Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Truyện tình mùi mẫn, truyện ma kinh rợn hay các thể loại khác. Xin mời vào.

Moderators: Mười Đậu, SongNam, A Mít

Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 30 Dec 2021

Image
Hồng Y Nương

Thanh Giang Tử


Hồi thứ nhất


Náo Tiêu gia trang tiểu khách mang tai
Vị huyết thù lão anh hùng trổ mặt


Thời Minh mạt tại tỉnh Quảng Đông, phủ Triệu Khánh có thôn Hạnh Hoa là nơi loạn lạc chưa xâm lấn tới, trong khi các nơi khác giặc cướp nỗi dậy như ong.
Hạnh Hoa thôn!
Ba tiếng ấy nhắc du khách nhớ đến những danh lam thắng cảnh, thủy tú sơn kỳ mà khách tao nhân một khi để bước tới Triệu Khánh phủ thì không bao giờ không viếng Hạnh Hoa thôn.
Nhắc đên thôn Hạnh Hoa tất nhiên phải nói đến quán Hoàng Hoa.
Quán Hoàng Hoa là một tửu quán đẹp và sáng nhất ở thôn Hạnh Hoa nên khách tha phương hồ hải khi quá bước qua đây đều đến viếng.
Không gì vui thích bằng vào quán Hoàng Hoa để nhắm các món sơn hào hải vị, dùng Hoàng Hoa mỹ tửu (một thứ rượu gia truyền của chủ nhân có mùi thơm ngon lạ lùng) ngồi lặng nghe các nàng ca nữ đẹp như tiên nga múa hát hoặc ngắm nhìn những chậu hoa vàng nở rộ.
Đêm nay, một đêm rằm trung thu, quán Hoàng Hoa rộn rịp khác thường.
Các vương tôn công tử ở phủ Triệu Khánh lần hồi đổ xô đến quán Hoàng Hoa để thưởng thức tài ca múa của Mạnh Lan Hoa.
Người đẹp như tiên hay có phần lấn hơn nữa. Không rõ chủ nhân Hoàng Hoa quán tìm đâu được một người sắc nước hương trời như vậy.
Nàng đẹp như Hằng Nga trên cung Quảng, tài ca múa của nàng cũng có một không hai trên đời.
Mạnh Lan Hoa mới đến quán Hoàng Hoa có vài tuần mà tiếng đồn về nàng lan ra khắp chốn. Đêm nào các vương tôn công tử cũng đến chật cả quán để chiêm ngưỡng dung nhan thiên kiều bá mị cùng nghe giọng hát mê ly êm đềm của người ca nữ họ Mạnh.
Bao nhiêu chàng trai thầm mơ, trộm ước sắc đẹp của Mạnh Lan Hoa. Nhiều cậu si tình đến bỏ ăn, mất ngủ vì nàng. Lạ một điều là không ai được nói chuyện với nàng lâu, còn nói gì đến chuyện kề hương dựa ngọc là chuyện quá đỗi khó khăn xa vời.
Người ta đồn đãi nhiều về Mạnh Lan Hoa, nhưng tựu trung không ai biết rõ tung tích nàng.
Quán Hoàng Hoa đêm nay treo đèn kết tủa đủ cả màu sắc xinh tươi rực rỡ. Quán nằm dựa ven sông có cả nhà thủy tạ nổi lềnh bềnh trên mặt nước, lại có cả những thuyền treo hoa đăng trôi lững lờ theo dòng nước hững hờ để chìu du khách thích lênh đênh đây đó.
Bên kia bờ sông là dãy núi Tam Xà, nằm lượn mình như ba con rắn dài uốn khúc.
Khách ngồi trên lầu quan Hoàng Hoa vừa uống rượu vừa lặng ngắm trăng lên giữa núi sông, vừa nghe múa hát, còn thú nào hơn nữa.
