Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Truyện tình mùi mẫn, truyện ma kinh rợn hay các thể loại khác. Xin mời vào.

Moderators: Mười Đậu, SongNam, A Mít

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Cho Phụ Nữ Điều Cô Ấy Cần


Điều một người phụ nữ quá tải cần chính là có ai đó lắng nghe và hiểu cho nỗi đau cũng như sự khó chịu của cô, đồng thời tìm hiểu và chia sẻ nỗi sợ với cô mà không phán xét cô sai hay đúng. Cô ấy không thể mong chờ điều này từ phía một người đàn ông nếu cô quên không nhắc rằng sự quá tải không phải lỗi của anh ấy, và cô rất trân trọng sự giúp đỡ của anh. Phụ nữ khó tìm được sự giúp đỡ khi quá tải vì khi cô chia sẻ cảm nhận của mình, hành động ấy lại nhìn giống như một lời buộc tội.
Tuy nhiên, nhìn chung thì khi một người phụ nữ khác lắng nghe những cảm xúc đó, cô ấy sẽ hiểu ngay lập tức. Vì thế, phụ nữ nên tìm đến sự giúp đỡ từ những người phụ nữ khác, không nên chỉ mong chờ từ người bạn đời nam giới của mình. Đàn ông cần phải học cách thấu hiểu sự quá tải. Vậy nên cho đến khi anh ấy đủ trình độ, người phụ nữ nên trông cậy chủ yếu vào bạn bè nữ giới của mình trong những lúc như thế.

Phản ứng #2:Phản ứng thái quá
Phản ứng thái quá của phụ nữ là kết quả tự nhiên của tình trạng quá tải trước đó. Cô ấy bắt đầu tích tụ những nỗi buồn của mình và phản ứng thái quá với hoàn cảnh. Vì hiểu sai nguyên nhân mình buồn, phụ nữ sẽ nhầm lẫn giữa nguyên nhân và kết quả. Nếu cô đã buồn bã cả ngày với những chuyện tồi tệ, căng thẳng, thì khi thấy chồng bước vào, cô có thể quên mất rằng cô buồn vì chuyện trong ngày, rồi phản ứng như thể anh là nguyên nhân chính khiến cô buồn chán. Nói cách khác, điều này nghĩa là mọi chuyện trong ngày đều được trút lên người đàn ông.
Dần dà, khi chia sẻ hết mọi chuyện khiến mình buồn, cô có thể sẽ cảm thấy vui vẻ hơn. Nhưng cho đến khi việc đó xảy ra, có vẻ như dù cô nói bất cứ điều gì, thì đó cũng là nguyên nhân dẫn đến những cảm nhận của cô lúc đó. Tất cả tựa như cô đang buộc tội và trừng phạt anh vậy.
Trong tình trạng này, phản ứng thái quá thường khiến phụ nữ nói những lời khó chịu, không công bằng, không thống nhất và phi logic — những thứ cô không cố ý hoặc sẽ quên ngay sau đó. Chỉ vài phút sau, cô ấy sẽ thấy buồn cười. Đây cũng là điểm tương đồng với cách đàn ông phản ứng khi căng thẳng. Anh sẽ trở nên khó chịu và hay cằn nhằn, nhưng nếu bạn không kháng cự lại hay bảo rằng anh ấy sai, giai đoạn đó sẽ nhanh chóng qua đi. Cũng như phụ nữ phải học cách đề nghị và bỏ qua lời cằn nhằn, đàn ông cần hỏi cảm nhận của cô và lắng nghe khách quan, không phòng bị, không có ý chấn chỉnh cô, không ngắt lời cô với những câu sửa lỗi, giải thích và giáo điều.
Dù có vẻ như cô bắt anh chịu trách nhiệm cho những chuyện không vui, nhưng thật ra cô không hề có ý đó. Cô đang trong quá trình lọc ra những điều khiến bản thân buồn. Lúc đó cô thật sự không biết chuyện gì làm mình buồn và lỗi của bạn đời nhiều đến đâu, hay những thứ khác làm cô buồn nhiều như thế nào.
