Hồng Sa Mạc - Mai Bửu Minh

Truyện tình mùi mẫn, truyện ma kinh rợn hay các thể loại khác. Xin mời vào.

Moderators: Mười Đậu, SongNam, A Mít

Hồng Sa Mạc - Mai Bửu Minh

Postby vnguyencong » 25 Feb 2008

Hồng Sa Mạc

Truyện ngắn của Mai Bửu Minh

Image

Tân là thầy giáo, an phận sống với đồng lương khiêm tốn nhưng cô vợ không chấp nhận cuộc sống thiếu trước hụt sau nên mở ra quán nhậu, buộc anh phải nghỉ dạy học, ở nhà phụ tiếp buôn bán. Tân hiền lành, nho nhã, khéo giao tiếp. Vợ Tân nấu nướng ngon, sạch sẽ nên khách nhậu ngày càng đông, phải mở rộng thêm quán và gia đình Tân ngày càng khấm khá.

Nhiều lần khách nhậu góp ý, Tân nên mua một ít hoa kiểng chưng cho quán bớt trống trải. Tân nghe cũng hay. Khắp nơi đang đua nhau chơi hoa kiểng. Người giàu cứ ra chợ mua cây kiểng đã được các nghệ nhân tạo dáng đẹp mắt, đắt tiền; còn Tân chỉ dám đi mua những cây người ta bỏ phế ngoài góc vườn đã cằn cỗi với giá rẻ, mang về tự uốn nắn, cắt gọt để vô những cái chậu thích hợp mà chăm sóc.

Tân tự hào với những “tác phẩm” do mình khổ công tạo nên. Những chậu bonsai có dáng phụ tử, phu thê, gió lùa, thác đổ, rồng bay, hổ phục, văn nhân mà Tân tạo được từ chút hiểu biết trong sách và bằng cái nhìn thẩm mỹ riêng đã làm anh say mê, thích thú. Tân nhẫn nại, cần cù và siêng năng chăm sóc từng ngày. Không bao lâu, quán của Tân đã có nhiều giống hoa kiểng trang trí như: Mai vàng, mai tứ quý, mai chuỗi ngọc, thiên tuế, nguyệt quế, cau vàng, cau đỏ, hoa lồng đèn... Một chậu kiểng, nhưng người nói giống con này, người bảo giống con nọ, giống chữ Tàu, giống... cái gì mà người ta nghĩ ra được, rồi tấm tắc khen tác phẩm của anh có hồn... Tân thêm thích thú.

Tân kê ghế bố ra trước quán, nơi để bàn ghế bán buôn hằng ngày để đêm đêm ngủ giữ gìn... cây kiểng. Suốt ngày vợ anh bận rộn buôn bán mệt mỏi, đêm về chỉ thích ngủ, mặc cho Tân đam mê thú vui tao nhã của người chơi cây kiểng. Tân có duyên mua bán nên nhiều chậu hoa kiểng anh mua giá rẻ như đồ bỏ, qua thời gian chăm sóc, cắt tỉa, uốn sửa, đã có người chịu mua với giá gấp mười hay hai mươi lần, đủ để anh có vốn đầu tư phát triển vườn hoa kiểng của mình không cần tiền vợ... Vợ Tân nhìn ra giá trị lao động nghệ thuật mà Tân làm được và biết cách tận dụng. Mặt khác, thú chơi hoa kiểng của Tân làm quán nhậu của anh trông có vẻ lịch sự hơn mà chẳng ảnh hưởng gì đến việc Tân phụ tiếp bán buôn. Bạn bè chơi hoa kiểng của anh cũng thường lui tới ngắm nghía, khoe nhau giống lạ và đàm đạo bên bàn nhậu làm quán thêm đông khách. Sáng, Tân tiếp vợ chặt rửa, ướp gia vị vào các món nhậu. Trưa, chiều, tối khách vừa phải thì có hai người giúp việc bưng, dọn, tiếp đón khách. Lúc khách đông, Tân là người chạy bàn duyên dáng, nhã nhặn, lịch thiệp, biết chiều khách vài ba ly rượu... đủ đến tối, đóng cửa quán anh cũng đã ngật ngừ say. Cái say của anh cũng thật hiền, chỉ không cưỡng lại cơn buồn ngủ, chớ anh không hề nói sai, không quậy...

Một đêm, Tân đang ngủ say trên cái ghế bố ở dưới mái quán cạnh sân kiểng, chợt anh nghe có tiếng khóc văng vẳng đâu đó. Tân chợt giật mình khi thấy hai cụ già giống nhau như hai anh em sinh đôi, với mái tóc bạc trắng, da nhăn nheo, đen mốc ngồi đối diện nhau ngoài sân. Chợt cụ già bên phải nói:

- Lại con Hồng Sa Mạc tủi thân khóc nữa à?