Ánh trăng thượng tuần vừa chiếu sáng cả giòng sông rộng thì khách hào hoa phong nhã đến chật cả lầu thượng Hoàng Hoa quán.
Ngay lúc đó, có một tráng sĩ từ bên ngoài vào quán. Chàng đi thẳng lên lầu thượng, bỡ ngỡ nghìn quanh để tìm chỗ ngồi.
Sau một hồi xem xét, chàng chọn một bàn nhỏ bên ngoài hành lang, vì lúc bấy giờ chỉ còn chiếc bàn bé nhỏ này còn bỏ trống.
Tráng sĩ là một người tầm thước, ăn vận toàn một màu xanh lam, đầu chít khăn võ sinh cũng màu lam, lưng đeo bảo kiếm, đốc kiếm sáng ngời.
Đôi võ hài của chàng bám đầy bụi chứng tỏ chàng từ xa lại.
Tráng sĩ áo lam gọi tửu bảo mang rượu và đồ nhấm tới rồi ngã mình lên thành ghế, ngửa mặt nhìn trời mây bao la.
Ánh trăng sáng chiếu vào gương mặt trắng hồng của chàng khiến vài người ngồi gần khen thầm chàng đẹp trai.
Mà chàng quả đẹp thật. Mặt chàng như dồi phấn, môi đỏ tợ thoa son, mi thanh mục tú, xem có vẻ thông minh đĩnh ngộ hơn người.
Thoạt nhìn tráng sĩ áo lam, người ta có cảm tưởng chàng là một cô gái mỹ miều, nếu chàng không chít khăn võ sinh và mang trường kiếm lủng lẳng bên sườn.
Cùng lúc đó khách trong quán Hoàng Hoa bỗng xì xào to nhỏ vì ca nữ Mạnh Lan Hoa vừa bước ra chào mọi người. Nàng vừa đàn vừa hát hòa theo.
Hầu hết mọi người trong quán đều ngây ngất nhìn nàng, miệng nói nho nhỏ:
- Trên đời lại có người đẹp đến thế ư? Chao ôi! Con người tài sắc dường ấy mà sống trong cảnh nầy thật đáng thương tiếc biết bao. Từ ngày ta hạ san đến giờ, chưa thấy ai dung nhan kiều diễm hơn nàng nầy. Tài đờn ca của nàng cũng thế gian hãn hữu.
Tuy lặn lội giang hồ, bao phen chạm trán gần khắp anh hùng trong thiên hạ, nhưng hôm nay tráng sĩ cũng hồi hộp bàng hoàng vì sắc đẹp lộng lẫy mê hồn của người thiếu nữ họ Mạnh.
Chàng lại nghĩ thầm: Mạnh Lan Hoa sắc tài gồm đủ, nàng lại có gương mặt đoan trang, tướng đi phúc hậu thật đáng bực con hiền dâu thảo. Cớ sao nàng lại sa vào chốn nầy, chắc có điều chi bí ẩn?
Ta phải khám phá cho bằng được đời tư nàng để đưa nàng trở lại đường ngay nẻo chính.
Ủa mà nơi ấn đường nàng có dạng hắc khí, có lẽ nàng sắp lâm nạn.
Tráng sĩ áo lam vừa nghĩ đến đây thì Mạnh Lan Hoa vừa đờn hát xong. Nàng lui vào trong.
Tiếng vỗ tay tán thưởng của khách nổi lên ồn ào như ong vỡ tổ. Nhưng mọi người bỗng nhiên im bặt vì có một bọn người vừa xăng xái lên lầu.
Bọn tửu bảo thấy khách chạy vội đến vái chào rất cung kính.
Người đi đầu ra dáng chủ nhân là một đại hán râu xồm cất tiếng nói oang oang:
- Các ngươi mau dọn cho ta mười bàn lớn để ta mời bạn hữu uống rượu. Đem toàn thức ăn thượng hảo hạng ra đây.
