Chương 339 :Lực Chiến Đại Tu Sĩ
Vĩnh Hằng Đảo? Dương Phàm khẽ kinh hãi, không dự đoán được mục tiêu cuối cùng của Thiên Nhạc Viên dĩ nhiên là Vĩnh Hằng trận địa của tu sĩ nhân loại Thiên cầm Nội Hải. Từ sau khi đi vào Thiên cầm Nội Hải: "Một đảo, bốn thành, một trăm lẻ tám thần thuyền" tên nghe như sấm bên tai. Trong số đó Vĩnh Hằng Đảo có lịch sử lâu đời được xưng là Vĩnh Hằng trận địa vĩnh viễn không chìm không thể công phá. Cho dù là đại quân yêu tộc lên tới hàng tỉ người cũng không thể công hãm. Có thể thấy được Vĩnh Hằng Đảo này thần bí cường đại đến mức nào.
- Ha ha!
Từ Lập cười nói:
- Vĩnh Hằng Đảo ở trung tâm của Thiên cầm Nội Hải, khu vực lân cận đều tuyệt tích yêu thú, tài nguyên cũng bị khai thác hàng loạt. Nhưng nơi đó cũng là địa phương tu tiên có nền văn minh cường thịnh nhất, tập trung ngàn vạn tu sĩ tinh anh của nhân loại, tu sĩ bậc cao ở các địa phương khác hiếm thấy, chứ ở nơi đó lại thường xuyên gặp được.
- Ta hiểu rồi
Dương Phàm nhãn tinh sáng lên:
- Thiên Nhạc Viên chạy một vòng ở trong Thiên cầm Nội Hải rồi sau đó mang theo một lượng lớn tài nguyên tu tiên quay về Vĩnh Hằng Đảo là có thể đổi lấy lượng lớn linh thạch cùng đạo cụ luyện chế của loài người, rồi tiếp tục vận chuyển chúng đến hải vực các nơi.
Mua thấp bán cao Dương Phàm từ lúc đến Thiên cầm Nội Hải lần đầu tiên cũng đã hiểu rõ.
- Không sai! Nhưng Thiên Nhạc Viên chỉ là chạy ở trong khu vực thuộc Thiên cầm Nội Hải, sau đó quay về. Nếu muốn nó chạy một vòng toàn bộ nội hải vậy cho dù đi mất mấy trăm năm cũng làm không được.
Từ Lập nói.
- Vậy Thiên Nhạc Viên cần phải mất bao lâu mới có thể đi tới Vĩnh Hằng Đảo?
Dương Phàm tò mò hỏi. Đối với Vĩnh Hằng trận địa của nhân loại, trong lòng hắn mang theo tò mò cùng hứng thú nồng hậu.
- Phải mất rất lâu.
Từ Lập nhẹ nhàng thở dài:
- ít nhất mấy chục năm.
Dương Phàm nghe xong câu ấy lộ vẻ có chút thất vọng. Thời gian mấy chục năm đối với Kim Đan bình thương mà nói không tính lâu lắm. Nhưng đối với Dương Phàm mà nói, hiện tại hành trình cuộc đời mà hắn đã trải qua cũng mới chỉ hai mươi năm mà thôi.
Trên Hội Giao Lưu chúng tu sĩ đều tự thảo luận. Thừa dịp cơ hội này. Dương Phàm thỉnh giáo Từ Lập rất nhiều vấn đề. Lúc mới ban đầu là những đề tài về kỳ văn dị sử cùng những danh nhân nội hải trong truyền thuyết. Sau đó các tu sĩ Đại Kim Đan đều bắt đầu đề cập đến tâm đắc tu luyện của mình. Từ bậc thấp bước vào bậc cao mỗi một cường giả Kim Đan đều có kinh nghiệm tâm đắc độc đáo của riêng mình. Tuy rằng những kinh nghiệm tâm đắc này không nhất định thích hợp với mình nhưng ít ra cùng có chỗ để tham khảo đồng thời cũng có thể mở rộng tầm nhìn. gia tăng linh cảm. Dương Phàm ở cùng một chỗ với Kim Đan đại tu sĩ Từ Lập này, tự nhiên cũng không bỏ qua cơ hội thỉnh giáo tâm đắc trong tu luyện của hắn. Từ Lập đối với Dương Phàm rất có kỳ vọng, hy vọng sớm ngày nhìn thấv hắn có thể bước vào hàng ngũ đại tu sĩ cho nên khi nói tới tâm đắc trong quá trinh tu luvện tự nhiên sẽ không giấu diếm.
