Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Thơ văn Việt Nam

Moderators: hoatimxua, A Mít

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

BUỔI SÁNG MỘT MÌNH

Buổi sáng một mình bên ly phê đá - hẹp phố phường xe tấp nập bon chen - người mãi ngược xuôi dòng đời hối hả - cuốn nỗi buồn vui cay đắng sang hèn.

Buổi sáng một mình ngang qua phố nhỏ - lòng hẹn lòng bao chuyện cũ quên đi - sao bất chợt nhìn chùm hoa mới nở - Nỗi xuyến xao theo cánh nhớ quay về.

Buổi sáng một mình ngắm con sông chảy - chuyến phà xưa đưa người biệt phương nào - cây cầu mới níu đôi bờ gần lại - nỡ vô tình đánh mất chốn tìm nhau.

Buổi sáng một mình lang thang vô định - bạn bè dăm thằng đứa nhớ đứa quên - đứa tha hương đứa đơn côi huyệt lạnh - đứa lại sống mòn quên mất tuổi tên.

Buổi sáng một mình tìm quanh tìm quẩn - phố lạ quen nay bỗng vút cao tầng - có gì đâu chút thường tình nhân thế - người tìm người hoài vọng cả trăm năm.

Buổi sáng một mình thong dong đến lạ - giọt cà phê sao đắng miệng ngọt lòng - Trò dâu bể một đời xem không hết - cười cợt tình, cười số phận long đong.


Tháng 5/2013
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

SÀI GÒN MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

Đêm anh trở lại Sài Gòn
Đèn khuya hắt bóng chợt buồn quẩn quanh
Đâu người thuở ấy thanh xuân
Tóc thơm theo gió không dành cho nhau.

Nhà ai lả ngọn trúc đào
Em giờ khuất nẻo gieo sầu tương tư
Sài Gòn vừa mới chớm thu
Sao se sắt nhớ người từ trăm năm.

Tình ơi một thuở hương thầm
Đừng quên nhau nhé kiếp tằm đa đoan
Cám ơn
mưa nắng Sài Gòn
Cám ơn em...
giữ được hồn phố xưa.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

SAU MÙA CHINH CHIẾN

Nhìn theo dòng nước chảy
Hoa lau trắng ngút ngàn
Lục bình trôi mê mải
Về chốn nào mênh mang?

Bạn sau mùa chinh chiến
Không về, lại ly hương
Ngày đi ai đưa tiễn
Phong trần kiếp gió sương?

Sông vẫn là sông cũ
Bờ vẫn là bờ xưa
Mây bay mù cố xứ
Đâu bến đợi đò đưa?

Mấy mươi năm trôi mất
Tàn một cuộc bể dâu
Trùng dương màu xanh ngắt
Chỉ thấy sóng bạc đầu.

Chiếc cầu mới dây giăng
Hai bờ đâu xa ngái
Sao bạn còn lang thang
Nơi đầu non nắng quái?

Bạn bây giờ có lẽ
Vui cùng bọn trẻ con
Hay một mình bóng xế
Lại vào nursing home?*

Có như loài chim Việt
Mơ về đậu cành Nam
Gởi lòng lên phương Bắc
Ngựa Hồ hí âm vang?

Đời giống như chớp bể
Mưa nguồn lạnh ai hay?
Xứ người ai ứa lệ
Quê nhà vẫn mưa bay.


Tháng 8/2013

*nursing home: nhà dưỡng lão


Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

CUỐI NĂM NHỚ THỜI YÊU EM

Thương em tôi có một đời
Lá xanh cây đỏ ngùi ngùi mơ phai
Bên rừng chim hót trong mây
Mù che tuổi dại còn bay rợp trời.

Xưa tôi phố nhỏ mưa đời
Nhớ em tóc xõa môi cười thâm niên
Ừ sao tôi thấy cửa viền
Bức thư tình rớt dưới hiên lá đầy.

Thương em sầu quá bờ vai
Tròn mưa thấm áo lạnh dài đêm qua
Phất phơ sợi khói quê nhà
Theo tôi dõi bóng trăng tà huy bay.

