Muôn Trùng

Thơ văn Việt Nam

Moderators: hoatimxua, A Mít

Muôn Trùng

Postby Minh Chau » 12 Aug 2006

[center]Muôn Trùng


tình vạn dặm, tên người yêu chắc đẹp
người và tôi xa quá đỗi muôn trùng
tôi với người chưa một giấc mơ chung
đời viễn xứ, nên tình không thấu hết

hoài mộng cho tin, nghi ngờ để biết
hỡi người duyên, người xa cách muôn trùng !
đến bao giờ nằm ngủ giấc mơ chung
cho thơ sáng diễn quanh hồn thắm thiết ?

hỡi người đẹp chưa bao giờ quen biết
mắt người lo hay đôi mắt người buồn ?
tóc tơ dài, hay dáng bước thuôn thuôn
người có khóc những khi trời rất đẹp ?

rồi một buổi nghe tin người...bỗng chết!
rũ hồn sầu trong một thoáng mong manh
tôi về đây, đường ngập bóng thu xanh
đem thơ thắm, ủ thiên tình bất diệt!

tôi hỏi hết lòng sầu hay mắt đẹp?
xưa tuy xa, nay lại quá muôn trùng
hỡi người duyên, người thương nhớ tôi không ?
tôi yêu lắm, dẫu tình chưa giãi hết

và...tôi khóc những khi trời rất đẹp...

Hồ Dzếnh




Giản dị



Em ăn, em nói, em cười,
Kiếp này không có hai người như em.
Kinh thành: quần nhiễu, hàng len,
Em tôi: aó trắng, quần đen sơ sàị

Ai mà để ý vào ai,
Quần đen lẫn bóng, áo gai lẫn mầu.

Trên đời hai đứa yêu nhau
Quần đen hóa đẹp, áo sầu hóa vui.

Tình là hạnh phúc chia đôi,
Hương lan kẽ đá, trăng soi dậm trường...

Đừng mong ước cả Thiên Đường,
Hãy xin lấy nửa tấc vườn vắng hoa.

Tình người bướm lại, ong qua,
Tình tôi con nước, canh gà hắt hiu.

Sầu tôi bờ bến bao nhiêu,
Nếu đời em để sắc điều gây nên...

thơ Hồ Dzếnh



[/center]
Last edited by Minh Chau on 12 Aug 2006, edited 1 time in total.
Image
User avatar
Minh Chau
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $122,698
Posts: 9857
Joined: 28 Sep 2005
Location: Việt Mỹ
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Minh Chau từ: MuaThuDuoiMua

Postby Minh Chau » 12 Aug 2006

[center]Nước Chảy Chân Cầu

Quê em xa thẳm màu mây gió,
Buồn vút không gian, mất định kỳ.
Em có mơ về năm tháng cũ,
Âm thầm nghe tiếc phút giây đi ?
Nước chảy đôi giòng cuốn sóng mau,
Bao phen lá úa rụng chân cầu,
Lá theo giòng nước, ngày theo tháng
Lặng lẽ như mang nỗi cảm sầu .

Mây nước vô tình, lãnh đạm trôi,
Tình không giống nước, tình không xuôi;
Bao lần lá thắm xuôi theo nước,
Nước chảy, tình duyên ở với người .

Chân cầu cắm giữ ngày ly biệt,
Mây nước vô tình, lãnh đạm trôi ...
Nước chảy mây tan, tình bất diệt,
Tình theo bước khách bốn phương trời .

Hồ Dzếnh
[/center]
Image
User avatar
Minh Chau
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $122,698
Posts: 9857
Joined: 28 Sep 2005
Location: Việt Mỹ
 
 

Người Thơ

Postby Minh Chau » 12 Aug 2006

[center]Người Thơ


Có những người thơ rất giỏi thơ,
Óc thường đi vắng, mắt theo mơ,
Chân đi ắt hẳn không cần đất,
Giữa cõi trần gian, bước hững hờ.

Chàng ta làm toán để mơ duyên,
Dấu sắc thường hay đánh dấu huyền,
Lắm lúc thơ về không kịp viết,
Vần "e" bỗng hạ xuống ... vần "uyên".

