Có gì để nhớ
hơn một bầu trời
thuở ấu thơ tôi
kỷ niệm đầy vơi
Có gì để nói
về một khoảng trời
có cánh đồng hoang
thành ruộng lúa vàng
những cụm rừng tàn
thành làng xóm mới
với những dòng kinh
in dấu chạn tội
có gì để ghi
về lại góc trời
bom đạn giặc cày
xóm làng bốc cháy
những ngày chiến đấu
những đêm chống lầy
nấm mồ bạn đấy
khắc mãi trong tôi
Như là hờn dỗi
trong cao vời vợi
rộng mát diệu hiền
để tôi yêu nhìn
là đôi mắt bé
vẫn còn vương nhẹ
về một quãng đời
một thời nông nỗi
cố nhân xa rồi
Có gì thúc hối
về lại khung trời
nơi căn nhà nhỏ
chịu nhiều mưa nắng
chở che sớm chiều
người mẹ diệu hiền
ngày ngày đứng đợi
...con về , mẹ ơi !
Dẫu bao thay đổi
bước chân vẫn tới
mái đầu điểm bạc
bầu trời vẫn xanh
Roznov p.R. , 23.03.1986
Phạm Hoài Sứ