Giường Và Điểm Tâm - Phùng Nguyễn

Truyện tình mùi mẫn, truyện ma kinh rợn hay các thể loại khác. Xin mời vào.

Moderators: Mười Đậu, SongNam, A Mít

Giường Và Điểm Tâm - Phùng Nguyễn

Postby giamchua » 02 Nov 2007

Giường và Điểm Tâm

Tác giả: Phùng Nguyễn


Có giường để ngủ và có điểm tâm, do chủ nhà nấu nướng và dọn sẵn, khi rời giường vào buổi sáng là một đặc quyền. Đó là những dịch vụ mà khách trọ có thể an tâm tận hưởng ở các nhà trọ theo kiểu “giường và điểm tâm”1. Tuy nhiên, các dịch vụ này không hề là lý do chính yếu để lôi kéo khách trọ. Khách thường đến từng cặp, và trong trường hợp này, lý do xem ra không khó đoán. Cũng có những người khách đến một mình, và trừ phi họ tình nguyện tiết lộ với chủ nhà và các khách trọ khác vào buổi ăn sáng ngày hôm sau, không phải lúc nào người ta cùng có thể đoán được tại sao họ chọn làm khách của quán trọ này hoặc bất cứ quán trọ theo kiểu “giường và điểm tâm” nào khác.


Vào ngày cuối năm, người đàn ông đến nhận phòng ở Giòng Sông Nhảy Múa2, một nhà trọ kiểu “giường và điểm tâm” thuộc vùng phụ cận thị trấn Tam Giang3 dưới chân núi công viên quốc gia Đại Cổ Tùng4. Vào cùng ngày, người đàn bà bước vào lữ quán Chùm Dâu Đen ở thung lũng Nữ Xích Bì5 đúng năm mươi mốt dặm về hướng Bắc Tây-Bắc của Giòng Sông Nhảy Múa. Cũng như người đàn ông, người đàn bà đến quán trọ một mình. Cả hai đều im lặng về lý do đến ở trọ một mình, nên các khách trọ khác chỉ có thể đoán non đoán già về điều này.


Vào buổi trưa ngày đầu năm, người đàn ông, sau khi một cách miễn cưỡng tiêu thụ hai ly cà phê nhạt thếch và một nửa phần điểm tâm có món trứng ôm lết, leo lên chiếc xe cà tàng của mình, lái về phía tây trên xa lộ 198, rẻ vào huyện lộ 21, tiếp tục trên con đường lồi lõm này trong vòng ba mươi phút, nhập vào xa lộ 245, hục hặc bò lên con đường quanh co dẫn đến công viên quốc gia Đại Vương Lũng6 cho đến khi con đường bị cắt đứt một cách đột ngột bởi xa lộ 180. Vào chính lúc này, người đàn ông nhìn thấy, từ hướng Tây trên xa lộ 180, chiếc xe thể thao tiện ích FJ Cruiser đời mới nhất chạy ngang qua mặt mình, hướng về phía cổng vào công viên. Người đàn bà đàng sau tay lái không hề quan tâm đến cuộc gặp gỡ thoáng qua này.


Hồ Hume là trạm dừng chân cuối cùng trong ngày theo dự tính của người đàn ông. Con đường dẫn vào bờ hồ nhỏ xíu, càng nhỏ hơn vào thời gian này trong năm bởi những ụ tuyết đóng băng hai bên đường. Chiếc xe cà tàng trôi tuột đi ở con dốc cuối đường, và người đàn ông cảm thấy may mắn cả người lẫn xe đã không nằm chỏng gọng trong chiếc rãnh tuyết ở bên lề. Bãi đậu xe cũng phủ đầy băng, và vắng hoe. Người đàn ông nhìn thấy chiếc FJ Cruiser màu rượu chát nằm im lìm ở một góc. Không thấy tăm hơi của người khách trong xe đâu hết.


Khởi thủy, hồ Hume là một vũng nước lớn dùng để ngâm những cây cổ tùng bị đốn gục bởi đám thợ rừng cho đến khi khu vực này trở thành một phần của công viên quốc gia và việc phá rừng khai thác gỗ quý bị cấm đoán. Điều này được ghi lại trên tấm biển chỉ dẫn ở khu picnic cạnh hồ.


Mặt hồ phủ một lớp băng mỏng, và những con vịt trời với bộ lông đen xám tụ tập ở một vài khoảng trống hiếm hoi còn sót lại, bập bềnh như một nỗi cam chịu. Cam chịu đôi khi là một điều không chịu đựng nổi, nhất là sau khi người đàn ông tìm thấy những cọng rêu bám trên một tảng đá cạnh bờ nước. Rêu màu xanh non, không phải vàng cam như ông đã từng nhìn thấy qua hơn một lần. Hồ nhỏ, nhìn thấy bờ bên kia, không mênh mông bát ngát như hồ Thượng Đẳng mà ông đã từng thăm viếng hơn một lần. Nhưng nỗi cam chịu thì bằng nhau, nếu không phải là lớn hơn.


