Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Thơ văn Việt Nam

Moderators: hoatimxua, A Mít

Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

NGUYỄN AN BÌNH,
MỘT ĐỜI THƠ
CHƯA BAO GIỜ YÊN Ả




MANG VIÊN LONG


Tôi có dịp đọc thơ Nguyễn An Bình - bài đầu tiên (Đêm Thánh) được đăng trên tạp chí Văn Học năm 1974 của thế kỷ trước. Thuở ấy, các tạp chí, tuần báo văn học nghệ thuật rất ít, khoảng năm sáu tờ xuất bản tương đối thường xuyên, nhưng ổn định lâu dài thì chỉ có vài tờ thôi. Bên cạnh các tờ báo có tính chuyên nghiệp xuất bản từ Saigon ấy - cũng có vài tờ tạp chí được xuất bản từ các tình thành, do nhiều nhóm anh em có tâm huyết thành lập, thường thì không đều và im lặng sau vài số báo (ngoại trừ tờ Ý Thức). Do vậy, nếu tính từ “mốc thời gian” Nguyễn An Bình xuất hiện trên các báo - là gần 40 năm! Khoảng thời gian này so với sự hữu
hạn đời người, cũng có thể nói rằng - gần hết một đời Nguyễn An Bình đã gắn bó với Thi ca...
Về sau, tôi cũng đã được biết thêm, cùng năm 1974 - Nguyễn An Bình đã góp mặt trên tạp chí Văn với bài thơ “Yêu Người”. Nếu tính cả các trang văn học nghệ thuật ở các báo hằng ngày - Nguyễn An Bình đã có mặt trên 10 tờ báo thuở ấy. Thời còn đi dạy học ở tỉnh lẻ - thị xã Tuy Hòa, ngoài giờ lên lớp, thời gian còn lại rất nhiều - dường như chỉ dành cho việc sáng tác và bằng hữu; nên tôi đã đọc được hầu hết các tờ báo VHNT với niềm say mê tuổi trẻ...
Thơ Nguyễn An Bình thời điểm ấy chưa tạo được ấn tượng sâu sắc ở tôi, vì anh ít “góp mặt” thường xuyên - nhưng, dầu chỉ vài lần được giới thiệu trên các tạp chí “thời danh” lúc ấy - cũng là một sự “nhìn nhận” đáng nhớ để bạn đọc quan tâm. Có dịp tìm hiểu thêm, tôi được biết Nguyễn An Bình đã có thơ xuất bản rất sớm (1970), khi anh vừa 16 tuổi. Tiếp theo, các năm sau - Nguyễn An Bình đều có thơ xuất bản - có năm xuất bản đến hai, ba tập (1972)! Tổng cộng đến nay - Nguyễn An Bình đã có khoảng bảy tác phẩm được giới thiệu!
Tôi ghi nhận điều nầy - nhưng không xác định giá trị tác phẩm, chỉ muốn được nói lên một suy nghĩ rất thật: “Nguyễn An Bình đã có một niềm đam mê văn chương rất đáng được trân trọng.” Và hôm nay, sau gần 40 năm vì chuyện đời dâu biển phải lặng im, Nguyễn An Bình đã làm tôi ngạc nhiên với tập thơ mới nhất “Còn Một Chút Mưa Bay”...
Trong những ngày đầu Thu nơi quê nhà yên vắng, tôi đã được đọc bản thảo “Còn Một Chút Mưa Bay” - như được trò chuyện, được chia sẻ, được ôn lại một thời tuổi trẻ không bao giờ quên, và nhất là được dõi theo từng bước chân lưu lạc thăng trầm của Nguyễn An Bình - một người bạn thơ tận miền Tây xa xôi, tôi chưa một lần được gặp, mà rất quý mến!
Tập thơ trên 50 bài - gồm nhiều thể loại, nhưng nhiều nhất là sáu tám và ngũ ngôn - được anh ôm ấp, lưu giữ từ hơn 40 năm qua (1970 - 2013). Như đã bày tỏ, tôi đã đọc thơ Nguyễn An Bình với nỗi cảm thông sâu sắc và sự trân trọng đặc biệt vì lòng đam mê thơ ca của anh trong gần hết cuộc đời. Bắt đầu từ Tình Yêu:


“Yêu em trời bắt tôi sầu
Lang thang phố núi xanh màu cỏ cây
Yêu em mây trắng bay hoài
Bắt tôi theo đuổi một đời lạnh căm (...)”

