Tantai wrote: Văn Chương truyền khẩu là truyền miệng cho nhau từ đời này sang đời khác. Có ba loại Văn chương truyền khẩu: Tục-ngữ - Ca-dao - Truyện cổ-tích . Christiane muốn Sưu tầm loại nào ,nói rỏ nhe.... nếu không bị rượt chạy lòng vòng mệt chít đó
TanTai nhắc, Christiane mới nhớ. Hồi đó học ngu quá, bây giờ tỉnh táo một chút, nhớ dần dần lại, nhưng chỉ nhớ được chút ít thôi, cần có người nhắc thêm... Đừng cười nha.
Như vậy thì mình phải kể thêm đồng dao vào trong đó nữa chứ, phải hong TanTai ?
Nếu vậy, Christiane chỉ cần tìm ca dao, tục ngữ, truyện cỗ tích, đồng dao thì đó chính là kho tàng văn chương truyền khẩu ?
Biết sao hong? Có một lần nọ, tự nhiên mấy câu như vầy ở đâu hiện về trong tâm tưởng của Christiane:
- Trời nắng tốt dưa, trời mưa tốt lúa
- Tròng trành như nón không quai,
Như thuyền không lái như ai không chồng...
- Cơn đằng nam vừa làm vừa chơi,
Cơn đằng đông vừa trông vừa chạy (?)
- Tay cầm con dao, làm sao cho sắc, để mà dễ cắt, để mà dễ chặt...
Nhớ thoang tháng không đầu không đuôi vậy đó, nhưng sao nó làm cho lòng mình thấy dìu dịu êm êm. Biết rằng những câu đó mình học hồi nhỏ, trong bài Văn Chương Truyền Khẩu. Nhưng tiếc thay mình đã quên hết rồi. Bèn tìm, trên research engine, chữ "Văn Chương Truyền Khẩu", nhưng mà... hong có (đừng cười lớn nha !).
Suy nghĩ hoài, chỉ thấy diễn đàn là nơi mình có thể hỏi. Trong này, nhiều người biết và giỏi về nhiều thứ, mà lại rất tử tế. Hôm nọ mình hỏi về những bài hát ru, bao nhiêu bạn đã cho mình nhiều ơi là nhiều ...
Kỷ niệm tuổi thơ của Christiane, lẽ ra nó cũng phải êm đềm như của bao người khác. Nhưng lại không được như vậy. Bây giờ, Christiane muốn gom góp lại, phục hồi lại chân dung thực sự của nó, đặt nó vào vị trí xứng đáng trong tâm tưởng của mình ... May ra, Christiane tìm được chút hạnh phúc của một đời người...
Christiane viết dài dòng như vậy, là một lời tâm sự, để các bạn hiểu mà không trách Christiane đi tìm những thứ không đâu.
Christiane cảm ơn Mùa Thu và TanTai nha.