[center]Giới thiệu về nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
Tên thật:Nguyễn Văn Tạo
Nghề nghiệp:giáo viên
Năm sinh:1962
Quê quán:Nam Định
Sinh quán:Sài Gòn
Các tập thơ riêng:
1.Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997
2.Hạ Nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999
3.Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002
4.Quà Tặng Mùa Đông ( sẽ in )
Có thơ trong các tuyển tập:
1. Lục Bát Tình - NXB Đồng Nai 1997
2. Thơ Nhà Giáo TP.HCM - NXB Trẻ 1997
3. Lời Trần Tình Dâng Mẹ Cha - NXB Tổng Hợp Đồng Tháp
4. Thơ Nhà Giáo TP.HCM tập 2 - NXB Trẻ 1998
5. Nghìn Câu Thơ Tài Hoa Việt Nam (bút danh Nguyễn Văn Tạo) - NXB Văn Học 2000
6. Thơ Tìm Người Thơ - NXB Văn Hoá Dân Tộc 2001
7. Xôn Xao Nỗi Nhớ - NXB Văn Hoá Dân Tộc 2002
8. Thơ Nhà Giáo - NXB Văn Hoá Dân Tộc 2003
9. Gói Mây Trong Áo - NXB Trẻ 2003
10.Mưa Pha Lê - NXB Văn Hóa Dân Tộc 2003
11.Dấu cỏ người xa (sẽ in)
Hai mươi năm lưu lạc
Hai mươi năm trời lưu lạc
Hai mươi năm trời xa quê
Từ miền đất lạ
Hăm hở em về .
Thành phố mình vẫn đẹp
Đất nước mình vẫn xanh
Bao nụ hồng vẫn nở
Trong nắng sớm trong lành .
Tuổi thơ xưa mình hái ổi
Tuổi thơ xưa mình lội sông
Giữa dòng đời xuôi ngược
Em còn nhớ tôi không ?
Em chợt kêu bằng tiếng Pháp
Em chợt hỏi bằng tiếng Anh
Em cúi đầu ôm mặt
Nước mắt buồn chảy quanh .
Hai mươi năm trời lưu lạc
Hai mươi năm trời xa quê …
(Tuyển tập thơ Gói Mây Trong Áo – NXB Trẻ 2003)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Chiều trên sông Hàn
Em xa rời bến sông Hàn
Nắng chao chát đổ,gió ràn rạt bay
Lắt lay một mảnh trăng gầy
Câu yêu gởi lại với ngày rụng rơi .
Bời bời đêm rủ lơi lơi
Thuyền nghiêng nghiêng nổi,mây rời rời trôi
Sợi buồn,tóc rụng ngang môi
Giọt buồn,sao rụng ngang trời mưa sa .
Bến xưa,bướm cũ,vườn cà ...
Cung đàn đứt nhịp theo tà áo bay
Em đi sương lạnh hương đầy
Ta về yêu mãi những ngày yêu em .
(Tuyển tập thơ Lục Bát Tình - NXB Đồng Nai 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Trở về
Ta về qua ngõ mưa bay
Nhớ chiều thu ấy mưa đầy tóc em
Lối xưa đâu vạt cỏ mềm
Một thời trăng rụng xuống thềm tương tư .
Ta về tìm đọt mù u
Nghe vườn trái chín tiếng ru em buồn
Tơ lòng ta buộc,em buông
Trăm năm thương cánh chuồn chuồn lặng bay .
Ta về gió ướt thấm vai
Qua cầu thuyền ấy đã thay đổi dòng
Ngậm ngùi kẻ đứng bên sông
Với tay níu lấy cành hồng bơ vơ .
Bao năm sương trắng bụi mờ
Bao năm tay trắng để giờ trắng ... tay !
Ta về qua ngõ chiều nay
Nghe mùa trăng lạnh từ ngày xa em .
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Hoa vông vang
Em sắp xa thành phố
Về lại đất hương tràm
Hỏi em thích gì nhất ?
Em cười:Hoa vông vang .
Ta qua bao góc phố
Ta đến bao tiệm hoa
Hỏi mua,mua chẳng có
Hỏi tìm,tìm không ra .
