Tự tình đêm xuân
Đêm xuân lạnh bên ly cà phê đắng,
Khói thuốc buồn từng sợi nhớ về em,
Không gian chùng, tiếng lòng nghe vang vọng
Kỷ niệm nào dâng sóng ngập buồng tim.
Nhớ xuân xưa mình cùng nhau chung bước,
Trên đường về sau lễ thánh nữa đêm.
Gió sương mai hôn tóc rối em mềm
Trời tuy lạnh nhưng lòng anh chợt ấm...
Em run khẻ anh choàng tay ôm nhẹ,
Hỏi thì thầm lời ước nguyện đầu xuân
Má em hồng thay lời nói ngượng ngùng
Ôi thơ mộng...những ngày xuân thuở trước
Xuân có đến xin hãy vào len lén
Cho hồn ta còn mộng mị xôn xao
Về chốn xưa lối cũ , giấc chiêm bao
Thời hai đứa đón đưa mừng xuân mới
Xuân lại đến cằn khô thêm tuổi mới
Đón giao thừa không pháo đỏ nêu xanh
Dốc áo cơm chồn gót, lối quẩn quanh
Xuân có đến chỉ buồn thân lữ khách...!!!
LZ