Thời gian của một tiếng thở dài

Truyện đọc ở trang hột mít chưa đủ thì vô đây lấy thêm

Moderator: Doan Du

Thời gian của một tiếng thở dài

Postby HongVan72 » 02 Feb 2013

Thời Gian Của Một Tiếng Thở Dài
** nguyên tác của Anne Philipe **
** Huỳnh Phan Anh dịch **
** do Hướng Dương đọc (4 tập dài) **

Không ai thở dài khi vui cả. Khi nghe được tiếng thở dài, nỗi buồn sẽ sâu thêm chút nữa. Người ta thở dài như một một phản xạ vô thức, vì thế, thật rồ dại khi lắng nghe tiếng thở dài của chính mình. Nhưng đã có một người đàn bà lắng nghe, ghi lại thời gian của một tiếng thở dài suốt 105 trang in. Cuối một nỗi buồn thăm thẳm đến tuyệt vọng là điều gì?


Tiếng thở dài bắt đầu từ thời điểm Em - người đàn bà hóa đá bên thi hài của chồng mình - Anh. Nó trôi ngược về những ngày tháng hoa mộng. Nó lao nhanh về phía những ngày hạnh phúc tràn trề. Mảnh đất dự kiến sẽ xây dựng tổ ấm. Những đứa con. Những chuyến đi đôi lứa bên nhau. Nó quày ngược lại về phía thời gian vất vả, sẻ chia, động viên nhau bằng những nụ cười. Bằng niềm tin yêu và hy vọng. Rồi nó lại bay tới miền nắng ấm, cỏ hoa mật ngọt. Những tiếng cười trong vắt như pha lê. Những ánh mắt rạng ngời chắp cánh khi hạnh phúc bắt đầu đơm hoa kết trái. Niềm tin yêu như chắp cánh để người ta bay lên. Khi ánh sáng của nụ cười vừa đủ sức tạc nên những tia lấp lánh, vẽ vào vào mắt nhau thông điệp hạnh phúc thì chuỗi rạn nứt bất hạnh đột ngột xuất hiện… Một người sẽ ra đi! Thời gian chỉ còn là những ngày đếm ngược…


Hối hả. Cuống quýt. Người đàn bà đuổi theo những vạch loang loáng của cảm giác. Chị muốn giữ lại cảm giác của những vòng tay ấm của người tình, siết chặc mình đến nghẹt thở. “Em thức sớm. Đêm vẫn chưa tàn. Em cố nhắm mắt, thử dỗ lại giấc ngủ. Nhưng chỉ chợp mắt được chốc lát. Em đang ở trên một bãi vắng buồn thiu và xám xịt, lưng chừng giữa thực tại và ác mộng… Em lướt đi từ kỷ niệm này sang kỷ niệm khác”.


Khi người mình yêu thương đang tắt dần sự sống, đối diện với một tương lai trong đó vắng bóng người ấy là thực tại vô lý. Đối diện với câu hỏi ấy là một nỗi đau khôn cùng. Con người, trong suốt hành trình lớn khôn, kiêu hãnh biết bao nhưng giờ đây sự bất lực, tuyệt vọng khiến con người gần hơn với thân phận. Cuối cùng thì ta cũng chỉ là một chớp sáng của số phận mà thôi.


“Thỉnh thoảng em vẫn đi về phía cửa sổ, em nhìn những ngôi nhà, những khách qua đường, những chiếc xe xếp thành hàng, và đâu đâu em cũng thấy viết lên hàng chữ: Chàng sắp sửa phải lìa bỏ cuộc đời… Em nằm dài dưới chân giường, em mỉm cười với anh, đúng thế anh à, trong khoảnh khắc đó em lấy làm diễm phúc vì anh đang nằm đó. Em đang cố gắng cô lập hóa cái giây phút đó, biến nó thành một hòn đảo nho nhỏ giữa biển thời gian. Ngày mai đã bị ngăn chận…”. Khi người ta tuyệt vọng như em người ta sẽ đông cứng thời gian lại. Stop. Để khỏanh khắc này là mãi mãi được không. Nhưng thời gian - cuộc sống vẫn lừng lững trôi qua theo quy luật vĩnh cửu của nó. Chuyến tàu ký ức tiếp tục…


