)
chỉ mình tôi đi, lầm lũi, kêu cầu
viết nhăng cuội, thở than cùng bóng tối

Gương chung thuỷ với lược đời, hãy chải
cho dài thêm nao nức ở trong tôi
cho tình bền dù người chẳng rẽ ngôi
mà vẫn thẳng đường đi vào vĩnh cửu

Tha thiết quá, khiến tôi thành bận bịu
đến tức cười vì chỉ ngóng, trông thôi
tin không về. Tôi cúi hỏi bàn tay
buồn ghê nhỉ Ngón nào đang thở dốc?

Tình đã ngọc nên sầu tôi cũng ngọc
trên nương-rau-ân nghĩa cửa muôn đời
em bảo tôi "gieo máu lửa khắp nơi"
gớm ! kinh khủng. Người đâu mà ác thế

Cây có bóng. Thú có rừng để ở
tôi có người để nhớ đến tương tư
đã nhủ lòng mãi mãi chỉ.....ai cơ
nhưng vẫn hỏi:- thực ư ngày tháng ấy?

Thư vạn dặm mà hương lừng giấy mới
EM VÌ TÔI TỪ CHỐI CHỌN THIÊN DÀNG
TÔI VÌ EM THẬP TỰ GIÁ XIN MANG
đi suốt kiếp với Tin Mừng sáng dội

Xanh thêm nữa cho tình ta bát ngát
dìu nhau đi - cho thấy lại chân trời
gọi tên nhau - cho biển hết bồi hồi
hôn nhau nữa - cho đời saụ....có sử

Nhưng tất cả đã thành lời chúc dữ
vì em đi, chim cũng bỏ tôi về
mây bỏ trờị Mưa rủ nắng bay đi
tôi ở lại nhâm nhi niềm tuyệt vọng

Lo biết mấy:- em cực kỳ bé bỏng
như nụ hoa chưa hé nhận ơn đời
như sương mai còn lấp lánh mắt người
(con nai nhỏ mang thơ về xứ lạnh)

Vâng bé bỏng. Hiểu gì đâu cô quạnh?
ngựa tan đàn. Chim lẻ bạn kêu sương
nên tình em:- sách ước viết nghìn chương
còn chửa đủ. Nhắc chi phần mộ lấp

Ngọc tinh khiết với tôi là thứ nhất
và cuối cùng cho một cõi hoang vu
em về maụ Cửa hẹp đó đang chờ
và nhận lấy tình yêu người tuẫn đạo

Du Tử Lê
[/center]
Image
User avatar
Minh Chau
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $122,698
Posts: 9857
Joined: 28 Sep 2005
Location: Việt Mỹ
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Minh Chau từ: MuaThuDuoiMua, co don, indochine, NgÆ°Æ¡i vien xu, Bien Va Em

Postby indochine » 05 Sep 2006

Lâu lâu đọc lại bài Cõi Tôi củng hay hay hén...cám ơn MC nha
Image
User avatar
indochine
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $34,530
Posts: 2048
Joined: 08 Dec 2005
Location: Anamit
 
 

Postby Minh Chau » 05 Sep 2006

indochine wrote:Lâu lâu đọc lại bài Cõi Tôi củng hay hay hén...cám ơn MC nha


Indo hôm ni siu lịch sự rứa? MC cũng rất thích bài cỏi tôi.... :tt:
Image
User avatar
Minh Chau
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $122,698
Posts: 9857
Joined: 28 Sep 2005
Location: Việt Mỹ
 
 

Postby Ngươi vien xu » 06 Sep 2006

Đa tạ MC post những bài này- những tuyệt phẩm của thi ca ! Giá mà NVX còn trẻ - chắc chắn phải học thuộc lòng những bài trên....
......
Em cứ đến cứ đi và cứ khóc
Ta đã đi rồi ta lại sẽ về

User avatar
Ngươi vien xu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $59,160
Posts: 1548
Joined: 28 Feb 2006
Location: USA
 
 


Return to Thơ Sưu Tầm và Ca Dao Việt Nam



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 60 guests