[center]Tôi về phố biển thuở xưa
Bước đi ngàn bước vẫn chưa gặp mình
Thế mà lòng cứ đinh ninh
Ta về ta tắm mặn tình gió đông
In trời sắc đỏ hoa vông
Vẫn con đường cũ chiều hong nắng vàng
Hoa rơi hè phố nhẹ nhàng
Nhặt lên nỗi nhớ khẽ khàng mà đau
Nếu đời là một con tàu
Sao không có vé chờ nhau khứ hồi
Chiều buông bãi cát tôi ngồi
Ngắm con sóng cũ phôi phai ít nhiều
Về thăm chỉ được bấy nhiêu
Ra đi cũng chỉ bấy nhiêu phận mình
Trách hoa vông đỏ vô tình
Nào hay người cũ một mình chiều trôi[/center]
Khuê Việt Trường( Nha Trang)