Bọn tửu bảo lăng xăng chạy đi trong khi chủ quán khúm núm, sợ sệt nói:
- Bẩm Đại ngân, Đại nhân đến trễ quá lại không báo trước nên chúng con không kịp sắp đặt. Xin Đại nhân thư thả cho vài phút để chúng con thu xếp.
Gã đại hán râu xồm gật đầu. Đôi mắt ốc nhồi của gã rảo khắp quán. Gã nói giọng rổn rảng:
- Mau lên, không thì chết đó. Nhớ bảo bọn kia mau cút đi cho khuất mắt ta.
Chủ quán dạ dạ vâng lời. Người thét bọn hầu sáng tức thì lúc này đi từng bàn xin lỗi khách có mặt trên tầng lầu thượng, năn nỉ họ đi xuống tầng dưới.
Nhiều kẻ tức giận lắm, nhưng họ đành riu ríu bỏ đi vì sợ oai gã đại hán râu xồm.
Chỉ trong nháy mắt mười bàn lớn đã dọn xong, bọn hầu sáng mang thực phẩm bày la liệt cả bàn.
Chủ nhân kính cẩn mời khách an vị. Gã đại hán râu xồm sấn lên ngồi trên hết. Y thét bảo chủ quán:
- Ta còn chờ vài bạn hữu, họ sắp tới bây giờ. Ngươi hãy mang ra cho ta hai hũ lớn Hoàng Hoa mỹ tửu. Ngươi nghe chưa?
Chủ quán nghe đại hán râu xồm gọi lấy nhiều rượu quí thì lo ngại khôn cùng. Thứ rượu đó rất đắt mà Đại nhân xưa nay có tánh keo kiệt.
Đại hán râu xồm thấy chủ quán còn dần dừ, liền thét lớn:
- Ta đã bảo mang rượu ra sao ngươi còn lôi thôi. Ngươi muốn chết chăng?
Chủ quán sợ run, lấp bấp nói:
- Bẫm Đại nhân. Hàng chúng con không còn đủ đến hai hủ lớn Hoàng Hoa mỹ tửu. Xin Đại nhân tha tội.
- Thằng khốn này dám dối ta à? Mau mang ra, bằng không ta đạp tan cả quán mà tánh mạng ngươi cũng không còn.
Chủ quán “dạ” mà mồm mếu xệch, người ôm đầu lủi thủi vào trong.
Bọn hầu sáng khệ nệ khiêng ra hai hủ rượu quí, mùi rượu bay nồng cả mũi.
Bọn tửu bảo không dám làm chậm tay, cũng không dám ngẩng lên nhìn gã đại hán râu xồm và bọn người ngồi vây quanh gã.
Đại hán râu xồm là người gì mà vừa thấy mặt hắn các thực khách đều lần lượt bỏ đi, cả chủ quán lẫn hầu sáng cũng sợ hắn gần khiếp vía?
Xin thưa các bạn, gã râu xồm ấy là bào đệ của quan Tổng Trấn lưỡng Quảng Tiêu Hồng. Hắn tên là Tiêu Hổ.
Anh em họ Tiêu vốn là cường đạo xuất thân, cậy có võ dõng và thế lực hiếp đáp người.
Tiêu Hồng nhờ dép loạn và hối lộ quan trên mà được chức Tổng Trấn.
Từ ngày Tiêu Hồng ngang nhiên nhậm chức Tổng Trấn lưỡng Quảng thì dân hai tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây khổ sở không sao kể hết.
Tiêu Hồng ngang nhiên hành động, không coi triều đình ra gì. Trong trướng hắn có vô số thủ hạ toàn là tay lục lâm thảo khấu được hắn thả lỏng để cướp bóc dân lành.