Trước thềm năm ngoái đêm nay
Trái tim tôi có sông đầy nước trôi
Thương em quá đổi bùi ngùi
Sầu trăm năm nhớ một thời yêu nhau.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

VĨNH BIỆT HOA XƯA

Vì em là sữa đời
Ngọt lịm dòng sông thơ
Vì em mà cuộc đời
Theo mưa sầu phất phơ.

Những bước chân tượng đá
Của một thời xôn xao
Ngủ quên trong vườn nhỏ
Chợt theo ta về đâu?

Em là người năm cũ
Tóc thề vương đầy vai
Qua đời ta vội vã
Mà ngỡ còn đâu đây.

Những sân trường ngói đỏ
Ngậm ngùi hơn chiều mưa
Ta thở dài không nói
Chào vĩnh biệt hoa xưa.


Tập thơ “Hoa Xưa”, 1975
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

ĐÊM THÁNH

Đêm xa mộng xuống hàng hàng
Sầu như lớp lớp rụng vàng hiên tây
Em về gió phủ tóc mây
Chân thon nhỏ dẫm một ngày đã quên.

Đèn treo cột nhớ mù đêm
Tôi chao áo xuống sương mềm ướt thân
Em đôi mắt nhớ hai hàng
Long lanh, tôi thấy lệ tràn như mưa.

Mùa thơm lá chết ngày xưa
Đất đêm qua bỗng ngậm mưa về nguồn
Sầu tình ngựa nhẹ chân bon
Em theo cửa mộng đã vờn thiên thu.


Giáng sinh 1974
Tạp chí VĂN HỌC 1974
Chủ đề “Hàn Mặc Tử: Trăng và Thượng đế”
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

BÀI THƠ HÔN ĐÁ

Tai nghiêng nghe lại tình người
Chút dư hương cũ qua đời ăn năn
Tai nghiêng nghe mảnh trăng buồn
Trôi qua tiền kiếp úa vàng môi hôn.

Tình tôi, một thoáng hương trầm
Mà phân vân mãi nhiều năm lụy phiền
Lối xưa nào vết chân chim
Sao tà huy xuống bên hiên trúc vàng?

Người trong cổ tháp hoàng hôn
Có nghe đá vỡ mộng vàng trăm năm?
Tôi còn chút nhớ bâng khuâng
Thèm hôn môi đá thì thầm giọt sương.

Gởi người một thuở trầm luân
Tóc thơm đã rũ nỗi buồn trong tôi
Quẩn quanh ghế nhớ ai ngồi
Mà hương xưa cũ bồi hồi khôn nguôi.

Tai nghiêng nghe đá ngậm ngùi
Tôi trông cuối trạm - thấy người mù sương
Gởi em chút nắng vàng son
Trái tim đá cũng thơm nồng nụ hôn.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

