em không biết, hay em không muốn biết
để riêng anh nghe luyến tiếc thật nhiều
dấu nỗi buồn trong ánh mắt đăm chiêu
đi thơ thẩn trọn buổi chiều nhung nhớ
em đã quên, riêng anh, anh vẫn nhớ
vẫn u buồn và vẫn gọi tên em
em biết không, anh đã thức trắng đêm
để cố vẽ hình em lên trang giấy
để cố ghép những vần thơ vụng dại
gửi về em, người con gái anh mơ
nhưng buồn ơi, anh nào biết làm thơ
nên có lẽ không bao giờ anh gửi