Người xưa khuất nẻo chân trời
Đi xa còn biết có người trông mong
Một ngày là một vạn năm
Buổi hôm chờ đợi, kiếp tằm dệt mơ
Chiều sang nghe gió ru thơ
Thu gom lá úa đổ bờ nhớ thương
Mưa về nước đổ dòng tuôn
Phùn bay lấm tấm cho buồn lòng thêm
Giăng mờ mái tóc nhung mềm
Lớp mây kỷ niệm từ miền hoang vu
Sương đầy lá mỏng theo mưa
Mù mù một cõi đón đưa ngày nào
Bủa quanh mái lá xanh xao
Vây thêm giọt đọng bên đầu mái hiên
Lá vàng đổ cánh triền miên
Khô khan từ dạo nợ duyên lỡ làng
Mấy lần nhặt lá mùa sang
Lượt là theo gió bẽ bàng tâm tư
Rơi từ cành nhớ ơ thờ
Đầy vơi ký ức dật dờ tháng năm
Nỗi sầu dâng mãi miên man
Buồn vương trên áng mây ngàn xa xăm
Run run tìm dấu dư âm
Rẩy chân lối cỏ đang nằm im thinh
Bàn tay đan ngón một mình
Tay thôi chối bỏ bóng hình thuở xưa
Muộn màng tình trót đi qua
Phiền lòng chi nữa cũng xa một đời