Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Truyện tình mùi mẫn, truyện ma kinh rợn hay các thể loại khác. Xin mời vào.

Moderators: Mười Đậu, SongNam, A Mít

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 02 Mar 2023

Chương 15: Làm nũng

Mạnh Ái ngủ trong lòng anh đến tận 9 giờ sáng mới chịu tỉnh giấc. Đập vào mắt cô là khuôn mặt phóng đại của anh, ngũ quan tinh xảo, lại còn khuôn mặt góc cạnh, người đàn ông này quả thật làm cô yêu anh đến điên đảo.

Tay cô lướt nhẹ trên khuôn mặt của anh, rồi nhớ lại chuyện tối hôm qua, đến giờ cô vẫn chưa tin đó là sự thật. Mạnh Ái hôn phớt lên má anh rồi buộc miệng nói lí nhí: " Hàn Dương, quả thật em không biết anh đang thật lòng hay chỉ đùa giỡn với em thôi. Nếu em đang mơ, em ước sẽ không bao giờ tỉnh lại, để bản thân mình chìm đắm trong hạnh phúc này. Còn nếu trong lòng anh thật sự có em, em sẽ vui lắm đó.. Nhưng.. Em sợ chỉ là bản thân mình tự đa tình, rất sợ. Chả biết khi nào em yêu anh đến sâu vào tâm can rồi. "

- Tất cả đều là sự thật. _ Hàn Dương đột nhiên mở mắt rồi trả lời câu nói của cô. Vốn đã dậy từ lâu, nhưng cô gái nhỏ này còn say giấc nên anh không muốn kêu cô dậy. Mạnh Ái đang " tự kỉ " độc thoại một mình mà tự nhiên anh nói làm Mạnh Ái giật hết cả mình.

- Ôi trời ơi làm em hết hồn, anh dậy từ khi nào? _ Mạnh Ái giật mình xém té xuống giường, may là có cánh tay to lớn của ai kia kéo cô lại.

- Từ lúc em sờ lên mặt anh _ Hàn Dương nói làm mặt cô đỏ hết cả lên vì nhớ những câu nói lúc nãy của mình, nhanh chân chạy vào nhà tắm, để lại anh ngồi bên ngoài mỉm cười, thật ra cô gái nhỏ này rất đáng yêu.

30 phút sau

Cả hai đều đi xuống phòng ăn sau khi vệ sinh cá nhân xong, một dàn người hầu khi thấy hai người xuống thì đều đồng thanh hô to: " Chào buổi sáng thiếu gia, tiểu thư. "

- Chào buổi sáng mọi người, được rồi mọi người đi làm việc đi ạ. _ Mạnh Ái vui vẻ nói với thanh âm hơi lớn để mọi người đều nghe rõ. Tất cả mọi người chưa lui ra vì chưa có lệnh của Hàn Dương nên vẫn nán lại. Mạnh Ái hiểu nên quay sang lay lay tay anh rồi thỏ thẻ: " Hàn Dương, cho họ giải tán để ăn sáng rồi làm việc đi, được không anh? Với lại đông người quá em cũng không quen lắm aaa. "

Hàn Dương nghe Mạnh Ái nói vậy liền quay sang nhìn cô với ánh mắt ôn nhu rồi liền gật đầu đồng ý. Sau đó ôm eo Mạnh Ái ung dung đi xuống bàn ăn rộng lớn kia. Cả một dàn người hầu thấy vậy liền hết hồn, lâu nay thiếu gia rất lạnh lùng với tiểu thư, đột nhiên hôm nay lại ấm áp như thế, đối với bọn họ là một sự bất ngờ.

Cả hai ăn được một xíu rồi Hàn Dương đột nhiên dừng lại, Mạnh Ái cũng dừng theo thấy làm lạ, anh lên tiếng nói: " Ái Nhi, anh không muốn ăn nữa. "

- Anh sao thế? Anh còn chưa ăn được nửa dĩa đồ ăn cơ mà. _ Mạnh Ái lo sợ anh bị bệnh liền cấp tốc hỏi han rồi sờ trán đủ thứ.

- Em đúc cho anh ăn đi. _ Hàn Dương giả vờ làm bộ mặt dễ thương nài nỉ nói. Mạnh Ái không thể tin được một chủ tịch cao cao tại thượng như vậy lại đang làm nũng với cô.

- Anh.. thật là. _ Cô cũng bó tay với người đàn ông này, đành nhân nhượng mà đúc cho anh ăn.

Tính đến nay đã là một năm cô và anh chung sống chung với nhau, bao nhiêu tình cảm cô dành cho anh đều được anh đáp lại thật ngọt ngào. Hôm nay là ngày kỉ niệm tròn 1 năm ngày cưới nên cô tự tay xuống bếp nấu đồ ăn đợi anh về dùng bữa. Bữa cơm đơn giản với những món mà Hàn Dương thích ăn, cộng với nến và rượu làm cho bữa ăn thêm phần quyến rũ.

Tiếng xe chạy vào sân vườn, Hàn Dương đi xuống xe với vẻ mặt mệt mỏi, tập đoàn có quá nhiều việc cần anh phải giải quyết.

- Anh đã về. _ Mạnh Ái từ trong nhà chạy ra ôm chầm lấy anh, mới xa nhau chưa được một ngày mà cô đã nhớ anh da diết.

Tất cả mệt mỏi đều tan biến khi anh luôn có cô ở bên, hằng ngày được cô nấu ăn cho mình, cô ngồi ghế đợi anh đi làm về, tất cả thật sự quá đỗi hạnh phúc. Anh xoa đầu cô rồi hôn lên trán cô một nụ hôn nhẹ nhưng rất ngọt ngào, tay chìa ra một bó hoa hồng, anh đã đặt mua nó. Anh biết cô không thích quần áo hay trang sức, cái cô cần là sự yêu thương của anh.

- Chúc mừng kỉ niệm 1 năm cưới nhau, bà xã. _ Hàn Dương khó khăn nói ra những lời này, anh không giỏi trong khoảng nói lời dụ ngọt, chỉ biết hành động cho cô thấy được thôi.

Mạnh Ái hai bên mắt đã đỏ hoa vì anh nhớ đến ngày kỉ niệm cưới, lại còn tặng đúng bó hoa hồng mà cô thích. Nhưng cô lại thấy hơi khó hiểu vì tại sao chỉ có 99 đóa hoa hồng, sao không phải là 100? Cô chỉ cần nhìn sơ là có thể đếm được, vì vốn dĩ chỉ số IQ của cô rất cao.

- Anh, tại sao chỉ có 99 đóa hoa hồng? _ Cô ngây thơ hỏi.

- Chả phải đóa hoa cuối cùng chính là anh hay sao? _ Dứt lời, anh hôn môi cô, nụ hôn không sâu nhưng Mạnh Ái lại rất thích.

- Ưm, chỉ toàn chọc em, anh lên tắm nhanh rồi còn xuống ăn. _ Mạnh Ái đánh yêu vào ngực anh một cái rồi nở nụ cươi nói.

Trong suốt bữa ăn, hai người nói với nhau những điều ngọt ngào và hạnh phúc nhất, ấm áp chỉ là như vậy.

- Mạnh Ái, 2 ngày nữa chúng ta đi chơi. Có thể hơi trễ so với ngày kỉ niệm nhưng đều là thành ý của anh. _ Hàn Dương buông đũa xuống nói.

- Thật á? Em được đi chơi sao? _ Vẫn là cô ngây ngốc ngu ngơ )

- Có thể rủ bạn em cùng đi, có cả Tử Hy và Kha Đức nữa.

- Oa đã thế, cảm ơn anh ông xã. _ Mạnh Ái ôm chầm lấy anh.

Buổi tối hôm đó, cô trằn trọc không ngủ được vì háo hức về chuyến đi chơi, đến mức mà Hàn Dương phải vỗ về cô mới đi sâu vào giấc ngủ.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng tuvi từ: Que Huong

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 02 Mar 2023

Chương 16: Chuẩn bị

Hôm nay là ngày đi chơi..

Tất cả đã tập hợp ở sân sau nhà của Hàn Dương và Mạnh Ái, vì sân sau là sân máy bay tư nhân của riêng anh đậu. Tổng cộng có 5 người đi: Hàn Dương, Mạnh Ái, Kha Đức, Tử Hy và Kiều Ny. Hai cô gái thì rất háo hức vì lâu rồi chưa đi chơi ở đâu xa nhà hết, chỉ mua sắm và đi ăn gần đây thôi. Thứ nhất là vì Hàn Dương không cho cô đi ra ngoài, muốn đi phải có anh đi theo. Thứ hai thì nếu may mắn thì anh sẽ cho cô đi đây đó một chút, nhưng phải có vệ sĩ đi theo, cô thì không thích như vậy nên đàng ngậm ngùi ở nhà chơi.

3 người đàn ông ngồi nhìn ngắm 2 người con gái ngồi hàn huyên đủ chuyện với nhau, chợt Kha Đức lên tiếng chọc ghẹo Kiều Ny: " Nè, cô đi ké mà sao nói nhiều thế nhỉ? "

Hàn Dương và Tử Hy ngồi bên cạnh cũng thấy làm lạ, chả phải Kha Đức rất ít tiếp xúc với phụ nữ hay sao? Hôm nay lại còn giở trò chọc ghẹo người ta nữa. Đến bản thân anh cũng không hiểu, gặp được nhỏ thì anh lại muốn chọc ghẹo.

- Chứ không phải anh cũng đi ké hay sao? _ Nhỏ cũng không vừa gì mà nói lại, nhìn anh cũng đẹp trai đấy mà sao mở miệng ra không có duyên chút nào, đó là suy nghĩ của nhỏ.

- Miệng lưỡi như thế hèn gì độc thân một mình là đúng _ Kha Đức đã cho người điều tra về nhỏ nên anh có thể biết được điều này qua tập hồ sơ của Hàn Đại gửi cho mình.

- Kha tổng thân ái, chuyện tôi độc thân hay không cũng không tới anh quản. Với lại, chả phải anh cũng đang độc thân hay sao? Nếu thấy tôi chướng mắt, anh có thể không đi và quay về nhà, dù gì cũng chưa bay. _ Kiều Ny ghét nhất là ai nhắc tới vụ cô còn độc thân, chưa một mảnh tình vắt vai, vậy mà tên này lại nhắc tới, thật khiến người khác đau lòng aa..

- Cô.. cô.. hừ _ Kha Đức hết lời, đành chịu thua mà im lặng.

- Thôi coi như em xin hai người. _ Mạnh Ái lên tiếng giải vây cho cả hai người, rồi quay sang nói với Hàn Dương: " Dương, không lẽ anh định đem hết cả núi đồ đó đi sao? "

- Đúng, người phụ nữ của anh đáng ra phải có nhiều hơn những thứ ít ỏi đó, chỉ là em không thích. _ Hàn Dương thanh âm không lớn không nhỏ nói ra cho mọi người nghe, làm Mạnh Ái mặt đỏ như trái cà chua chín, mọi người thấy vậy liền bật cười ha hả.

Chuyện là như vầy

Hôm qua, Hàn Dương thông thường 6 giờ tối mới về nhà dùm cơm với cô, chả hiểu sao hôm nay mới 3 giờ chiều lại về, nói là muốn đưa cô đi chỗ này.

- Ái Nhi, em lên thay đồ rồi đi theo anh.

- Dương, đi đâu thế?? _ Đột nhiên hôm nay về rồi dắt còn đòi dắt cô đi đâu nữa, đàn ông đôi lúc còn khó hiểu hơn cả phụ nữ nữa.

- Bí mật, anh cho em 10 phút thay đồ.

Mạnh Ái ngoan ngoãn lên lầu nghe theo lời anh. Sớm hơn 10 phút anh cho, chỉ có 5 phút là cô đã xuống. Trên người cô mặc một chiếc váy màu tím nhạt dài hơn đầu gối, trên vai đeo một cái túi để thuận tiện để điện thoại và son. Anh và cô lên chiếc xe Cadillac rồi rời đi.

Chiếc xe sang trọng của anh dừng trước khu trung tâm mua sắm Blue ( Blue là trung tâm mua sắm thời trang và trang sức, là trung tâm con của V.I.P - bán tất cả món đồ cần thiết. Cả hai đều thuộc sở hữu của Ngô Thị - Ngô Hàn Dương).

Tất cả nhân viên khi thấy chủ tịch bước vào đều cúi chào to rõ, làm cô cũng phải giật mình. Còn anh thì phớt lờ, thẳng thừng ôm eo cô tiến vào bên trong ngay cửa hàng Sober ( Do Bertha Layla - Một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng đồng thời là bạn thân của anh làm chủ).

Những món đồ ở đây được thiết kế vô cùng bắt mắt và độc đáo. Chủ yếu là tôn lên sự tinh khiết, trang nhã của người phụ nữ khi mặc nó vào. Hàn Dương quay bước lại ghế sopha ngồi đó rồi nói: " Em thích cái nào cứ việc mua đi. "

Cô mất 1 phút để tiêu hóa lời nói của anh, sau đó tiến lại chỗ anh ngồi, kéo kéo vạt áo anh mà nói: " Chẳng phải đồ em nhiều lắm rồi sao? "

- Không đủ, mua thêm đi. _ Một lời nói của anh đủ khiến cô choáng váng, biết là không thể cãi được, cô liền đi vòng vòng lựa theo ý của anh.

Đập vào mắt cô là chiếc váy màu bạc lấp lánh kia. Nó được thiết kế theo kiểu cúp ngực, đuôi váy dài, phía bên phải từ đùi tới chân được xẻ tà ra, rất hợp với những người mẫu có đôi chân dài với lại thon thả. Ngay eo có một vòng kim cương không lớn cũng không nhỏ được vòng qua. Thoạt nhìn, đây là chiếc váy quyến rũ nhất mà cô từng thấy.