Dương Phàm từ nơi này thu được không ít lợi ích. Công pháp hắn tu luyện cùng tu sĩ bình thường khác một trời một vực. Thông qua trao đổi cùng cường giả Kim Đan hắn cũng hiểu biết được nhiều hơn những tin tức liên quan đến Kim Đan. Hội Giao Lưu liên tục trải qua bốn năm ngày Dương Phàm học thu nhận kinh nghiệm và tâm đắc trong tu luyện của các đại tu sĩ. Trong vô tình Kim Đan KỲ đối với Dương Phàm mà nói không còn gì thần bí nữa. Thậm chí hắn còn tìm được mấy chỗ liên hệ vùng tương tự giữa Kim Đan Kỳ và uẩn Chủng Kỳ. Đương nhiên Kim Đan cùng Hạt Mầm Sinh Mệnh có chỗ tương tự cũng có chỗ khác nhau rất xa. Tu sĩ Kim Đan cao giai là tu sĩ với một thân pháp lực hùng hậu cùng nguyên lực áp súc. Tuy rằng lúc ban đầu đan không lớn nhưng cũng ẩn chứa lực lượng dồi dào đáng sợ. Kim Đan là do tu sĩ áp súc đè nén pháp lực cùng tinh nguyên đến mức tận cùng mà thành, so với tu sĩ bậc thấp các loại trạng thái linh khí chất lượng đều kém hơn không chỉ mấy lần. Đây cũng là nguyên nhân căn bản tạo nên khoảng cách giữa tu sĩ bậc cao và tu sĩ bậc thấp.
Hạt Mầm Sinh Mệnh trong cơ thể Dương Phàm đồng dạng là áp súc phép lực. Nhưng lại dày đặc tinh hoa sinh mệnh đây là chỗ tương tự nhưng còn cao hơn Kim Đan chi đạo một bậc. Hai cái khác nhau ở chỗ Hạt Mầm Sinh Mệnh dung hợp với trái tim của Dương Phàm trở thành cội nguyên sinh mệnh của thân thể, điều này cung cấp cho Dương Phàm khí lực cùng sinh mệnh lực càng cường đại. Đồng thời Hạt Mầm Sinh Mệnh dung hợp với trái tim có thể nói là trái tim hoàn mỹ, không còn yếu ớt không chịu nổi một kích như bình thường. Ngoài ra, Hạt Mầm Sinh Mệnh đại biểu cho tiềm lực đáng sợ cùng tính trưởng thành của nó, sự phát triển của nó là không thể đoán trước. Mà với Kim Đan đại đạo cảnh giới tiếp theo chính là ngưng kết Nguyên Anh không chỉ gian nguy khó khăn mà luận về tiềm lực cũng không bằng được Hạt Mầm Sinh Mệnh.
"Chỉ cần ta hiểu thấu ảo diệu của Nguyên Anh chi đạo vậy xác suất để ta có thể sáng tạo nên cảnh giới tiếp theo càng được tăng cao."
Dương Phàm hiểu rõ Kim Đan chi đạo, càng tiếp cận hơn đến hiểu rõ Nguyên Anh chi đạo. Tuy nhiên cường giả Nguyên Anh Kỳ không phải cấp bậc bọn hắn có thể dễ dàng tiếp xúc. Dương Phàm thầm nghĩ chính mình nếu tấn chức đến cảnh giới đã ngoài Kim Đan hậu kỳ. là có thể thỉnh giáo Đại trưởng lão họ Diệp về phương diện vấn đề này. Tin tưởng đối phương cũng sẽ không cự tuyệt.
Hội Giao Lưu lại diễn ra tiếp mấy ngày, dần dần đạt tới cao trào. Lúc này, cường giả Kim Đan ở đây mời Tiết Nhân mới tấn chức đại tu sĩ lên giảng giải tâm đắc lần này. Tiết Nhân lại thập phần cẩn thận khiên tốn nhường Nghiêm Xuyên và Từ Lập giảng giải trước. Nghiêm Xuyên và Từ Lập đều đã tấn chức Kim Đan hậu kỳ, thực lực càng hùng hậu. Chúng tu sĩ vỗ tay khen ngợi. Hai vị trưởng lão Chấp Pháp này cũng không có nhún nhường, đều nói ra chỗ tâm đắc độc đáo của mình.