BÀI THƠ “HÔN ĐÁ”, SỰ MẦU
NHIỆM CỦA TÌNH YÊU THƯƠNG


* LÊ LIÊN


Đá có loại chỉ là khoáng chất bình thường, thô mộc, vô tri. Có khi đá rơi vãi, lăn lóc bên đường chẳng ai buồn để ý. Cũng có loại đá quý điểm xuyết cho cuộc sống thăng hoa, hay đá có khi thật đáng ghét, nhưng cũng thật cuốn hút khi nó sừng sững lạnh lùng thách đố sự can trường của con người. Vậy mà trong tâm khảm của nhà thơ Nguyễn An Bình Đá bỗng trở nên mật thiết, đá đồng hành với sinh tử luân hồi của chính tác giả và cả với mỗi người chúng ta!
Khi đọc BÀI THƠ HÔN ĐÁ, ta tưởng chừng như mình đang phiêu du trong cõi sa mù ngào ngạt hương thơm... của những mùa trăng buồn rất đổi xa xăm, mà lòng ăn năn (?) mang từ tiền kiếp đến lai sinh bằng cả sự ân cần ở động thái “tai nghiêng” được lập đi, lập lại ba lần trong bài thơ mênh mang tình Người này.
Mỗi khổ thơ cho ta một thoáng hoài niệm với cung bậc cảm xúc khác nhau. Mà dư hương của nó quyện lẫn trong dư âm trầm buồn, sâu lắng... với ray rứt chen lẫn trong miên man hoài niệm và hoài vọng...
Khi mà ăn năn, nhung nhớ chế ngự trong tâm hồn, thì tác giả đã tự tình với vạn vật quanh mình bằng tấm lòng khiêm cung, Nhẹ THỔI HỒN vào từng mảnh trăng buồn, vết chân chim, hiên trúc vàng, cổ tháp, môi đá, tóc thơm, ghế nhớ ai ngồi... khiến ta như trôi dạt vào từng thoáng, từng thoáng bồi hồi, động lòng trắc ẩn.
Để rồi, ta chợt nhận ra cảm xúc thăng hoa, đột biến qua khổ thơ cuối: “Tai nghiêng nghe đá ngậm ngùi / Tôi trông cuối trạm - thấy người mù sương / Gởi em chút nắng vàng son / Trái tim đá cũng thơm nồng nụ hôn.”
Có phải chăng khi ta theo đuổi đến cùng thì sẽ đạt được điều ta từng ấp ủ?
Ơi,Thật tuyệt!
Khi mà sự bâng khuâng đã bật thành nỗi khát khao, dù biết nó rất mơ hồ: “Người trong cổ tháp hoàng hôn / Có nghe đá vỡ mộng vàng trăm năm? / Tôi còn chút nhớ bâng khuâng / Thèm hôn môi đá thì thầm giọt sương.”
Và rồi, vẫn chưa hết nỗi thiết tha: “Gởi người một thuở trầm luân / Tóc thơm đã rũ nỗi buồn trong tôi / Quẩn quanh ghế nhớ ai ngồi / Mà hương xưa cũ bồi hồi khôn nguôi.”
Phải! Với nỗi niềm ăn năn, nhung nhớ, khát khao... đã cho kết quả đẹp, rất tròn trịa khi mà: “TRÁI TIM ĐÁ CŨNG THƠM NỒNG NỤ HÔN” khiến ta nhận ra triết lý thủy chung (trước sau) rất tinh tế từ bài thơ HÔN ĐÁ.
Đá ở đây hiện thân cho thân phận lưu đày của từng kiếp người (Mà làm Người có mấy ai không vấp phạm lỗi lầm?). Đá ở đây được ngầm hiểu như là sự xơ cứng của tâm hồn con người! Và của chính bản thân ta nữa: “Người trong cổ tháp hoàng hôn / Có nghe đá vỡ mộng vàng trăm năm?”....“Gởi người một thuở trầm luân / Tóc thơm đã rũ nỗi buồn trong tôi. / Quẩn quanh ghế nhớ ai ngồi / Mà hương xưa cũ bồi hồi khôn nguôi” (Thật đáng sợ khi con người, chúng ta không dám thoát khỏi sự cổ hủ, sáo mòn hay tự giam mình vào chính ngục tù của bản thân!).
Này nhé!
Đá vô tri, tẻ lạnh, có mấy ai thích hôn đá?
Vậy mà, thật ngạc nhiên khi tác giả còn tìm thấy được sự NỒNG NÀN THƠM THO từ NỤ HÔN VỚI ĐÁ!
Hôn là hành động tích cực, biểu hiện cử chỉ yêu thương mà ai cũng mong muốn được đón nhận.
Ở đây, Hôn Đá đồng nghĩa với thứ tha cho chính bản thân mình và trao ban lòng vị tha cho mọi người chung quanh mình nữa.
Chỉ có sự thứ tha mới giải thoát cho con người khỏi tai ách phiền muộn. Sống cuộc đời có ý nghĩa hơn!
Mọi sự thứ tha luôn bắt nguồn từ lòng ĐỘ LƯỢNG.
Độ Lượng là ánh sáng của Tình Yêu Cao Thượng.
Tôi không thể viết hết ý nghĩa sâu xa của BÀI THƠ HÔN ĐÁ. Nhưng tôi tin một điều chúng ta có thể nhận ra sự MẦU NHIỆM của TÌNH YÊU THƯƠNG khi chúng ta biết cúi xuống Ân Cần HÔN ĐÁ, để lấy đó làm bệ phóng cho sự thay đổi tích cực hơn nữa, trong đời sống của mình.
Cảm ơn nhà thơ Nguyễn An Bình đã tặng cho đời “CHÚT NẮNG VÀNG SON” thật ẤM ÁP cùng với “NỤ HÔN THƠM NỒNG" dành cho TRÁI TIM ĐÁ. Nhưng không phải trái tim đá ấy là những phiến đá vô tri, mà là những phiến đá được kết tinh từ lòng Bao Dung, Nồng Nàn, Lấp Lánh Soi Sáng cho Đời.