Mạnh Ái cầm chiếc váy đưa đến chỗ Hàn Dương đang ngồi, thấy anh gật đầu, cô mới chịu quay vào phòng thay đồ. Chỉ 5 phút sau, cô như hóa tiên nữ trên trời ban xuống đây, làn da trắng nõn của cô thật hợp với bộ váy này. Hàn Dương nhìn cô tới ngẩn ngơ, không tin trước mắt mình là Mạnh Ái, ít nhất thì cô cũng phải là siêu mẫu chứ nhỉ?

" Bốp, bốp "

- Tiểu thư, cô quả thật là người có mắt thẩm mỹ aa.

Từ trên cầu thang, tiếng vỗ tay vang lên, thu hút sự chú ý của mọi người, cô và lẫn anh. Một cô nàng mang vẻ ngoài lai Tây thật sự trông rất đẹp, khi nãy có nghe qua nói qua, chắc hẳn đây là Layla mà anh nhắc tới. Theo phong tục, khi người Tây gặp người quen của mình, họ sẽ lại ôm và hôn má nhau một cái. Hàn Dương và Layla cũng như vậy, nhưng Mạnh Ái hiểu hai người chỉ bạn nên không chấp nhất gì hết.

- Mạnh Ái tiểu thư mặc bộ này quả thật rất đẹp. Xin lỗi vì hôm đám cưới Layla tôi không đến được, quả thật như lời đồn đại, cô rất đẹp, lại còn rất xứng đôi vừa lứa với Hàn Dương.

- Cảm ơn chị quá khen. Chị ở ngoài cũng rất xinh. _ Mạnh Ái tươi cười đáp lại, chỉ cần là bạn anh cũng là bạn của cô. Nụ cười của cô mang theo sự trong trắng, hồn nhiên khiến người đối diện dễ bị thu hút.

- Đây là bộ váy chị định tặng cho em trong ngày cưới, nhưng thật tiếc vì chị bận. Sẵn dịp đây em nhìn trúng nó, coi như là quà cưới muộn, em chịu không?

- Em sợ bộ váy này đắt, có thể làm hao tổn kinh phí của chị. _ Mạnh Ái ngây thơ nói. Đối với Layla, đây là lần đầu tiên cô cũng gặp một người ngây thơ như Mạnh Ái.

- Không.. không sao. Em đừng nghĩ nhiều. _ Ánh mắt của Layla nhìn qua Hàn Dương như có ý muốn nói " Vợ của cậu thật sự rất giống tiểu bạch thỏ, khôn hồn thì giữ cho kĩ vào. "

- Được rồi, coi như đây là quà cưới cậu dành cho cô ấy. Sẵn đây, cậu chọn cho mình thêm 15 bộ váy nữa cho Mạnh Ái, để cô ấy mặc đi chơi. _ Hàn Dương chắc nịch nói.

- Anh, không cần đâu mà. _ Mạnh Ái giật mình khi nghe anh nói liền lên tiếng nói.

- Không nói nhiều.

Sau đó, 15 bộ váy được chuyển tới nhà ngăn nắp. Vì còn sớm, nên anh dắt cô đi thêm vài shop đồ nữa, và trang sức, rất nhiều thứ.. Và lần nào anh cũng có một câu nói " Lấy hết ", chỉ một buổi đi chơi mà tốn kém quá nhiều, cô chả thích Hàn Dương xài tiền kiểu này nhưng bản thân mình lại cãi không lại anh nên đành thôi )
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 02 Mar 2023

Chương 17: Đảo Bora Bora

Sau 9 tiếng bay, máy bay của bọn họ đáp xuống, vì là máy bay tư nhân nên lịch trình đi được rút ngắn lại vài tiếng do không phải rườm rà vụ thủ tục.

Nơi máy bay đáp xuống là một hòn đảo tuyệt đẹp, tên của nó là đảo Bora Bora. Là một đảo nhỏ nằm trong quần đảo Leeward của Pháp, Bora Bora là một trong những thiên đường du lịch nổi tiếng trên thế giới.

Mạnh Ái và Kiều Ny vừa bước xuống liền tỉnh ngủ mà hoa mắt vì vẻ đẹp ở nơi đây. Nước biển trong xanh, gió mát, đảo được bao xung quanh những rạng san hô quý hiếm, động thực vật phong phú. Tuy diện tích đảo Bora Bora khá nhỏ nhưng lại rất xinh đẹp. Chưa kịp để 2 cô gái ở lại đây ngắm phong cảnh, 3 chàng trai đã kéo 2 cô về.

- Dương, tối nay chúng ta sẽ ngủ ở đâu? _ Mạnh Ái thắc mắc hỏi.

- Bungalow ở trên biển. _ Hàn Dương vừa nói xong, mắt cô liền sáng lên. Bungalow là dạng nhà tầng nhưng lại thấp, chủ yếu diện tích của nó rộng. Bungalow giống như những mái chòi ở Việt Nam mà người Tây Nguyên hay ở, nhưng ở đây bungalow nổi tiếng vì được nằm lơ lửng trên mặt nước biển trong xanh, đó là điều hút khách ở đảo Bora Bora này.

Mạnh Ái và Hàn Dương thì ngủ chung, 3 người còn lại thì mỗi người một phòng. Vì cả ngày ngồi trên máy bay để đến đây nên Mạnh Ái rất rất mệt, liền nằm xuống đánh một giấc tới 8 giờ tối mới chịu dậy, không thấy Hàn Dương nằm bên cô, cô đứng dậy đi tìm. Từ ban công, nhà vệ sinh đều không thấy, gọi điện thì mới biết anh để điện thoại ở nhà, cô bắt đầu lo lắng, định mặc áo khoác vào rồi ra ngoài tìm thì đúng lúc đó anh lại trở về, trên tay còn cầm theo đồ ăn. Thấy vậy, cô ngồi phịch xuống giường tỏ vẻ giận dỗi.

- Ai chọc em giận? _ Hàn Dương yêu chiều nhìn cô nói.

- Anh đấy, đi đâu mà không cho em biết, cũng không thèm kêu em dậy. _ Mạnh Ái bắt chéo hai tay để lên ngực, mặt phồng phồng lúc giận dỗi trông thật đáng yêu.

Hàn Dương tiến lại ôm cô vào lòng, hít hà mùi hương quen thuộc trên cơ thể của cô.

- Em ngủ ngon như vậy, anh không nỡ kêu em dậy. Với lại, anh cũng đi lấy đồ ăn cho em mà. 3 người kia thì đi chơi cả rồi. _ Anh nhéo yêu cái mũi của cô một cái rồi từ từ mở đồ ăn đưa cho cô.

Con gái ai chả vậy, khi họ giận dỗi, đem đồ ăn lại là mọi chuyện đều trở lại quỹ đạo ban đầu. Mạnh Ái ngồi ăn no nê mà không để ý tới Hàn Dương đang nhìn mình từ nãy giờ, anh là đang cố kiềm nén dục vọng trong người, lúc ăn không lẽ cô cũng quyến rũ như này sao?

- Aa, thật no, cảm ơn anh. _ Mạnh Ái xoa xoa bụng rồi choàng tay qua cổ anh, hôn một cái ngay má anh. Thôi rồi, tất cả dục vọng kiềm nén nãy giờ của anh đều tiêu tan theo mây gió.

- Nhưng anh lại đói. _ Hàn Dương kéo Mạnh Ái ngồi lên đùi mình rồi nói.

- Tại sao lại chưa ăn? Sao lúc nãy lại không ăn chung với em? _ Mạnh Ái bực dọc hỏi lại anh, lâu lâu mới được đi chơi như vậy, thoát khỏi công việc, vậy mà anh lại bỏ bữa sao?

- Không phải, anh muốn ĂN EM, được không?

Cô đỏ mặt vì lời nói của anh, đánh thụp vào ngực anh một cái. Nhưng chưa kịp đánh là đi bị tay anh chặn lại, Hàn Dương đặt môi bạc mỏng của mình lên đôi môi mọng hồng của cô, nụ hôn ngọt ngào kéo dài khá lâu. Có lẽ đã quen, Mạnh Ái chủ động lấy lưỡi của mình càn quét vào trong khoang miệng của anh, điều này tuy nhỏ nhưng nó như một liều thuốc kích thích đối với Hàn Dương.

Anh bế cô đặt lên giường, nằm đè lên thân thể nõn nà của cô. Bàn tay " hư hỏng " của anh từ từ mân mê cặp núi của cô, nhấn nhá nhụy hồng hai bên làm cô thỏa mãn mà rên rỉ. Rất nhanh sau đó, quần áo vướng víu đã được anh cởi hết ra rồi quăng đi không thương tiếc. Hàn Dương hôn cổ rồi lần xuống xương quai xanh, sau đó lại tới bụng, những nơi anh đi qua đều để lại dấu vết màu đỏ.

Nhẹ nhàng banh hai chân cô ra, đút một ngón tay vào, Mạnh Ái vì quá lâu chưa có ai động vào hạ thân sau gần 1 năm trước nên có chút đau..

- Aaaa.. nhẹ.. th..ôi Dương.

Bỏ mặc tiếng nói của cô, anh lại cho tiếp ngón tay thứ hai, rồi thứ ba, d*m thủy của cô chảy ra rất nhiều, anh đều nuốt trọn hết, ưm thật ngọt, quả là không tệ. Anh rút hết những ngón tay ra, muốn đùa giỡn cô một chút, nên lại xoa nắn đôi gò bông. Mạnh Ái vì khó chịu do sự trống trải ở dưới, ưỡn người lên van xin Hàn Dương: " Dương.. Em muốn ".

- Em muốn gì? _ Anh vờ như không hiểu chỉ vì muốn trêu chọc cô một chút.

- Cái đó của anh.. Cho em đi.. Ưm khó chịu. _ Hết cách, cô đành phải nói ra.

- Được, chiều em. _ Nói xong, anh đưa cự vật kia đâm vào lỗ huyệt của cô một cách chậm rãi cho cô quen dần, Mạnh Ái vì sướng nên cứ âm a không dừng, sau đó thấy cô đã quen, Hàn Dương mới bắt đầu động nhanh. Từng cú anh thúc vào sâu tận điểm G của cô, thật đau nhưng cũng đã thật aa.

Sau khi vật vã, anh " Gầm " một tiếng rồi phóng hết tinh dịch của anh vào trong cô. Mạnh Ái có thể cảm nhận được một dòng nước ấm trong cơ thể mình, sau đó nhoẻn miệng cười. Hàn Dương cưng chiều hôn lên trán một cô một cái, sau đó bế cô vào nhà vệ sinh tắm rửa. Mạnh Ái cứ để mặc anh làm, cô mệt quá nên thiếp đi.

Sau khi trở lại giường, Mạnh Ái rúc vào lòng anh như một chú thỏ cần ôm ấp, anh thì không khỏi hạnh phúc. Hàn Dương nhớ lại khi nãy, lúc anh cho phân thân vào, bên trong của cô rất chật hẹp, đó là biểu hiện của việc lâu ngày không quan hệ với ai. Với lại 1 năm trước, khi anh quan hệ với cô, anh có thể cảm nhận được cô vẫn còn là xữ nữ, nhưng lúc đó anh lại lạnh nhạt với Mạnh Ái.. Cô gái ngốc này, có chuyện gì cũng không chịu nói, cứ ôm khư khư trong lòng mà chịu đựng, thật hết biết. Nhưng nghĩ lại đến anh là người đàn ông đầu tiên của cô, chỉ đến đây thôi cũng khiến Hàn Dương cười toét cả miệng. Sau đó liền ôm Mạnh Ái vào lòng mà ngủ.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 02 Mar 2023

Chương 18: Kha Đức × Kiều Ny

Màn đêm buông xuống, những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời hòa mình vào biển xanh trông thật lấp lánh làm sao. Kiều Ny và Kha Đức đang đi trên bờ, mỗi người chìm vào một lối suy nghĩ khác nhau. Tử Hy có hẹn với bạn nên dự định đi chơi bị hủy, chỉ còn nhỏ và cậu nên 2 người quyết định đi dạo.

- Này, anh có từng yêu ai đó từ cái nhìn đầu tiên chưa? _ Kiều Ny nãy giờ im lặng chợt lên tiếng hỏi.

- Chưa từng. _ Hai chữ ngắn gọn nhưng làm nhỏ khá buồn, sau đó liền lấy lại thần thái. Hồi sáng này khi anh chọc ghẹo nhỏ, nhỏ vui lắm đấy chứ, nhưng vẫn đấu khẩu lại với anh vài câu cho vui.

Chả biết có phải là nhỏ yêu anh từ cái nhìn đầu tiên hay không, nhưng từ lúc thấy anh từ ngoài cổng tiến vào, một thân tiêu soái, cao ráo, đặc biệt là mái tóc màu tím than đó dưới trời nắng, trông thật lãng tử nha. Lúc đó, tim của nhỏ như rớt một nhịp rồi lại đập liên hoàn? Có phải nhỏ đã yêu không?

- Sao thế? Tự dưng lại hỏi như vậy. _ Kha Đức nhìn qua thấy qua vừa đi vừa thẫn thờ không nói gì nên thấy làm lạ.

- À... không sao đâu, chỉ là tôi bâng quơ hỏi. _ Nhỏ hoàn hồn lại rồi trả lời.

- Ừ. Vậy cô có yêu ai từ cái nhìn đầu tiên không?

- C.. ó, nhưng chưa chắc nữa.

Kha Đức nghe nhỏ trả lời liền thấy lạ, cái gì mà có rồi lại chưa chắc nữa? Haizz con gái khó hiểu quá nhỉ?

- Vậy mà tôi tưởng cô độc thân nên chả biết yêu ai từ cái nhìn đầu tiên hết.

- Nè, anh nói cái gì hả?