Tên hoa quen mà lạ
Như người lạ giờ quen
Hẳn là hoa cũng đẹp
Hiền dịu như mắt em ?
Kẻ nói hoa màu đỏ
Kẻ mách hoa màu vàng
Người cho hoa là cỏ
Người bảo hoa mọc hoang !
Ta tìm,đi tìm mãi
Mang nỗi buồn lang thang
Giữa thị thành hoa lệ
Tìm đâu hoa vông vang ?
Ngày tiễn em mưa trắng
Ta lặng nhìn mây trôi
Vông vang trong tay với
Hay xa tận chân trời ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Hoa mua
Ngày xưa hai đứa chiều chiều
Rủ nhau chơi hái thật nhiều hoa mua
Hoa mua em bán tôi mua
Tiền là lá rụng cuối mùa vàng bay
Rồi tôi kết lá thành dây
Kết hoa vào lá,kết ngày vào đêm
Kết thành hoa cưới trao em
Vòng hoa tím mái tóc mềm bến sông
Cô dâu cười ửng má hồng
Dắt tay chú rể chạy rong khắp làng …
Sao giờ mây trắng sang ngang
Hoa mua nở tím rụng sang tay người
Thuyền còn một bóng trôi xuôi
Tình còn một đám lá rơi giữa dòng
Mẹ buồn đám cưới em đông
Xe hơi chín chiếc,qua sông chín đò …
Ngược thuyền về với tuổi thơ
Bến sông vẫn tím đôi bờ hoa mua
" Hoa mua ai bán mà mua "
Để tôi vớt lá tìm mùa thu xa ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Hoa sứ trắng
Cô bé cài băng đô
Không còn về trường cũ
Hoa sứ buồn ủ rũ
Lạnh ướt một bàn tay .
Hoa vẫn ngát hương bay
Như ngày xưa đến lớp
Như chiều nào bất chợt
Ta tìm em bơ vơ …
Đâu rồi màu hoa sứ ?
Đâu rồi màu băng đô ?
Đâu rồi mùa thu cũ
Gió nối lời vu vơ ?
Chỉ còn là giọt nắng
Rơi trong chiều rưng rưng
Băng đô vàng áo trắng
Một thời ta bâng khuâng .
Chỉ còn là trang vở
Những nỗi niềm không đâu
Một bài thơ viết dở
Một nỗi lòng chôn sâu !
Cuối thu chiều gió dậy
Mây lặng lờ lang thang
Em xa mùa hạ ấy
Bông sứ buồn miên man .
Cô bé cài băng đô
Đã quên rồi trường cũ
Hoa sứ giờ ủ rũ
Thổn thức lạnh bàn tay !
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Cỏ may
Cỏ may may cỏ trên đồi
Một chiều gỡ cỏ anh ngồi bên em
Anh gần,em nhích xa thêm
Trên trời mây trắng êm đềm ..trôi qua !
Bây giờ anh đã đi xa
Cỏ may em gỡ lệ nhoà …ướt tay !
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Trong nắng ấm xuân hồng
Con thắp một ngọn nến
Sáng rực giữa đêm đông
Nhớ ngày xưa mẹ khóc
Lệ nến rơi đỏ hồng .
Ngọn nến là ngọn lửa
Sưởi ấm nỗi buồn con
Thương mẹ đời cơ cực
Xác thân mau héo mòn .
Ngọn nến là ánh sáng
Soi dắt đường tương lai
Bao lần con vấp ngã
Mẹ nâng dìu trong tay .
Tuổi thơ nhiều lầm lỡ
Một thời con rong chơi
Giờ hiểu ra đã muộn
Mẹ xa rồi mẹ ơi !
Ngọn nến dần vắt kiệt
Đâu hình bóng mẹ tôi ?
Chỉ còn là sáp lửa
Sắp lụn tan trong đời .
Chỉ còn là nước mắt
Mẹ rơi rớt vì con
Chỉ còn là mất mát
Thấm nỗi đau trong hồn .
Vầng dương rồi hé sáng
Đã qua hết đêm đông
Mẹ ơi,mình con khóc
Trong nắng ấm xuân hồng …
(Tuyển tập thơ Lời Trần Tình Dâng Mẹ Cha – NXB Tổng Hợp Đồng Tháp 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn[/center]