Sau bao tháng năm trưởng thành, vào đời, lưu lạc - trong Tình Yêu đã có thêm nhiều nỗi niềm băn khoăn của tuổi trẻ, sự khắc khoải thao thức trước thời cuộc:

“Lên rừng ta ngắt cụm hoa
Xuống non ta hát bài ca tặng người
Chênh vênh cây cỏ sầu đời
Nghe như hơi thở ngậm ngùi bước chân”

Rất nhiều lúc - nỗi cô đơn và khổ đau đã đẩy lên cao - như một tiếng thở dài bất tận của tuổi trẻ:

“Ta, nửa đời gian nan
Vai mang niềm khổ nạn
Ta, nửa đời gian truân
Thân mang nhiều vết chém”


Cứ thế - những bước chân thơ mãi đi dần vào cùng cực của nỗi bất hạnh chung riêng - dòng thơ trải qua bao gập ghềnh thác đổ:

“(...) Kia Thạch Hãn! Dòng sông đầy thương tích
Bao năm rồi dấu vết của đao binh
Ta bùi ngùi nhìn cây trơ cành cọc
Mà thương hoài cho đất nước điêu linh (...).”


Có một điều làm tôi quan tâm hơn, dù qua bao biển dâu - chịu bao điều bất hạnh, nhưng dòng thơ vẫn luôn xanh mát, trong trẻo - bên Quê hương, bên bằng hữu, bên những người thân yêu; với một niềm tự hào rất nhân bản, và một tình thương yêu rất mực chí tình (cho dù chỉ là tình cảm riêng tư tiêu cực của kẻ sĩ):

“Lũ mình từng sống bụi
Giang hồ vặt đó đây
Nhưng chưa từng lòn cúi
Nghèo hoài thế mới hay. (...)
Uống rượu rồi ngâm thơ
Ôm trăng hề Lý Bạch
Gảy đàn hề Bá Nha
Vỗ bồn hề Trang Tử.”


Tôi vẫn thường nghĩ, khi mới tập làm Thơ thì người ta thấy vần điệu là hay; khi biết làm Thơ - thì thấy chữ nghĩa được đẽo gọt, bóng bẩy là hay; khi làm Thơ được rồi - thì thấy quan sát, đột phá, đổi mới (dù chỉ ở ngôn từ) là hay; rồi đến một khi nào đó thì sẽ thấy tất cả đều vô nghĩa, chỉ còn lại tấm lòng với cảm xúc chân thực của chính mình trào dâng, tuôn chảy ra một cách tự nhiên, thoát khỏi mọi sự ràng buộc của ngôn từ, thi tứ - thoát khỏi sự dũa gọt, o bế của chức danh, tuổi tác, đẳng cấp, giới tính - khi đó, mới thực sự là Thi Ca...
Theo tôi, Nguyễn An Bình đã dần dần kinh qua các giai đoạn từ những tác phẩm đầu tiên, Thơ anh mỗi ngày, đều có thêm sự “vượt thoát” trong sáng tạo. Đó là một bước tiến rất đáng trân trọng của tập Thơ “Còn Một Chút Mưa Bay” hôm nay...