Kha Đức thành công chọc giận Kiều Ny, nhỏ quay sang lườm anh một cái rồi đánh túi bụi vào anh, đã bảo không thích ai nhắc tới chuyện độc thân mà..

Kha Đức chạy thoát khỏi những cú đánh ấy, Kiều Ny lại điên cuồng đuổi theo. Một chàng trai một cô gái rượt đuổi nhau trên bờ biển vào buổi tối, là lãng mạn hay là có vấn đề đây? ( Haha mình cố ý ghi vậy đó)

Cả hai đều là người nên chạy một chút cũng thấm mệt, Kha Đức đành giơ tay chịu thua rồi ngồi phịch xuống bãi cát ngắm sao. Nhỏ thấy vậy cũng " Hừ " một tiếng rồi ngồi xuống bên cạnh anh, tuy khoảng cách có hơi xa nhau một chút.

Bầu trời đêm nay trông thật đẹp, lạ thật hôm nay có rất nhiều ngôi sao, nó phát sáng rồi rọi thẳng xuống mặt biển. Cả hai người ngồi bên nhau, nếu từ xa nhìn vào có thể sẽ tưởng rằng là một cặp tình nhân, nhưng sự thật không phải như vậy.

- Thật ra thì.. _ Cả hai đều đồng thanh nói.

- Cô / Anh nói trước đi.

- Thôi được rồi anh nói đi. _ Nhỏ chịu thua rồi quay mặt ra hướng khác không muốn đôi co nữa.

Kha Đức chỉ tay lên bầu trời vào ngôi sao vừa to vừa lấp lánh hơn những ngôi sao kia rồi nói: " Cô thấy ngôi sao kia chứ? "

Nhỏ chỉ gật đầu rồi không nói gì, lắng nghe anh nói tiếp.

- Chính là cô ấy. _ Anh thở dài, đôi mắt nhìn kĩ vào ngôi sao kia.

- Cô ấy? _ Kiều Ny thắc mắc hỏi lại, cô ấy là ai được nhỉ? Là người yêu hay là vợ?

- Cô ấy tên Hạ Mẫn, người tôi từng rất yêu say đắm, tôi có thể dùng cả tính mạng để bảo vệ Mẫn Nhi. Cô ấy xinh lắm, đôi mắt biết cười, yêu nhau say đắm 6 năm, cả hai chưa bao giờ xảy ra chuyện gì cả. Nhưng hôm ấy, cô ấy thấy tôi đứng bên đường liền băng qua, không để ý đến chiếc xe đang chạy rất nhanh kia, nên bị tai nạn, không qua khỏi được.

Vừa nói xong, Kha Đức rớt nước mắt nhưng anh nhanh tay quẹt đi. Kiều Ny thấy vậy chả hiểu sao lại rất đau lòng, sở dĩ Kha Đức lạnh lùng tàn độc như vậy là có lí do.

- Anh khóc đi, cho thỏa lòng. _ Nhỏ tự dưng bước qua ngồi kế anh, cho anh dựa đầu vào vai, nhỏ chỉ biết làm như vậy ngoài ra không làm gì được nữa.

- Tôi tệ lắm đúng không? _ Kha Đức vừa khóc vừa nói với giọng nghẹn ngào, chả hiểu sao hôm nay anh lại yếu đuối đến như vậy.

- Không.

- Vậy tại sao người tôi yêu thương nhất lại rời xa tôi, cô nói thử đi? Là tại tôi không tốt, hay là vì sao nữa..

Kiều Ny xoay người qua đối diện thẳng mặt với Kha Đức, thấy anh khóc chả hiểu vì sao cô lại đau lòng đến thế, mạnh dạn nói: " Tôi chắc chắn sẽ có người sẽ ở bên cạnh anh, quan tâm anh, lo lắng cho anh, dành cả một đời ở bên anh, chỉ là anh có chịu đồng ý hay không thôi "

Kha Đức im lặng không nói gì nữa, quay mặt sang chỗ khác. Cả hai cùng im lặng trong một thời gian dài, rồi đến gần khuya, hai người mới chịu đi về nghỉ ngơi..
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 02 Mar 2023

Chương 19: Anh ghen sao?

Ngay hôm sau khi thức dậy, hạ thân của Mạnh Ái truyền đến cơn đau ghê gớm, muốn nhúc nhích cũng là một chuyện khó khăn. Bên cạnh là Hàn Dương đang say giấc nồng, lúc ngủ trông anh thật đáng yêu, khuôn mặt lúc này hiền lành hẳn so với lúc làm việc.

Vì không muốn Hàn Dương thức giấc, cô nén nỗi đau lại mà cắn răng bước xuống giường, nhưng chưa đi được đến bước thứ năm nữa là Mạnh Ái đã khụy xuống vì đau. Sàn bằng gỗ nên lúc cô té xuống cũng gây ra tiếng động, tuy nhỏ nhưng cũng đủ làm Hàn Dương thức giấc, vì anh là thủ lĩnh của bang hội lớn, nên việc cảnh giác rất được đề cao.

Chỗ kế bên đã không còn hơi ấm, nhìn xuống thì thấy Mạnh Ái ngồi đó nhăn mặt vì đau. Anh nhíu mày rồi bế cô lên giường, cho cô gối đầu lên chân mình rồi hai tay xoa bóp hai bên hông cho cô, giọng nói phát ra cực kì yêu thương: " Sao không gọi anh dậy? Để té như vậy có phải đau hơn không? "

- Là tại anh đang ngủ rất ngon, với lại ai là người làm em đau như vậy chứ, hứ.

Mạnh Ái nói ra làm lòng Hàn Dương cảm thấy có lỗi vô cùng. Hôm qua anh có chút mạnh bạo, à không là rất mạnh bạo đấy.

- Chỉ trách cơ thể em quả thật là rất mê người thôi bà xã.

Anh cúi sát người thì thầm vào tai của cô, những lời nói này có tính sát thương rất cao nha, mặt của cô đã đỏ lên hết rồi. Mạnh Ái quơ tay đánh vào ngực anh, Hàn Dương không những không giận mà còn bế cô vào nhà tắm.

- Anh.. đưa.. em đi đâu? _ Mạnh Ái vùng vẫy trên tay anh càng nhiều, anh càng siết chặt lại thêm một tí vì sợ cô té xuống.

- Chả phải em đứng còn không nỗi hay sao, để anh tắm cho.

- Thôi.. không cần đâu mà, anh ra ngoài đi em tự làm được.

- Đừng phí lời. _ Hàn Dương lấy bàn chải rồi quẹt một miếng kem đánh răng, bảo cô há miệng ra rồi tự tay đánh răng cho cô. Sau đó lại rửa mặt, rồi đặt cô vào bồn tắm, mở nước tắm cho cô.

Thật là dưới nước trông Mạnh Ái còn quyến rũ gấp bội lần, nhưng vì hôm qua anh làm cô đau quá rồi, nên đành chịu đựng kìm nén dục vọng.

Mọi người tập trung lại một chỗ rồi sau đó đi ăn sáng ở Le Tepanie Restaurant, ở đây là nhà hàng phục vụ đồ ăn buổi sáng theo kiểu Ý, Pháp trên đảo Bora Bora này.

Tất cả dùng bữa xong ít nhất cũng hơn 9 giờ sáng, không khí buổi ăn khá ảm đạm, Mạnh Ái có thể thấy được cả buổi sáng Kiều Ny và Kha Đức không đấu khẩu với nhau lần nào.

5 người chọn Pure Snorkeling by Reef Discovery để đi tham quan trên biển.

Kiều Ny kéo Mạnh Ái đi vào thay đồ bơi ( í mình là bikini đó ~.~). Nhỏ và cô chọn chung cho mình một bộ bikini 2 mảnh màu đen, cơ thể cả 2 đều rất đẹp nên mặc vô cả 3 vòng đều thấy rõ đầy đặn.

Kiều Ny vì mặc quen nên không cảm thấy ngại ngùng gì hết, còn Mạnh Ái thì có phần hơi e ngại, ngại chết mất.

Cả hai cô bước ra trông sự ngạc nhiên, trầm trồ của Hàn Dương, Kha Đức và Tử Hy. Đối với Hàn Dương đã nhìn thấy cơ thể của cô rồi nên không mấy bất ngờ lắm, nhưng không ngờ khi diện bikini vào Mạnh Ái lại càng quyến rũ hơn.

- Bà xã, em lại quyến rũ anh nữa rồi. _ Anh rảo bước choàng tay qua eo cô nói thì thầm.

Còn Kha Đức thì không thích Kiều Ny mặc kiểu này, thật hở hang. Nhỏ chạy lại hỏi anh có đẹp không, anh thể hiện thái độ khó chịu ngay trên mặt. Nhỏ chỉ biết trề môi.

Người cô đơn nhất ở đây phải là Tử Hy rồi, thật đau lòng.

Chiếc thuyền bắt đầu di chuyển từ từ ra khơi, kế bên cũng còn có nhiều chiếc thuyền khác nhau nữa, bên đó có rất nhiều người nhìn vào Mạnh Ái và Kiều Ny với vẻ mặt ham muốn. Điều này làm Hàn Dương và Kha Đức mặt tối sầm lại, đầy chảy hắc tuyến, trong lòng không khỏi ghen tức.

Anh lấy một chiếc khăn bự, choàng vào người cô, người con gái này thật sự có sức hút quá lớn đi thôi.

- Lục Mạnh Ái, vài người nhìn em anh còn có thể nhân nhượng được. Nhưng ai ai cũng nhìn em hết, tốt nhất em nên che lại, đừng để anh phải móc mắt những tên đó đem làm cháo hết em mới vừa lòng.

- Hàn Dương, anh là đang ghen? Vậy em càng nên để người ta nhìn. _ Mạnh Ái trố mắt nhìn anh, trông lúc ghen anh thật là dễ thương à nha.

- Em dám? Anh chỉ đang đánh dấu chủ quyền bà xã của anh thôi. _ Câu nói vui của cô làm anh muốn sôi máu hơn.

- Được rồi, anh thật đáng yêu nha. Đừng lo nữa, suốt đời này Lục Mạnh Ái em chấp nhận thua dưới tay Ngô Hàn Dương anh, được không?

Nghe cô nói vậy, cơn giận trong lòng như được cô dập tắt đi hết, thay vào đó là niềm hạnh phúc len lỏi trong tim anh. Hàn Dương trừng mắt nhìn thẳng qua những người đang dòm ngó Mạnh Ái, sau đó lại dịu dàng quay qua đặt lên môi cô một nụ hôn nóng bỏng.

Chả hiểu sao khi nhìn thấy ánh mắt của anh, những tên kia đều thấy sợ sệt tự động không nhìn nữa, quay sang chỗ khác.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 02 Mar 2023

Chương 20: Sẽ ở bên cạnh em suốt đời

Vui chơi cả ngày, đi khám phá trên biển rồi lặn xuống ngắm rạng san hô, quả là một ngày đi tuyệt vời. Thuyền cập bến trở lại vào bờ cũng đã 5 giờ chiều, mọi người chuẩn bị đi về nghỉ ngơi thì Mạnh Ái nắm tay Hàn Dương lại, sau đó lại thì thầm: " Em muốn ngắm hoàng hôn trên biển, được không Dương? "

- Em có mệt không? _ Sức khỏe của cô luôn được anh đặt lên hàng đầu, ba mẹ vợ có nói, thân thể của Mạnh Ái rất yếu, cần phải chăm sóc kĩ càng mới được.

Mạnh Ái lắc đầu, sau đó dắt anh ra xa một tí mép bờ biển, anh và cô ngồi ở đó. Gần sập tối, hoàng hôn khoác lên mình một vẻ đẹp là kì. Nó có màu hồng xen lẫn tím ẩn mình sau những ngọn núi nhấp nhô phía xa xa bên kia. Cảnh tượng thật sự rất tuyệt vời, Hàn Dương nhìn sang thấy Mạnh Ái đang tươi cười nhìn ngắm hoàng hôn thì trong lòng cảm thấy rất hài lòng, không uổng công mấy ngày trời anh ngồi tra khảo những địa điểm du lịch tuyệt vời dành cho các cặp đôi trong ngày kỉ niệm.

Sau khi trời tối, Mạnh Ái và Hàn Dương nắm tay nhau đi về. Buổi tối ở đây đèn được bật lên trông rất là đẹp, đúng chất lãng mạn.

Mạnh Ái đang đi qua cây cầu bỗng dừng lại, đứng nhìn lên trời ngắm sao. Cả một cây cầu với những ánh đèn lấp lánh, trên trời thì có những ngôi sao lấp lánh, tất cả hòa chung lại tạo nên một khung cảnh rung động lòng người. Dưới đó là Mạnh Ái đang đứng, đôi mắt màu xám tro hiện lên tia vui vẻ và thích thú, nếu là người lạ nhìn vào cũng sẽ bị mê hoặc.

Hàn Dương bước đến đằng sau ôm cô vào lòng, Mạnh Ái có vẻ giật mình nhưng khi nghe được mùi hương cigar cuba xen lẫn bạc hà thì mới yên lòng lại. Cả hai đứng ôm nhau rồi cùng nhau ngắm sao trên trời, được một lúc sau Mạnh Ái mới lên tiếng: " Em muốn thời gian bây giờ ngừng lại. "

- Tại sao?

- Có thể ôm anh, cùng anh ngắm sao, trải qua kì nghỉ vui vẻ, đó là một điều hạnh phúc lớn. Thời gian ngừng lại lâu hơn một chút để em có thể tận hưởng cảm giác này.

- Đồ ngốc _ Hàn Dương cốc đầu cô một cái, nhưng chỉ là cốc nhẹ.

- Không đúng hay sao? Cả quãng đường phía trước bao nhiêu chông gai cản trở, ai biết được là anh có kiên trì nắm tay em mà vượt qua tất cả không.

