[center]Ðông Hồ tên thật là Lâm Tấn Phác
Mua Áo
"Chiếc áo năm xưa đã cũ rồi,
Em đâu còn áo mặc đi chơi\.
Bán thơ nhân dịp anh ra chợ,
Ðành gởi anh mua chiếc mới thôi !
-- Hàng bông mai biếc màu em thích,
Màu với hàng, em đã dặn rồi\.
Còn thước tấc, quên ! Em chửa bảo:
Kích tùng bao rộng, vạt bao dài ?
-- Ô hay ! Nghe hỏi mà yêu nhỉ !
Thước tấc anh còn lựa hỏi ai
Rộng hẹp, tay anh bồng ẵm đó,
Ngắn dài, người mới tựa bên vai !"
TRINH TRẮNG
Mơn mởn đồng thơm lá cỏ non
Hồn đêm chưa có dấu sương mòn
Ao tràn mưa ngọt, bờ hoang dại,
Bèo nở xinh xinh cánh nhỏ tròn
Lụa cởi da chiều, núi tuyết băng;
Làn son phơn phớt hé môi trăng.
Thiu thiu khóe mắt sao mơ mộng;
Hồ trải lòng gương nước thẳng băng.
Giấy mở tờ nhung óng mỡ ngà,
Nghiên huyền nhựa mực sánh tinh hoạ
Sương dầm ngòi thỏ run run nét,
Ðường Tống hồn xưa ngón nõn nà.
Lối về xóm ấy nhiều đom đóm,
Nhấp nhánh thiên hà ngập bước saọ
Ngỡ lạc tiền thân vào xứ mộng,
Lòng tiên, nghe tiếng gọi, nao naọ
Bên mái trăng non, đêm quá nửa,
Muôn hương vườn ngậm cánh mong manh.
Gió mơ, lá ngủ, sương đi lảng,
Bẽn lẽn hoa quỳnh hé ý trinh. [/center]