- Ờ... Như thời tụi mình sống lăn lóc ngoài bờ hầm không ai ngó ngàng tới, chịu đủ điều tủi nhục, có khi phải nhắm mắt vì nước tiểu mấy cha xỉn rượu. Con nhỏ bị bắt đội lốt lân, tức mình khóc hoài. Nhưng tôi tin, sớm muộn cậu chủ cũng nhận ra cốt cách chính của nó, rồi sẽ yêu quý nó như bảo vật vô giá.

Tân toan ngồi dậy, bước ra với hai cụ, chợt anh giật mình thức giấc và biết mình vừa nằm mơ. Đứng nhìn sân kiểng của mình, Tân khá hài lòng bởi dưới ánh đèn, trông nó huyền ảo, dễ chịu như đang mời gọi anh bước tới. Hương thơm thoang thoảng tinh khiết của hoa mai chiếu thủy làm Tân cảm thấy lâng lâng, thích thú. Anh đốt thuốc, bước ra bên hai cây mai chiếu thủy dáng cổ với những chi đối nhau như những tầng mây. Hai chậu kiểng này được Tân đào lên từ ngoài bờ hầm nuôi thả cá tra của bác anh. Nghe đâu ông nội của anh đã mua chúng cách nay hơn năm mươi năm, để trong chậu đất nung bị bể, không ai thích nên bị quăng ra bờ hầm, đâm rễ xuống đất mà sống như cây dại, cành nhánh um tùm. Tân đã đào lên, cắt tỉa cành nhánh, cắt bỏ rễ thừa, đưa vào chậu để uốn, sửa cho chúng giống nhau, nay đã tương đối hoàn chỉnh, mỗi cây có năm nhánh như năm tầng mây chia xen kẽ đối nhau qua thân đang đơm bông, tỏa hương.

Mắt Tân chợt dừng lại nhìn chậu hoa sứ Thái Lan mà mình đã mua hơn tháng qua. Loại sứ này có hoa màu hồng tươi, nở từng chùm ngoài đọt, lâu tàn. Và đặc biệt, rễ của loại sứ này như loài cây cho củ, phát triển nhanh và dân chơi kiểng thường tạo dáng ở bộ rễ. Chậu hoa sứ này anh mua để trang trí trên bàn tiếp khách, có dáng hình con lân đang múa đã làm nhiều người thích thú đòi mua lại. Nhưng bây giờ, trước mắt Tân, chậu hoa sứ này có dáng lạ quá. Có lẽ do ánh đèn, do góc độ nhìn nên cái dáng lân múa không thấy rõ mà tưởng như dáng một người đang bò... Ờ, tại cái rễ làm đuôi lân mọc lệch vị trí nên nhìn ngang bị khuất. Phần đất bên trong bị anh dùng vòi nước phun tưới đã văng đi, để lộ ra phần rễ, vốn tạo thành dáng hai chân sau của con lân giờ sao giống chân người hơn. Tân phấn khởi nghĩ ngợi. Moi nó lên, dựng đứng cái lưng con lân, cắt bỏ cái rễ làm đuôi trước kia, nó sẽ giống như một người đang ngồi, có hai tay, hai chân đàng hoàng. Phần trên của cây sứ trước kia tưởng tượng như đầu lân đang múa thì chỉ cần cắt gọt lại, chờ đâm tược mới, sửa thành cái đầu người đang đội nón lá không phải khó. Tân bắt tay làm ngay. Anh dùng con dao nhỏ từ từ moi hết đất trong chậu ra, lấy cả gốc rễ cây sứ lên ngắm nghía nhiều góc độ để chọn tư thế, xác định vị trí cần cắt như phần rễ thừa của đuôi lân, phần tược nhánh sứ trên đầu lân... Tân đắc ý hơn, khi phát hiện phần rễ thừa bên dưới bụng lân có hai chỗ nhô ra ở vị trí ngang nhau như khuôn ngực đàn bà.

Tân cẩn thận bôi vôi vào tất cả những vết cắt, trầy xước, bởi kinh nghiệm cho anh biết, loại sứ này rất dễ bị nhiễm khuẩn ở những vết cắt, nhất là khi bị ẩm ướt. Từ những chỗ đó sẽ bị vi khuẩn làm úng thúi, ăn ruồng bên trong rễ và sẽ hư cả cây. Và, anh đặt cây sứ vô chậu, từ từ lấp đất lại.