- Cho dù có chuyện gì xảy ra, anh nguyện dùng cả tính mạng để bảo vệ em, sẽ ở bên cạnh em suốt đời, được không?

- Anh có chắc? _ Nghe anh nói vậy, Mạnh Ái rất vui.

- Anh hứa. _ Hàn Dương chìa ngón tay út ra hứa với cô.

Cô thấy thế liền cười toe toét, sau đó lại hôn vào môi anh một cái, nụ hôn kéo dài cũng khá lâu, sau đó cả hai cũng đi về phòng nghỉ để sáng mai chuẩn bị đi về.

Sáng hôm sau.

Mọi người đã tập hợp đầy đủ lại chuẩn bị đi về với những chiếc vali to bự. Vali bự nhất có lẽ là của anh và cô, cô mua rất nhiều quà để về cho mọi người.

Chiếc máy bay tư nhân cất cánh bay lên bầu trời, Mạnh Ái từ trên cao nhìn xuống với vẻ luyến tiếc, cô còn chưa chơi hết ở đây cơ mà. Hàn Dương ngồi bên cạnh thấy mặt cô sụ xuống cũng đoán được phần nào.

- Em còn muốn chơi? _ Anh xoa xoa đầu cô rồi hỏi.

Mạnh Ái không nói gì chỉ nhẹ nhàng gật đầu, khuôn mặt tỏ vẻ đáng yêu trông cưng hết sức, Hàn Dương vì thế mà tim đập thình thịch. Nhưng thấy cô buồn anh cũng không nỡ, hứa với lòng lần sau sẽ dắt cô đi cả thế giới này luôn.

- Ngoan, mai mốt lại dẫn em đi.

- Thật?

Hàn Dương mỉm cười nhìn cô rồi gật đầu, Mạnh Ái vui sướng hết cỡ. Liền vùi mặt vào lồng ngực rắng chắc của anh mà hít hà mùi hương quen thuộc, sau đó lại ngủ quên mất. Có lẽ vì lệch múi giờ nên cô ngủ không quen giấc là mấy.

Sau khi xuống máy bay ( Ai đọc sẽ biết nhà Hàn Dương có máy bay riêng, và đậu đằng sau nhà của anh ấy), Mạnh Ái liền bỏ qua sự mệt mỏi mà đi kiếm quản gia Trần, cô coi bà như là người mẹ vậy đó.

- Tiểu thư, cô đã về. _ Bà Trần khi thấy cô về nét mặt cũng rạng rỡ thấy rõ.

- Dì gọi là con là Ái Nhi đi mà, con có mang quà về cho dì đây, mong dì nhận. _ Mạnh Ái chìa ra một cái túi, bên trong là một chiếc khăn quàng cổ, dù gì cũng sắp đến mùa đông.

- Được rồi mà, con mua làm gì cho mắc công. _ Bà Trần thấy cô quan tâm mình đến vậy cũng rất vui, bà sống cô đơn một mình nên đã sớm coi cô là con gái, hiền lành còn rất ngoan ngoãn.

Mọi người vào nhà dùng bữa, vì biết cô và Hàn Dương về nên bà đặc biệt chuẩn bị rất nhiều món ngon. Đặc biệt hơn là trong suốt buổi ăn, Hàn Dương luôn lo cho cô từng li từng tí, cứ coi cô là con nít 3 tuổi vậy. Thật ngại chết đi được aaa..
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 02 Mar 2023

Chương 21: Em đang ở đâu?

Sáng hôm sau, Hàn Dương đi làm sớm vì có cuộc họp gấp cần anh chủ trì, Mạnh Ái thì còn đang ngủ nên anh không kêu cô dậy, viết lại một tờ giấy note rồi hôn nhẹ trán cô một cái, sau đó mới chịu rời đi.

Hơn 1 tiếng sau, Mạnh Ái mới thức dậy, nhận ra đã gần 8 giờ, chắc có lẽ Hàn Dương đã đi làm. Cô định bước xuống làm vệ sinh cá nhân thì thấy được tờ giấy note được để ngay ngắn ở trên cái tủ màu nâu bên cạnh giường. Nét chữ này là của Hàn Dương, thật sự rất nắn nót mà còn đẹp: " Ái Nhi, anh đã dặn tài xế chở em qua nhà ba mẹ để đưa quà, có gì thì cứ đi. Thức dậy nhớ ăn sáng đó. "

Cô nhoẻn miệng cười rồi sau đó nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân, ăn sáng rồi đi tới nhà ba mẹ hai bên.

" Ting ting " _ Mạnh Ái tới nhà ba mẹ chồng trước, vì tiện đường và gần nhà hơn. Cô qua biếu cho ba mẹ vài món đồ mà hôm đi du lịch cô đã mua được.

Chú Hiếu ( quản gia ở đây) chạy ra mở cửa chào đón cô.

- Thiếu phu nhân đã về, mời cô vào trong nhà, ông bà chủ đang ở phòng trà.

- Dạ vâng, chú cũng vào đi, ngoài này nắng lắm. _ Mạnh Ái vui vẻ chào lại.

Bước vào trong nhà, đi sâu thêm một tí, ông bà Ngô đang ngồi ở đó uống trà cùng nhau, thấy con dâu về liền mừng rỡ chào đón.

- Ái Nhi, con về rồi hả, nào nào ngồi xuống. _ Lệ Mỹ Hoa thấy cô thì rất vui mừng, bà rất là cưng chiều cô như con gái đẻ.

- Ba mẹ con mới về. _ Trước khi ngồi xuống, cô không quên chào hỏi một câu cho phải phép.

- Hôm nay ngẫu hứng gì mà lại về đây, Hàn Dương ức hiếp con phải không? _ Ông Minh Thức chọc ghẹo đứa con dâu này vài câu, ông cũng giống vợ, rất là cưng chiều đứa con gái của nhà họ Lục.

- Dạ không. Hôm bữa con có đi du lịch với anh ấy, có mua chút quà về biếu ba mẹ. _ Mạnh Ái vừa nói vừa chìa ra những hộp quà. Cô tặng ông và bà một cặp áo đôi, rồi còn nhiều món ngon đặc sản ở đó nữa. Ông bà Ngô thấy vậy liền hài lòng, có đứa con dâu như này quá tốt còn gì, đi chơi mà vẫn nghỉ tới ba mẹ chồng, nhưng tính hai ông bà xưa giờ có gì nói nấy: " Con bé này, dù gì cũng là người một nhà cả mà. "

Ba người ngồi nói chuyện rôm rả cả buổi trời, sau đó cô chào tạm biệt họ rồi lại kêu bác tài chở qua nhà ba mẹ của mình.

- Tiểu thư, con về rồi à. _ Quản gia Chu niềm nở khi thấy cô về, đã lâu rồi cô không về thăm nơi đây, hai thiếu gia thì làm việc bên nước ngoài, hai ông bà thì cứ rảnh lại đi du lịch đây đó. Nên ở đây chỉ còn có ông và thím Chu ( Vợ của ông) cùng một vài người khác ở nhà.

- Dạ, ba mẹ con đâu rồi bác?

- Ba mẹ con đều đi du lịch cả rồi, thôi còn vào nhà đi.

Nghe quản gia Chu nói cả hai đều đi du lịch, Mạnh Ái có thoáng buồn, đã lâu không gặp nên có chút nhớ ba mẹ.

- Đây là quà của ba mẹ con, bác cất dùm con nhé. Còn đây là quà của bác và thím Chu đây, hảo ít lòng nhiều ạ.

- Con bé này, thật sự tốn kém lắm đó. _ Thím Chu nghe cô về cũng vui mừng chạy ra, cô vẫn còn nhớ hai lão già này thiệt là may mắn thay.

- Bác và thím nghỉ ngơi đi, con đi vòng vòng một chút.

Cô đi lên lầu phòng của mình, nơi đây vẫn được giữ trọn vẹn như cũ, nào là phòng màu hồng, tất cả đồ đạc như bàn học hay quần áo đều được giữ lại. Mạnh Ái lấy điện thoại ra gọi cho ba mẹ: " Ba mẹ đi du lịch hả? Con đang ở nhà đây, quà con mua cho ba mẹ đã đưa bác Chu cất hết rồi. Hai người đi không nói với con một lời nào. "

- Ây da, chứ không phải con lâu nay không về thăm bọn ta sao? Thôi được rồi, hôm nào về ba mẹ sẽ ghé thăm hai đứa.

- Con nào có, hai người đi như vậy quả thật con rất nhớ nha. _ Mạnh Ái bắt đầu nhõng nhẽo qua điện thoại. Ông bà Lục thấy vậy liền cúp máy cười hí hửng, mỗi lần cô làm nũng hay nhõng nhẽo ông bà rất sợ. Là sợ mình mũi lòng rồi tự động bay về.

Mạnh Ái thở dài một hơi ngồi xuống giường, hơi ấm thân quen kéo cô chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay. Cứ thế ngủ ngon lành, bác quản gia và thím Chu lại tưởng rằng cô đã về rồi nên không lên lầu kiểm tra.

Hàn Dương đi làm về đã hơn 6 giờ tối, trong nhà thì chỉ thấy quản gia Trần và người làm, hỏi ra mới biết cô đi sáng giờ chưa về nhà. Hàn Dương lấy điện thoại gọi cho cô thì khóa máy ( Máy Mạnh Ái hết pin), nhắn tin cũng không nhận được hồi âm, anh bắt đầu lo lắng, đi qua đi lại trước cửa nhà không thôi.

Liền lấy điện thoại gọi cho Kha Đức và Tử Hy: " Này, hai cậu nhanh đi kiếm Mạnh Ái cho tớ, đi đâu giờ này chưa về nữa, LẸ LÊN ĐI TRỜI ƠI. "

Anh giờ đang như ngồi trên đống lửa, lo lắng không thôi. Còn Mạnh Ái thì đang nằm ngủ ngon lành ở nhà của cô.

" Mạnh Ái, em đang ở đâu? "
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng tuvi từ: Que Huong

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 22: Ông xã thao chết em

Suốt 1 tiếng đồng hồ tìm kiếm không có kết quả gì, Hàn Dương đã bực mình nay còn bực mình hơn, quyết tự mình đi tìm.

- Cậu bình tĩnh đi, chuyện gì cũng phải từ từ chứ _ Tử Hy kéo anh ngồi xuống khuyên nhủ.

- Bình tĩnh của cậu là bình tĩnh thế nào? Con mẹ nó, cô ấy đi đâu được chứ?

Anh tức giận ngồi xuống rồi quay sang cái anh hồi trưa lái xa chở Mạnh Ái đi khiến cậu ta rùng hết cả mình.

- Cho cậu 1 phút giải thích.

- Dạ.. dạ, hồi sáng tiểu thư kêu tôi chở qua nhà ba mẹ của thiếu gia, sau đó lại sang nhà ba mẹ đẻ. Cô ấy kêu tôi đi về đi không cần chở nữa, nên.. nên tôi đi về. _ Anh ta lắp bắp không nói lên lời, người trước mặt đang tỏa ra sát khí lớn cực lớn.

- Vô dụng, tôi phát lương cho mấy người để làm ăn như vậy hay sao? _ Hàn Dương tức giận la lớn lên, sau đó bảo cậu ta lui ra. Còn anh lập tức lái xe đi kiếm cô gái ngốc kia.

Chạy sang nhà ba mẹ cũng chẳng có tin tức gì, sau đó anh tốn sức chạy sang nhà cũ của cô. Trên đường, chiếc xe Ferrari màu trắng vút nhanh như gió, cảnh sát cũng phải e dè, vì họ biết chỉ có Hàn Dương mới to gan như vậy thôi.

Quản gia Chu đang ở trong nhà thì nghe tiếng chuông inh ỏi, ra mở cửa mới biết là thiếu gia Hàn Dương, ông chưa kịp nói lời nào là cậu đã đi vào thẳng trong nhà rồi đi lên lầu. Anh vùng vằn đi kiếm từ phòng này qua phòng khác, đến căn phòng cuối cùng ở lầu 3 nọ, anh mở cửa vào.

Cả căn phòng được trang trí bằng màu hồng, vật dụng cũng màu hồng. Liếc tới chiếc giường kingsize màu hồng chưa, có một tiểu bạch thỏ đang ngủ miên man không hay biết gì. Nhận ra đó là Mạnh Ái, anh ngồi phịch xuống đất, dựa người vào cửa rồi nói: " Tìm thấy em rồi, thật là ngốc. "

Hàn Dương tiến lại gần chiếc giường rồi ngồi xuống, ngắm nhìn Mạnh Ái đang ngủ ngon lành, trong lòng thấy ấm áp hơn bao giờ hết.

Ngồi nhìn cô mải mê, Mạnh Ái chợt trở mình thức giấc, nhìn thấy Hàn Dương ngồi nhìn mình, cô hết hồn.

- Em ngủ có ngon không? _ Lời nói của anh vừa ngọt ngào vừa có phần ma rợn trong đó.

- Aa, em ngủ quên. Mấy giờ rồi? Ấy chết hơn 9 giờ tối rồi cơ á. _ Mạnh Ái nhớ lại chuyện mình ngủ quên, sau đó nhìn sang đồng hồ để trên tủ, cô mới hết hồn vì mình ngủ tới giờ này, nhìn mồ hôi lấm tấm trên lưng và mặt, cũng đủ để cô biết Hàn Dương đã chạy đi kiếm cô.

- Anh.. anh ăn gì chưa? Em xin lỗi.. _ Mạnh Ái nhớ ra Hàn Dương vừa đi làm về, chắc chưa ăn gì nên cô hỏi.

- Em còn dám nói? Ngồi đó chịu phạt đi. _ Hàn Dương quay lưng bước ra cửa với vẻ mặt ngơ ngác của cô.