Nghiêm Xuyên và Từ Lập nói xong, rốt cuộc đến phiên Tiết Nhân. Những tu sĩ ở đây đều tràn đầy chờ mong đặc biệt là mấy tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ. Tiết Nhân vẻ mặt vui vẻ, nhẹ nhàng thuật lại quá trình mình tấn công cảnh giới hậu kỳ lần này một lần, cũng lấy việc này giải thích con đường tu luyện của mình. Dương Phàm tuy rằng đối với hắn không có hảo cảm nhưng cũng chăm chú lắng nghe đồng thời không thừa nhận những tâm đắc trong tu luyện của Tiết Nhân này cũng không được.
- Lần nàv ta có thể thành công tấn chức Kim Đan hậu kỳ là có liên quan đến tích lũy ngày thường. Từ sau khi bước vào cảnh giới trung kỳ, ta tự biết cảnh giới hậu kỳ gian nan. Trong lòng thập phần bình tĩnh hàng năm miệt mài tu luyện và tích lũy. Khi ta tu luyện đến cảnh giới trung kỳ đỉnh phong, gặp phải bình cảnh lớn lao đơn giản đi phiêu bạt các nơi ngẫu nhiên mấy tháng không tu luyện nên lơi lỏng một phần, nhưng như vậy ngược lại lại có kỳ hiệu. Đặc biệt lần đó, chiến thuyền của Tiết mỗ ở trên biển bị hải tặc công phá gặp phải nguy hiểm sinh tử phải tìm đường sống trong chỗ chết. Trải qua quá trình buông lỏng sự căng thẳng này, cảnh giới tinh thần rộng mở trong sáng. Từ đó sau khi về Thiên Nhạc Viên tu luyện giống như cá gặp nước, bước vào Kim Đan hậu kỳ như nước chảy thành sông.
Ước chừng hai canh giờ sau Tiết Nhân mới giảng thuật xong kinh nghiệm và tâm đắc của mình. Chúng tu sĩ có mặt đều nghe thập phần nhập thần, cũng rất hiểu ra. Một gã tu sĩ Kim Đan lớn tuổi trong đó thở dài lên tiếng:
- Thường thường bế quan hàng năm ở trong động phủ. rất khó đột phá bình cảnh. Cho nên cần đi xung quanh một chút. Trải qua hiểm cảnh sinh tử có thể kích phát tiềm lực sinh mệnh của con người, cũng giúp cho cảnh giới thăng hoa.
Từ Lập cười nói:
- Trước khi ta tấn chức hậu kỳ từng cùng một yêu thú bậc cao đại chiến ba ngày ba đêm cực kỳ nguy hiểm cuối cùng chém giết được nó. Sau đó ta bế quan cũng thành công đột phá.
- Không sai! Hàm trong ranh giới sinh tử đối với cảnh giới tu vi rất có trợ giúp. Chỉ tiếc cơ hội như vậy chỉ có thể ngộ không thể cầu, sai lầm một chút sẽ rơi vào kết cục vạn kiếp bất phục.
Chúng cường giả Kim Đan mỗi người nói ra một câu khiến cho tụ hội Kim Đan lần này trở nên một trận cao trào. Trong động phủ cũng có mấy chục tên tân tú tinh anh trên đảo, bọn họ ở trong tụ hội không dám dễ dàng lên tiếng, nghe rất tập trung, ngay cả thở mạnh cũng không dám thở một cái.
- Ha ha! Lời nói của các vị đều thâm diệu.
Tiết Nhân đột nhiên đứng dậy, chúng tu sĩ có mặt đều nhìn về phía hắn.
- Đàm luận kinh nghiệm tâm đắc mặc dù có thể lấy thừa bù thiếu. Nhưng chung quy vẫn chỉ là lý luận suông, thực lực chân chính không thể hoàn toàn dùng tu vi cùng tâm đắc để suy xét
- Nói rất đúng!
Chúng tu sĩ đều phụ họa.
- Như vậy. Tiết trưởng lão có ý tưởng gì?
Người thông minh đã dự đoán được lời nói sau của Tiết Nhân.
- Lần tụ hội này, kinh nghiệm cùng tâm đắc mọi người cũng đã đàm luận không sai biệt lắm.
Tiết Nhân cười dài nói:
- Nếu như thế. không bằng chúng ta tiến hành một số trận thực chiến để trợ hứng, cũng giúp cho mọi người gia tăng nhãn giới một chút.
- Tốt tốt tốt! Thật hay!
Chúng cường giả Kim Đan bên phía Nghiêm Xuyên đều cao hứng phấn chấn.