Lê Liên
(Dalat, 24/08/2013)
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

NGÚT NGÀN QUÊ CŨ

Image


Giật mình...
Nghe tiếng chào nhau
Tưởng người quen cũ,
Ngờ đâu nghe lầm
Thoáng buồn nỗi nhớ xa xăm
Nhìn đèn thành phố nhớ trăng quê nhà.

Nhớ mùi...
Khói đốt đồng xa
Cánh cò chấp chới
Mượt mà lúa non
Nhớ hương rau quế sau vườn
Vàng ươm hoa cải xanh dờn mướp ngon.

Con giờ
Xa xứ bao năm
Đường mưu sinh
Quá nhọc nhằn mẹ ơi
Sông xưa đất lỡ cát bồi
Trắng hoa cau rụng ngậm ngùi nẻo xa.

Mẹ về
Nằm cạnh mộ cha
Buồn lau lách cỏ
Trăng tà nghiêng soi
Đất giờ đổi chủ thay ngôi
Anh em ly tán quê người đa đoan.

Tha hương
Vai áo đã sờn
Còn vương vấn mãi
Nỗi buồn, vì đâu?
Trăm năm...
Dâu bể bạc màu
Mẹ ơi! Đất cũ quê đâu mà về ?
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

NGÚT NGÀN QUÊ CŨ,
CÁNH CÒ TRẮNG LONG ĐONG
TRÊN QUÊ HƯƠNG XA KHUẤT

* HOÀI HUYỀN THANH

Image

Em vừa đi An Giang về, lên trang Đất Đứng đọc được bài thơ Ngút Ngàn Quê Cũ, em nhớ quê ngoại Tân Huề quá! Bài thơ vừa như vẽ lên bức tranh quê đủ sắc màu: vàng ươm hoa cải xanh dờn mướp ngon; con cò trắng long đong chấp chới trên cánh đồng mạ non mượt mà xanh ngút mắt, hoa cau rụng trắng vườn nhà ai, khói đốt đồng lãng đãng buổi hoàng hôn: “Nhớ mùi khói đốt đồng xa / Cánh cò chấp chới / Mượt mà lúa non / Nhớ hương rau quế sau vườn / Vàng ươm hoa cải xanh dờn mướp ngon.”
Vừa nghe như có tiếng thở dài nao lòng của người con xa xứ: “Con giờ / Xa xứ bao năm / Đường mưu sinh/ Quá nhọc nhằn mẹ ơi / Sông xưa đất lỡ cát bồi / Trắng hoa cau rụng ngậm ngùi nẻo xa.”
Ánh đèn phố thị, nơi nhọc nhằn kiếm sống cõi trần ai cũng làm dạt dào nỗi nhớ vầng trăng quê nhà, chạnh lòng thương nhớ quê xưa: “Thoáng buồn nỗi nhớ xa xăm / Nhìn đèn thành phố nhớ trăng quê nhà”
Để rồi đau đáu lòng người viễn xứ tha hương: “Tha hương áo vải đã sờn / Còn vương vấn mãi / Nỗi buồn, vì đâu?”
Hỏi để rồi đau đớn tự thán, tự thầm: “Trăm năm / Dâu bể bạc màu / Mẹ ơi! / Đất cũ quê đâu mà về?"
Mịt mù xa khuất chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà. Lênh đênh nỗi buồn!
Cám ơn tác giả bài thơ Ngút Ngàn Quê Cũ đã nói hộ nỗi lòng của những người con xa xứ.
Lời thơ mượt mà ,hình ảnh giàu sức biểu cảm dễ đi vào trái tim người đọc.


Hoài Huyền Thanh
(Sài Gòn 14/08/2013)
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

TRONG CÕI ĐỜI NHAU

Bốn mươi năm chợt về ngang ngõ vắng - Ngôi nhà xưa đã thay chủ bao người - Giàn thiên lý đong đưa chùm hoa tím - Hương hoàng lan vẫn thơm ngát tình tôi - Em đâu đó trong cuộc đời, góc khuất - Trôi bềnh bồng trong cõi mộng xa xôi.