Bốn khóa thi liền hỏng mất năm,
Cuộc đời khó quá, tình đời thâm .
Ra về mẹ hỏi :" Con thi đậu ?"
- " Thưa dạ! Vì con trót ... viết nhầm! "

Thầy giáo thường khen tự buổi đầu :
"Anh này không khéo hỏng về sau! "
Nhưng chàng trai ấy tin mình lắm,
Thầm nhủ :" Đời ai thiết sự giàu ."

Chàng trai năm trước vẫn như nay,
Vì vẫn lơ mơ suốt cả ngày,
Có lẽ tên mình không nhớ nữa,
Vẫn tìm khăn mặt vắt trên ... tay


Hồ Dzếnh



[/center]
Last edited by Minh Chau on 12 Aug 2006, edited 1 time in total.
Image
User avatar
Minh Chau
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $122,698
Posts: 9857
Joined: 28 Sep 2005
Location: Việt Mỹ
 
 

Postby Minh Chau » 12 Aug 2006

[center]Say Thơ




Ước gì chữ bật ra Thơ,
Vàng rung lên tiếng, ta sờ được yêu.
Đem mình choán hết Cô liêu
Mở toang âm hưởng ra chiều vu vơ.
Tai ngây ngất nhạc không bờ,
Hồn điên ép nát mơ hồ giữa tay.
Cho cuồng tư tưởng cho say
Đê mê nhân thế đã đầy ánh trăng.
Thơ thiêng thổn thức cung Hằng,
Một trang suối chảy, muôn lằn sáng reo.
Chìm trong Nhớ, chết trong Yêu,
Quên, quên hết cả nỗi nghèo tứ thi.
Cho hồn đau đến mê si,
Trăng bay rớt sáng, lời đi bật lòa.
Ta càng víu được mơ hoa,
Càng phai thế sự, càng xa nhân tình.


Hồ Dzếnh
[/center]
Image
User avatar
Minh Chau
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $122,698
Posts: 9857
Joined: 28 Sep 2005
Location: Việt Mỹ
 
 

Postby Minh Chau » 12 Aug 2006

[center]Ngập Ngừng




Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé,
Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân.
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần...
Tôi nói khẽ: gớm, làm sao nhớ thế!

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé.
Em tôi ơi, Tình có nghĩa gì đâu,
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu ?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa,
Hoa bướm ngập ngừng, cỏ cây lần lữa,
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi,
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé,
Tôi sẽ trách -- cố nhiên -- nhưng rất nhẹ;
Nếu trót đi, em hãy gắng quay về,
Tình mất vui lúc đã vẹn câu thề
Đời chỉ đẹp những khi còn dang dở.
Thơ viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ,
Cho nghìn sau... lơ lửng... với nghìn xưa..


Tình Xưa


Em nhớ không em? mới độ nào
Đem cành cây chiết cạnh bờ ao,
Cây tươi trong lúc người lơ đãng,
Thắm thoắt ngày qua nhánh trổ đào .
Tóc liễu xanh xanh vẫy tóc người,
Tay em cầm nhẹ lấy tay tôi ...
Lần đầu ân ái trao bằng mắt
Rồi để tình thương đến trọn đời .

Anh đã già rồi, em vẫn xuân,
Đời anh dầu dãi bốn phong trần,
Đòi phen trên bước đường đau khổ,
Anh vẫn mơ về chốn ái ân.

Anh vẫn mơ về kiếm bóng em,
Cho lòng ấm lại ánh xuân thiên,
Không gian bàng bạc sầu yêu cũ,
Em khác xưa rồi, em đã quên.

Em mời anh viết, thì anh viết,
Viết đầy trên mảnh giấy trao em,
Anh viết những gì anh chẳng biết,
Hình như anh viết chuyện chiêm bao ...



Hồ Dzếnh
[/center]
Image
User avatar
Minh Chau
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $122,698
Posts: 9857
Joined: 28 Sep 2005
Location: Việt Mỹ
 
 


Return to Thơ Sưu Tầm và Ca Dao Việt Nam



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 59 guests