Denise năm nay 38 tuổi và là mẹ của ba đứa trẻ. Cô cũng là một nhân viên kế toán. Chồng cô — Randy — là kiến trúc sư. Một ngày nọ, anh về nhà muộn mười lăm phút. Khi anh vào, vợ anh lạnh lùng và im lặng. Anh hỏi, “Có bữa tối chưa em? Anh sắp chết đói rồi.”
Cô bỏ đồ ăn lên bàn và nói, “Đây. Bị cháy rồi.”
Anh hầm hầm tức giận và nghĩ, “Sao cô ấy lại bực bội với mình? Mình chỉ về nhà muộn có mười lăm phút. Mình biết là cô ấy sẽ không vui nhưng không phải là như thế này chứ.” Anh đẩy ghế ra và đứng lên, chửi rủa mấy câu rồi ra ngoài tìm chỗ ăn.
Phản ứng của Randy với sự thái quá của Denise cũng khiến Denise bối rối. Khi phụ nữ phản ứng thái quá, đàn ông thấy mình bị trừng phạt. Đổi lại, đàn ông nghĩ, “Nếu mình bị phạt vì một tội, vậy cứ làm tới luôn đi.” Sau đó, đàn ông sẽ gây tội đúng với hình phạt cô đề ra. Anh đối xử với cô tương xứng với phản ứng thái quá nặng nề của cô.
Bản năng thôi thúc phải trừng phạt cô ấy, đối xử theo cách chắc chắn sẽ tạo nên phản ứng tiêu cực từ cô ấy chính là nguồn gốc của những vấn đề chính trong các mối quan hệ. Khi một người đàn ông hiểu rằng phụ nữ không trút hết mọi điều buồn bực lên anh và luôn có một danh sách dài những thứ khiến cô ấy không vui khi phản ứng thái quá, anh sẽ không còn để ý nữa. Anh có thể nhận ra rằng cô không buồn vì chuyện anh về muộn đến thế. Thật ra, cô hẳn đã có một ngày dài không mấy vui vẻ, và chuyện anh về muộn là giọt nước làm tràn ly. Cuối cùng, cô cũng có ai đó để trút ra và người đó chính là anh.
Vậy ta hãy cùng xem chuyện gì đã xảy ra với Denise ngày hôm đó. Khi Denise đang cân đối thu chi, cô nhận ra rằng số liệu đầu vào bị thiếu nên cô không hoàn thành được. Cô cho rằng thủ phạm là anh chồng đãng trí của cô, người thường làm thế. Đến thời điểm này trong ngày, cô buồn bực vì chuyện mình không có đủ thông tin hơn là chuyện Randy đãng trí. Đây là nỗi buồn đầu tiên. Hãy gọi nó là nỗi buồn 20 độ.
Một tiếng rưỡi sau, cô pha trà trong bếp và nhận ra con gái Katherine đã quên bữa trưa ở nhà. Giờ Denise đã có nỗi căng thẳng mới. Cô có nên mang đồ ăn đến trường cho con hay để cô bé 12 tuổi bị đói. Hãy gọi đây là nỗi buồn 10 độ. Vì Denise đã có 20 độ, nỗi buồn mới này nâng nó thành nỗi buồn 30 độ.
Đây gọi là sự tích tụ cảm xúc. Nó không chỉ xảy ra với người phụ nữ làm kế toán, mà với tất cả những người phụ nữ trải qua quá trình phản ứng thái quá khi căng thẳng. Đây là lời giải thích hợp lý cho những phản ứng cực kỳ vô lý và bất công trong mắt đàn ông.
Hãy cùng xem tiếp có những chuyện gì xảy ra với Denise trong hôm đó. Sau khi chần chừ, cô quyết định mang bữa trưa cho Katherine. Cô lên xe nhưng xe không khởi động được. Ắc quy đã hết. Có ai đó đã mở cửa xe cả đêm. Giờ Denise lại thêm căng thẳng. Hãy gọi đây là căng thẳng 30 độ. Vì những chuyện đã xảy ra, giờ cô có nỗi buồn 60 độ.