- Nghiêm trưởng lão, Từ trưởng lào không biết hai vị có ý kiến gì không?
Tiết Nhân muốn tiếp thu ý kiến của hai vị trưởng lão này.
- Lần tụ hội Kim Đan này do ngươi tổ chức chúng ta đương nhiên là nghe gì làm đó.
Nghiêm Xuyên cười mĩm nói thập phần khách khí. Từ Lập cũng gật gật đầu.
- Không bằng như vậy, tại hạ tìm hai vị đạo hữu Kim Đan trung kỳ luận bàn trước, sau đó xin cả gan hướng một vị trưởng lão Kim Đan hậu kỳ tỷ thí.
Tiết Nhân cười nói.
Dứt lời ánh mắt hắn đảo qua mấy tên cường giả Kim Đan bên phía Từ Lập. Bên phía Từ Lập cường giả Kim Đan trung kỳ bao gồm cả Dương Phàm trong đó thì có ba người. Dương Phàm trong lòng chấn động. Tiết Nhân này khiêu chiến cũng không phải đơn giản là luận bàn đây rõ ràng là bên phía Nghiêm Xuyên muốn thị uy. Đầu tiên là khiêu chiến hai gã cường giả Kim Đan tiếp đó mới khiêu chiến Từ Lập, đủ để chấn áp uy phong bên này. Dương Phàm cảm giác được ánh mắt Tiết Nhân dừng lại trên mặt mình một cái chớp mắt lại rất nhanh chuyển tới trên người một lão già Kim Đan trung kỳ.
Lão già Kim Đan trung kỳ này ảm đạm cười:
- Có thể cùng đại tu sĩ cùng giai chiến một trận là vinh hạnh của lão phu.
" Hưu hưu hưu"
Chúng cường giả Kim Đan bay ra khỏi động phủ đi tới không trung tại hải vực lân cận Thiên Nhạc Viên. Nhiều cường giả Kim Đan hội tụ như vậy lập tức dẫn tới sự chú ý của chúng tu sĩ trên Thiên Nhạc Viên. Tiết Nhân cùng lão già Kim Đan trung kỳ kia đang giằng co ở phía xa xa.
"Ba"
Sau một lát thân hình Tiết Nhân nhoáng lên một cái, một cỗ Kim Đan lực cường hãn bao phủ mà đi.
" Ầm ầm ầm"
Tiếng nổ liên hoàn vang lên cách không đánh ra một chưởng kình cường đại bức cho lão già Kim Đan trung kỳ kia liên tục lui về phía sau. Ước chừng sau ba hiệp lão già Kim Đan kia không địch lại được lấy ra Pháp bảo đối chiến. Sau mười hiệp vẫn không địch lại được, phép lực cùng tinh thần uy áp của tu sĩ hậu kỳ hùng hậu mênh mông đánh cho lão đến mức vô cùng nguy hiểm. Không cần Pháp bảo Tiết Nhân chỉ dựa vào hai bàn tay không có thể chặt chẽ áp chế một lão già Kim Đan trung kỳ. Rốt cuộc sau hai mươi hiệp lão già Kim Đan kia phun ra một búng máu. BỊ thương không nhẹ.
- Đa tạ rồi!
Tiết Nhân vẻ mặt mĩm cười ôm quyền nói.
- Lão phu không địch lại nhưng cũng không uổng.
Lão già Kim Đan cười khổ một tiếng, trở lại bên phía Từ Lập. Dương Phàm đều nhìn quá trình chiến đấu giữa hai ngươi ở trong mắt trong lòng liên tục lắc đầu.
" Đầu tiên là trên khí thế tinh thần lão già Kim Đan trung kỳ kia sợ hãi thân phân đại tu sĩ của đối phương, chiến ý không đủ. Mà Tiết Nhân kia tinh khí thần đều cường thịnh, lại có ưu thế thực lực to lớn, hai mươi hiệp thủ thắng, ung dung thoải mái. Đây còn là kết quả chưa dùng tới Pháp Bảo."
Dương Phàm lại thầm nghĩ: Nếu đổi lại là Hồ Phi hay Vô Song ở trong hoàn cảnh này, nếu Tiết Nhân không sử dụng Pháp Bảo ít nhất cũng có lực chiến một trận. Tiết Nhân thắng một trận ánh mắt đột nhiên tập trung trên người Dương Phàm.