Vào lúc bốn giờ chiều ngày đầu năm, người đàn ông quyết định rời hồ Hume trên chiếc xe cà khổ của mình.


Có những điều nên hoặc không nên làm, và người đàn ông, hoặc biết, hoặc không biết, hoặc biết nhưng quá lười biếng để nghĩ đến, đã vi phạm và trả giá đắt nhiều lần trong đời sống mình. Lần này là những nguyên tắc sơ đẳng trong việc du hành ở vùng băng tuyết. Người đàn ông đã không nghĩ đến việc thay những chiếc vỏ xe mòn nhẵn với ít nhất một cặp vỏ sau dành cho những địa bàn băng tuyết hoặc sình lầy. Có vẻ như phần lớn thì giờ của người đàn ông được dành cho việc chiêm nghiệm về ảnh hưởng của những tảng đá phủ rêu màu vàng cam lên cảm giác của một hay nhiều người nào đó. Chiếc xe trôi tuột từ con dốc vào bãi đậu ở chuyến đến bây giờ lại từ chối bò lên khỏi chính con dốc này. Hai bánh sau quay tít trong tuyết, mui xe chao đảo dữ dội, nhưng thân xe không chịu nhích một phân về phía trước.


Người đàn ông gài thắng tay và leo ra khỏi xe. Chiếc FJ Cruiser đời mới nhất lúc này đã rời khỏi chỗ đậu và dừng lại khoảng mười lăm bộ phía đàng sau, ánh đèn pha rực lên, vẻ nóng nảy. Chiếc xe cà tàng của người đàn ông đã bít lối ra của nó! Người đàn ông, mắt nheo nheo vì chói, dang hai tay, vẻ phân trần. Cử động này làm ông mất thăng bằng, người chúi về phía trước. Người đàn ông cố gượng lại, một cách tuyệt vọng. Động cơ của chiếc FJ Cruiser tắt đột ngột, cửa xe mở, người lái xe bước ra và tiến về phía người đàn ông, lúc này đang nằm sõng soài trên lớp băng lạnh giá. “Ông có sao không?” chủ nhân của chiếc FJ Cruiser lên tiếng.


Sau hơn mười lăm phút hội ý, thảo luận, ngay cả tranh luận về những phương án khả thi và thay phiên nhau ngồi ở đàng sau tay lái chiếc xe cà khổ mà vẫn không khiến nó tiến về phía trước một phân nào, cả hai bắt đầu nghĩ đến việc gọi cơ quan kiểm lâm trách nhiệm công viên quốc gia này để tìm sự giúp đỡ. Chỉ vài phút sau đó, hai người khám phá ra là điện thoại cầm tay của mình, từ hai hãng khác nhau, hoàn toàn nằm ngoài vùng phủ sóng. Một phương án cấp bách cần được đề ra và thực hiện trước khi trời tối. Cả hai đồng ý là chiếc xe của người đàn ông sẽ lùi xuống khỏi con dốc một quãng đủ xa để 1. nhường lối cho chiếc FJ Cruiser và 2. vượt qua con dốc với tốc độ cao sau đó.


Phương án được thực hiện ngay lập tức. Người đàn ông lại chui vào đàng sau tay lái chiếc xe cà tàng của mình, gài số “de,” nhả thắng tay. Chiếc xe trôi xuống, lệch đi bốn mươi lăm độ, đuôi xe hướng về phía chiếc rãnh sâu đầy tuyết ở vệ đường phía bên trái. Một lần nữa, người đàn ông tìm thấy mình ở một vị trí vô cùng khó coi trong sự hiện diện của chủ nhân chiếc FJ Cruiser. Chỉ khác đi một chút, chiếc xe cà tàng cũng nằm chỏng gọng cùng với chủ nhân của nó, một điều mà người đàn ông cảm thấy có chút an ủi ngay vào thời điểm đó. Dù sao thì mục tiêu số một, nhường lối cho chiếc FJ Cruiser đã đạt. Chiếc FJ Cruiser leo lên con dốc một cách ung dung, và chủ nhân của nó đề nghị đưa người đàn ông đến trạm kiểm lâm gần cổng vào công viên quốc gia để ông có thể tìm người giúp đỡ.