Người năm cũ chắc bây giờ lạ lẫm - Tóc hơi sương da lấm tấm đồi mồi - Nắng thu vàng nghe lá phong xào xạc - Gió đông tàn lặng lẽ ngắm tuyết rơi - Mây có bay gởi lòng về cố xứ - Có nhói lòng thấm vị đắng vòng môi?

Sớm công viên một mình ngồi quạnh quẽ - Nhìn lũ chim đang ríu rít tự tình - Chiều lang thang quẩn quanh như khách lạ - Đêm lại về trên tàu điện lặng thinh - Ngày vẫn thế, bao mùa mưa vẫn thế - Ánh mắt buồn diệu vợi mãi chờ tin?

Đời già cỗi trôi nghiêng như cánh võng - Chưa một lần phố cũ trở về thăm - Vẫn còn ai đi tìm hình của bóng - Ánh trăng ngà theo mãi cả trăm năm - Con chim rúc trong bờ lau bụi cỏ - Tiếng kêu buồn khắc khoải nỗi ăn năn.

Em vẫn bước qua bao miền đất lạ - Biết đâu mùa nắng nhớ rụng hoa ngâu - Dù dấu chân thềm xưa rêu phủ kín - Có một thời ký ức đã hư hao - Nơi cõi tạm tình cờ còn gặp lại - Có lẽ nào ta chẳng nhận ra nhau?
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

HƯƠNG TÌNH XƯA

Về đi thôi người tình ơi bé nhỏ
Có nghe chăng nắng đã chuyển sang mùa
Chim trốn tuyết quay đầu về phương bắc
Dù ngàn trùng tìm lại tổ ấm xưa.

Về đi thôi tình tôi thời áo trắng
Nụ cười xinh rạng rỡ một trời mơ
Có thu vàng lung linh chùm hoa nắng
Nhảy trên cành con chim sáo ngẩn ngơ.

Về đi thôi tóc thề chiều gió lộng
Mưa chợt về lất phất áo mơ phai
Ôi ánh mắt như hồ thu gợn sóng
Tôi mệt nhoài thương mãi một bờ vai.

Về đi thôi đã bao mùa nắng lạ
Con chim gầy về đậu trước vòm hiên
Hót lãnh lót bài tình ca thuở ấy
Để hồn tôi như chiếc lá bay nghiêng.

Về đi thôi hương tình xưa say đắm
Có một thời cuống quít mảnh tình tôi
Bao dâu bể trái tim còn nồng ấm
Vẫn yêu người dù qua tuổi đôi mươi.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

TẢN MẠN VỀ THƠ
NGUYỄN AN BÌNH


Image


+ Thật tình Ngưng Thu rất thích cách gieo vần trong thơ của anh Nguyễn An Bình. Nó quyến rũ lạ kì... đọc thơ mà hồn cứ lâng lâng như cái thời ấy là cái thời từng có trong Ngưng Thu vậy... Bài thơ hay bởi nó làm Ngưng Thu rung cảm thật sự. Cảm ơn anh An Bình nhé, cảm ơn thật nhiều những vần thơ mang Ngưng Thu về miên mang một thời nhớ.

NGƯNG THU
(Bình Thuận)

+ Đọc bài thơ “Ngút ngàn quê cũ” của anh, em thật sự cảm động. Bài thơ quá hay, mỗi câu - từ đều có sức cuốn hút lạ kỳ, lôi ta về với quá khứ, nhớ quê hương, thương cha mẹ vô cùng. Ngày lễ Vu Lan đang đến, chúc anh khỏe, hạnh phúc và có nhiều bài thơ hay.