- Ha ha! Dương dược sư, lúc trước khi gặp nạn ta là cảnh giới trung kỳ, ngươi là cảnh giới sơ kỳ. Hiện giờ hai người chúng ta đều ở Thiên Nhạc Viên có thể đột phá. Nếu như thế hai người chúng ta cùng tới thảo luận một chút.
Tiết Nhân lại hướng Dương Phàm khiêu chiến.
- Tốt!
Dương Phàm dường như sớm có dự đoán trước, nhưng vẫn khẳng khái đáp ứng đối phương.
" Vèo"
Tiếng nói vừa dứt dưới chân Dương Phàm một đạo ánh sáng màu lục lóe lên sau đó bay tới không trung hải vực. Tiết Nhân nao nao không nghĩ tới Dương Phàm sẽ dễ dàng nghênh chiến như thế, bộ dáng dường như đã sớm đoán trước vậy. Hắn không khỏi thu mắt lại cẩn thận đánh giá Dương Phàm đồng thời một cỗ uy áp đại tu sĩ Kim Đan ầm ầm bao phủ tới. Cũng giống như khi đối kháng Kim Đan đại tu sĩ hải tặc ở trên hải vực ngày đó thần sắc Dương Phàm vẫn lạnh nhạt và trấn định như trước. Thấy vậy, Tiết Nhân khẽ kinh ngạc đối mặt với uy áp của mình không ngờ đối phương không có việc gì.
Điều này chỉ có hai khả năng:
Thứ nhất là đối thủ có được tu vi hoặc là thực lực không kém gì mình. Thứ hai chính là đối phương có chiến ý cường đại mặc dù đối mặt tinh thần uy áp của mình vẫn như cũ có thể chống lại.
Là khả năng thứ nhất hay là khả năng thứ hai?
Tiết Nhân khẽ hít một hơi thu hồi tâm thần khinh thị. Lúc trước ở trên biển cùng nhau đối kháng Kim Đan đại tu sĩ thực lực mà Dương Phàm triển hiện ra quả thực hắn chưa từng nghe thấy. Thời điểm Dương Phàm còn là Kim Đan sơ kỳ đã đủ để chống lại tu sĩ Kim Đan trung kỳ. Như vậy đối mặt đại tu sĩ cùng giai hắn có sáng tạo nên kỳ tích nữa hay không? Chúng tu sĩ có mặt cũng không ôm thái độ lạc quan. Chênh lệch giữa cảnh giới sơ kỳ và trung kỳ với đại tu sĩ hậu kỳ đại biểu cho tu vi cảnh giới đại thành, khoảng cách giữa hai người quả thật rất lớn khẳng định khó có thể bù đắp. Thời điểm lão già Kim Đan trung kỳ vừa rồi đối mặt Tiết Nhân căn bản không có bao nhiêu sức phản kháng.
Nghiêm Xuyên thản nhiên đánh giá Dương Phàm âm thầm cười lạnh là đại tu sĩ Kim Đan hắn đương nhiên hiểu được chênh lệch giữa cảnh giới hậu kỳ và Kim Đan bình thường. Từ Lập thì ngược lại, trong mắt lộ ra một tia chờ mong. Tuy rằng hắn biết Dương Phàm muốn chiến thắng Tiết Nhân quả thật không chắc có thể, nhưng hắn hy vọng nhìn thấy thực lực siêu việt hơn Kim Đan bình thường của Dương Phàm.
"Ba"
Một tiếng nổ vang theo Tiết Nhân nâng tay lên lập tức bùng nổ. Một chưởng phát uy, sóng biển bốn phía bị một cỗ lực lượng không hiểu khiến cho dâng lên cao mấy trượng, phiến khu vực này trong mơ hồ mang theo thiên địa chi uy. Một cỗ chùm tia sáng màu xanh không ngừng xoay tròn lấy thế sét đánh nhằm về phía Dương Phàm. Một kích này bao hàm đủ thời cơ và lực đạo. Dương Phàm muốn trốn tránh cũng rất khó khăn. Hơn nữa một khi trốn tránh sẽ lập tức lâm vào bị động, rơi xuống hạ phong. Hơn nữa một chưởng này ẩn chứa tám phần lực đạo của Tiết Nhân đột nhiên bạo phát. Kim Đan bình thường nếu là liều mạng ít nhất sẽ chịu thiệt thòi nhỏ thậm chí bị trọng thương. Chúng tu sĩ Kim Đan có mặt gần như ngừng hô hấp lại, uy lực một chưởng này ngoại trừ Nghiêm Xuyên và Từ Lập ra, những Kim Đan còn lại đều không thể dùng nhục chưởng đón đỡ chính diện được. Đối mặt một kích lôi đình hùng hậu này, Dương Phàm hít khí ngưng thần đứng thẳng tại chỗ bất động, nâng lên một bàn tay dùng sức vẽ ở trước người.
