Những Ngày Bên Nhau

Truyện tình mùi mẫn, truyện ma kinh rợn hay các thể loại khác. Xin mời vào.

Moderators: Mười Đậu, SongNam, A Mít

Những Ngày Bên Nhau

Postby Mười Đậu » 23 Jul 2006

Tác Giả: Phương Hà

Image



PHẦN MỘT

Ngay từ buổi đầu tiên, lúc ông Phan cha anh dẫn cô be1ó đôi mắt buồn với đôi ím tóc dài ấy bước vào nhà và tuyên bố với cả gia đình rằng: "Từ giờ trở đi, Băng Thụy sẽ là người nhà của chứng ta!", thì Quân Hào đã biết rằng mọi vui buồn của đời mình sẽ gắn chặt với sự thăng trầm của cô bé, không thể nào tách rời được Phải chăng đó là sự đùa cợt của số phận? Điều này anh chẳng thể nào lý giải được, nhưng đối với cậu bé mười sáu tuổi thuở đó thì chẳng còn ai thay thế được hình ảnh cô bé mười tuổi nọ và... cho đến bây giờ, trong lòng chàng trai hai mươi sáu tuổi này thì tình cảm ấy không hề suy suyển mà lại càng bền chắc theo thời gian. Nếu có khác chăng thì là các biểu hiện tình cảm phải dè dặt hơn xưa, vì Băng Thụy ngày nay đã trở thành một thiếu nữ xinh tươi, rực rỡ, được rất nhiều người đeo đuổi. Nhưng điều quan trọng nhất là cô bé luôn dành cho anh sự thương yêu và quý trọng của đứa em gái đối với người anh ruột của mình và... chấm hết!

Còn bây giờ, vào một buổi sáng đầu xuân đẹp trời, Băng Thụy đang ngoan ngoãn đi bên Quân Hào với vẻ trong sáng hoàn toàn bằng lòng với cuộc sống hiện tại của mình. Chứ còn gì nữa ? Này nhé: tuy mồ côi cha mẹ, nhưng cô đã được ông Phan đem về nuôi nấng chẳng khác con ruột. Lớn lên, cô được theo đuổi ngành học mình yêu thích là thiết kế thời trang và 1uôn có cạnh mình một cô em gái dễ thương với một người anh tuyệt vời khiến ai cũng phải ganh tỵ.

Nghĩ đến đây, Băng Thụy không nén được tiếng cười trong vắt khiến Quân Hào phải ngơ ngác đưa mắt nhìn và cất tiếng hỏi :

- Có gì vui mà em cười vui vậy Thụy?

Băng Thụy nở nụ cười như hoa mùa xuân trả lời anh :

- Em vui vì cuộc đời đã quá ưu Ái em, nhất là bên cạnh em luôn có anh như hiện tại để chăm lo mọi chuyện cho em. Anh thấy đúng không?

Sự xúc động làm con tim Quân Hào nghiêng ngả, nhưng cũng rất mau chóng anh trấn tĩnh lại, tự răn mình: ''Đừng suy nghĩ vẩn vơ nữa. Đó chỉ là sự bày tỏ niềm tin cậy của đứa em gái đối với anh trai mả thôi''.

Hắng giọng lấy oai, Quân Hào nói tỉnh như không:

- Bộ em tính bắt anh lo cho em suốt đời sao? Em còn phải lấy chồng nữa chứ.

Băng Thụy kêu to với gương mặt đỏ bừng :

- Chồng con gì ở đây?

Quân Hào khẽ cười, nụ cười buồn man mác:

- ''Trai lớn có vợ, gái lớn có chồng'' là chuyện bình thường, cô bé ơi. Băng Thụy vênh mặt cãi lại:

- Vậy sao anh không cưới vợ?

Nụ cười tắt dần trên môi, Quân Hào buông ,rơi giọng:

- Người yêu còn không có, vợ ở đâu ra?

''Ừ, phải rồi! Từ hồi nào tới giờ, anh Hai làm gì có người yêu dù có biết bạo cô gái thương thầm. Chẳng lẽ trái tim anh ấy bằng đá à?''

Vừa ngẫm nghĩ, Băng Thụy vừa thầm trách mình đã quá vô tâm với người thân. Để chuộc lỗi, cô nhoẻn miệng cười, cất giọng dụ khị:

- Để em làm mai mấy nhỏ bạn thiệt dễ thương, thiệt đẹp cho anh nha. Hương Loan, Bích Mai hay Huệ Quỳnh, Tú Lệ... Quân Hào nhíu mày, nói giọng không vui:

- Anh không thích chứ không phải kén chọn. Em đừng bỏ công xếp đặt mấy chuyện này nữa, phiền lắm.

Thái độ nghiêm nghị của anh khiến Băng Thụy phải hãm đà hưng phấn của mình lại, không dám chọc anh nữa. Dù vậy, cô vẫn làm mặt phụng phịu, dọa anh cho bỏ ghét:

- Được rồi, không muốn người ta quan tâm thì từ giờ trở đi, khỏi để ý đến chuyện của anh nữa là xong chứ gì.

(Xin download pdf file ở trên để đọc tiếp)

http://www.hotmit.com/link.php?id=567682
http://www.hotmit.com/mega/MuoiDauMega_NhungNgayBenNhau_PhuongHa.rar
Dziệc dzì để được ngày mai, thì không nên làm bửa nay!
User avatar
Mười Đậu
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $1,353,160
Posts: 21904
Joined: 15 Mar 2005
Location: Đằng Kia
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Mười Đậu từ: NgÆ°Æ¡i vien xu, donghoa

Return to Truyện Ðọc



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 102 guests