Trong khi giúp người đàn ông nhặt nhạnh những vật dụng vương vãi tung toé trong lòng chiếc xe cũ trong hố tuyết, chủ nhân chiếc FJ Cruiser tìm thấy một cuốn sách bìa mỏng. Ở bìa sau, nằm cắt chéo một phần tấm ảnh nhỏ và tiểu sử của tác giả là một dòng bình luận cực ngắn về quan hệ mật thiết giữa nội dung cuốn sách và nhan sắc của tác giả, một cách không cần thiết và hỗn xược. “Một cách không cần thiết và hỗn xược” là nhận định mà chủ nhân chiếc FJ Cruiser có quyền, hoặc cho rằng mình có quyền, áp đặt lên người đàn ông bởi vì tấm hình tác giả ở bìa sau cuốn sách chính là của người đàn bà, chụp bởi người tình của cô bảy năm về trước. Người đàn ông, đầu óc đang còn rối bời bởi những biến cố bất lợi xảy đến cho mình trong vài tiếng đồng hồ vừa qua, hoàn toàn không hay biết gì về mối quan hệ mật thiết giũa cuốn sách, người đàn bà, và những lời bình luận ông viết ra nhiều năm về trước, và do đó, hoàn toàn không hay biết gì về nhận định không mấy thuận lợi này của người đàn bà về mình. Một cách sung sướng và ngờ nghệch, người đàn ông leo vào chiếc FJ Cruiser ấm áp và thơm tho của người đàn bà, hai tay ôm khư khư chiếc túi xách.


Khoảng ba dặm từ hồ Hume, câu chuyện rời rạc giữa chủ nhân chiếc FJ Cruiser và người đàn ông đột ngột chuyển hướng. Bắt đầu như thể là chuyện tình cờ, người đàn bà đề cập đến cái tựa cuốn sách tìm thấy trong xe. Rồi đến tên tác giả. Rồi đến những giòng bình luận ở bìa sau. Rồi những nhận xét không mấy thiện cảm về tác giả của lời bình luận với giọng điệu càng lúc càng gay gắt. Vào một lúc nào đó giữa tất cả những điều này, người đàn ông nhận ra, và biết chắc, rằng mình đang ngồi cùng xe với tác giả của Một điều để lãng quên, ba mươi bốn tuổi, độc thân, xinh đẹp, và có tác phẩm nằm trong danh sách sách bán chạy nhất của năm vừa qua. Khám phá này không giúp gì cho việc cải thiện tình hình của người đàn ông. Bất kể lời bình luận đã được viết ra trong một thời điểm mà người đàn ông cho rằng nỗi cam chịu đã trở thành một điều không còn chịu đựng nổi, cái tình huống mà cho đến vài tiếng đồng hồ trước đây thỉnh thoảng ông lại tìm thấy mình đang ở vào, ông không thể dùng nó như là một lời bào chữa hợp lý. Hơn nữa, người đàn ông không tin rằng người đàn bà xinh đẹp và nóng nảy này sẽ chịu khó lắng nghe tâm sự của một gã trung niên lôi thôi lếch thếch đã, trong vòng không đầy ba mươi phút, hai lần nằm chỏng gọng trong tuyết.


Người đàn ông quyết định, và sẽ ngay lập tức hối hận và sau cùng sẽ thôi không hối hận về quyết định của mình, sẽ cãi chày cãi cối để mong thoát khỏi tình huống bi đát này. Câu chuyện, ở phần tiếp theo, đột nhiên mang tính văn chương. Thực và giả. Và người đàn ông ở vị trí tấn công, vị trí mà ông tin rằng mình nên ở vào. Tấn công là phương pháp phòng thủ tốt nhất, binh thư đã dạy như thế! Tấn công ráo riết và toàn diện. Chỉ trích tứ tung. Từ việc săn đuổi những đề tài thời thượng cho đến việc áp dụng những cung cách diễn đạt thời thượng chỉ để được nằm vào danh sách những tác giả thời thượng. “Nằm trong danh sách best-seller không nhất thiết bảo đảm giá trị văn học của tác phẩm,” ông phát biểu.


Chiếc FJ Cruiser dừng lại đột ngột, tiếng bánh xe kéo lê trên mặt đường ẩm ướt nghe đến ê răng. Chủ nhân chiếc xe nghiêng người qua phía người đàn ông, bàn tay trái mang găng tay màu xanh nhạt bay lên và đáp xuống, nhanh, mạnh, và quyết liệt, trên phần má bên phải của người khách đi nhờ. Bất ngờ và đầy thương tổn, người đàn ông ngồi lặng người đúng năm giây, mở cửa xe bước xuống đường, vói tay lấy chiếc túi xách, đưa mắt ai oán nhìn người đàn bà rồi đóng sập cửa xe lại. Chiếc FJ Cruiser hục hặc, khục khặc một vài giây rồi lăn bánh về phía trước. Hai ngọn đèn đỏ sau xe rực lên rồi khuất dạng ở một khúc quanh rất gấp khoảng nửa dặm phía trước.