" ông"
Dưới một cú đẩy này, không ngờ hình thành một con cá mập lớn há miệng đỏ như máu.
- Linh khí biến hóa!
Một hai gã cường giả trên tràng kinh hô. Linh khí biến hóa chính là thần thông mà chỉ số ít tu sĩ bậc cao mới có thể luyện thành.
" Răng rắc"
Dương Phàm dùng linh khi biến hóa ngưng kết thành một con cá mập lớn há lớn chiếc miệng đỏ như máu hung hăng cắn vào chùm tia sáng xoay tròn mang theo khí tức dồn dập kia. Giờ khắc này, hình dáng con cá mập lớn màu xanh kia đoạn thân trước lập tức bị tan vỡ thân thể một trận bành trướng. Chùm tia sáng màu xanh cùng cá mập lớn màu xanh chôn vùi lẫn nhau sinh ra uy lực đáng sợ, nơi trận chiến vô cớ sinh ra một cỗ gió lốc, khiến cho trưởng lão Kim Đan bốn phía đều lui về phía sau. Trong hải vực dưới chân sóng lớn nhấp nhô, cuồn cuộn cộng hưởng, chúng mãnh thú ở sâu trong biển cũng kinh hãi khiếp đảm. Chúng tu sĩ Kim Đan trên trận vẻ mặt khiếp sợ, lần đầu giao thủ một kích không ngờ cân sức ngang tài. Dưới một kích cường đại của Kim Đan đại tu sĩ Dương Phàm lại có thể dùng nhục chưởng đón đỡ. Dương Phàm sau khi tiếp được một kích này thân hình cấp tốc chớp động ra mấy trượng, dưới chân lại một đạo ánh sáng màu lục bạc lóe lên nhân cơ hội này để bình phục khí huyết trong cơ thể.
" Ba"
Đột nhiên, thân hình Dương Phàm bạo khởi tốc độ tăng nhiều, không ngờ đánh về phía Tiết Nhân vô số chưởng.
Ầm ầm ầm....
Theo tay hắn xuất chưởng ra ánh sáng màu xanh bốn phía ảm đạm, một con cá heo màu lục do linh khí hóa hình tạo thành hóa thành một đạo hư ảnh lao về phía Tiết Nhân.
" Hưu hưu hưu"
Đối mặt với con cá heo màu lục giống như một thanh lợi kiếm này, Tiết Nhân cũng có thể cảm nhận được uy lực trong đó. Tuy nhiên, hắn thân là Kim Đan đại tu sĩ há có thể là hạng người dễ dàng, một tay sau lưng, một tay nhẹ nhàng khua lên trước người.
" Vù vù vù"
Một đoàn chưởng ảnh màu xanh từ tay hắn đánh ra, khiến cho nước biển lân cận hình thành một lốc xoáy, bốn phía long quyển phong gào thét mãnh liệt.
" Ầm ầm ầm"
Tiết Nhân sau khi tiếp được một kích của Dương Phàm lập tức phản kích, thân hình nhanh như quỷ mị trong khi oanh kích sinh ra tiếng nổ vang thanh thế kinh người. Rốt cuộc. Tiết Nhân bắt đầu buông tay toàn lực công kích. Kim Đan đại tu sĩ toàn lực bộc phát Dương Phàm lập tức cảm thấy một cỗ áp lực. Tuy nhiên. Tiên Hồng Quyết ở trong khí mạch của hắn lập tức ngân nga bản thân lâm nguy không sợ, chiến ý kiên cường, mặc dù trên lực lượng thua kém nửa cấp lại có thể giữ được hữu kinh vô hiểm. Sau mười hiệp Tiết Nhân đã bức lui Dương Phàm đến mấy dặm lộ vẻ chiếm được thượng phong. Sau hai mươi hiệp Dương Phàm ra sức phản kích không phân biệt được cao thấp. Sau năm mươi hiệp thắng bại vẫn không phân biệt được. Tiết Nhân lộ vẻ có chút nôn nóng xao động. Sau trăm hiệp cân sức ngang tài, Dương Phàm khí lực bền bỉ, công thủ tự nhiên. Sau một trăm hiệp chiến đấu tiến vào giai đoạn gay cấn, hai đại tu sĩ bậc cao toàn bộ pháp lực trong cơ thể phóng ra ngoài, trên mặt biển rung chuyển bất an, mây đen trong thiên địa nổi lên bốn phía sấm chớp nổ giật bốn phía sóng biển dâng cao tận trời.