Quê nhà, mùa Vu Lan 2013
M. V. L
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

ĐÁNH MẤT VẦNG TRĂNG


Từ thuở yêu người tim chợt thức
Mọc nhánh rong buồn một góc sân
Sớm nắng chiều nghiêng theo lặng lẽ
Góc nhớ đường quen mòn vết chân
Ai hay sương thấm thềm hoa cũ
Lạc dấu nhau rồi, nụ tầm xuân.
Bụi đỏ theo em về cuối ngõ
Tìm ai anh lạc giữa chợ người
Con bướm vàng thôi vờn khóm trúc
Sầu tình xếp cánh chẳng buồn bay
Tóc thề vương vấn mùa thi cũ
Nhẹ bước chân em lạnh một đời.




Image


Sáo ơi sao vội bay đi thế
Chưa đến giao mùa đã sang sông
Lớn ròng con nước chia đôi ngã
Tím lục bình trôi nở một dòng
Còn nghe hương thoảng đầy trong gió
Mưa ướt đời nhau có bận lòng?
Thơ tình anh viết từ dạo ấy
Tuổi đôi mươi vụng dại bao lần
Năm tháng tuổi xuân đi biền biệt
Đắng lòng chưa hết nỗi bâng khuâng
Đi hết đời nhau, còn dang dở
Vì người đánh mất một vầng trăng.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

ÁO LỤA QUA SÔNG


Ai người áo lụa bên sông
Hương bay theo gió tình không đợi mùa
Phố gầy reo bước chân mưa
Ướt bờ vai nhỏ ngày xưa đâu còn.
Ai người ngậm ngải trèo non
Săn trầm đáy biển nhớ con sông dài
Lạc rừng chim bỏ đường bay
Tầm xuân chưa kịp trao tay đã tàn.
Ai người mơ khúc tương phùng
Ấp yêu sỏi đá nghìn trùng mây bay
Hoa thơm một phiến tình say
Trăm lằn chỉ rối vòng tay ơ hờ.
Ai người nhả chữ gieo thơ
Hương tình xưa có đợi chờ mà trông
Gởi cùng áo lụa qua sông
Tìm đâu chiếc lá diêu bông tặng người?

2013
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

YÊU NGƯỜI


Yêu em trời bắt tôi sầu
Lang thang phố núi xanh màu cỏ cây
Yêu em mây trắng bay hoài
Bắt tôi theo đuổi một đời lạnh căm.

Yêu em ngậm ngải tìm trầm
Về hôn thạch thảo khóc thầm trong đêm
Yêu em hôn mắt môi mềm
Trong mơ ảo thức, đường chim dặm ngàn.

Yêu em cây cỏ bàng hoàng
Như tôi, cũng có mộng vàng đắp xây
Yêu em yêu cả tháng ngày
Có nhau, hơi thở còn dài mây thu.

Yêu em trời đất hư phù
Cùng nhau san sẻ nổi đau tạ từ
Yêu em tôi mới biết sầu
Con tim thao thức - tình đầu đã xa?


Tạp chí VĂN năm 1974, chủ đề “Nhà âm nhạc học Trần Văn Khê”
Last edited by bevanng on 02 Jun 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

THƠ TÌNH GỞI CÔ GÁI HUẾ


O về thành nội mưa bay
Cửa ngọ môn đóng then cài từ lâu
Tràng Tiền nhẹ bước qua cầu
Áo vờn trong gió một màu tím xưa.

Trưa dừng ghé chợ Đông Ba
Sao tôi thấy nhớ tiếng o rao hàng
Mắt nhìn, chết điếng tâm can
Hàng cây phượng vĩ bàng hoàng trổ bông.

Ngược dòng Hương nước xanh trong
Nghe chuông Thiên Mụ não lòng o ơi
Nhà vườn cau thắm trầu tươi
Sao không thấy tiếng o mời sang chơi.

Trộm mong nghe tiếng o cười
Giòn tan cổ tích ngọt bùi ca dao
Sang sông tóc nhuộm nắng đào
Ngự Bình mây nhớ núi sầu giăng tơ.