Hãy tưởng tượng rằng nếu Katherine gọi về nhà đúng lúc ấy và nhờ Denise mang bữa trưa đến, cô sẽ phản ứng như thế nào? Thay vì nỗi buồn 10 độ của Katherine do chuyện quên bữa trưa, cô bé sẽ thành đối tượng của phản ứng nỗi buồn 60 độ. May cho Katherine là cô bé không gọi về nhà.
Denise quay lại nhà bếp để gọi hàng sửa xe đến thay ắc quy. Trên đường vào nhà, cô kiểm tra hòm thư. Khi đang gọi điện, cô nhận ra có lá thư gửi đến từ ngân hàng. Denise mở ra và phát hiện ra một khoản thấu chi1. Thông thường, một khoản thấu chi tương đương với nỗi buồn 30 độ. Nhưng hôm nay, cộng với những chuyện đã xảy ra, tổng cộng cô có nỗi buồn 90 độ. Khi Denise gọi hàng sửa xe, thông thường cô sẽ cảm thấy thất vọng và chán nản 30 độ, giờ cô lại có nỗi buồn 90 độ.
1 Thấu chi là sử dụng vượt số tiền đang có trong tài khoản, số tiền vượt quá đó được tính như một khoản vay, và ngân hàng tính lãi dựa trên số đó.
Hãy thử nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nếu Randy gọi về nhà chỉ để nói anh đã quên nhập một tờ séc. Thay vì nỗi buồn 20 độ thường thấy, giờ cô có nỗi buồn 90 độ. Thay vì chán chường với sự đãng trí của chồng, giờ cô sẽ oán trách anh là kẻ vô trách nhiệm, thiếu suy nghĩ và trẻ con lớn xác. May mà Randy không gọi về nhà!
Sau khi Denise thực hiện cuộc gọi đáng xấu hổ của mình, cô bước đến tủ đồ để giải tỏa. Khi đang tìm chỗ bánh quy đã cất, Denise tìm thấy dấu hiệu có chuột trong tủ bếp. “Phân chuột!” Cô hét lên như thể vừa bị va phải trần nhà với vẻ thất vọng và giận dữ. Hãy nhớ rằng ba tuần trước, Randy đã cố bắt “tên oắt” này. Vào ngày khác, khi Denise không quá buồn, chuyện phát hiện ra chuột trong bếp sẽ ở mức nỗi buồn 15 độ, nhưng hôm nay nó là 15 cộng 90, nghĩa là 105 độ.
Chắc chắn khi ai đó quan sát phản ứng của Denise với phân chuột, họ có thể nghĩ rằng cô thật vô lý. Nhưng nếu nghĩ lại những gì cô đã trải qua trước đó, phản ứng thái quá của cô hoàn toàn có thể hiểu được. Sự thấu hiểu này là điều cô cần khi đang trong giai đoạn phản ứng thái quá.
Vào lúc thế này, cô không có khả năng nhận ra rằng mình chỉ buồn 15 độ vì con chuột, buồn 10 độ vì bữa trưa của Katherine và 20 độ về chênh lệch sổ sách, hay 30 độ về ắc quy ô tô cùng 30 đ độ về khoản thấu chi. Bởi tất cả đã cùng đổ vào một cảm nhận lên đến 105 độ.
Khi đàn ông hiểu được quá trình này, họ sẽ ít bị tổn thương vì phản ứng thái quá của phụ nữ hơn. Hãy cùng xem lại những gì xảy ra trong ngày đen đủi đó của đời Denise khi cô bỏ đồ ăn của Randy lên bàn.