Anh đi xuống nhà, nói quản gia đêm nay anh sẽ ngủ ở lại đây rồi quay lên lầu, vừa mở cửa ra, anh bước vô nhìn mặt cô đang đăm chiêu, sau đó khóa trái cửa lại, tiến gần lại Mạnh Ái.

- Anh sẽ phạt em, tổn hao công sức anh chạy nhiều nơi để kiếm còn em ngủ ngon lành ở đây.

- Anh..tính..l..àm..gì em? _ Mạnh Ái sợ sệt theo bản năng lùi về sau, toan chạy nhưng đã bị anh kéo lại.

- ĂN EM _ Hai từ anh nói ra đã làm Mạnh Ái sửng sờ hết cả người, chỉ sợ ngày mai cô không thể ngồi dậy nổi.

Đầu tiên anh áp môi mình lên môi của cô, Mạnh Ái không cho anh vào thăm dò bên trong. Anh nhíu mày, lấy tay chọt lét hai bên hông của Mạnh Ái, vì không phòng bị nên cô nhột, tự động hé miệng ra cho Hàn Dương vô càn phá bên trong.

Vừa hôn anh vừa thành thục cởi từng món đồ vướng víu trên người của cô và anh ra. Ra sức dùng tay nắn bóp đôi gò bông của Mạnh Ái đang phập phồng theo nhịp thở kia.

Hàn Dương hôn trượt xuống xương quai xanh tinh tế rồi tới " hai ngọn núi " kia. Anh dùng lưỡi liếm mút lấy nó rồi lấy răng cắn mạnh một cái làm cô bất ngờ mà la lê " aaa ", dĩ nhiên ngọn núi còn lại được anh xoa nắn rất kĩ càng.

Bàn tay anh vuốt ve eo của Mạnh Ái, sau đó dần xuống tới " khu rừng " rậm rạp kia. Hàn Dương mới chỉ cho một ngón tay vô mà d*m thủy trong người cô đã bắt đầu chảy ra từ từ. Mạnh Ái kiềm nén không phát ra tiếng la nữa, nhưng chỉ tới khi anh cho vào ngón tay thứ ba vào để khuếch trương nó ra thì lúc đó cô mới bắt đầu cảm giác thoải mái, không nhịn được: " A..aa..nhẹ thôi Dươ..ng ".

Hàn Dương cầm cậu nhỏ của mình đứng trước khe hở kia mà vờn vờn chứ không đi vào trong. Anh cũng rất khó chịu nhưng chỉ muốn trêu ghẹo cô một tí, anh cũng muốn lắm aa.

- Dương..cho..e....m đi. _ Mạnh Ái thấy khó chịu trong người, khoái cảm đã dâng trào nhưng Hàn Dương cứ vờn vờn không chịu vào.

- Em vừa nói gì? _ Anh giả ngơ như không có chuyện gì xảy ra.

- Ông...xã...th..ao chết..em aa. _ Mạnh Ái đỏ mặt khi nói ra những lời như thế này nhưng cũng đành chịu thôi.

- Được, theo ý em.

" Cậu nhỏ " nãy giờ của anh như muốn nổ tung ra, không thể chờ đợi thêm được nữa, Hàn Dương liền cho nó tiến vào thăm dò khu rừng kia.

- A _ Mạnh Ái bất chợt la lên vì vật to lớn kia xâm nhập vào. Hạ thân bên trong của cô co rút dữ dội, như muốn bóp chặt phân thân kia của anh.

Hàn Dương bắt đầu động, ban đầu là nhẹ nhẹ nhưng được một lúc lại bắt đầu mạnh lên, mỗi cú thúc của anh làm cô muốn rách ra ở bên trong. Vừa đau nhưng lại vừa thoải mái.

" Phạch phạch... phạch phạch "

Những tiếng động hòa lẫn vào tiếng rên rỉ của cô làm cho căn phòng nặng mùi dâm dục.

Tốc độ của người đàn ông này ngày càng mạnh, bụng dưới của cô có thể thấy được nó nhô lên. Quy đầu của anh luôn chạm tới điểm G của Mạnh Ái, vì thế mà d*m thủy chảy ra càng nhiều làm ướt hết cả một mảng giường màu hồng.

Không hiểu sao Mạnh Ái lại mang cho anh một khoái cảm mãnh liệt như vậy. Huyệt đạo của cô gái nhỏ này cứ bóp chặt lấy tiểu Dương của anh, thật là cảm giác mê mẫn làm anh không muốn dứt.

- Thả lỏng ra, em bóp anh chặt quá đấy.

Trải qua nhiều lần, " tinh dịch " của anh bắn vào bên trong cô ít nhất cũng phải 4 lần, mỗi lần như vậy anh đều " Gầm " lên, nhưng tận 4 lần mà anh chả biết mệt, Mạnh Ái cũng phải khâm phục, còn cô sao? Cứ xĩu lên xĩu xuống thật mệt aa.

Anh ôm cô vào lòng rồi bước vào nhà tắm, tắm rửa thật sạch rồi mặc đồ ngủ vào cho cô. Sau đó cả hai cùng ôm nhau ngủ khi trời hập hững sáng.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 23: Bắt cóc

Mạnh Ái từ sau ngày hôm đó bị Hàn Dương phạt mà liệt giường gần cả 1 tuần thì sợ không nói nên lời. Anh cũng cấm cung không cho cô đi đâu ngoài khuôn viên vườn hoa nữa. Thật rất chán à nha.

Hôm nay, Mạnh Ái đang ở nhà thì chợt có tiếng chuông nhà vang lên: " Ting, tong ". Vì quản gia Trần đang hí húi trong bếp nên đích thân cô ra mở cửa.

Mặt Mạnh Ái hớn hở hơn hết khi nhận ra đó là mẹ và Hàn Duyên, vậy là cô có người cùng " tâm sự mỏng " rồi.

- Mẹ, Hàn Duyên, hai người vào nhà đi. _ Mạnh Ái niềm nở chào đón hai người.

Cả ba người cùng đi vào nhà, Mạnh Ái lật đật chạy vào bếp làm nước ép cam đem ra cho mọi người cùng uống.

- Mẹ, quả đúng như lời đồn. Chị dâu con không những xinh đẹp mà còn tháo vát nữa.

Hàn Duyên xoay sang nói với bà Mỹ Hoa, bà cũng gật đầu tán thưởng đồng ý. Vừa đúng lúc đó Mạnh Ái bưng khay nước đi ra, nghe được những lời đó thì không khỏi ngại ngùng.

- Em nói quá rồi, hì hì. Mời mẹ với em uống nước.

- Lúc đám cưới bận rộn quá nên em không kịp nhìn thấy chị, 1 năm sau này mới gặp lại, thật xinh chết người nha.

- Em cũng xinh cơ mà.

Cả hai ngồi tán gẫu với nhau mà quên để ý tới người phụ nữ trạc 50 tuổi kia đang im lặng không nói gì: " Hai đứa con định nói tới khi nào đây? Quên ta rồi cơ? "

- A, con xin lỗi. _ Mạnh Ái vội cúi đầu xin lỗi không để ý thấy hai người kia ngồi cười.

- Chị hai, chị không nhận ra mẹ chỉ giỡn thôi sao? _ Hàn Duyên ngồi cười khanh khách thỏa mãn. Nghe Hàn Duyên nói vậy, Mạnh Ái mặt đỏ lại càng đỏ hơn lúc nãy nữa.

- Được rồi hai đứa, đi mua sắm không? _ Bà Hoa nãy giờ ngồi chán quá nên có ý định đi shopping với hai đứa con gái này, Hàn Duyên thì hai tay hai chân đồng ý, chỉ có cô là ấp úng.

- Con..con không thể đi được.

- Sao lại thế? _ Bà nhíu mày hỏi cô lí do.

- Anh ấy không cho con đi đâu ạ. _ Ngậm ngùi cô nói ra chuyện Hàn Dương không cho cô đi đâu hết, chỉ cho ở nhà.

- Được rồi con ngồi đó, để mẹ.

- Chị yên tâm, mẹ sẽ lo hết.

Mạnh Ái nghe Hàn Duyên nói vậy cũng đi lên lầu thay đồ, nhưng vẫn nghe loáng thoáng được vài câu nói của bà như là:

- Sao cơ? Con kiềm con dâu của mẹ ở nhà, mẹ không can tâm.

- Anh được lắm, con dâu tôi cưng như trứng hứng như hoa mà anh lại làm vậy, anh chọc tức tôi chứ gì?

- Vậy bây giờ anh có cho Ái Nhi nó đi không? Không cho là tôi từ mặt anh ngay lập tức.

Rất nhiều câu khác nữa.

Ít nhất cũng phải mất 15 phút để hai bên đàm phán.

Nhưng cuối cùng thì sao? Nhờ mẹ mà cô cuối cùng cũng được đi mua sắm.

Lúc nãy nghe bà nói vài câu làm cô thấy ấm lòng.

Khu trung tâm mua sắm Blue ( Mình có ghi giải thích rồi á), mẹ anh mua cho cô rất nhiều thứ, kể cả Hàn Duyên cũng vậy.

Chắc chắn tính tiêu xài phung phí của anh cũng từ bà mà ra. Vì sao ư?

Lúc nãy đi ngang một cửa hàng thời trang, có một chiếc váy rất đẹp, nhưng giá của nó lại rất chát. Cô chỉ định nhìn một tí rồi quay đi, nhưng không ngờ bà lại thấy được.

Vì thế, bà vào cửa hàng mua chiếc váy đó cho cô, sau lại mua thêm 5 chiếc váy khác nữa cho cô. Những tiếp viên cũng rất ghen tị với cô vì có người mẹ như vậy. Họ chỉ nghĩ là " Mẹ " thôi, nếu biết được bà Lệ Mỹ Hoa đây thật chất mới là " Mẹ Chồng " của cô thì sự ghen tị sẽ tăng lên gấp ×2 lần.

Đi hết cái khu trung tâm này, thật sự Mạnh Ái đã muốn sụm luôn cái chân, tội hơn là những người vệ sĩ đi theo hai tay còn xách khệ nệ những túi đồ trông rất mệt mỏi.

Mạnh Ái khá mệt mỏi, sau đó mới quyết định đi rửa mặt, liền nói với mọi người rằng mình đi vệ sinh.

Đứng trước gương rửa vội khuôn mặt, vừa định bước ra thì có ai đó lấy khăn bịch miệng của cô lại, sau đó cô bất tỉnh không biết gì nữa.

Lệ Mỹ Hoa và Hàn Duyên đứng đây chờ nãy giờ cũng hơn nửa tiếng nhưng cô vẫn chưa ra, trong lòng liền thấy lo lắng mà kêu vệ sĩ bỏ đồ xuống đi tìm, nhưng kết quả nhận lại chỉ 1 câu nói:

" Thưa phu nhân, tiểu thư không thấy đâu nữa ạ ".

Bà vì bất ngơ mà khó thở, khụy xuống đất, may là có Hàn Duyên đỡ cho. Sau đó liền kêu người gọi cho Hàn Dương, đến cuộc gọi thứ 4, anh mới bắt máy.

- Hàn Duyên, có chuyện gì sao gọi anh nhiều như vậy?

- Anh hai, hức..hức.

- Có chuyện gì sao em lại khóc?

- Em..và mẹ cùng chị hai đi mua sắm, nhưng chị hai lại không thấy ở đâu nữa.

- Mẹ kiếp, em dìu mẹ về nhà đi, còn lại để anh lo.

Hàn Dương tức giận rống lên một cái, đang trong cuộc họp rất căng thẳng, nghe thấy giọng hung dữ của anh lại càng căng thẳng hơn, Hàn Dương ném luôn chiếc điện thoại vô tường một cái " Rầm ".

- Người đâu, mau đi kiếm Ngô phu nhân về đây, con mẹ nó lẹ lên. _ Kha Đức ngồi kế bên cũng có phần giật mình vì đây là lần thứ hai vì Mạnh Ái mà Hàn Dương mất bình tĩnh như vậy.

Mọi người vì lời nói ấy đều đi ra tản nhau chạy xe đi tìm, họ không biết Ngô phu nhân thật sự là ai mà có thể khiến Hàn Dương máu lạnh trở nên như vậy. Cả buổi trưa và chiều hôm đó, cả thành phố A náo loạn vì băng đảng Thiên Hàn lục tung cả thành phố lên để tìm Ngô Phu Nhân - Lục Mạnh Ái...!
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 24: Bị thương

Cả Lục Gia và Ngô Gia đều điên cuồng đi tìm, Hàn Dương vì lo lắng quá mà quên mất đi điều gì đó..

Anh nhắm nghiền mắt suy nghĩ, Kha Đức và Tử Hy ngồi bên cạnh cũng biết rằng anh đang suy nghĩ nên không nói gì nữa.

5 phút trôi qua..

Hàn Dương bật dậy làm vài động tác gõ máy tính tra dữ liệu, sau đó nói: " Nhà kho XY, lập tức kêu người đến đó. "

Cả mọi người đều thắc mắc không thôi nhưng chả dám hỏi vì sợ, sát khí của Hàn Dương bây giờ thật sự rất ghê gớm.

Hàn Dương lúc nãy ngồi suy nghĩ đã nhớ ra được một việc. Đó là lúc đi dự tiệc, anh đã tặng cô Christie"s Diamond Pendant ), trong đó có gắn thiết bị định vị tốn tân nhất, vậy mà lúc nãy anh lại không nhớ ra, haizz.

Nhà kho XY

Sau khi hết thuốc, Mạnh Ái tỉnh dậy, người cứng đờ vì hai tay của cô bị cột lại đằng sau ghế.

Mùi ẩm mốc lâu ngày xộc thẳng vào mũi của cô, nơi đây xung quanh còn rất tối tăm nữa.

