CHƯƠNG 26
Stranahan đến Boca trên con Cordoba cổ lỗ vừa chuộc lại sau khi đóng phạt 300 đô lỗi đậu sai quy định. Anh đỗ xe ở một cửa hàng Winn-Dixie, cách nhà thờ vài dãy nhà, vì không muốn ai thấy mình đi cùng với anh trai của Joey. Stranahan định đội mái tóc giả màu nâu xạ hương mà Joey mua ở Galleria, nhưng cuối cùng lại đổi ý. Anh muốn Chaz Perrone nhận ra mình là cái gã đã cho nó no đòn ở trên ca nô. Phải hù thằng chó đẻ một phen mới được.
Bộ ba guitar đồng quê nhà thờ mời về có tên là Sự Ăn Năn. Lúc Stranahan bước vào bên trong nhà thờ St. Conan’s thì họ đang chơi bài Michael, Row the Boat Ashore. Anh lo là thế nào lát nữa họ cũng sẽ đánh tiếp bài Kumbaya. Khán phòng nhà thờ bây giờ đã lấp được ba phần tư, toàn bạn bè và hàng xóm của Joey, đa số là phụ nữ. Nhiều người trong số này đã từng dự đám cưới và ngay tại lễ thành hôn, vài người đã đánh hơi được sự tào lao của chú rể. Tất nhiên là họ chẳng thể bộc bạch nỗi hoài nghi của mình với Joey, hoặc có nói thì cô cũng chẳng buồn nghe.
Rose nhìn lẳng lơ đến phát sợ nơi hàng ghế đầu. Cô đang mặc một chiếc áo len bó sát, kết hợp cùng váy ngắn màu đen, vớ lưới cao khêu gợi và giày cao gót. Màu tóc vàng chói chang vừa mới được dặm lại màu, chiếc vòng cổ mã não làm nổi bật cần cổ dài trắng trẻo và đôi môi rực đỏ san hô. Tương phản hoàn toàn là những thành viên khác trong hội sách, ai cũng ăn vận như mấy bà cô ế chồng. Gần lối ra nhà thờ là một người đàn ông tầm thước, da trắng, mặc bộ vest xám đậm mới toanh như vừa mới may. Toàn thân người đó toát ra khí chất cảnh sát. Stranahan cả quyết đó là Karl Rolvaag, và anh chọn chỗ ngồi trên người đó khoảng chục hàng, ở phía bên kia lối đi.
Bản Kumbaya đã chơi được mấy vòng rồi, mà vẫn không thấy tăm hơi Chaz Perrone. Stranahan bắt đầu lo lắng.
Anh trai của Joey đã thay chiếc áo khoác nông dân để mặc một bộ vest ba mảnh màu xanh thanh lịch. Anh đã cạo râu, tỉa lại tóc tai, vậy mà vẫn nom như một tay đua xe bất hợp pháp đang chờ luật sư đến bảo lãnh. Trên bục thờ là một chiếc bàn bọc nhung. Trên bàn, Corbett Wheeler đã đặt một tấm ảnh 20x25cm của Joey, đang ngồi bắt chéo chân trên bãi cỏ, gần một cây cọ. Trong bức ảnh ấy, mái tóc của Joey bị gió thổi tung và nụ cười như được thắp sáng bởi ánh mặt trời. Những người tiếc thương trong nhà thờ này hẳn sẽ sảng hồn nếu biết bức ảnh mới được anh trai của Joey chụp chưa đầy 24 tiếng đồng hồ trước đó, trên một hòn đảo tư tại vịnh Biscayne. Và nụ cười rạng rỡ kia là dành cho một người đàn ông trung niên hưu non với cặp mông săn chắc. Người ấy cũng đang hiện diện tại nhà thờ St. Conan’s, sốt ruột được sắm vai kẻ tống tiền trở lại.
Tam tấu guitar đang hào hứng gẩy bản Blowin’ in the Wind vào đoạn cao trào thì bị Corbett Wheeler ra hiệu ngưng lại với động tác chém ngang cổ. Anh bước lên bục và giới thiệu bản thân.
“Chúng ta hiện diện ở đây để tưởng nhớ về cuộc đời và thanh xuân của một cô gái tuyệt vời, em gái tôi,” anh bắt đầu, “Joey Wheeler”. Joey nhất định không muốn dùng tên sau khi đã lập gia đình và anh trai cô đồng ý.
“Con bé là một chiến binh, một mãnh hổ, nhưng đồng thời lại sở hữu một trái tim nhân ái. Trong gia đình, con bé luôn là người ngây thơ, lãng mạn, mơ mộng, luôn tin vào sự thiện lương và chân thành ở mỗi người mà mình gặp. Nhưng tiếc thay, thỉnh thoảng con bé đã lầm…” Anh nói.