Sau khi thợ sửa xe sạc ắc quy xong, Denise lên xe. Lúc lái đi rồi cô mới nhận ra mình lại quên bữa trưa của Katherine. Cô tấp vào lề, đỗ xe rồi chạy vào nhà. Khi quay trở lại, xe lại một lần nữa không nổ máy. Lại chết ắc quy. Trước đó, hết ắc quy tương đương nỗi buồn 30 độ. Cộng vào với những gì cô có, là 105 cộng 30, tất cả tính lên đến 135 độ. Denise cảm thấy cực kỳ xấu hổ khi phải gọi thợ sửa xe lần nữa. Cô đau khổ chịu đựng lời người đàn ông trong điện thoại, “Chẳng phải cô vừa gọi 45 phút trước à?” Vào một ngày khác, cô sẽ đỡ cảm thấy xấu hổ hơn và thậm chí còn đùa nữa. Nhưng hôm nay cô đã có sẵn nỗi buồn 105 độ, và điều này càng khiến cô thấy tệ hơn.
Denise quá mệt mỏi vì những chuyện xảy ra. Cô vào phòng ngủ và nằm xuống chờ thợ sửa xe đến lần nữa. Khi chợp mắt, Denise cảm thấy có chút yên bình. Nhưng khi dậy lấy cốc nước, cô lại thấy dấu vết con chuột ở chỗ khác. Trước đó, cô chưa bao giờ thấy chúng ra khỏi phòng bếp. Đám chuột này trước chỉ là nỗi buồn 15 độ, giờ chúng thành 150 độ.
Khi đó, Denise khủng hoảng. Tâm trí cô hoảng loạn và lo lắng: Còn bao nhiêu con chuột nữa? Chúng vào bằng cách nào? Chúng có mầm bệnh gì? Chúng có vào phòng trẻ con không? Chúng có bò qua đám trẻ con khi ngủ không? Có con nào khác trong gác xép không? Thay vì lo lắng một chút về chuyện chuột trong nhà, giờ cô lại lo đến tận 150 độ. Khỏi phải nói, giờ cô không thể thư giãn và tận hướng nghỉ ngơi được.
Sau khi sạc ắc quy xong, Denise càng muốn mang đồ ăn đến cho Katherine hơn. Cô chỉ còn mười phút trước khi giờ ăn trưa của con gái bắt đầu. Khi đang đi, cô bị tắc ở đoạn đường đang sửa mất năm phút. Năm phút nhỏ đó thường chỉ ngang với nỗi buồn 10 độ hoặc có thể là 30 độ khi cô đang vội. Nhưng hôm nay, nó là 30 độ cộng 150 độ, nghĩa là 180 độ buồn.
Khi cô tới nơi, Katherine đã đi ăn ở ngoài với một người bạn. Mười phút mất công đến trường chắc chắn sẽ ngang với nỗi buồn 20 độ. Vậy “nhiệt độ” giờ là 200.
Đã đến giờ Denise đón đứa con ba tuổi. Susie rên rỉ cả quãng đường rằng con bé muốn đi bơi, nhưng Denise liên tục giải thích rằng trời rất lạnh. Susie lại chọn đúng hôm nay để quấy khóc. Trẻ con thường hay làm thế. Chúng ngửi thấy mùi dồn nén cảm xúc và “chọc kim vào quả bóng căng”. Cả ngày hôm đó Susie trở nên cực kỳ lèo nhèo và đòi hỏi. Hành vi này của trẻ con thường khiến hầu hết các bà mẹ phản ứng với nỗi buồn 20 độ. Đối với Denise, giờ là 220 độ. Cô thấy hối hận vì từng muốn sinh con.
Cô quyết định rằng mình cần làm chuyện gì đó, vì thế cô chuẩn bị một bữa ăn đặc biệt cho Randy chồng mình. Nấu ăn cực kỳ vất vả vì Susie bé bỏng cứ liên tục kéo mẹ và muốn thu hút sự chú ý của mẹ. Khi Randy không về nhà đúng giờ, cô bỏ cá hồi vào lò nướng để giữ ấm. Sau đó cô quên mất vì Susie. Khi Randy về nhà, cô chợt nhớ ra món cá hồi. Cô vội vàng xem lò nướng và phát hiện ra cá hồi đã cháy.