Tiếng than oán đầy trời. Nhiều anh hùng liệt sĩ nóng lòng trừ bạo tìm đến đọ sức cùng với bè lũ họ tiêu đều bị hại, vì tiêu Hồng, Tiêu Hổ là tay bản lãnh tuyệt luân. Cả hai đều là môn đồ tâm đắc của Không Động phái ở Cam Túc.
Võ nghệ của Tiêu Hổ có phần lấn hơn anh ruột y. Các môn nội ngoại thần công, vận khí phi hành Tiêu Hổ đều làu thông cả.
Tiêu Hổ dựa oai thế anh làm nhiều điều càn bậy mà không ai dám làm gì hắn.
Tiêu Hổ xử dụng cây thiết côn nặng hơn năm trăm cân. Khi lâm trận hắn múa thiết côn quỉ khốc thần sầu, tài tình biến ảo đến nỗi tát nước vào mình mà không ướt. Người đời tặng cho hắn tước hiệu Oai Lực Đại Vương.
Đêm nay Tiêu Hổ vào Hoàng Hoa quán để chờ Thiết Đầu Hòa Thượng và Thần Quyền Thái Bảo Lôi Hoành.
Hai tên nầy cũng là bọn bất chính. Tài nghệ cả hai còn xuất sắc hơn anh em Tiêu Hổ nhiều. Tài phi thiềm tẩu bích của chúng ít người bì kịp, cả môn nhả kiếm phun tên của hai người cũng đều đến mức tuyệt luân cao diệu.
Thần Quyền Thái Bảo và Thiết Đầu Hòa Thượng cấu kết với Tiêu Hổ làm chúa cả vùng Quảng Đông, Quảng Tây. Bọn cường sơn cướp đảng trong hai tỉnh nầy đều dưới quyền chúng cả.
Tráng sĩ áo lam từ nãy giờ ngồi im ngoài hành lang, thấy bộ tịch hống hách của Tiêu Hổ thì ngứa mắt muốn tống cho hắn một quả thôi sơn nhưng không lý gây sự với kẻ vô can, đành vuốt giận nhìn lãng đi nơi khác.
Đến khi thấy thực khách trong quán đều bị đuổi xuống lầu, tráng sĩ lam y càng sôi máu hơn nữa. Người độ chừng kẻ kia là tay ghê gớm lắm nên mọi người mới khiếp sợ như vậy.
Tráng sĩ áo lam nghĩ thầm: “Từ lâu ta thường nghe thiên hạ đồn đãi vùng nầy có tên Tiêu Hổ dụng oai quyền hiếp đáp dân tình. Ta có lòng trừ khử anh em họ Tiêu lẽ nào bỏ qua. Thằng nầy có lẽ là Tiêu Hồng hay Tiêu Hổ gì đây. Ấy vậy ta cứ ngồi nán lại xem nó còn giở trò trống gì nữa.”
Tráng sĩ áo lam nghĩ thế rồi lặng lẽ nhìn trăng nhấp nhô trên sóng nước lăn tăn gợn. Chàng giả vờ như không chú ý gì đến Tiêu Hổ.
Nhưng tráng sĩ lam y bỗng quay vội lại vì có tiếng người rầm rộ kéo lên lầu.
Tiêu Hổ đứng phắt dậy, nói lớn:
- Chào nhị vị sư huynh. Đệ chờ nhị vị sư huh đến sốt cả ruột. Nào, mời nhị vị dùng với đệ chén rượu nhạt rồi ta sẽ đàm đạo sau.
Hai người mới đến tức Thiết Đầu Hòa Thượng và Thần Quyền Thái Bảo quay lại dặn thủ hạ:
- Chúng bây xuống lầu ăn uống chờ bọn ta nhé.
Bọn thủ hạ dạ ran rồi chạy nhanh xuống lầu. Tráng sĩ lam y kín đáo nhìn khách quí của Tiêu Hổ.
Thiết Đầu Hòa Thượng là một lão tăng mặt vàng quánh, mắt diều hâu, mày chổi sễ xếch ngược. Lão xăn cao tay áo để lộ hai bắp tay cuồn cuộn, rắn chắc như thừng chảo.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 30 Dec 2021

