......
Tôi ngồi đâu biết đời lui tới
Một dòng nước vẫn chảy đâu đây
Có dáng ai qua chừng ái ngại
Tay áo xuôi theo dáng rất gầy
Một bông hoa trắng ngủ như thơ
Sao dòng nước kia rên xiết quá
Người ngồi ôm ngực mỏng không rời
Chỉ sợ trần gian đau tắt thở
n. đ