Randy nhận ra vợ mình lạnh lùng và im ắng. Anh hỏi, “Bữa tối sẵn sàng chưa em? Anh sắp chết đói rồi.”
Vào một ngày thường, khi Denise không tích tụ nhiều nỗi buồn như thế, chuyện Randy về muộn sẽ chỉ là chuyện nhỏ, thông thường là nỗi buồn 10 độ. Nhưng hôm nay nó là 15 cộng 220 — tức là 235 độ. Cô trút hết tức giận lên đầu anh. Nếu người về là Katherine, Denise sẽ có nỗi buồn 235 độ với cô bé. Nếu cô thấy ảnh con chuột, cô sẽ có nỗi buồn 235 độ về chuyện chuột trong nhà.
Khi Randy hỏi về bữa tối, phản ứng trong lòng của Denise là, “Đó là tất cả những gì anh có để nói với em hả? Sau mọi thứ em đã làm cho anh. Anh về nhà muộn. Anh không thèm gọi điện. Anh thậm chí không chào em và hỏi hôm nay của em thế nào. Anh là đồ ích kỷ, anh chỉ biết đến bản thân mình. Em ghét anh. Em chẳng quan tâm anh có chết đói không. Mong là anh chết đói thật.” Có rất nhiều nỗi buồn trong lòng đến độ cô không biết nên nói gì. Cô vẫn lạnh lùng và im lặng, chỉ đập đồ ăn lên bàn, “Đây. Bị cháy rồi.” Vẻ mặt Denise cho thấy nỗi buồn 235 độ. Cả giọng nói của cô nữa.
Phản ứng của Randy với nỗi buồn 235 độ là tỏ ra nhỏ nhen và cáu bẳn. Anh bực bội nghĩ, “Sao cô ấy lại bực với mình, mình chỉ về nhà muộn có mười lăm phút. Mình biết là cô ấy sẽ không vui nhưng không phải thế này chứ.” Anh đứng lên, chửi rủa mấy câu rồi ra ngoài tìm chỗ ăn. Anh phát hỏa, “Cô ấy sẽ phải trả giá với cái thái độ đấy.”
Trong trường hợp này, người đàn ông không nhận ra rằng cô ấy đã phải trả giá rồi. Cô đã chịu đựng cả ngày. Điều cô cần là chút cảm thông cho những gì cô đã trải qua. Thay vì cho rằng cô đang trừng phạt anh, và thay vì trở nên phòng bị, anh cần phải lùi lại một chút, hít thở thật sâu và cố thả lỏng. Sau đó, anh hãy cẩn thận, cố gắng cẩn trọng mà cảm thông với cô nhưng không cố chấn chỉnh cô, sửa sai cho cô hay phòng bị cho bản thân.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Kỹ Thuật “Còn Gì Nữa?”


Điều người đàn ông có thể nói, có lẽ là khi đang ôm cô, là “Em cảm thấy thế nào?” hoặc “Anh biết em đang buồn. Có chuyện gì thế?” Sau khi lắng nghe một lúc, và khi cô ngừng nói, thay vì đưa ra một loạt lời giải thích rằng cô không nên buồn, anh luôn phải nhớ cụm từ thần kỳ sau, “Còn điều gì khiến em buồn nữa? Hoặc đơn giản là “Còn gì không?”, “Tiếp đi” hoặc “Em nói thêm cho anh nghe.” Tiếp theo, anh nên lắng nghe thêm chút nữa.
Những câu hỏi này cho cô biết rằng anh quan tâm và anh muốn hiểu cô. “Còn gì nữa” cũng giúp cô không bị lạc lối khi đang tập trung vào một nguồn nỗi buồn. Những câu hỏi này xác nhận nỗi đau của cô, là điều cô cần nhất. Khi cô nói, người nghe có thể hiểu được điều cô đã trải qua với sự thông cảm và đồng cảm. Khi cô thấy mình được lắng nghe và thấu hiểu, nỗi buồn của cô sẽ giảm xuống. Thậm chí cô sẽ cười đùa về ngày tồi tệ của mình.