Một giọng nói rất quen thuộc vang lên: " Ái chà chà, cô có nhớ tôi không? "

- Cô là... Chung Vĩ Uyên, sao lại bắt tôi? _ Mạnh Ái mê man nhớ được giọng nói quen thuộc này.

- Mày đừng hỏi tại sao, chỉ cần biết tất cả đều là tại mày.

- Vĩ Uyên, cô đừng có vô lí, tôi đã làm gì sai? _ Mạnh Ái vùng vằn ngước mặt hỏi.

- Được, mày muốn biết đúng không? Tao nói cho mày biết, 1 năm về trước, chỉ vì lần đi dự tiệc đó, Hàn Dương rút hết cổ phần ra khỏi Chung Thị nên phá sản, ba tao vì vậy mà lên cơn đau tim mà qua đời. Mày cướp hết tất cả của tao, 1 năm trở lại đây, tao sẽ lấy lại hết mọi thứ.

Khi nghe Vĩ Uyên nói, Mạnh Ái có chút bất ngờ vì Hàn Dương ra tay quá mạnh. Chính cô cũng không ngờ anh lại làm như vậy.

- Đó là tất cả những gì cô phải nhận không phải hay sao Vĩ Uyên? Đừng lún sâu vô nữa.

" Chát, chát " - " Mày câm mồm "

Ả tát cô hai cái đau đớn, hai bên má giờ đây đã in hằn 5 dấu tay khóe miệng bắt đầu rỉ máu.

Sau đó, có hai tên kịch cợm từ đằng sau tiến tới, nhìn vào cô với ánh mắt thèm muốn.

- Cho tụi bây, phục vụ cho tốt. _ Ả ta nói sau đó quay lưng đi lại cái ghế gần đó ngồi, nhếch miệng cười đểu.

- Cô em thật xinh đẹp. _ Tên to con tiến tới gần lại cô.

- Hai..người đừng lại gần đây.

- Con điếm, mày không có quyền lên tiếng ở đây.

Dứt lời, họ tiến lại, tay sờ qua sờ lại hai cánh tay của cô, mạnh bạo xé rách một phần áo ra.

- Xích ra, mẹ kiếp nó lũ chó. _ Mạnh Ái vùng vẫy nhưng vô ích. Đúng lúc hai tên đó định tiếp tục thì bên ngoài phát ra tiếng động.

" Rầm "

- Chung Vĩ Uyên, cô đúng thật là chán sống rồi. _ Hàn Dương tiêu soái bước vào, nhìn thấy cô bị trầy trụa, một bên áo bị rách thì sôi máu lên liền rút súng ra bắn hai tên đó gục xuống.

Vĩ Uyên vẫn nhởn nhơ, nhìn thấy hai thuộc hạ của mình gục xuống, ả ta nhanh chóng rút dao ra lại gần kề cổ Mạnh Ái, lớn giọng nói: " Sao hả? Tuyệt vời chứ? "

- Vĩ Uyên, tới đây được rồi, dừng tay lại đi, chuyện này tôi không chấp nhất nữa. _ Mạnh Ái dịu giọng nói, cô biết tính khí của Hàn Dương, chắc chắn sẽ làm lớn chuyện này lên.

- Mày im miệng. _ Nói rồi, ả đè chặt lưỡi dao của mình vô cổ của cô, máu bắt đầu chảy ra từ đó. Nhưng Mạnh Ái không thấy đau lắm, chắc chỉ là sướt qua.

- Chung Vĩ Uyên, cô mau bỏ dao ra khỏi cổ cô ấy. Nếu cô ấy có mệnh hệ gì, tôi sẽ cho cô biết 18 tầng địa ngục của Ngô Hàn Dương là như thế nào. Sống không bằng chết mà Chết Cũng Không Toàn Thây.

Ả sững sờ, đàn em của Hàn Dương đã tập kích từ đằng sau mà cô ta không hay biết, họ vung chân đá bay con dao ra đằng sau, giữ chặt tay ả.

Hàn Dương tức tốc chạy tới, anh sợ, lo lắng cô sẽ đau: " Em không sao chứ ... Có đau lắm không? "

- Em không sao, anh đừng lo lắng quá.

Anh dìu cô đi ngang ả, Vĩ Uyên đã tức nay còn tức hơn, vùng vẫy tay chân: " Hàn Dương, Mạnh Ái tụi bây đứng lại cho tao. "

Nhưng anh vẫn không quan tâm, vẫn dìu cô đi ra ngoài xe.

Vĩ Uyên trong một lúc sơ ý của hai cận vệ đã vùng thoát ra, chạy nhanh tới lượm lại con dao, rồi lại chạy thật nhanh tới định đâm Hàn Dương và cô.

- Tao giết tụi bây, khốn khiếp.

- Aaa _ Mạnh Ái la lên

- Ái..Nhi, em sao thế này, Vĩ Uyên tôi giết cô.

Lúc Vĩ Uyên chạy lại, Mạnh Ái nghe được tiếng của đôi giày chạy xồng xộc, nhưng Hàn Dương lại không nghe vì đang lo lắng cho vết thương của cô.

Kết quả là Mạnh Ái bị đâm ngay bụng, con dao vẫn còn ghim ở đó. Còn Vĩ Uyên, ả ta đứng đó cười điên dại.

- Mạnh Ái, đó đúng là cái kết mà mày phải nhận, haha.

- Người đâu, mau bắt nhốt ả vô Ngục Quan. _ Hàn Dương la lớn lên rồi lại quay sang Mạnh Ái.

- Mạnh Ái...em..cố lên, anh đưa em đến bệnh viện. Em đừng nhắm mắt...em không sao đâu.

Anh bế xốc cô lên, rồi chạy thẳng ra cửa, lên xe đến bệnh viên Startdom ( Bệnh viện hàng đầu thuộc sở hữu của Ngô Gia).

Trên xe, anh rất lo lắng, luôn cầm chặt tay cô, hối thúc Hàn Lục chạy xe nhanh hết tốc độ đến bệnh viện.

- Mạnh Ái, em nhất định phải cố lên, xin em.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 25: "Đừng mơ tưởng"

Chiếc xe màu đen két phanh lại trước bệnh viện Startdom, Tử Quang và đội ngũ y tá đã đứng trước đó để đợi.

Tử Quang là bác sĩ chuyên, có thực lực nhất thành phố S, thuộc quyền sở hữu của Ngô Gia, là anh em thân cận của Hàn Dương.

Mạnh Ái đã bất tỉnh từ lúc lên xe được 5 phút, vừa đến đây đã được nằm lên băng ca đẩy nhanh vào phòng cấp cứu.

Hàn Dương cho phong tỏa hết cả bệnh viện, triệu tập tất cả bác sĩ uy tín nhất trong bệnh viện vào phòng để phẫu thuật cho cô.

Có một vài y tá khi thấy Hàn Dương thì siêu lòng, không quan tâm đến việc của Mạnh Ái, Hàn Dương đã bực nay còn bực hơn, đập phá hết đồ trên hành lang, lớn giọng nói:

- Mẹ kiếp, sa thải những người này hết đi. Nếu cô ấy xảy ra chuyện gì, tôi chắc chắn sẽ dẹp luôn cái bệnh viện này, sau đó tống khứ các người khỏi thành phố S này. Con mẹ nó nhanh lên!

Tất cả mọi người nghe thấy đều sợ sệt, những y tá ban nãy đều được Hàn Lục và Hàn Đại đưa đi ra ngoài. Chỉ còn Hàn Dương, Kha Đức và Tử Hy ở lại trước phòng cấp cứu.

Một lát sau thì ông Ngô Minh Thức và bà Mỹ Hoa cùng Hàn Duyên đã đến, ai cũng lo sợ không thôi. Ba mẹ vợ thì Hàn Dương không báo được vì họ đã đi du lịch.

- Dương Dương, con nhất định phải kiếm được kẻ nào làm con dâu của ta ra như này, hức hức đáng chết.

Bà khóc bù lu bù loa, bà rất thương cô nên khi nghe tin cô bị vậy tất nhiên là đau lòng.

Hàn Dương không thể ngồi yên, đi qua đi lại trước phòng cấp cứu, có khi lại ngồi đó lấy một điếu cigar cuba ra hút. Cả sàn toàn bao thuốc rồi điếu cigar hút xong, 2 người bạn chí cốt nhìn thấy cũng đau lòng.

Kha Đức chợt nhớ tới Kiều Ny, liền gọi điện báo cho nhỏ biết. Sau khi biết được tin, nhỏ liền tới khóc bù lu bù loa lên cả bệnh viện, Kha Đức đương nhiên là người phải dỗ dành, anh thật hối hận vì đã gọi điện cho nhỏ.

1 tiếng trôi qua..

2 tiếng trôi qua..

" Nhanh lên, đi truyền máu cho bệnh nhân, bị mất máu nhiều quá. " - Tiếng của y tá.

3 tiếng trôi qua..

4 tiếng trôi qua..

5 tiếng trôi qua..

Lúc này đèn phẫu thuật trong mới tắt, Tử Quang bước ra, gỡ bỏ khẩu trang xuống, mọi người thấy vậy liền bu quanh hỏi han.

- Phẫu thuật thành công. Rất hên là đưa đến đây vừa kịp lúc, nếu không cán dao sẽ bị động mà chuyển hướng sang mạch máu và thận. Cô ấy bị mất máu khá nhiều, nên sau khi bệnh nhân tỉnh lại cần bồi bổ thật nhiều chất sắt. Bởi vì còn thuốc mê nên có thể 1-2 ngày nữa cô ấy mới tỉnh lại được.

Nói xong, Tử Quang bước đi, mọi người liền thở phào, Hàn Dương kêu mọi người ra về hết, còn mình anh ở lại với cô.

Bước vào phòng, Mạnh Ái nằm đó bất động, khuôn mặt vì mất máu nên trở nên xanh xao hơn làm lòng anh đau như cắt.

Kéo ghế ngồi xuống giường bệnh, anh nâng tay cô lên cầm thật chặt mà hôn.

- Ái Nhi, anh không bảo vệ được em, thật.. xin lỗi.

Suốt một đêm qua, anh luôn túc trực bên cô, không quan tâm gì tới bản thân mình. Vì thế mà quầng thâm mắt đã hiện lên rõ ràng hơn.

Ba mẹ anh vào thăm cô thấy anh như vậy thì lo lắng, năn nỉ lắm mới chịu về nhà thay đồ. Hàn Dương đáng lẽ không muốn về, chỉ sợ lúc cô dậy sẽ đi kiếm anh, nhưng mẹ anh lại nói thế này nên anh mới chịu về nhà tắm rửa: " Con không về nhà tắm rửa đi, nhìn bộ dạng trên người đầy máu của con bây giờ càng khiến Mạnh Ái nó lo hơn thôi. "

Hàn Dương về nhà kêu quản gia Trần nấu cho cô ít cháo rồi mang vào bệnh viện. Thấy cô vẫn chưa tỉnh dậy, càng khiến anh đau lòng hơn.

Đã 4 ngày trôi qua nhưng Mạnh Ái vẫn chưa tỉnh lại làm Hàn Dương như muốn điên lên, anh cho gọi Tử Quang vào kiểm tra thì nhận được tin.

- Quái lạ, ai lại tiêm thêm thuốc mê cho cô ấy chứ?

- Cậu đùa với mình sao? Mau cho người điều tra gấp ngay.

Chung Vĩ Uyên thì đang ở Ngục Quan, vậy ai lại làm việc này, Hàn Dương quyết định theo dõi, chắc chắn như vậy. Anh cho lắp đặt camera cực nhỏ nơi góc phòng, bản thân thì ngồi bên phòng kế bên theo dõi.

Đúng như anh nghĩ, có một y tá đẩy xe thuốc vào phòng, mắt nhìn qua nhìn lại, rồi cầm ống tiêm lên, miệng cười nhếch mép, ả định tiêm vào tay của cô thì Hàn Dương xông vào. Ả chưa kịp định thần thì đã la làng lên.

" Rắc, rắc "

Đó chính xác là tiếng gãy xương của ả ta, là Hàn Dương đã dùng tay mình bẻ gãy tay ả.

- NÓI, AI SAI KHIẾN? _ Anh gằn giọng, cả người toát ra tà khí bức chết người.

- Là..em yêu anh, cô ta chả phải đã nằm đây rồi sao. Em sẽ mang cho anh hạnh phúc.

Hàn Dương nghe vậy không thương tiếc vung chân đá ả ta ra xa, cũng không thèm liếc mắt tới một cái, lạnh giọng nói: " Đừng mơ tưởng. "

Sau đó ả bị kéo ra ngoài, còn anh ngồi đó nắm chặt tay cô. Thật xin lỗi.. Chậm một chút nữa là để em gặp chuyện rồi Mạnh Ái.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 26: Nuông chiều

Sáng hôm sau

Mạnh Ái tỉnh dậy, cả bụng đau nhói vì vết thương. Khó khăn mở mắt ra tiếp nhận ánh sáng mặt trời chói lọi.

Khẽ động đậy, Mạnh Ái chợt thấy tay mình bị ai đè nặng, nghiêng đầu qua nhìn là... Hàn Dương.

Vẫn màu tóc nâu đỏ, anh nằm úp mặt xuống tay của mình mà ngủ. Mình đã ngủ bao lâu rồi nhỉ? Hàn Dương chăm sóc cho mình mấy ngày nay? Đó là nhiều câu hỏi trong đầu của cô.

Hàn Dương vì mệt mỏi không ngủ đủ giấc nên nằm ngủ một giấc ngon lành, Mạnh Ái thấy vậy cũng nằm yên không nhúc nhích cho anh ngủ.

Mãi đến 9 giờ sáng, Hàn Dương mới vươn vai tỉnh dậy, nhìn kĩ lại thấy Mạnh Ái đang nhìn chằm chằm mình, trong lòng vui mừng khôn xiết.

