Cầu cây lắt lẻo chị qua Lặng thầm điên điển vàng hoa tiễn người Chim chiều kêu con nước đợi Lớn mau cho kịp rẽ đôi đường về
Theo chồng chị đành xa quê Xa ao bông súng, lũy tre, xóm giềng Xa câu vọng cổ vẫn thường Quá giang ngọn gío qua vườn trêu ai Xa đêm bông bưởi tóc cài Chèo xuống coi hát tận ngoài vàm sông Xa sình quến những bước chân Chiều mưa lỡ hẹn ngập ngừng tới lui Tình đầu tựa trái ô môi Mới cắn chua chát nhưng rồi ... ngọt ngay Xa bao nhiêu cánh cò bay Mùa trăng chấp chới gọi bầy trong mơ Xa bến đợi , xa ngõ chờ Có ngọn gío chướng vẫy tờ lá duyên Và xa cái mùi sầu riêng Khuya khoắt cứ níu lòng nghiêng bên rào Chiếc hôn thầm lén ngọt ngào Từ ngõ da tới lối vào hồn trong ...
Chị đi, anh ấy rầu lòng Riêng em ngơ ngẩn trông dòng nước xuôi Chim chiều kêu lục bình ơi Nở đôi cánh tím tiễn người xa quê