Tân trông cây sứ của mình giống như một phụ nữ khỏa thân, nhưng e ấp, thẹn thùng, không còn gợi lên ý nghĩ dung tục cho người xem. Tân mang chậu sứ này lên gác, nơi anh đã dành riêng cho những chậu hoa kiểng trong giai đoạn phải chăm sóc đặc biệt. Tân mệt mỏi chui vào mùng trên ghế bố và thiếp đi khi trời gần sáng.

Hình như trong mơ màng, anh nghe như có tiếng ai hát líu lo, véo von thánh thót tràn đầy âm hưởng lạc quan vang vang trên căn gác của mình . Tiếng chim hót chào bình minh mà anh cứ tưởng như giọng hát ru ngọt ngào, êm ái, du dương của người phụ nữ nào đó...

Ngày ngày, Tân lên gác quan sát từng chậu hoa kiểng trong diện đang chăm sóc đặc biệt để dời đổi. Với chậu hoa sứ Thái Lan có dáng hình người phụ nữ khỏa thân, Tân đặc biệt quan tâm và đánh giá nó là kiệt tác của mình. Đi đâu về, dù bận rộn anh cũng phải lên gác nhìn qua một lần, trông chờ từng chồi non mới nhú. Đêm đêm sau khi quán hết khách, dọn dẹp xong, Tân vẫn thường ngủ mơ màng nghe giọng ai đó hát ru ngọt ngào trên căn gác của mình.

Một hôm, Tân vừa đi xa về, loay hoay chuyện trò với vợ con, rồi khách tới nhậu quá đông, anh phải phụ tiếp đến mệt đừ và nhanh chóng chui vô mùng ngủ say. Tân mơ màng thấy một người con gái thật đẹp và quyến rũ bởi chỉ che thân bằng một tấm ren mỏng màu hồng. Tân muốn ngồi dậy nhưng lạ chưa, không hiểu sao anh không cử động được. Và, người con gái ấy đã cất giọng hát ru quen thuộc mà anh đã từng nghe. Lần này anh nghe rõ cả lời, chớ không phải như những lần trước chỉ là chất giọng líu lo vi vu như gió thổi.

“Tưởng làm thú cả đời

Trong mắt người phàm tục

Anh cho em làm người

Biết tự hào, hạnh phúc... ”


Tân mơ màng và lạ lùng bởi cảm giác thân quen với cô gái và lắng nghe lời hát đến ngất ngây...

Hơn sáu tháng sau, những chồi non của chậu sứ đã đơm hoa, từng chùm nụ hồng đúng như ý định của anh tạo dáng như một cái nón lá che trên đầu người phụ nữ. Một phụ nữ khỏa thân, nhưng rụt rè, e ấp, tạo nên cảm giác thanh tao, thuần khiết của cái đẹp trong trắng, ngây thơ, không chút gợi dục. Đã có người nài nỉ đòi mua với giá ba chỉ vàng khiến vợ Tân mừng rơn, giục bán. Tân không ngờ, chậu hoa sứ này anh chỉ mua ba chục ngàn đồng, giờ đã tăng lên gấp trăm lần... Nhưng, anh không hề có ý định bán chậu hoa sứ này. Có chậu sứ này, dân chơi hoa kiểng mới biết đến tên anh... Anh tự hào vì nó. Nhiều người có vườn hoa kiểng trị giá mấy trăm triệu đồng nhưng không thể có chậu hoa sứ độc nhất vô nhị như anh. Và, nếu sân kiểng nhà anh không có chậu hoa sứ này, chắc chẳng ai tìm đến chơi đông như vậy.

Một hôm, anh đi đám cưới về thì không còn thấy chậu hoa sứ để trên bàn tiếp khách nữa. Anh hỏi, vợ anh thảy ra năm chỉ vàng và bảo “bán rồi”.

Tân bủn rủn chân tay vì giận. Mặt anh tái xanh, thất thần như vừa nhận được tin gì khủng khiếp lắm. Tân nạt vợ. Mười mấy năm sống đời chồng vợ, đây là lần đầu tiên anh to tiếng với vợ mình. Tân hỏi ngay, đã bán cho ai? Ở đâu? Để anh trả vàng, chuộc lại chậu sứ. Vợ anh cãi bướng, bán nó đi, anh có thể mua hằng trăm chậu hoa sứ khác. Và, thật tình, vợ anh không hề biết người mua tên gì, ở đâu! Anh ta vô quán xin nước đổ vào xe, thấy chậu hoa sứ đẹp, hỏi mua, vợ anh bảo có người trả giá ba chỉ vàng mà chưa chịu bán, anh ta đồng ý ngay mua với giá năm chỉ. Coi qua, Tân biết không phải vàng giả, vợ anh không bị gạt, nhưng biết tìm đâu chậu hoa sứ quý báu của mình...