- Em đã tỉnh? Còn đau không, anh gọi dì Trần đem đồ ăn cho em nhé. _ Hàn Dương lúng túng móc điện thoại ra, nhưng Mạnh Ái lại lắc đầu không cần. Ánh mắt cô hướng qua bình nước cầm bên cạnh, Hàn Dương hiểu ý liền bâng ly cho cô uống.

- Dương, em ngủ mấy ngày rồi?

- Đã 6 ngày _ Hàn Dương nói, mắt anh chợt giận dữ hơn khi nghĩ tới chuyện Vĩ Uyên làm cô bị thương như thế này. Còn Mạnh Ái đột nhiên cười phá lên, anh thắc mắc nhìn cô.

- Anh nhìn xem, mới 6 ngày thôi đã như vậy rồi _ Cô chỉ vào khuôn mặt hốc hác và chỏm râu mới mọc lí nhí của anh, dù vậy nhưng trong lòng cô rất đau, vì chăm sóc cô mà anh bỏ bê bản thân mình như vậy ư?

Hàn Dương nhìn cô mỉm cười, rồi ngồi xuống ghế, ôm cô vào lòng hít hà mùi hương cơ thể quen thuộc, có trời mới biết lúc cô được đưa vào phòng phẫu thuật, tâm trí anh ngỗn ngang lo lắng như nào, lúc đó anh rất sợ phải mất đi người mà mình yêu thương. Mạnh Ái không nói gì, vẫn để cho anh ôm, trên người anh có mùi cigar cuba rất nồng nặc, cô chắc chắn có thể biết anh hút rất nhiều mấy ngày nay.

- ÁI Nhi.. _ Hàn Dương khẽ nói.

- Em nghe?

- Anh nợ em một mạng, cảm ơn em. _ Anh hít sâu một hơi rồi nói ra.

- Được rồi, em không tính toàn, anh ngốc quá. _ Cô xoa đầu anh rồi mỉm cười.

Mọi người đứng ngoài cửa ngắm nhìn cặp đôi ân ái với nhau thì không khỏi vui lòng, chỉ có Kha Đức và Kiều Ny là hơi buồn, biết khi nào mình mới gặp được người như vậy đây?

1 tuần sau, hôm nay là ngày Mạnh Ái xuất viện.

Rất nhiều vệ sĩ đi đằng sau để bảo vệ an toàn cho Hàn Dương và Mạnh Ái. Bởi vì cô còn đau nên chuyện đi đứng có phần hơi khó khăn, vì đi nhiều nó sẽ động lên vết thương làm nó hở miệng ra.

Hàn Dương đang dìu cô đi thì thấy vậy, lập tức bế xốc cô lên. Mạnh Ái vì bất ngờ nên vội quàng tay qua cổ anh vì sợ bị té.

- Dương, thật sự không cần làm như vậy. _ Mạnh Ái cúi mặt nói lí nhí, bọn vệ sĩ đằng sau lần đầu tiên thấy lão đại ôn nhu với một cô gái sau khi Minh Ngọc đi thì không khỏi bất ngờ, nhưng cũng vui vì có " chị dâu " làm bớt đi phần nào tính cọc cằn của Hàn Dương.

- Nhưng anh không muốn để em bị đau, có hiểu?

Mạnh Ái gật đầu chịu thua, dựa vào lồng ngực ấm áp của anh, mặc kệ anh bế cô đi ra xe.

Chiếc xe lăn bánh chở cô và anh về tới nhà, cả một dàn người làm và quản gia Trần thấy cô về thì không khỏi vui mừng, chỉ mấy ngày nay không có cô mà căn nhà không có nỗi tiếng cười đùa, bao trùm nó là sự im lặng không thôi.

Hàn Dương vì lo lắng cho cô mà chuyển hết công việc về nhà để tối làm, còn ban ngày thì cô đi đâu anh đi theo đó, như hình với bóng, mọi người cũng thấy ghen tị với cô vì được chồng yêu thương như thế.

- Dương, em tự làm được mà.

Mạnh Ái đang định đưa tay mở tủ lạnh để lấy sữa uống thì bị anh ngăn lại, anh nói: " Lấy thì cứ kêu anh lấy, cần gì phải mắc công như thế, không khí lạnh sẽ làm tay em dễ bị khô. "

Cô biết mình không thể cãi lại anh, liền hậm hực bước chân đi ra ngoài phòng khách, muốn hầu hạ mình chứ gì, được thôi, Hàn Dương anh đợi đó.

-- Chủ tịch hay thê nô cho vợ

Dương, em muốn uống nước ép trái cây.

- Được được để anh làm cho bà xã.

Ông xã, em muốn ăn cháo bào ngư có được không?

- Được, để anh gọi đầu bếp làm cho em.

- Không, em muốn anh nấu cơ.

Và thế là chủ tịch cao cao tại thượng Ngô Hàn Dương đang mặc tạp dề màu HỒNG đứng trong bếp nấu cháo cho bà xã đại nhân.

" Bùm, Xoảng " - Không cần nói gì nữa, nhà bếp hư hỏng..

- Dương, em thèm bánh gấu.

- Anh đi mua cho em, ngồi yên đó.

- Em muốn đi bar aaa.

- Được được,..... mà khoan, không được ở nhà đi.

1 giờ sáng

- Dương, em nhức chân.

Anh đang lớ mớ ngủ thì cũng chịu ngồi dậy bóp chân cho cô, không một lời phiền nàn. Đối với Mạnh Ái mà nói, bị thương như vậy chả phải sướng quá sao? Hàn Dương quả là ông xã số 1 tuyệt vời nhất của cô.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 27: Tra tấn

Sau khi chắc chắn Mạnh Ái đã khỏe lại, Hàn Dương mới chịu đi làm lại.

Lúc nãy nhận được cuộc gọi của Tử Hy nói rằng Vĩ Uyên đang làm loạn ở đó, Hàn Dương mới chịu đi tới tổng bộ.

Vĩ Uyên được anh cho người nhốt ở Ngục Quan ( Một trong những nơi tra tấn của bang Thiên Hàn), nơi đây là nơi tra tấn man rợ nhất mà ai ai cũng sợ. Ngục Quan ở đây được chia ra thành 5 khu tương ứng những cách tra tấn khác nhau

Khu 1 có lẽ là khu nhẹ nhàng nhất mà Hàn Dương làm ra để xử phạt những người chống đối, lừa dối anh trong bang. Khu 1 là Strappado, tù nhân sẽ được đưa vào đây, treo lên cao, hai tay hai chân bị trói ra đằng sau, dẫn tới việc bị trật khớp rất đau đớn, trong tư thế này cũng rất khó thở. Ngoài ra, nếu ai chống đối sẽ bị lấy roi da quất vào người trên tư thế này.

Khu 2, đau cả tinh thần lẫn thể xác, đó chính là đặc điểm của khu 2. Tù nhân được đưa vào ngồi trong 1 cái hố to, sau đó từ tứ phía nước sôi sẽ ồ ạt chảy ra, tù nhân sẽ bị bỏng. Chưa hết, phía đối diện sẽ có một màn hình led lớn, trên đó chiếu những cảnh chết chóc ma rợn nhất làm ám ảnh tâm trí của tù nhân.

Khu 3, tù nhân vào đây sẽ chết dần chết mòn trong đau khổ tột cùng. Họ được ngồi vào một cái lồng xung quanh toàn là gai nhọn hoắc và những con chuột, chỉ cần họ nhúc nhích hay cử động nhẹ thôi cũng sẽ đụng trúng những gai nhọn hoắc đó. Từ gai nhọn hoắc đó sẽ phun ra nước muối sát lên những vết thương.

Khu 4 đó chính là tiêm virus. Trong hắc đạo, không ai là không biết bang Thiên Hàn có một loại virus rất mạnh, có tên là SXX do Hàn Dương, Tử Hy và Kha Đức cùng chế tạo ra. Khi được tiêm vào cơ thể, loại virus đó sẽ phát tán rất nhanh, ăn mòn hết tế bào và cơ thể của tù nhân trong 10 phút ngắn ngủi.

Khu 5 - Là nơi cư ngụ của King Tiger, vật nuôi của Hàn Dương. Nó rất nghe lời anh, mỗi khi Hàn Dương thả 1 tù nhân vào đây thì chắc chắn họ sẽ là mồi ngon của King Tiger.

Vì lí do này mà mọi người đều rất sợ, không bao giờ dám chống đối với bang Thiên Hàn hoặc Hàn Dương dù chỉ một lời nói. Chưa hết, trong đây còn có những hình thức tra tấn khác, 5 khu trên chỉ là ví dụ điển hình mà thôi.

- Aa, thả tao ra, chó chết tụi bây.

Từ ngoài cổng mà anh đã nghe được những tiếng la hét chói tai đó. Hàn Dương tiêu soái bước vô từng nơi của Ngục Quan, đàn em đều răm rắp cúi đầu khi thấy anh bước vào. Có người lần đầu tiên thấy anh, cũng có người có thể được thấy rất nhiều rồi, nhưng lần nào cũng vậy, sát khí trên người anh rất ghê rợn khiến ai cũng phải sợ, chỉ có điều càng ngày hình như nó càng tăng lên hay sao ấy.

Vĩ Uyên được Tử Hy nhốt ở khu số 3, cơ thể ả giờ đây rất ghê rợn. Ả đã được đưa qua khu 1 và khu 2 rồi nên bây giờ mới tới khu thấy 3, Vĩ Uyên thấy anh tới liền mặc kệ cơn đau mà với tay cầu cứu anh.

- Dương, anh tới..cứu em phải không?

- Chính tay tôi đưa cô vào đây, sao lại phải cứu?

Anh dùng sức đá mạnh vào cái lồng gai, vì bị động nên gai đâm vào người ả chi chít, sau đó lại chảy nước muối ra sát lên vết thương mới đó. Vĩ Uyên vì thế mà la lên không ngừng. Thấy cô ta bị như vậy, anh nhếch miệng cười, nhưng vẫn chưa đủ với vết thương ả gây ra cho Mạnh Ái.

Anh ra hiệu cho Kha Đức, cậu liền hiểu ý mở lồng ra, Vĩ Uyên thấy vậy thì định nhào tới ôm Hàn Dương nói: " Em biết anh sẽ thả em ra mà, em rất yêu anh.. Ta sẽ tạo một gia đình mới được không? "

" Chát " - Cô im miệng, con người bẩn thỉu như cô nói ra câu nào cũng đều bẩn thỉu như nhau cả.

Cô ta rươm rướm nước mắt nhìn anh, thế là hết. Sau đó, Hàn Đại lôi cô ta vào một căn phòng gần đó, chính xác là khu 5, nhưng cô ta không biết gì đâu.

Từ trong bóng tối căn phòng đó sáng lên, King Tiger hiện ra, khuôn mặt hớn hở hẳn lên khi thấy Hàn Dương, anh ngồi xổm xuống xoa đầu nó, rồi nói lẩm bẩm gì đó vào tai nó.

Sau đó Hàn Dương quay người kêu Hàn Lục đi lấy một chiếc hộp gỗ màu nâu, trong đó là ống kim tiêm thuốc kích dục. Tử Hy và Kha Đức đứng đằng sau chỉ cần nhìn là hiểu được kết cục của cô ta. Anh từng bước từng bước đi tới chỗ ả đang ngồi run sợ, cầm kim tiêm thật mạnh vào tay.

Sau 5 phút, ả bắt đầu thấy cả người nóng ran, khô khan hết mức. Vĩ Uyên lên tiếng nói: " Anh..tiêm..gì..cho..tôi? "

- Có lẽ cô từng nghe tới thuốc kích dục S rồi chứ? Cứ tận hưởng thoải mái với Tiger bảo bối của tôi.

Chỉ một câu nói đó, ả liền hiểu hết tất cả. Sau đó Hàn Dương quay người bước đi, bên trong vọng ra những âm thanh dâm tục của Vĩ Uyên làm tình với King Tiger, ái chà chà thật thú vị.

Lúc nãy anh có dặn tiểu hổ, làm xong nó chùi mép, đó chính là ăn sạch sẽ ả không còn gì.

Đối với anh, chỉ cần ai động tới một sợi tóc của Mạnh Ái, anh liền ra tay tàn bạo như vậy. Bao nhiêu đây không nhằm nhò gì hết, bởi trước kia anh có nói với ả: " Sống không bằng chết mà chết cũng không toàn thây ", nhưng do ả cứ cố chấp làm Mạnh Ái bị thương, vậy đây là kết cục Nhẹ Nhất.

Mọi người trong bang sau khi chứng kiến cảnh này liền hết hồn, trong lòng tự nhủ có chết cũng đừng hòng động tới chị dâu, bằng không thì tự kết liễu đời mình có lẽ là nhẹ nhàng nhất.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 28: Đến tập đoàn ngô thị

Sáng nay Mạnh Ái thức dậy, phía dưới truyền lên cơn đau như xé rách cô. Thật không hiểu nổi, Hàn Dương anh là thú hay người mà lần nào làm cũng khí thế hừng hực, hại cô đau đến chết đi sống lại.

Sau khi vệ sinh cá nhân xong, cô xuống nhà ăn sáng. Xong lại đi dạo vòng quanh vườn, kế tiếp lại ngồi coi TV, rảnh rỗi lại đi vào bếp phụ dì Trần. Quả thật sống như vậy không khác gì tiểu thư đài cát nhưng lại rất là chán. Đúng lúc cô muốn đi ra ngoài thì nhận được điện thoại từ Hàn Dương: " Mạnh Ái, trên bàn làm việc có phong bì màu vàng, mang lên tập đoàn dùm anh, rất gấp. "

Nghe vậy, Mạnh Ái vội lên lầu thay đồ rồi kêu tài xế chở tới công ty. Cô bận trên người một chiếc áo giấu quần màu trắng của Channel, chiếc quần jeans màu xanh sậm, tuy trông rất đơn giản nhưng lại rất bắt mắt.