ĐẶNG KHẮC BÌNH
(Web Đất Đứng)


+ Không phải đợi đến bài thơ“Bài cho nhỏ” tôi mới đọc và nhận ra, mà thật ra ngay từ những “Ngày xưa tên hàn sĩ ấy”, “Như áo học trò xưa” cho đến “Gởi em chút nắng bình yên cũ”, “Khắc tình anh lên phố quận xưa” hoặc “Để ngàn năm thương nhớ một người” có thể thấy được tình ý lời thơ của tác giả Nguyễn An Bình đã chạm đến trái tim những người có cùng bối cảnh giai đoạn “lịch sử”: “Nhỏ ơi nhỏ bốn mươi năm rồi đó / ...Chút thâm tình lay lắt quá nhỏ ơi”. Lời bài thơ vừa tình, vừa dễ thương lại vừa thấp thoáng dòng đời gập ghềnh như chơi trò cút bắt... Tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ...
Ai đó đã ví: “Tình yêu chỉ là giai đoạn, tình bạn mới là vĩnh cửu”. Xin chúc tác giả và “cô nhỏ” an vui trong cuộc sống cộng với tình bạn đẹp theo thời gian...
...“Bài thơ hôn đá” như những nốt nhạc thâm trầm phả vào hồn ai đó cung bậc miên man thương nhớ: “Người trong cổ tháp hoàng hôn / Có nghe đá vỡ mộng vàng trăm năm.”. Không hề trách móc ai hay xót xa nhưng đó... “người một thuở” không khỏi ngậm ngùi bâng khuâng?
...Không khoa trương, khuếch đại với những từ ngữ xa xôi khó hiểu về mặt diễn đạt, đọc thơ Nguyễn An Bình luôn cho người đọc cái cảm giác gần gũi, chân tình. Lời thơ giản dị, mộc mạc chậm rãi đi vào lòng người như tiếng nói rù rì bằng tấm chân tình đáng yêu của một tâm hồn hiền hòa, nhạy cảm.Tình cảm tác giả dành cho người bạn thời tuổi ô mai thật đẹp, thật trân trọng:“Chùm phượng vĩ lẻ loi trong nuối tiếc / Nở muộn màng trong nắng nhớ chiều phai.” (Còn một chút mưa bay)


LÃNG THANH
(Trà Vinh) BBT Web Đất Đứng - Tây Ninh
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

EM VÀ MÙA XUÂN

Thương em lá đỏ cây vàng
Cuối năm trời đất nhớ nàng như tôi
Xưa em áo lộng một trời
Tóc thơm ngày cũ qua đời bao năm.

Thương em một thuở bụi lầm
Ngàn sau còn thoảng dấu trầm hương xưa
Có tôi sớm nắng chiều mưa
Theo em mà ngỡ như vừa hôm qua.

Tàn đêm cây lá ngủ mơ
Sao tôi còn thức như chờ năm sang
Thâu canh chỉ thấy trăng vàng
Như cùng tôi đợi bước nàng trong sương.


Tập thơ “Hoa Xưa”. 1975
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

CÂU HỎI CỦA THỜI GIAN


Anh hỏi em sông dài chia mấy nhánh
Mà thương thầm “con cá lội biệt tăm”
Cơn bão rớt đêm qua còn sót lại
Tiếng nguyệt cầm thao thức mãi dư âm.

Anh hỏi em đường tình phân mấy ngã
Mà đi hoài sao chẳng thấy được nhau
Con phố nhỏ ngày xưa mình đi học
Còn đâu đây hương ủ mối tình đầu.

Anh hỏi em chiếc cầu xưa mấy nhịp
Sao thuyền đi không thấy nhớ quay về
Cá về đồng quẩy theo mùa nước lớn
Điên điển vàng dờn dợn bến sông quê.

Anh hỏi em dòng đời bao nhiêu mặt
Vừa quay lưng đen trắng đổi thay rồi
Tiếng dế gáy râm ran mùa gặt mới
Gốc rạ vàng còn bông lúa nào rơi?

Anh hỏi em mưa đầu mùa mấy hạt
Hạt nào rơi trên má hóp vai gầy
Mắt ai ướt anh ngỡ rằng em khóc
Hiu hắt lòng ngậm thở gió heo may.

Ta hỏi nhau - mắt u buồn lặng lẽ
Dâu bể đời người biết kể ai nghe
Tình yêu đầu em giữ giùm anh nhé
Áo thời gian muôn thuở chẳng quay về.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

PreviousNext

Return to Thơ Sưu Tầm và Ca Dao Việt Nam



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 21 guests