Như một người điên, Tân đến từng người chơi hoa kiểng trong vùng để nhờ tìm tung tích chậu hoa sứ của mình. Tân còn điện thoại nhờ bạn bè khắp nơi tìm giúp để mua lại dù phải chịu lỗ vài chỉ vàng anh cũng chịu. Mất chậu hoa sứ, Tân mất hết hứng thú chơi hoa kiểng.

Tân mệt mỏi về tới nhà đã nửa đêm, không thèm nói chuyện với vợ nửa lời. Tân cầm cả chai rượu đế ngửa cổ uống, uống chẳng cần ăn mồi... Vợ Tân lộ rõ vẻ sợ sệt, hối hận nhưng không dám khuyên can. Cô nghĩ, anh uống say sẽ ngủ vùi, quên đi, rồi sẽ nguôi ngoai...

Tân đã say nhưng giấc ngủ cứ chập chờn, đầy mộng mị . Anh thấy người con gái đẹp quấn tấm ren màu hồng hôm nào hát ru mình ngủ giờ xuất hiện bên giường với tấm thân trần, gương mặt sầu thảm đầy nước mắt và cô khóc thảm thiết, đau đớn, ai oán. Bất chợt, Tân hốt hoảng nhận ra đôi tay thon dài xinh xắn của cô đã bị ai đó chặt đứt sát nách, máu vẫn còn chảy ròng ròng. Anh toan ngồi dậy nhưng không cử động được. Còn cô gái chỉ quay lưng lại với anh... Giọng cô nức nở:

“Có những kẻ thấp hèn

Bằng cái nhìn dung tục

Hại cả cuộc đời em

Chết trong cảnh tủi nhục... ”


Tân nghe như mình bị ngạt thở khi cô gái chạy đi. Một cô gái không tấm vải che thân chạy trốn ánh mắt của anh...

Gần hai mươi ngày lang thang khắp nơi tìm chậu sứ, Tân đành thất vọng quay trở về và anh kêu bán tất cả hoa kiểng với lời thề độc sẽ không chơi hoa kiểng nữa nếu không tìm được chậu hoa sứ đó. Và anh không thèm nói chuyện với vợ dù chỉ một lời. Anh cũng chẳng thiết tới chuyện mua bán của quán nhậu, mặc tình vợ anh muốn làm gì làm, cứ chập tối là anh đã say...

Một người bạn thân vốn làm thợ chụp ảnh tình cờ ghé chơi. Anh ta ngạc nhiên khi thấy quán trống trải, thưa khách, liền hỏi thăm. Tân kể lại chuyện chậu hoa sứ... Người bạn vội vàng lục tìm trong túi xách lấy ra một tấm ảnh chụp hình một chậu hoa sứ giống như Tân tả. Đúng là chậu hoa sứ của anh, nhưng người ta đã cắt cụt hai rễ làm hai cánh tay dài che bớt phần ngực trần và chỗ kín, nhìn vào là người ta phải nghĩ ngay đến một người đàn bà khỏa thân ngồi với tư thế lẳng lơ, gợi dục, phô bày tất cả... Tân tức tốc nhờ anh bạn chở đến ngôi nhà có người chủ đã kêu anh ta chụp hình chậu sứ... Đúng là chậu hoa sứ của anh, nhưng giờ nó đã chết. Lá và bông rụng hết, thân và rễ thì teo tóp vì bị úng ở bên trong. Anh chủ nhà bảo:

-Tiếc quá! Hai anh coi, tôi đã cắt hai rễ trên để nhìn vô là thấy rõ ngay khuôn ngực, bụng và chỗ kín... Như vậy mới khêu gợi ác liệt hơn, giống thật hơn. Tôi đã chăm sóc cẩn thận, tưới phân vi lượng, phơi sương, phơi nắng và dùng thuốc kích thích ra hoa... Ai ngờ, nó lại chết!

Nhìn chậu hoa sứ yêu quý của mình, Tân như người mất hồn, nước mắt lăn dài trên má. Tâm hiểu ngay, người chủ mới đã không biết cách chăm sóc, tạo nên những vết cắt bị nhiễm khuẩn, ăn ruồng bên trong. Cây sứ anh ta đã cố tạo nên một Hồng Sa Mạc dung tục và “nàng” đã chết.
- Download Mediafire

viewtopic.php?t=130014#p759400

- Xử án link Mediafire

viewtopic.php?t=130014#p764014
User avatar
vnguyencong
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $1,801,991
Posts: 7105
Joined: 26 Sep 2007
 
 

Return to Truyện Ðọc



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 96 guests