Còn thần quyền Thái Bảo diện mạo cực kỳ hung ác. Mặt hắn nửa xanh, nửa đỏ thấy mà ghê, tóc hắn vàng lườm.
Tráng sĩ lam y nhìn họ rồi nói thầm:
- Không xong, hai tên nầy về hùa với lũ họ Tiêu thì khổ cho dân lành biết bao mà cả anh hùng trong thiên hạ cũng điêu đứng nữa.
Ây giờ trên thượng tầng quán Hoàng Hoa chỉ còn bọn Tiêu Hổ và chàng trai áo lam. Tửu bảo đến năn nỉ chàng xuống lầu mấy lần mà chàng nhất định không đi.
Tiêu Hổ nhìn khắp lầu, hắn không thấy ai ngoài chàng trai nọ liền cau mày thét chủ quán:
- Anh em ta đến đây ăn uống nói chuyện riêng, tại sao ngươi còn để thằng cẩu đầu kia ngồi đó?
Chủ quán run sợ thất thần, léo nhéo nói:
- Thưa quý đại nhân, người ấy là khách lạ mới đến đây lần đầu chưa biết tiếng Đại nhân. Xin Đại nhân đại xá cho hắn một phen. Hắn xin ngồi ngoài hành lang ngắm trăng.
Tiêu Hổ vỗ bàn đánh rầm một tiếng:
- Bảo nó xuống lầu mau, chớ chọc ta nổi xung mà khốn!
Một lần nữa bọn tửu bảo chạy lại năn nỉ chàng trai áo lam xuống lầu. Tráng sĩ nổi giận toan trừng trị Tiêu Hổ, nhưng chàng chợt nhớ ra điều gì liền giả vờ run sợ riu ríu xuống lầu.
Bây giờ không còn kẻ nào làm bận mắt mình, Tiêu Hổ vội quay sang Thiết Đầu Hòa Thượng và Thần Quyền Thái Bảo, nói:
- Nhị vị sư huynh có biết vì sao mà đệ cho vời nhị vị đến đây chăng?
Thiết Đầu Hòa Thượng cười run run đôi má đầy thịt đáp:
- Nghe sư đệ cho mời, chúng ta lập tức đi ngay. Chắc có chuyện gì cần kíp lắm.
Thần Quyền Thái Bảo cũng xen vào:
- Chuyện gì vậy, sư đệ?
Tiêu Hổ hạ thấp giọng:
- Có một chuyện đáng lo ngại cho bọn ta lắm, nhị vị sư huynh ạ! Không hiểu sao thằng già Sơn Đông Bá Chủ Cao Thiên Minh lại gây sự với đệ.
Thần Quyền Thái Bảo Lôi Hoành thất sắc kêu lên:
- Trời! Lão tặc đó gây sự với sư đệ thật à?
Oai Lực Đại Vương gật đầu:
- Nó trao thơ cho tiểu đệ, bảo sẽ đích thân đến đây để cùng đệ phân tài cao hạ. Nó còn hăm he sẽ trừ cả bọn ta để đỡ hại cho dân lành. Đệ xét mình không thù oán gì với thằng già đó. Cớ sao nó lại gây sự với bọn ta?
Nhị vị sư huynh dư biết nó là cao đồ của Bách Hạc phái ở Vân Nam. Tài nghệ nó lên đến mức thượng thừa. Một mình nó dám đột nhập Liên Hoa Trang, đánh cả bọn Liên Hoa Thất Quái chạy thất điên bát đảo.
Bọn ta chống với nó dữ nhiều lành ít. Vì vậy đệ mời chư huynh đến để bày mưu đối phó với nó.
Thiết Đầu Hòa Thượng và Thần Quyền Thái Bảo nghe Tiêu Hổ nói mà gần toát mồ hôi.
Cả hai là tay giang hồ từng trải, danh trấn tam sơn ngũ nhạc, đã nhiều phen chạm trán với khắp anh hùng trong thiên hạ mà không hề khiếp sợ một ai ngoài Sơn Đông Bá Chủ Cao Thiên Minh.
Nay Nghe Tiêu Hổ nhắc tới vị lão anh hùng ấy, cả hai không khỏi giựt mình kinh hãi.
Bọn Liên Hoa Thất Quái nào phải tài hèn. Bản lãnh chúng dư sức cử đảnh, bạt sơn. Anh hùng liệt sĩ trong thiên hạ bị chúng hãm khốn bao lần, vậy mà chúng lại khuất phục trước Sơn Đông Bá Chủ. Bởi vậy bọn Tiêu Hổ đều khiếp đảm là phải.
Thần Quyền Thái Bảo hỏi gặn lại Tiêu Hổ:
