Mãi Yêu…
Em gặm nổi cô đơn trong đêm tĩnh mịch
Trong vô vàn nỗi nhớ cứ mông lung
Những ngày không anh, bóng tối nghìn trùng
Ngày ngắn lại, đêm dường như không dứt
Sáng không anh, em gần như tuyệt thực
Trưa một mình, nỗi nhớ lại đầy vơi
Chiều bơ vơ trên con phố mơ hồ
Dòng người hối hả, riêng mình em không vội
Những ngày bên anh, tình yêu ngọt mật
Vắng anh rồi, mật ngọt chát trên môi
Anh ở nơi của thế giới xa xôi
Có khắc khoải như em đang khắc khoải?
Em gọi tên anh với cõi lòng tê tái
Thoảng thốt bao lần, trong giấc ngủ từng đêm
Lá thu rơi tan tác ở bên thềm
Mình em đó với niềm đau rạo rực
Tên của anh đã đi vào tiềm thức
Hiển hiện hình hài như đang ở đâu đây
Em ở đây hồn ngơ ngẫn cùng mây
Vẫn không muốn mất anh là sự thật.
Đêm đã xuống bóng anh dần xa khuất
Em lặng thầm đi về phía mù khơi
Hãy cho em nghị lực sống anh ơi
Để em vững bước con đường dài phía trước
Em sẽ sống như anh hằng mong ước
Sẽ khẳng định mình qua mỗi bước chênh vênh
Sẽ tự tin dẫu còn lắm gập ghềnh
Và bước tiếp con đường mình đã chọn
Em sẽ sống vì yêu và ước vọng
Cho tình mình bất diệt mãi anh ơi
Em vẫn yêu dù mỗi đứa một nơi
… và sẽ chết với tình yêu không lắng động