LONG LANH GIỌT LỆ
Người con gái thường hay tàn ác lắm
Có bao giờ nghĩ thế phải không anh.
Gom mây trời và lá của rừng xanh
Em xin viết lên bài thơ Mâu Thuẫn
Người con gái có rất nhiều bí ẩn.
Mong rất nhiều những ước vọng riêng tư
Kể anh nghe chuyện cô bé học trò
Yêu lần đầu: hồn say mê vụng dại
Từ một sáng nàng xuyến xao đời con gái
Tóc thề buông, nghiêng nón lá sân trường.
Chưa một lần buồn chớm đọng mi sương
Cười hớn hở khi thầy cho cao diểm
Rồi nàng gặp một chàng trai chiến tuyến
Áo trận bạc mầu, nón sắt sờn quai,
Chiến công đời là hai cánh hoa mai
Cài lên áo với huy chương anh dũng
Chàng làm quen, nàng trả lời ấp úng
“- Lớp học tôi trung úy hỏi làm chì? “
Tay mân mê tà áo trắng nhu mì
Nghiên nón lá dấu nụ cười e thẹn.
Rồi bắt đầu ngững giấc mơ thầm kín
Để hồn mình vương vấn với tương tư
Ngăn học bàn dấu diếm những tờ thư
Khóa thật kỹ: sợ người nhà bắt gặp (!)
Rồi những sáng bước chân ngà đến lớp
Sợ họ nhìn e ấp trốn hơi sương
Tập mỉm cười làm dáng trước tấm gương
Tìm hơi ấm của chiến binh trận chiến
Rồi một chiều nhận tin từ hỏa tuyến
Trung úy đó đền nợ nước! Trời ơi!
Anh Dũng Bôi Tinh ghi lại chiến công đầu
Được gói ghém gởi trao người em nhỏ.
Nàng hờn oán cuộc đời từ thủa đó
Nhìn cuộc đời qua lăng kính mầu đen
Lăn xả vào mạo hiểm để tìm quên
Và để thấy tình yêu không có thật
Mình mời mọc rồi chính mình lãnh đạm
Để người ta mang lấy khổ vì yêu
Vành môi xưa em hứa hẹn thật nhiều
Giờ khép kín cho đau thương ai nhận
Hôm nay viết lên bài thơ mâu thuẫn
Mà hồn em chưa bình lặng đâu anh
Gom mây trời vàng lá của rừng xanh
Em xây mộ những lời anh trách móc...
Đan Thanh