- Sư đệ thử nhớ kỹ lại xem. Không lý sư đệ không động phạm gì đến nó mà nó lại gây hấn cùng ta?
Tuy xưa nay phe nó không ưa gì hạng lục lâm quái đạo như bọn mình, nhưng ta chắc phải có nguyên cớ gì thúc đẩy nó mới làm thế.
Oai Lực Đại Vương chưa kịp trả lời thì Thiết Đầu Hòa Thượng vỗ bàn đánh rầm một tiếng rồi nói lớn:
- Ta nhớ ra rồi. Cách đây mấy trăng có một gã dáng dấp như thư sinh tới thôn Hạnh Hoa nầy. Hắn lâm trọng bịnh, tạm trú trong hắc điếm của sư đệ.
Bọn tửu bảo của sư đệ đem hắn hành quyết bị hắn đánh tơi bời. Hôm ấy có ta đi ngang qua đó, ta xông vào hạ nó cứu bọn tửu bảo. Chao ôi! Hắn đau liệt giường mà ta phải vận dụng gần hết sức bình sanh giao đấu gần cả trăm hiệp mới giết nổi hắn.
Suy ra thì thằng ấy là Ngọc Diện Hổ Cao Thiên Tâm con của Cao Thiên Minh.
Thần Quyền Thái Bảo chồm mình tới hỏi:
- Sao đại huynh chắc thằng đó là Ngọc Diện Hổ Cao Thiên Tâm?
- Ta khám trong mình nó có mấy chục mũi Mai hoa trâm. Nhị vị sư đệ thử nghĩ trên chốn giang hồ còn ai ngoài cha con Sơn Đông Bá Chủ có thứ ám khí lợi hại đó.
Thần Quyền Thái Bảo và Tiêu Hổ thầm nhận Thiết Đầu Hòa Thượng nói hữu lý. Cả hai ngồi trầm ngâm, mặt có sắc lo.
Thiết Đầu Hòa Thượng cất giọng sang sảng nói thêm:
- Bọn ta bị thiệt hại vì Cao Thiên Tâm biết bao lần. Một mình nó đã giết của ta cả trăm đồng đảng, phá tan mấy mươi sào huyệt. Tuần thời nó đã hết nên ta mới giết được nó. Ta rất mừng đã triệt được một mũi nhọn. Lâu nay ta giấu chư huynh đệ vì sợ tiết lộ bí mật. Không dè thằng già ấy lại biết nên gởi thơ khai chiến với hiền đệ. Âu cũng là số trời vậy.
Thần Quyền Thái Bảo rùn mình nói:
- Chuyện này ghê gớm lắm. Lão già khốn đó mà trả thù thì phải biết…
Thần Quyền Thái Bảo mới nói đến đây đã bị Thiết Đầu hòa thượng xô nhào xuống gạch, cả Tiêu Hồ cũng bị lão thầy chùa mặt vàng đẩy té lăn cù.
Cùng lúc đó từ ngoài hành lang bay vụt vào bốn đạo bạch quang.
Phập! Phập! Phập! Phập!
Bốn mũi thiết trâm cắm bốn nơi. Mũi sau cùng nghỉm ngay giữa bàn tiệc, có kèm theo mảnh giấy.
Thì ra Thiết Đầu Hòa Thượng lẹ mắt thấy ám khí bay vù tới liền xô ngã đồng bọn thoát nguy.
Lập tức Thiết Đầu hòa Thượng chuyển mình nhảy vọt ra hành lang.
Tiêu Hổ và Thần Quyền Thái Bảo cũng phi thân theo ra. Cả bọn chỉ kịp thấy một đạo hồng quang bay vút lên không trung rồi trong chớp mắt biến vào ngàn mây mù mịt.
- Thằng giặc già họ Cao đến gây sự nữa.
Thiết Đầu hòa thượng nói xong, hậm hực trở vào. Tiêu Hổ và Thần Quyền Thái Bảo lót tót theo sau.
Bốn thiết trâm hình bông mai trắng cắm ngập tận chuôi đủ biết kẻ phóng ra nó sức lực mạnh mẽ chừng nào.
Thiết Đầu hòa Thượng lật đật nhổ mũi thiết trâm có mảnh giấy buộc kèm. Lão mở vội ra xem thì thấy như vầy:
“Hỡi lũ ma tăng quái đạo!
Một lần nữa ta báo cho bọn ngươi biết mà đề phòng. Ta sẽ thân hành tới Hạnh Hoa thôn làm cỏ lũ bây.
Muốn khỏi chết, bọn ngươi nên cắt đầu thằng Thiết Đầu hòa Thượng tới quì dâng trước động ta. Chừng đó may ra ta sẽ rộng đức hiếu sinh tha lũ ngươi còn mạng.
Sơn Đông Bá Chủ
Cao Thiên Minh”