Khi đàn ông sử dụng kỹ thuật này, anh chỉ được hỏi nếu anh có thể lắng nghe. Anh cần phải khoan dung khi lắng nghe những lời than phiền. Nếu anh chỉ lắng nghe được hai phút đã trở nên phòng bị, thất vọng và cáu gắt, vậy anh không nên tiếp tục hỏi “Còn gì khiến em buồn nữa?” Anh cần lùi lại và để ra chút không gian. Anh cần tỏ thái độ tích cực và nói những câu đại loại như, “Anh biết em đang buồn nhưng anh cần chút thời gian để suy nghĩ về điều em nói. Sau đó mình nói chuyện thêm nhé.” Trong lúc im lặng tiếp theo, anh có thể tự giúp chính mình bằng cách nhớ rằng anh không nên nghĩ rằng cô đang công kích mình. Anh có thể tự nhắc bản thân rằng đó không phải chủ đích của cô.
Nếu anh vẫn chưa hoàn toàn thất vọng, anh có thể thử hai cách khác. Anh có thể hỏi, “Anh lắng nghe có giúp em khá hơn không? Nếu cô nói, “Có, em rất trân trọng điều này,” thì anh có thể lắng nghe dài hơn. Một chút trân trọng cũng sẽ giúp đàn ông rất nhiều.
Anh cũng có thể nói, “Anh biết em đang buồn và anh muốn giúp em. Nhưng sau một lúc, anh bắt đầu thấy hình như em đang nói tất cả là lỗi của anh. Ý em là như thế à?”
Thông thường cô sẽ ngỡ ngàng, “Không, em có nói thế đâu.” Sau đó anh có thể nói, “Cảm ơn em. Em kể tiếp đi.”
Khi đàn ông đủ thấu hiểu, anh có thể lắng nghe và thật sự hiểu, thông cảm hơn. Khi đang lắng nghe, anh tuyệt đối không nên cố giải thích lý do anh không chịu trách nhiệm cho nỗi đau của cô. Nếu anh làm thế, tâm trí cỏ lại sẽ bắt đầu tìm kiếm mọi lý do anh có thể là nguyên nhân chính. Sau đó họ sẽ tranh cãi. Anh cần tỉnh táo chọn cách không giải thích nhưng tìm hiểu, hoặc tỏ ra đang tìm hiểu khi lắng nghe. Việc của anh không phải là phòng bị cho bản thân mà là phải cho cô cơ hội giải tỏa. Khi cô thấy mình được lắng nghe mà không bị buộc tội hay phán xét, thái độ của cô sẽ thay đổi khá tự nhiên và trở nên yêu thương, tích cực, tập trung và chấp nhận hơn.
Tương tự như thế, khi một người phụ nữ học được cách không buộc tội hay phán xét lời cằn nhằn của đàn ông (phản ứng tương đương với sự thái quá ở đàn ông), những lời cằn nhằn này sẽ tự nhiên chấm dứt khi anh thành công trong việc làm cô vui.
Nếu phụ nữ bảo đàn ông sai vì cằn nhằn, anh sẽ chỉ ra vì sao anh nên than phiền rồi lại cằn nhằn thêm nữa. Khi phụ nữ phản ứng thái quá và đàn ông tự vệ, chỉ ra rằng cô sai, cô sẽ phản ứng thái quá hơn nữa với sự thiếu quan tâm của anh. Vậy nên nếu việc anh phủ nhận cô thường chỉ là nỗi buồn 30 độ, vào ngày tồi tệ của Denise, nó sẽ khiến cô cảm thấy một nổi buồn 265 độ.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Không Nói “Nhưng”


Khi một người phụ nữ đang trong giai đoạn quá tải và phản ứng thái quá, cô thường sẽ bối rối. Trong cơn bối rối, cô hay đặt câu hỏi. Nếu điều này không giống lời buộc tội, đàn ông thường nghĩ đây là dấu hiệu cô hỏi phương án giải quyết. Đàn ông cho rằng cô đang muốn anh trả lời câu hỏi để cô thấy vui hơn. Cô gặp chuyện buồn và bắt đầu nói về điều đó; anh lắng nghe trong tối đa hai phút và nghĩ giờ anh đã hiểu vấn đề của cô, anh có giải pháp.