Về đâu chiếc nón bài thơ
Về đâu guốc nhỏ cùng người trong mơ?
Đò xa Vỹ Dạ trăng mờ
Tình tôi xin gửi theo o về cùng.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

CÒN MỘT CHÚT MƯA BAY

Mưa trốn nắng trong hiên đời cũ kỷ
Nắng trốn mưa sao cứ mãi đi tìm?
Tôi thơ dại trong cơn mơ mộng mị
Thấy đường gần đi mãi bỗng xa thêm.

Tôi tần ngần trước cây me đầu ngỏ
Vị chát chua hái chùm quả đầu mùa
Em cau mặt trong tiếng cười thơ trẻ
Tôi giật mình xao động tiếng gà trưa.

Gói ô mai dấu hoài trong chiếc cặp
Ai thèm ăn mà tôi lén để dành?
Mưa nặng hạt sợ người ta ướt áo
Sợ bùn vương làm bẩn gót chân son.

Hạ đỏ qua rồi thu vàng lại tới
Mưa vô tình xóa mất dấu chân ai
Chùm phượng vĩ lẻ loi trong tiếc nuối
Nở muộn màng trong nắng nhớ chiều phai.

Em mất hút bên bờ xa bến lạ
Mưa quê người có ướt áo em tôi?
Gói ô mai... vẫn còn... chưa kịp gởi
Lòng dặn lòng... còn một chút mưa bay.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

NGÀY XƯA TÊN HÀN SĨ ẤY


Ngày đi lá tiễn đưa vài dặm
Lòng ta mây trắng bay ngàn năm
Ngói đỏ sân trường lăn lắc nhớ
Nửa đời ung khói nhớ trầm ngâm.

Xưa theo em về, mưa lất phất
Tóc hoàng kim ướt nhẹ như sương
Tên học trò nghèo thương quá đổi
Nhiều năm tình vẫn sáng như gương.

Xưa ta một trời đầy đại mộng
Danh không thành chưa trở về quê
Qua cầu trời đất ngùi thương nhớ
Mơ lối huyền sương lạc nẻo về.

Mười năm mộng đã sờn vai áo
Tên học trò xưa lỡ vận hoài
Ta cũng đành nhìn đời trơ mắt
Rồi ngậm ngùi trở lại thiên thai.

Núi phủ Từ Lang đầu bạc trắng
Đào nguyên nguồn lạc bước vân hài
Mộng Giáng Hương ngùi sương cổ tích
Trần gian mù mịt cánh chuồn bay.

Cảnh cũ ta về thăm người cũ
Một đất trời xưa - chết ngậm ngùi
Ngày đi lòng ta còn niên thiếu
Ngày về đầu bạc trắng sương phơi.

Lại lên đường tên hàn sĩ ấy
Giang hồ trời đất chỉ mình ta
Phong ấn nửa đời trôi mất biệt
Tiễn ta quê nhà mưa bay qua.


1975
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

VỀ CẦN THƠ NGẮT CHÙM TƯƠNG TƯ THẢO


Mai xa lắc như đường về Từ Thức
Anh nghe chừng mây trắng dựng trời cao
Lòng phân vân nhìn phố phường xa lạ
Khi ngày xưa cánh bướm biết ươm sầu.

Anh ngắt từng cánh hoa tương tư thảo
Ép vào tim nghe rêu bám quanh hồn
Ơi màu xanh – loài rong vương tình ái
Ủ tháng ngày tìm bắt nụ môi hôn.

Về Cần Thơ anh nghe chừng đất lở
Khoảng tinh cầu nào đó rụng trong mơ
Có lẽ vì em anh buồn muôn thuở
Từng ngày qua và biết đến bao giờ?

Mai xa lắc tình nhân loài bướm nhỏ
Nghiêng vòng đời cát bụi cuốn ngây thơ
Giấy mực xưa ngả vàng mùi sách vở
Chuyện trăm năm gục chết thật tình cờ.