Corbett Wheeler quét mắt một vòng quanh nhà thờ sau khi bỏ lửng câu nói. Nhiều người trong nhà thờ đã biết đến lịch sử trăng hoa của Chaz Perrone, đưa mắt nhìn nhau ra điều hiểu chuyện.
“Vậy mà Joey chưa từng đánh mất niềm tin vào con người, rằng sâu thẳm trong tâm hồn mình, họ vẫn là những người tốt bụng và đầy phẩm giá.”
Anh trai của Joey tiếp tục kể thêm vài câu chuyện, và đám đông bắt đầu sụt sùi. Đầu tiên là chuyện về đám tang của bố mẹ, khi cô bé bốn tuổi Joey đứng cạnh mộ và hát bài Leavin’ on a Jet Plane với lời bài hát được chỉnh sửa cho phù hợp với tình hình thực tế của Hank và Lana Wheeler (con gấu đã vào chỗ, ta sẵn sàng lên đường1).
1. Lời bài hát trong thực tế là: All my bags are packed/ I’m ready to go.Câu chuyện thứ hai liên quan đến số phận bi thảm của người chồng đầu. Anh dốc lòng ngợi ca những đức tính cao thượng của người đàn ông này, dẫu chưa gặp lần nào. “Benny là chút ánh sáng le lói trong đời em tôi,” Corbett hào phóng tán dương Benjamin Middenbock. “Trước khi nói lời từ biệt sau cùng, em tôi đã đặt vào trong quan tài của chồng chiếc cần câu cá và vài con cá giả do chính tay mình vẽ và bện lại. Con bé nói nó rất mừng cho mấy anh nhà đòn, vì Benny không thích bowling.”
Phải mất một đến hai nhịp, những người trong nhà thờ mới mỉm cười.
“Đúng vậy, Joey đã phải đối diện với không biết bao nhiêu nỗi buồn trong đời,” người anh trai tiếp tục, “nhưng con bé không bao giờ để mình bị đánh bại. Nó chưa từng đánh mất khiếu hài hước hay sự lạc quan. Đó là con người lạc quan nhất mà tôi từng biết. Đó cũng là con người đầy hy vọng và không bao giờ biết ích kỷ là gì. Con bé có thể sống như một công chúa nhưng đã chọn một cuộc đời đơn giản, bình dị bởi vì con bé tin sự giản đơn là chìa khóa dẫn đến hạnh phúc đích thực. Tất nhiên là với sự giúp sức của mấy đôi giày Ý.”
Câu thoại này đã mang đến một tràng cười cho hội chị em mua sắm.
“Con bé không hề hoàn hảo,” người anh tiếp tục. “Con bé có những nhược điểm, như tất cả chúng ta. Những khoảnh khắc bốc đồng, những lúc mù quáng, những phán xét sai lầm.”
Corbett Wheeler ngưng lại ở đó, thiếu điều chỉ nói tên Chaz Perrone ra nữa mà thôi. Mà cái thằng góa vợ đang ở xó xỉnh nào nhỉ? Stranahan tự hỏi.
“Không, em gái tôi không phải một người hoàn hảo,” người anh tổng kết, “nhưng em ấy quả thực là một người tốt bụng, và chúng ta rồi sẽ nhớ con bé thật nhiều.”
Một vị cha xứ tóc bạc trắng tiến lên phía trước. Với chất giọng Đông Âu buồn bã, ông đọc một đoạn kinh cầu nguyện. Bộ ba
Sự Ăn Năn tiếp nối với bản
Bridge Over Troubled Water dài tới 13 phút làm mọi người phát oải. Người lên bục phát biểu tiếp theo là Carmen Raguso, người hàng xóm quảng giao nhất của nhà Perrone và là nữ hoàng dao kéo của Đồi Cát Tây Boca Giai đoạn II. Cô kể lại chuyện Joey đã giúp đỡ lũ mèo hoang cơ nhỡ phía sau nhà hàng KFC, mang chúng đến tận một phòng khám thú y ở Margate để chăm sóc. Cô Raguso nhớ Joey đã phải chi hơn hai nghìn đô cho vụ này. Một lần khác, Joey thuê thủy phi cơ để mang một con cá heo bị ốm từ bãi biển Grand Bahama Island đến Viện Hải Dương Miami. Con cá tắc ruột tưởng toi đến nơi, rốt cục cũng đã hồi phục trước khi trở về với biển cả.