Tại trong quá trình này Dương Phàm cũng thật sâu cảm nhận được pháp lực hùng hậu cùng thủ đoạn công kích của đại tu sĩ. Cũng may hắn mang trên người công phép nghịch thiên Tiên Hồng Quyết, tuy rằng đối mặt đại tu sĩ cùng giai cũng có thanh có sắc.
" Linh khí biến hóa của ta thần văn chưa đầy đủ vẫn chưa thể phát huy lực lượng căn bản cùng linh tính tự nhiên của sinh vật ra."
Trong chiến đấu. Dương Phàm cũng phát hiện điểm chưa được của mình. Trận chiến này của hai người khí thế rộng lớn, cân sức ngang tài, khiến cho chúng tu sĩ tại trận xem đến đã mắt.
- Dương dược sư không giống tầm thường, không ngờ lấy thực lực cảnh giới trung kỳ chiến đại tu sĩ lại bất bại.
Có người ngạc nhiên thán phục nói.
- Cái gì mà nói bất bại đây đã là lực lượng ngang nhau, cân sức ngang tài.
Chúng trưởng lão Kim Đan ngạc nhiên thán phục không thôi, không nghĩ tới Dương Phàm là một Dược Sư lại có được chiến lực cường đại như vậy. Trưởng lão Chấp Pháp Từ Lập vẻ mặt vui mừng trong lòng quả thật mừng như điên nếu không phải cố ý áp chế sợ rằng hiện tại đà vỗ tay tán dương rồi. Hắn vốn đoán rằng Dương Phàm có thể kiên trì trong tay Tiết Nhân này mấy chục hiệp, mặc dù thua cũng thua trong vinh quang. Nhưng biểu hiện của Dương Phàm ra ngoài sở liệu, chiến đấu với Kim Đan đại tu sĩ không ngờ còn có thể chiếm chút lợi thế. Sau một trăm hiệp. trong mắt Tiết Nhân hiện lên một tia nôn nóng, mình là đại tu sĩ được cùng giai tôn vinh, không ngờ không làm gì được một Dược Sư Kim Đan?
- Tiết trưởng lão bình tĩnh!
Một thanh âm vang dội có lực rơi vào trong tai hắn. Đúng là Nghiêm Xuyên truyền âm cho hắn. Trong lòng Tiết Nhân lập tức một mãnh thanh tĩnh biết mình quá mức cầu thắng. Biểu hiện của Dương Phàm này đã không kém gì thực lực của mình, chính mình nếu khăng khăng một mực nói không chừng sẽ để đối phương đánh vào kẻ hở.
- Thủ đoạn Linh khí biến hóa tiêu hao pháp lực rất lớn, ngươi lấy cảnh giới hậu kỳ tiêu hao hắn người này khẳng định cũng bại bởi ngươi.
Nghiêm Xuyên thầm truyền âm nói. Tiết Nhân nhãn tình sáng lên thầm nghĩ:
" Đúng vậy! Cảnh giới Kim Đan hậu kỳ pháp lực hùng hậu vô cùng, khí mạch bền bỉ, ta còn sợ một gã Kim Đan bình thường hay sao?"
Nghĩ đến đây công kích của hắn càng thêm vững vàng, cùng Dương Phàm không từ không tránh bất cứ va chạm nào. Nhưng nửa ngày sau Dương Phàm khí định thần nhàn trong mắt một mảnh bình tĩnh. Một ngày sau. Dương Phàm như trước, ngược lại Tiết Nhân phép lực tiêu hao không nhỏ, trên trán mồ hôi bắt đầu lăn tăn. Tiết Nhân và Nghiêm Xuyên trong lòng đều một mảnh kinh hãi.
Dương Phàm khí mạch lại có thể bền bỉ như thế!
Đột nhiên nghĩ tới khi Dương Phàm gặp nạn trên biển liên tục hai tháng hậu cần chữa bệnh bọn họ lập tức tỉnh ngộ. Trên phương diện chịu đựng cùng sức bền bỉ. Dương Phàm hơn hẳn những tu sĩ cùng giai. Công phép hệ mộc chỗ cường đại chính là gia tăng sức bền bỉ và sức khôi phục cường đại. Nhưng bọn họ khó hiểu chính là công phép hệ mộc có lực công kích cũng không lớn. vì cái gi công kích của Dương Phàm lại cường đại như thế?