Nghe Thiết Đầu hòa Thượng đọc xong, Tiêu Hổ và Thần Quyền Thái Bảo ngồi yên lặng sững sờ. Cả hai băn khoăn ra mặt.
Còn Thiết Đầu hòa Thượng bị chạm lòng tự ái rực sôi lên, lão bóp nát cái ly trong tay mà tay lão vẫn không hề hấn gì.
Lão u ất ức đấm mạnh xuống bàn. Bàn tay hộ pháp của lão như một chày sắt nện làm mặt bàn gỗ vỡ tan, khiến ly chén rớt loảng xoảng.
Lão thét lớn:
- Cẩu tặc Cao Thiên Minh khi bọn ta thái thậm. Ta thề quyết cùng mầy chung đội chung trời.
Thần Quyền Thái Bảo hùa theo:
- Đại huynh nói chí phải. Bọn ta đông lẽ nào khiếp sợ lão. Nếu cần, đích thân đệ sẽ lên tới sơn động của lão hành thích lão cho rồi.
Tiêu Hổ cũng bàn góp thêm:
- Theo thiển ý của đệ ta nên qui tụ hết đồng đảng tới vây chặt sơn môn lão, rồi dùng xa luân chiến pháp đánh lão.
Theo kế đó, lão dầu tài thánh cũng không thoát nguy. Lão chết rồi anh hùng trong thiên hạ chẳng còn ai đáng cho ta nễ sợ nữa. Bọn ta mắc sức tung hoành không lo ai cản trở.
Thiết Đầu hòa Thượng và Thần Quyền Thái Bảo cho đó là thượng sách nên nhiệt liệt tán thành. Cả bọn quên hết lo ngại, sung sướng cười vang rân.
Thình lình Tiêu Hổ quay vào trong quát to:
- Chủ quán đâu. Mau cho nàng ca nữ Mạnh Lan Hoa ra ca múa cho bọn ta uống rượu.
Chủ quán sợ khiếp hồn, lật đật giục Mạnh Lan Hoa ra mắt họ Tiêu.
Một lúc sau rèm châu khua động rồi Mạnh Lan Hoa khoan thai bước ra. Dáng đi nàng uyển chuyển dịu dàng, lả lướt như một cánh bướm vờn trên hoa lá giữa trời xuân.
Vừa trông thấy Mạnh Lan Hoa, Tiêu Hổ va Thần Quyền Thái Bảo gần như bay hồn mất vía. Cả hai ngồi sững sờ như ngây như dại.
Tiêu Hổ thầm nghĩ: “Từ lâu ta nghe thiên hạ đồn đãi nhiều về Mạnh Lan Hoa, nào ngờ đâu nàng lại đẹp như Tây Thi tái sanh hay Hằng Nga giáng thế. Người đẹp như nàng để lọt vào tay người khác uổng lắm. Ta phải đem nàng về làm hầu thiếp.”
Thần Quyền Thái Bảo gần mê mẫn tâm thần. Y say mê nhìn người ngọc mặt hoa da phấn, mày liễu má đào đang trỗ nghề ca múa. Lưng ong dịu dàng, gót sen nhịp nhàng lui tới, giọng hát lảnh lót và Tiêu Hổ nửa mê nửa tỉnh, tâm thần luôn luôn ngây ngất bàng hoàng.
Cả hai tưởng chừng như mình đang lạc lỏng trên cung Quảng Hàng và đang ngắm nhìn tiên nữ múa khúc Nghê Thường vũ y.
Chỉ có Thiết Đầu Hòa Thượng ngồi im như một pho tượng gỗ vì lão không ưa nữ sắc. Lão rót rượu uống liên miên mà không hề ngó ngàng đến Mạnh Lan Hoa.
Sau một hồi đờ đẫn như kẽ mất hồn, Tiêu Hổ sực tỉnh, hắn gọi Mạnh Lan Hoa đến gần và bảo bằng một giọng sặc mùi rượu:
- Mỹ nhân hãy ngồi lại đây cộng ẩm với ta vài chung lớn coi nào. Ta có chuyện muốn nói với nàng.
Mạnh Lan Hoa thất sắc vì câu đó. Tay chân nàng gần run lên. Nàng khép nép thưa:
- Phận thiếp hèn hạ đâu dám vượt lễ ngồi chung bàn với Đại nhân. Xỉn Đại nhân cho phép tiện thiếp lui vào trong.
Tiêu Hổ đời nào chịu như vậy. Hắn chồm mình tới lôi Mạnh Lan Hoa, đặt nàng ngồi bên cạnh rồi cười lên hăng hắc:
- Mỹ nhân đẹp như tiên, đáng hầu rượu cho anh em ta lắm. Sau tiệc này ta sẽ nhận nàng làm hầu thiếp. Hà hà! Nàng về với ta tha hồ ăn sung mặc sướng.
Mạnh Lan Hoa kinh hồn khiếp vía, nàng van lạy Tiêu Hổ:
- Tiện thiếp muôn vàn cảm ta đại nhân ban ơn mưa mốc. Nhưng xin đại nhân tha cho phận hèn này vì song thân tiện thiếp đã định hôn cho tiện thiếp rồi. Vã lại phận gái phải tùng nhất chi chung.
Tiêu Hổ lắc đầu lia lịa:
- Mỹ nhân nên vâng lời chớ khá cưỡng. Một khi ta đã muốn thi dẫu cho đương kim hoàng đế di giá đến đây xin cũng không đặng. Nàng làm vợ ai cũng không bằng làm vợ ta. Nàng ngồi yến ẩm vui say rồi về với ta.
Mạnh Lan Hoa nhắm van nài không đặng liền đứng dậy, chạy đại vào trong.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 30 Dec 2021

