(Kể từ sau khi bị hù mang áo Vàng...Indo tự lên núi mà tịnh tâm dziện bích 1 ngày xem sao...nhưng hởi ui ...thấy cảnh bạn bè bị áp bức ...đành dzẹp bỏ thiện tâm để trở dzìa giúp bạn .
Dùng bài thơ này dziển tả 1 ngày Dziện Bích Tịnh Tâm)
[center]
Chờ Thời
Sáng nay thắp một nén nhang
Nhang tàn tui cũng tiêu tan theo tình
Tàn theo về cõi vô hình
Tàn đi để trốn chuyện tình ngu ngơ
Bỡi xưa lỡ dại làm thơ
Yêu nàng thi sĩ mộng mơ bên đường
Tình tui thơm ngát như hương
Ai dè xập hố lọt mương tiêu đời
Gặp tui lại hổng biết bơi
Nên nằm chịu chết chơi vơi buồn phiền
Cầu trời khẩn phật liên miên
Nếu mà được cứu con nguyền qui y
Cuộc đời lắm cảnh chia ly
Làm sao tránh cảnh phân kỳ thương đau
Sao tui cứ mãi u sầu
Tình, Tiền, không có nhà lầu cũng không
Số phận lại cứ long đong
Kêu Chúa, Chúa chạy lòng vòng nơi đâu
Thôi đành lặn hụp bể dâu
Quên đi số phận thương đau trong lòng
Lâu lâu lên Net viết ngong
Chọc cười thiên hạ cho xong kiếp này
Ngày ngày lặn lội đi cày
Tuần làm 5 bửa để mà kiếm cơm
Tối dìa có ngoại nấu cơm
Tui đây yên phận rau thơm canh cà
Nhưng mà má lại cứ la
Con không viết lách người ta chê cười
Làm sao cho đáng nên người
Hãy lập gia thất kiếm người đi con
Tội cho con trẻ còn non
Lỡ đường lạc lối vuông tròn về đâu
Kiếm ai chắc cũng còn lâu
Thôi chờ sung rụng may đâu được thời
Lẽ Bóng.[/center]