Mai xa lắc tóc hoàng kim ngày cũ
Xõa lưng trời ôm vội trái sầu đau
Anh tưởng tượng hương nồng trên áo trắng
Còn vương trên lối cỏ của năm nào.

Trời đất cũ anh nghe linh hồn cũ
Về bên anh để thương nhớ một người
Để tình yêu bay hoài trên bến mộng
Chút nỗi lòng theo cánh gió ngàn khơi.

Về Cần Thơ nhìn trăng xưa tiền sử
Mà thương thầm cho áo trắng ngày xưa
Ôi tình yêu rối bời trong tơ tóc
Chưa một lần anh nói tiếng tiễn đưa.

Thì xin em hãy về trong giấc mộng
Ngõ sương mù đá sỏi đọng chân mây
Anh sẽ trao chùm hoa tương tư thảo
Gởi cho em làm kỷ vật sau nầy.

Cũng như anh một đời trên bục giảng
Trong nỗi buồn thoáng chốc đã lên ngôi
Tình yêu ơi! Sao chia nhiều lối mộng
Để ngàn năm anh thương nhớ một người.


1974
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

ĐÀ LẠT, NHỮNG MÙA HOA


Image


Đà Lạt mùa nầy chợt nắng chợt mưa
Hoa vẫn nở cho lòng đầy sắc nhớ
Dã quỳ vàng trên triền dốc mộng mơ
Đổ quyên đỏ thắm tình yêu một thuở.

Sáng chủ nhật em dịu dàng xuống phố
Màu áo ai ngan ngát cả đồi nương
Hương thạch thảo theo em đi thánh lễ
Tiếng chim gù gọi bạn chót tháp chuông.

Em bé nhỏ như tường vy cánh mỏng
Chùm ti gôn lướt nhẹ tuổi xuân thì
Mimosa vàng nhẹ rơi rơi trước ngõ
Tôi ngập ngừng không nở bước chân đi.

Em mộng mị bên Suối Vàng Suối Bạc
Mắt mơ màng soi bóng nước Tuyền Lâm
Hoa phượng tím rủ ve về ca hát
Tôi gởi tình theo mây núi Lang Biang.

Đà Lạt mùa nầy chiều sương thấm lạnh
Chiếc khăn quàng hồng phớt nụ hoa đào
Tôi cứ ngỡ em là nàng công chúa
Ngủ trong rừng đợi hoàng tử hôn nhau.

Hoa tầm xuân mang hai màu thương nhớ
Ép vào lòng em giữ khéo giùm tôi
Mai xa xứ có lên ngàn xuống chợ
Để tìm nhau dẫu cuối đất cùng trời.

Em lạc mất giữa ngàn hoa Đà Lạt
Đem theo tình tôi gởi tiếng thông reo
Con ngựa trắng trên đồi Cù gặm cỏ
Suốt bốn mùa ánh mắt vẫn trong veo.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

NHỚ MÙA MƯA BONG BÓNG


Nhớ không em tiếng mưa thầm nhắc khẻ
Áo dài xưa rộn rã bước ai về
Tà áo trắng tinh khôi tình mới lớn
Anh dại khờ ngơ ngẩn chút tình quê.

Nhớ không em cơn mưa ngày xưa ấy
Anh trộm nhìn em giả bộ làm ngơ
Mưa bong bóng dõi theo người đi mất
Sao ngập ngừng giữ mãi một bài thơ.

Tình thơ dại tuổi mười lăm mắc cở
Tóc hoàng kim ướt nhẹ buổi chiều xưa
Thương người ta, dối lòng không dám ngỏ
Để bây giờ lại tiếc ngẩn tiếc ngơ?

Mưa bong bóng, một mùa mưa lại đến
Đã bao năm mưa chia cắt đôi bờ
Người xa quá ở phương trời góc biển
Ai vô tình - Còn đứng đợi chờ ai?