Nhưng Tiêu Hổ nhanh như cắt chụp tay nàng giữ lại. Hắn trợn, trừng mắt nói:
- Mỹ nhân đừng vô lễ mà khốn. Ta tuy hay thương hương tiếc ngọc, nhưng không thích những kẽ cứng đầu. Nàng còn cãi lời, ta liệng xuổng lầu thì tan xương nát thịt…
Mạnh Lan Hoa sợ đến cắt mặt không còn hột máu. Nàng run lên như cầy sấy trước gió lùa. Nàng không biết làm sao thoát khỏi nanh vuốt của họ Tiêu, muốn chạy thì chạy không khỏi, đành ngồi chết sửng trên ghế.
Tiệc tàn, Tiêu Hổ quay sang Thiết Đầu Hòa Thượng và Thần Quyền Thái Bảo, nói:
- Nhị vị đạo huynh về trang trại đệ nghỉ rồi sẽ hay.
Dứt tiếng Tiêu Hổ vội vã đứng dậy. Thiết Đầu Hòa Thượng và Thần Quyền Thái Bảo cũng rời ngay bàn tiệc.
Viên tài phú chờ mãi mà không thấy Tiêu Hổ gọi hầu sáng tính tiền, liền đưa mắt nháy chủ quán. Nhưng người này chỉ lắc đầu thở ra mà không nói gì.
Tiêu Hổ bảo Manh Lan Hoa theo hắn về gia trang, nhưng nàng vẫn ngồi im một chỗ mắt long lanh ngấn lệ.
Tiêu Hổ nổi giận hét lớn:
- Tôn Báu, Tôn Bưu hãy bắt nàng về trang trại cho ta.
- Ta về cho rồi.
Thiết Đầu Hòa thượng nói xong nhảy xuống lầu, dùng phép thân hành đi nhanh như gió.
Tiêu Hổ và Thần Quyền Thái Bảo cũng ra ngoai hành lang, nhảy xuống đất nhẹ nhàng như lá rụng. Cả bai dùng thuật phỉ hành chay theo Thiết Đầu Hòa thượng.
Về phần Tôn Báu, Tôn Bưu được lệnh Tiêu Hổ, liền xông lại bắt Mạnh Lan Hoa lôi đi.
Mạnh Lan Hoa bị bắt kêu khóc rất thảm thương. Bọn tửu bảo chỉ trơ mắt ra nhìn, không dám hó hé một tiếng nào.
Chủ quán vò đầu bứt tai, dậm cẵng kêu trời. Mất Mạnh Lan Hoa quán Hoàng Hoa mất mối lợi to. Đã vậy, ông ta còn khổ một nỗi nửa là không biết ăn làm sao nói làm sao cho xuôi với muội trượng mình.
Chủ quán gặp chuyện, uất ức như vậy mà không dám hở môi. Vì nói ra tai họa chẳng ít…
*
Nhắc lại chàng trai áo lam, mang trướng kiếm vì muốn biết Tiêu Hỗ và đồng bọn bàn bạc điều gì nên ráng dằn lòng lui xuổng lầu.
Sau khi trả tiền hàng quán xong, tráng sĩ áo lam đi nhanh ra ngoài phòng mình lên một ngọn cây rồi từ đó chàng nhảy chuyền qua nốc quán cách xa hàng chục trượng.
Tài chạy nhảy trên cao của chàng quả thật hiếm có trên đời, nên trông dễ dàng như đi trên đắt bằng, lại tuyệt nhiên không có lấy một tiếng dộng nào, đủ rõ thuật khinh công của chàng đã tới mức cao diệu.
Chàng nằm rạp trên mái ngói theo “xà hành”, đoạn giở hé ngói lắng tai nghe ngóng. Bọn Tiêu Hổ bàn bạc điều gì, chàng nghe rõ cả.
Đến chừng Thiết Đầu Hòa Thượng, Thần Quyền Thái Bảo và Oai Lực Đại Vương bỏ đi rồi, Tôn Bưu và Tôn Báu kéo sểnh Mạnh Lan Hoa ra đường thì lam y tráng sĩ không dừng được nữa, chang nhảy vọt xuống đất, đứng chận trước mặt hai gã nọ, dõng dạc truyền lịnh:
- Bọn ngươi khôn hồn mau thả Mạnh Lan Hoa ra lập tức, bằng không chớ trách ta sao hạ độc thủ.
Tôn Bưu giựt mình nhìn lên. Đến khi thấy rõ kẻ ngăn can mình chỉ là một chàng trai hình dung nho nhã liền khinh thường, hét to:
- Tiểu tặc ở đâu mà dám chận đầu cọp vuốt râu hùm. Mau cút đi cho khuất mắt ta kẻo chết không kịp ngáp đó.
- Đập chết nó cho rồi, còn nói dang ca làm chi nữa kìa.
Tôn Báu tánh nóng như Trương Phi nên vừa dứt lời thì cây đồng nhân trên tay hắn bay ào xuống đầu tráng sĩ áo lam theo thế “Lôi công trảm mộc”
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 30 Dec 2021

Image

Image

Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 30 Dec 2021

Image

Image

Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 30 Dec 2021

Image

Image

Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 30 Dec 2021

Image

Image

Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 30 Dec 2021

Image

Image

Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 30 Dec 2021

Image

Image

Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 31 Dec 2021

Image

Image

Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 31 Dec 2021

Image

Image

Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 31 Dec 2021

Image

Image

Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 31 Dec 2021

Image

Image

Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 31 Dec 2021

Image

Image

Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hồng Y Nương - Thanh Giang Tử

Postby bevanng » 31 Dec 2021

Image

Image

Image
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,370
Posts: 14096
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Next

Return to Truyện Ðọc



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 11 guests