EM MÃI LÀ NHỚ THƯƠNG
Thơ: Trường Đinh
Em là yêu đương … là giòng sông thương nhớ
Anh là đợi chờ … là mộng ước duyên tơ
Em là dỗi hờn … là sóng thơ cuộn vỡ
Anh là niềm đau … là tiếc nuối một thời
Ôi, những vầng mây ngọc thạch đơn côi
Cơn gió nào đưa người về bến lỡ
Gió lay cành cho mãi lá vàng rơi
Dư âm vang trên làn yêu dĩ vãng
Kỷ niệm nào như một thoáng xa xôi
Hay thu về đan sầu trên cỏ lá
Nỗi nhớ dài trên những tháng ngày qua
Hỡi những chiều buồn còn vương theo màu nắng
Hỡi tình ơi của dĩ vãng tuyệt vời
Ngàn sóng mơ đẹp ngời trên biển vắng
Em … Em mãi là lá nhớ và nhụy thương