Mưa bong bóng theo đời anh trôi nổi
Thuở tóc xanh nay đã nhuốm bạc rồi
Mái trường xưa rêu phong từng chiếc ngói
Cánh dầu bay theo gió muộn màng rơi.

Đời dâu bể em
ơi buồn muốn khóc
Chốn nhân gian
cánh én
lỡ xa bầy
Mưa bong bóng
một thời xa xôi quá
Cuối phương trời,
Ai còn nhớ thương ai?...


Tháng 5/2013
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

THUYỀN HOA


Qua cầu thoáng thấy thuyền hoa
Chạnh lòng chợt nhớ người xa phương nào
Cuối xuân sót nụ hoa đào
Ai người năm cũ hẹn chào gió đông?

Thuyền hoa thôi đã xuôi dòng
Xanh bờ trắng bãi lụa hồng áo bay
Hoa vàng gợn chút heo may
Ngậm ngùi nắng rớt thu phai cuối đường.

Tình đầu chìm nổi bão dông
Tiếng chim gọi bạn mà dường chiêm bao
Lưng trời còn chút mưa ngâu
Tìm đàn quạ nhỏ bắc cầu đợi ai?

Tằm ơi chưa thoát kiếp ngài
Mơ chi hóa bướm cùng bay lên ngàn
Bông lau trắng rụng mùa sang
Môi thơm mắt biếc đã tàn bể dâu.

Thuyền hoa xưa dạt về đâu
Trăng chìm đáy nước vơi sầu xuân thu.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

TIỄN BẠN QUA SÔNG


Sóng vỗ trường giang giờ chia biệt
Sông mù mưa xối buồn tha thiết
Cành khô cây phơi rụng lá xanh
Chiều nay tiễn một người đi biệt.

Bạn đi mưa bụi mù sương tuyết
Lãng tử một đời như trăng khuyết
Chinh chiến lâu ngày nắng cháy da
Con đường cuối ngày đi không tuyệt.

Trăm năm nào có ai không chết?
Tiễn bạn ngùi ngùi, rượu cạn hết
Ta khẽ ngâm bài “Khuê oán thi”
Phong ấn công hầu sao thấm mệt.

Đất chẳng dung người, bạn đi riết
Nhìn nhau nhắn nhủ lời tâm huyết
Rầu rầu đất trời chỉ riêng ta
Quê người từ nay thôi giã biệt.


Mùa hè 1972
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

TRÁI PHÁ


1* Em nhỏ xuống cuộc đời
Từng giọt sầu buồn bã
Ta bỏ xuống cuộc đời
Tình yêu đầu tơi tả.

Có trái đời xẻ đôi
Ta em người một nửa
Cách ngăn vẫn mỉm cười
Một nụ cười sóng bủa.


2* Em nhỏ xuống cuộc đời
Lệ tràn đôi má hóp
Ta bỏ xuống cuộc đời
Mắt ngậm ngùi không chớp.


Áp tai và yên lặng
Nghe trái tim đập đều
Thở đầy hương mật đắng
Len vào hồn quạnh hiu.


3* Em nhỏ xuống cuộc đời
Từng giọt hồng trái phá
Ta bỏ xuống cuộc đời
Cỏ xanh đầy trên mả.

Hãy cố gắng tìm nhau
Và thở cùng hơi thở
Hãy cố gắng nhìn nhau
Dù mai nầy không nhớ.


4* Em nhỏ xuống cuộc đời
Tình ngày xưa, mắc cở
Ta bỏ xuống cuộc đời
Trái tim nồng, máu đỏ.

Đời biết bao dâu bể
Bởi tình ta nước nguồn
Chiều nay nhìn hoa rụng
Lạc loài mắt huyền sương.


5* Em nhỏ xuống cuộc đời
Giọt lệ tình vội vã
Ta bỏ xuống cuộc đời
Yêu em, dù mất thở.