Mạnh Ái đứng trước tập đoàn Ngô Thị, không khỏi cảm thán vì sự đồ sộ của nó, cao rất cao, bên ngoài nhìn vào trong rất sang trọng. Nội thất bên trong chủ yếu là màu vàng đồng, thể hiện đẳng cấp của chủ tịch tập đoàn này, đúng là Hàn Dương.

Cô bước vào, ai ai cũng trầm trồ nhìn vào cô với vẻ mặt hâm mộ, nhưng cô biết chắc chắn sẽ có kẻ ghen tị thôi. Mạnh Ái sải bước tới quầy tiếp tân, lịch thiệp hỏi: " Cho hỏi phòng chủ tịch ở đâu? "

Cô tiếp tân nghe hỏi như vậy thì vô cùng bất ngờ, nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên. Chưa tới lượt cô tiếp tân kia trả lời, Mạnh Ái đã nghe được giọng nói chua ngoa phát ra từ đằng sau: " Cô là ai mà lên phòng Hàn Dương? "

Mạnh Ái xưa giờ cũng không vừa gì với dạng người này, mạnh miệng nói lại: " Vậy cô là gì mà không cho phép tôi? "

- Hừ.. Phu nhân tương lai của tập đoàn này chính là tôi, chẳng lẽ cô không biết? _ Ả ta đanh đá nói, mọi người xung quanh có lẽ đã biết ả ta như vậy, toàn nhìn rồi lắc đầu.

" Ồ " _ Cô vỗ tay cho tài ăn nói của cô ta, thật sự tự cao tự ngạo quá mức.

- Cô vỗ tay cái gì hả? Còn cô chắc cũng là cái loại lên giường đàn ông moi tiền chứ gì? _ Cô ta ngước mặt lên nói, càng ngày càng sấn tới.

" CHÁT " - Cô không khoan nhượng tát ả một bạt tai đau đớn, đây là kế sách mà Hàn Dương đã chỉ cho cô )

- Ai cho cô làm loạn ở đây hả?

Hàn Dương bất ngờ từ phía sau đi tới. Ả ta thấy vậy liền tưởng anh binh mình, liền chạy lại kéo kéo tay anh bảo:

" Ngô chủ tịch, là cô ta đánh em ".

Mạnh Ái nhìn như vậy, lòng ngực nhói lên, mặt đỏ hết cỡ, cô cứ tưởng rằng Hàn Dương bênh vực ả ta, nước mắt đã sớm long lanh động trên mắt.

- Cô xích ra _ Anh thẳng thừng gạt tay ả ra rồi đi đến bên cạnh cô, vẻ mặt hung dữ thay vào đó là ôn nhu: " Bà xã, tát cô ta như vậy tay em có đau không? Ngoan đừng khóc, cô ta bắt nạt em phải không, anh sẽ giải quyết "

Cả nhân viên đang tụ họp dưới sảnh đều bất ngờ, đây là lần đầu tiên giám đốc của họ ôn nhu với 1 cô gái như thế này, vẻ mặt kiêu ngạo kia đâu rồi nhỉ? Mạnh Ái hiểu ra mọi chuyện, được đà dựa vào ngực anh, lên tiếng oan ức: " Cô ta nói em là loại con gái chỉ biết lên giường đàn ông moi tiền "

Tay Hàn Dương siết chặt lại, quay sang nói với Hàn Lục, Hàn Đại: " Sa thải ngay lập tức, không ai được nhận cô ta vào làm, nếu không sẽ đối đầu với Ngô Thị "

Thêm một phen bất ngờ nữa, cả đám người nói ra nói vào rộn ràng. Sau khi ả được lôi đi, anh quay sang ôm eo cô, lớn giọng nói: " Đây chính là Ngô phu nhân, các người đụng tới cô ấy cũng như là đụng tới tôi, đã hiểu? "

Tất cả nhân viên đều cúi đầu răm rắp, vậy sau này có chết cũng không được động tới vị NGÔ PHU NHÂN đó.

Trên phòng Chủ Tịch.

Hàn Dương cứ ngồi bóp bóp tay cho cô, loại đàn bà đó da mặt thật sự rất dày, cô đánh như vậy sẽ đau tay lắm.

- Dương, em muốn đi làm _ Mạnh Ái liền nhớ tới lí do mình tới đây, một là lên đưa tệp phong bì, hai là lên xin đi làm việc.

- Không được. _ Hàn Dương lập tức lắc đầu không đồng ý.

- Sao lại không được chứ? Em cũng muốn đi làm mà. _ Cô giở giọng nhẹ nhàng như trách móc.

- Tài sản này của anh không đủ nuôi em sao mà phải đi làm việc?

- Chỉ là em muốn làm gì đó, ở nhà vậy rất chán a. _ Cô xụ mặt xuống.

- Không là không. _ Anh nói xong, đứng dậy đi tới bàn làm việc tiếp tục công việc dang dở.

Mạnh Ái nhất định phải xin được, nên bắt đầu mè nheo giận dỗi, ngồi trên sofa quay phắt ra hướng khác, không thèm liếc nhìn anh.

Hàn Dương tay thì đang làm việc nhưng đầu óc lại nghĩ đi việc khác, không hiểu sao cô lại muốn đi làm? Nếu không cho thì cô sẽ giận không phải sao? Haizzz..

Đến giờ ăn trưa, mặc anh nói thế nào cô cũng lắc đầu không chịu đi ăn, hết cách anh đành dỗ ngọt.

- Được, em đi làm, nhưng là làm thư kí của anh, có chịu không?

- Được..được, cảm ơn anh ông xã.

Mạnh Ái xoay sang nở nụ cười tươi rói, thành công đánh thức con sói đang ngủ trong anh.

- Vậy giờ đi ăn nhé. _ Mạnh Ái dắt tay anh đi, nhưng dắt quài không được, liền quay sang, thấy ánh mắt anh đang nhìn mình.

- Đền bù lại cái gì cho anh đi?

- Ơ? Em phải đền gì đây?

- Cho anh ăn em là được. _ Nói xong, anh vác cô lên vai, tiến thẳng tới mật thất đằng sau.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

Re: Lão Đại Hắc Bang Cực Sủng Vợ Yêu - Mihtthu

Postby tuvi » 05 Mar 2023

Chương 29: Vợ à em không thoát được đâu

- Cho anh ăn em _ Hàn Dương bế xốc cô đi thẳng vào trong mật thất mặc cho cô vùng vẫy.

- Dương, anh thật là vô sỉ _ Mạnh Ái đánh vào lưng anh.

- Chỉ với mỗi em thôi vợ.

Hàn Dương nói xong rồi đặt cô xuống thẳng giường. Bên trong mật thất được thiết kế rất giống căn phòng ở nhà, chủ yếu là 3 gam màu xám đen trắng. Thật đúng giống tính cách của chủ nhân nó, lạnh lùng và bá đạo.

Mạnh Ái phía dưới vẫn còn ê ẩm vì " đêm thác loạn " tối qua, nên vội chạy ra ngoài, nhưng lại bị anh giữ lại, tay không yên phận xoa nắn mông cô rồi vỗ vài cái. Mạnh Ái bị như vậy thì xấu hổ không thể tự đào một cái hố sâu chui mình xuống dưới đó.

- Vợ à, em không thoát được đâu. _ Hàn Dương áp đôi môi bạc lạnh lẽo của mình lên đôi môi cherry hồng hào kia, không ngừng càn phá, thật sự môi cô rất ngọt nha.

Tay anh lần mò tới khóa quần của cô, nhẹ nhàng mở nút rồi cởi nó xuống, chạm đến chiếc quần lót ren màu đen kia, anh dùng tay ấn mạnh vào nó một cái khiến cô giật điếng người.

Mạnh Ái thật sự không muốn làm vào giờ này, đặc biệt là đang ở công ty nữa, xấu hổ chết mất. Nhưng tất cả ý nghĩ đó của cô đều buông xuôi khi mà nãy tay Hàn Dương động vào đóa hoa mẫn cảm đó, cảm giác tê dại nhưng lại dần mang đến khoái cảm mê người, Mạnh Ái dần dần chìm đắm vào nó mà phối hợp với Hàn Dương.

Hàn Dương anh một tay vuốt ve vùng " tam giác vàng " của cô ở dưới, còn một tay lại xoa bóp một bên gò bông của cô, anh dùng lưỡi mút lấy nhụy hoa ngay chính giữa, sau đó dùng răng cắn mạnh một cái, Mạnh Ái cô lại giật mình thêm một lần nữa vì đau.

" Dương..đau " _ Cô thẹn thùng lên tiếng, nhưng anh hoàn toàn không để tâm, vẫn tiếp tục công việc đang dang dở của mình.

Dù anh vẫn còn một lớp quần chưa mở, cách nhau như vậy nhưng Mạnh Ái vẫn có thể cảm nhận được nơi đó củ anh đang dần trướng lên và nóng.

Không để cô chuẩn bị, anh cho vào một ngón tay khuếch trương nó ra, sau đó lại tiếp tục hai ngón.. ba ngón.. và cuối cùng là bốn ngón đã nằm yên vị trong huyệt đạo của cô. Nước dịch chảy ra ồ ạt làm ướt hết một mảng ga giường, Hàn Dương thấy thế liền nhếch mép cười. Tuy đã làm nhiều lần, nơi bên trong của Mạnh Ái vẫn rất chật và hẹp, như muốn bóp chặt hai hết bốn ngón tay của anh trong đó.

Hàn Dương giọng khàn đặc lên tiếng: " Cởi đồ cho anh.. "

Mạnh Ái biết anh đang cố nhịn nhục thì lật đật cởi áo, nhưng cởi rất chậm aaa.. Đang khiêu khích anh đó, Hàn Dương

Đầu anh chảy xuống ba gạch hắc tuyến, chỉ nhìn nụ cười mỉm và hành động của cô anh cũng biết ý định của cô.. Được, ông xã chơi với em, đành nhịn một xíu nữa.

Loay hoay một tí thì cũng xong, cả hai cơ thể đều trần trụi không một mảnh vải che thân, cơ thể sáu múi rắn chắc của Hàn Dương thoắt ẩn thoắt hiện làm Mạnh Ái bị mê hoặc, toàn thân đã bắt đầu khó chịu.

Đột nhiên Hàn Dương ngồi dậy, quay ra chiếc tủ gần đó lấy thứ gì đó, Mạnh Ái đang rất là hụt hẫng luôn ~~ Hàn Dương bẻ đôi viên thuốc đó ra, cô vẫn không hiểu gì nên mặt bẫn ngu ngơ.

Anh quay lại, nhét một nửa viên thuốc vào miệng mình, rồi hôn cô, dùng lưỡi đẩy viên thuốc đó qua bắt cô ực nó xuống, bản thân cũng nhai nhai viên thuốc đó trong miệng.

Anh vớ lấy chiếc áo choàng tắ, khoác lên người, ung dung ngồi trên ghê sofa nhìn ra bên ngoài trời. Mạnh Ái không hiểu gì, chỉ ngơ ra, một lúc sau thuốc có tác dụng, cả người cô nóng rạo rực, liền muốn làm tình với anh.

Bất đắc dĩ chồm người dậy đi lại hướng anh đang ngồi, tay cô vòng qua cổ anh, trực tiếp hôn anh, dù hôn nhưng vẫn không thấm thía là bao, Mạnh Ái dắt anh đi xuống giường, khuôn mặt vì thuốc đã ửng hồng lên, khuôn ngực phập phồng theo từng nhịp thở của cô làm Hàn Dương nuốt nước bọt, dù muốn lắm nhưng anh thích cô là người chủ động hơn.

Cả cơ thể cô uốn éo vặn mình, cô nói: " Dương,.. làm..ơ..n cho..em....với "

- Hảo, chiều em _ Hàn Dương đã sắp chịu không nổi, định vờn cô thêm một tí nhưng thật là quá khó. Phân thân to lớn của anh xuất hiện, không hữu tình đâm thẳng vào bên trong hoa viện của cô, Mạnh Ái không nhịn được nên hét lên một tiếng, như vậy càng làm kích thích Hàn Dương lên.

Những cú thúc vào càng ngày càng nhanh và mạnh, bên dưới đau như muốn xé rách cơ thể của cô ra, nhưng nó lại đem theo khoái cảm rất lớn.

- Ông..xã..mạnh lên nữa _ Mạnh Ái gần như bị dục vọng che mắt, không còn biết gì nữa, luôn luôn phối hợp theo anh.

d*m thủy trong người cô chảy ra ồ ạt ngày càng nhiều, Hàn Dương đặt ngón tay xuống đó bôi một ít d*m thủy của cô lên tay mình rồi mút, quả thật rất lạ nha..

Hàn Dương thấy được bộ mặt đang lên cao vì dục vọng của cô mà mỉm cười thỏa mãn, người con gái này đã lấp đầy tất cả khoảng trống trong tim anh.

Đến cao trào, anh gầm lên một tiếng rồi phóng hết tinh hoa của mình vào bên trong cô, Mạnh Ái mệt xừ ra định ngủ, lại bị anh vực dậy, nói một câu: " Bà xã, vài hiệp nữa. "

Cô bị hành cho chết lên chết xuống, sau khi thỏa mãn, Hàn Dương bế cô vào nhà vệ sinh tắm rửa sạch sẽ, mặc đồ lại cho cô rồi ôm nhau nằm ngủ trên giường bên trong mật thất ngon lành.
User avatar
tuvi
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $57,460
Posts: 97385
Joined: 29 Apr 2006
Location: FRANCE
 
 

PreviousNext

Return to Truyện Ðọc



Who is online

Users browsing this forum: tuvi and 18 guests