Những dòng hồi tưởng lúc nhanh lúc chậm lúc ào ạt bởi kỷ niệm ùa về từng đợt nhưng sóng vỗ vào lòng, có lúc lại mềm mại như những áng mây bao bọc yêu thương. Và đôi khi chỉ một chiếc lá cũng in trên đó những kỷ niệm không thể nhạt nhòa. Những kỷ niệm bàng bạc, không định hình trở nên rành mạch và bám kịp suy tư ở bất cứ tốc độ nào. Thật bất hạnh khi nhớ về hạnh phúc kiểu như thế. Có người đã viết - Bất hạnh là khi ta một mình nghĩ về hạnh phúc. Hạnh phúc là khi ta ngồi nghĩ về những bất hạnh đã qua. Khi không nghĩ gì cả, ta bắt đầu chìm… Em - người đàn bà không chìm bởi những dòng suy nghĩ của chị là bất tận. Nhưng thực tại khó chấp nhận của chị còn bất hạnh nhiều hơn khi phải nghĩ về hạnh phúc và bên cạnh mình là bạn tình đang lặng lẽ từng phút rời xa.


Nén lòng mình lại bằng 105 trang in, tiếng thở dài của kẻ ở lại khi tới trang 104 cơ hồ đã kéo người đọc xuống tận đáy thăm thẳm của nỗi buồn kinh người. Đột nhiên, ở trang 105 - trang chót, một vầng cầu vồng rực sáng bất chợt vụt xuất hiện, khai mở những gì đã tích tụ trong 104 trang in trước. Tình yêu mà Em - người đàn bà hồi tưởng, tự thuật cuối cùng đã gút lại bất ngờ bằng chính cảm nhận của người đọc - Anh yêu Em. Quả thế thật, Anh - người đàn ông không một lời nào từ đầu đến lúc này đã phát ra thông điệp được nén đến mức cao nhất, bay lên từ lòng đất tăm tối, lạnh giá - Anh yêu Em. Quả tình, để một người có thể tiếc thương đến thế, hẳn người kia phải là một người tình tuyệt vời. Khép tập sách lại, hẳn không ít người đọc như mơ hồ nghe được câu này - Anh yêu Em.
http://www.4shared.com/rar/0d4YpRuc/tho ... ho_da.html
Nguyễn Hồng Vân
HongVan72
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $32,506
Posts: 954
Joined: 18 May 2011
Location: Việt Nam
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng HongVan72 từ: KimZuy, thanke01

Re: Thời gian của một tiếng thở dài

Postby Christiane » 02 Feb 2013

User avatar
Christiane
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $582,698
Posts: 6193
Joined: 18 Jun 2005
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Christiane từ: KimZuy

Re: Thời gian của một tiếng thở dài

Postby tieubao1 » 08 Feb 2013

Thanks HongVan , Christiane !
tieubao1
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $846
Posts: 603
Joined: 25 Dec 2009
 
 

Re: Thời gian của một tiếng thở dài

Postby kbc6080 » 16 Feb 2013

Cám ơn HongVan , Christiane nhiều. Chúc cuối tuần vui vẻ
kbc6080
Cuống Mít
Cuống Mít
 
Tiền: $132
Posts: 104
Joined: 07 Jul 2012
 
 

Re: Thời gian của một tiếng thở dài

Postby a129 » 26 Feb 2013

cam on nhieu
a129
Cành Mít
Cành Mít
 
Tiền: $288
Posts: 65
Joined: 08 May 2006
 
 

Re: Thời gian của một tiếng thở dài

Postby NamThai » 01 Mar 2013

Cám ơn nhiều
NamThai
NamThai
Lá Mít
Lá Mít
 
Tiền: $1,182
Posts: 18
Joined: 16 Oct 2005
 
 


Return to Truyện Audio



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 60 guests