Dương Phàm âm thầm cười lạnh" So đấu lực bền bỉ với ta sao?
So đấu sức chịu đựng bền bỉ từ khi hắn trọng tu công pháp tới nay, bên trong cùng giai còn không có ai có thể vượt qua hắn. Nếu tiếp tục chiến đấu như vậy, cho dù liên tục mười ngày nửa tháng, đối với Dương Phàm mà nói cũng không vấn đề gì. Nhưng đối với Kim Đan đại tu sĩ Tiết Nhân lại có chút không chịu nổi. Mưu tính của hai người Tiết Nhân và Nghiêm Xuyên đã rơi vào thất bại. Bọn họ bất luân như thế nào cũng không thể nghĩ tới. Dương Phàm đúng là sâu không lường được.
- Nếu so đấu phép lực thần thông không chiếm được ưu thế ngươi hãy dùng pháp bảo đối chiến với hắn.
Nghiêm Xuyên sắc mặt âm trầm lén truyền âm cho Tiết Nhân. Tiết Nhân không khỏi cười khổ, luận về trang bị Pháp Bảo. chính mình cũng không bằng được Dương Phàm. Lúc trước khi cùng đối kháng đại tu sĩ kia. Dương Phàm liên tục xuất ra Pháp Bảo, cấp bậc những Pháp Bảo đó đều cao hơn so với của mình. Tiết Nhân mới bước vào Kim Đan hậu kỳ chỉ có khỏa Thanh Viêm Cực Liệt Châu kia thăng cấp thành trung cấp Pháp Bảo. So sánh ra ngày đó Dương Phàm chỉ tùy tay liền tế ra hai kiện Pháp Bảo trung phẩm, trên phương diện Pháp Bảo hắn hoàn toàn bị vây trong thế bất lợi. Đây cũng là nguyên nhân vì sao chiến đấu thời gian dài như vậy Tiết Nhân cũng không có sử dụng Pháp Bảo. Hắn nếu biết được trong tay Dương Phàm còn có cổ bảo cường đại hơn nữa cùng những đạo cụ vũ khí sát thủ khác sợ rằng càng không có ý niệm như vậy trong đầu. Chỉ là Dương Phàm đến Thiên cầm Nội Hải năm sáu năm thanh danh không nổi, đại bộ phận thời gian đều dành cho tu luyện. Tại phiến hải vực này, gần như không ai biết chi tiết lai lịch của hắn. Lại chiến đấu nửa ngày, Dương Phàm đột nhiên rời vòng chiến, vẻ mặt lãnh đạm cười:
- Tiết đạo hữu pháp lực hùng hậu đánh tiếp cũng không có ý nghĩa. Không bằng kết thúc bất phân thắng bại đi!
Tiết Nhân cũng ngừng lại trong lòng khẽ buông lỏng một hơi. gật đầu nói:
- Dương dược sư khí mạch bền bỉ siêu nhân nhất đẳng. Tiết mỗ bội phục.Thực lực của ngươi và ta sàn sàn như nhau.
Chúng tu sĩ trên trận cũng liên tục gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Dương Phàm tràn đầy kính sợ cùng khâm phục. Giờ phút này, Dương Phàm ở trong lòng bọn họ đã tăng lên tới cấp bậc ngang hàng Kim Đan đại tu sĩ. Trưởng lão Chấp Pháp Nghiêm Xuyên sắc mặt rất khó coi, dị quản Dương Phàm xuất hiện hắn thật vất vả mới tạo ra được chênh lệch thực lực với phe của Từ Lập.
Thực lực Dương Phàm có thể so với Kim Đan đại tu sĩ khiến cho trận doanh hai bên lại quay về cân bằng.
Cân bằng! Đây cũng là cục diện mà Dương Phàm theo đuổi. Chỉ có dưới tình huống như vậy, Thiên Nhạc Viên mới có thể liên tục an bình, hắn cũng có thể bình yên tu luyện. Đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn triển lộ thực lực của mình ra. Đương nhiên, những gì hắn biểu hiện ra ngoài chỉ đơn thuần là thực lực chắc chắn là sát thủ cùng những bài tẩy nếu không phải tình huống vạn bất đắc dĩ hắn sẽ không xuất động.