Lòng đất sâu vô cùng
Bàn tay ai đo hết
Hạnh phúc nào đem dâng
Khi tình yêu đã chết?
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

VIẾT CHO NGÀY NGƯNG BẮN


Ở đó mùa xuân cũng trở về
Là ngày nắng đẹp chuyện đồng quê
Cô thôn nữ áo bà ba mới
Đất mỡ phù sa ngát cuộc đời.

Anh sẽ đưa em về quê ngoại
Ruộng đồng thơm lúa mới thần nông
Mạ xanh từ đó gieo niềm nhớ
Hương ngát tình quê tận đáy lòng.

Đẹp lắm quê hương ngày ngưng bắn
Không còn khói súng, đất khai hoang
Chèo ghe tam bản về thôn ấp
Ở đó dựng lên giấc mộng vàng.

Nửa đêm nghe tiếng tàu xa bến
Khói tỏa lưng trời tiếng “súp lê”
Khăn trắng tiễn ai về đất Bắc
Bao năm còn ấp mộng câu thề.

Trở về để thấy lại Hồ Gươm
Trong chuyến tàu đêm xuyên Việt buồn
Hà Nội có còn như thuở trước
Kinh thành cờ phủ khắp Thăng Long.

Bến Hải chắc giờ tươi đẹp hơn
Dòng sông ô nhục cũng không còn
Người buông tay súng về quê cũ
Xếp giáp nghe lòng khơi nhớ thương.

Để dựng mùa xuân trong thái bình
Nắng vàng hanh tóc má em xinh
Anh rời đại học làm thi sĩ
Để sống cho nhau suốt cuộc tình.

Anh đưa em về miền Năm Căn
Ở đó phù sa ngập ruộng đồng
Tháng chạp đến mùa dưa hấu chín
Ngọt tình ngọt lịm cả dòng sông.

Để thấy quê hương ngát mộng đời
Bạn bè dăm đứa cùng về chơi
Ầu ơ bài hát ca dao mẹ
Em nhé mùa xuân đã trở về.


Tin Sống 5/1/1973. Diễn ngâm trong chương trình thi văn Mây Tần (Sài Gòn)
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Nguyễn An Bình, Tập Thơ

Postby bevanng » 02 Jun 2023

ĐÊM TRĂNG ĐỌC THƠ ĐƯỜNG


Nhìn trước người xưa đã mất rồi
Trông sau buồn chỉ thấy lẻ loi
Nào hay trời đất mênh mông quá
Một mình hiu quạnh mặc lệ rơi.

Rượu quí mềm môi cùng chén ngọc
Tỳ bà đã giục ngựa lên đường
Ai cười trận địa ta say khướt
Chinh chiến mấy người về cố hương?

Hoàng Hà trôi mãi cùng mây trắng
Thành trơ muôn dặm đỉnh non ngàn
Tiếng sáo rợ Khương hờn dương liễu
Gió xuân còn ngại Ngọc Môn Quan?

Hạc vàng bay mất ngôi lầu vắng
Ngàn năm mây trắng lững lờ trôi
Quê hương xa khuất chân trời cũ
Trên sông khói sóng buồn chơi vơi.

Trăng tàn vẳng tiếng quạ trong sương
Lửa chài phong bãi giấc sầu vương
Nửa đêm thành vắng Hàn San Tự
Vẳng đến thuyền ai một tiếng chuông.

Năm ngoái ngày này tựa cửa trông
Đào hoa vừa ửng má ai hồng
Người xưa nào biết về đâu nhỉ
Để mặc hoa đào cợt gió đông?

Thơ Đường anh đọc bên thềm cũ
Chỉ một mình thôi dưới ánh trăng
Em như cánh nhạn về di trú
Chưa hết mùa trăng đã biệt ngàn.


2013
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,330
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Next

Return to Thơ Sưu Tầm và Ca Dao Việt Nam



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 24 guests