[center]Hãy Làm Đẹp Cho Tôi Khi Tôi Chết
Chị người bạn tù dịu hiền khả ái
Nằm bên tôi thủ thỉ suốt năm canh
Đôi mắt chị to đen sâu thăm thẳm
Tóc xõa dài quanh khuôn mặt thanh thanh .
Hơi ngượng ngập chị nói còn lẻ bóng
Đại úy rồi mà vẫn chẳng chồng con
Buổi mới đây thăm nuôi em tủi phận
Thấy đàn con chị tíu tít vây quanh
Khi chúng khóc cõi lòng em tan nát
Thèm xót xa những giọt lệ thơ ngây
Chị thật sướng còn có người nhớ chị
Trong đêm thâu kêu gọi mẹ thiết tha .
Chị phải sống vì đàn con nghe chị
Còn phần em cái chết chẳng đâu xa
Ngày một ngày hai bệnh thương hàn tàn ác
Sẽ mang em đi chia rẽ chị em ta .
Cầm tay chị tôi hết lòng an ủi
Rồi có ngày hạnh phúc, hết gian nan .
Chị đau nặng, chậm chuyển sang bệnh xá
Mười ngày sau tàn một kiếp hồng nhan !
Đêm mùng một chị từ trần lặng lẽ
Xác lạnh tanh chẳng ai biết kẻ hay
Chúng tôi đến ngậm ngùi nghe kể lại
Đêm ba mươi chị năn nỉ vặn tay
Chỉ trăn trối thay giùm tôi đồ sạch
Đừng áo tù sang thế giới bên kia
Hãy làm đẹp cho tôi khi tôi chết !
Ý nguyện nhỏ nhoi khi hồn đã hôn mê .
Tay lẩy bẩy tôi cởi lần cúc áo
Những than ôi ! xác chị đã cứng đờ
Làn tóc đẹp vẫn cứ còn xanh mướt
Bộ ngực thanh tân nay mãi mãi lạnh tờ
Xin lỗi chị ! Nghìn lần xin lỗi chị
Thôi chị đành mặc bộ áo bạc mầu
Kẻ tội tù không có quyền được đẹp
Dù dọn mình về thế giới khổ đau .
Lòng đau thắt vì vuốt ve thân mật
Càng xót xa cho bảo vật trắng trong
Gìn giữ mãi để chết trong tức tưởi
Chẳng người yêu gửi lọn tóc mượt mà.
Vĩnh biệt nhé ! Người nữ tù bất hạnh
Vầng trán bình yên ngời vẻ đẹp nhiệm mầu !
Duy Lam
[/center]