Người đàn ông không nói cho ai biết ông đã nghĩ gì trong khi lê bước trên quãng đường từ nơi ông bước ra khỏi chiếc FJ Cruiser ấm áp đến cái khúc quanh rất gắt ở nửa dặm phía trước. Chỉ biết rằng hai ngọn đèn đỏ phía sau của chiếc FJ Cruiser mà ông đã cho rằng sẽ không còn bao giờ có dịp nhìn thấy lại bỗng dưng lại nhấp nháy trong hoàng hôn nhập nhoạng của núi rừng khi ông vượt qua khỏi khúc quanh này. Người đàn ông đến gần, đưa tay lên nắm cửa xe bên phải và nhận ra nó không khóa. Có vẻ như chủ nhân chiếc xe không nỡ bỏ rơi ông giữa vùng núi non lạnh lẽo này.


Khoảng nửa dặm sau khi chiếc FJ Cruiser lăn bánh trở lại, người đàn ông quay qua phía chủ nhân chiếc xe và lên tiếng, vẻ trách móc. “Cô đã không cho tôi nói hết suy nghĩ của mình. Sách bán chạy nhất không nhất thiết có giá trị văn học cao.” Ông ngưng một giây, rồi tiếp, “Nhận xét này không áp dụng cho sách của tác giả Một điều để lãng quên, ít nhất là những cuốn mà tôi đã đọc.”


Chiếc FJ Cruiser dừng lại đột ngột, tiếng bánh xe kéo lê trên mặt đường ẩm ướt nghe đến ê răng. Chủ nhân chiếc xe nghiêng người qua phía người đàn ông, bàn tay trái mang găng tay màu xanh nhạt cất lên và đáp xuống, vô cùng dịu dàng, trên phần má bên phải của người khách đi nhờ. Bàn tay chuyển ra phía sau gáy và ngươì đàn ông nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của người đàn bà rất gần trong thị tuyến của mình. Và cũng rất gần, mùi thơm như lan xạ từ cơ thể người đàn bà, 34 tuổi, nhà văn có sách bán chạy nhất trong năm vừa qua. Chiếc hôn hòa giải in vào vầng trán vẫn còn lạnh giá của người đàn ông.


Mười dặm phía sau, chiếc xe cà tàng của người đàn ông vẫn còn nằm chỏng gọng trong chiếc hố tuyết bên đường. Một cách chính xác, theo hệ thống định vị toàn cầu, chúng ta có thể tìm thấy chiếc xe ở trục tọa độ vĩ tuyến 36.78862 Bắc và kinh tuyến 118.91319 Tây. Nhưng đó không hề là bận tâm của người đàn ông bây giờ. Ông đang có một mối bận tâm khác, lớn hơn nhiều, rất nhiều. Khoảng năm dặm nữa, chiếc FJ Cruiser sẽ đưa hai người về lại cái ngả ba nơi xa lộ 245 sẽ bắt đầu, nơi mà người đàn ông đã nhìn thấy chiếc xe thể thao tiện ích màu rượu chát này lần đầu tiên. Chính là ở đây, trong niềm hân hoan không thể chịu đựng nổi bắt nguồn từ một ước vọng nông nỗi dựa trên/vào những tín hiệu vẫn còn rất mơ hồ từ người đàn bà viết văn vừa mới gặp, người đàn ông tự đưa mình vào vị trí phải chọn lựa giữa hai chiếc giường và hai buổi điểm tâm, giữa Giòng Sông Nhảy Múa và Chùm Dâu Đen, nơi chủ nhân của chiếc FJ Cruiser và ông sẽ trải qua đêm đầu tiên của năm mới, cùng với nhau!

viết tháng giêng 2007
xem lại tháng mười 2007
Phùng Nguyễn



Ghi chú:
1. Bed & Breakfast, một loại lữ quán phổ biến ở Hoa Kỳ
2. River Dance, tên một lữ quán
3. Three Rivers, một thị trấn miền núi ở miền trung California, Hoa Kỳ
4. Sequoia National Park, một công viên quốc gia nổi tiếng với những cây cổ tùng (sequoia) khổng lồ
5. Squaw Valley, một thị trấn khác ở miền trung du California, Hoa Kỳ
6. Kings Canyon National Park, một công viên quốc gia nằm cạnh Sequoia National Park
Tuế hữu tứ thời xuân tại thủ
Nhân ư bách hạnh hiếu vi tiên
User avatar
giamchua
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $54,936
Posts: 4256
Joined: 09 Apr 2006
Location: Vườn Nho Xứ Lạnh
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng giamchua từ: Mười Đậu, thanh-phuong, huudo_nguyen

Return to Truyện Ðọc



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 87 guests