Thực ra, cô đang trong quá trình tìm hiểu. Dù phương án của anh có tốt đến đâu, cô vẫn sẽ nói “nhưng” và tiếp tục nói về chuyện làm cô muộn phiền. Điều này khiến đàn ông bực mình vì anh cho rằng khi anh đã đưa ra phương án ổn thỏa cho vấn đề của cô, cô phải thấy khá hơn. Đương nhiên điều đó có hiệu quả với đàn ông, nhưng phụ nữ thì không.
Anh phải nhớ rằng khi cô buồn, cô chỉ thấy khá hơn sau khi được nói một lúc. Đàn ông khó nhớ được điều này, vì khi anh nói về các vấn đề, thường là anh đang muốn được giúp tìm giải pháp. Nếu ai đó đưa anh giải pháp tốt, anh cảm thấy ổn. Khi cô không thấy như thế, anh khó chịu. Anh buồn vì cô không trân trọng sự sáng trí của anh.
Một điểm khác biệt nữa giữa tính nam và tính nữ giúp giải thích vì sao đàn ông thường tưởng rằng phụ nữ bất tài đó là: trong hầu hết mọi lúc, khi đàn ông nói về một vấn đề, nó sẽ là vấn đề anh đã nghĩ khá lâu trước đó. Khi đàn ông nói ra điều muộn phiền của mình nghĩa là anh đang gặp rắc rối. Anh không muốn phải thừa nhận vì nếu có ai đưa ra giải pháp đơn giản, anh sẽ khá mất mặt. Anh sẽ thấy mình thật ngớ ngẩn và bất tài.
Còn khi phụ nữ bắt đầu nói về những điều làm mình không vui, cô có thể cần nói về 10-15 việc trước khi cô nhận ra được điều gì thực sự làm cô buồn. Sau đó, cô ấy sẽ thấy khá hơn. Trong thâm tâm mình, cô đang xem xét cách giải quyết. Vì lý do này, phụ nữ có thể chia sẻ vấn đề của mình không hề ngại ngần mà không sợ rằng mình không tìm được giải pháp. Sau khi lắng nghe phụ nữ giải tỏa theo cách này, đàn ông thường bắt đầu hình dung ra hai phán xét hoặc kết luận rất sai lầm.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Anh Hiểu Lầm Sự Giải Tỏa Của Cô Như Thế Nào?


Giả định sai lầm đầu tiên của đàn ông khi phụ nữ bắt đầu chia sẻ hàng loạt vấn đề của mình là chắc cô rất bất tài mới không nhận ra giải pháp cho những “vấn đề lặt vặt” này. Đàn ông cho rằng cấp độ nỗi buồn chỉ ra sự bất lực của một người khi giải quyết một vấn đề cụ thể. Nhưng cấp độ nỗi buồn của một người phụ nữ khi cô nhắc đến vấn đề thường không liên quan đến năng lực giải quyết của cô. Thay vào đó, nó liên quan đến sự căng thẳng tích tụ. Nó chỉ ra rằng cô cần được “xả ra”.
Giả định sai lầm thứ hai của đàn ông là phụ nữ không thể hạnh phúc chừng nào chưa giải quyết được hết vấn đề. Anh thật sự quan tâm đến cô nên muốn làm cô vui, và anh tin rằng cách làm cô vui là giải quyết hết vấn đề của cô. Anh lầm tưởng rằng cô nói về vấn đề của mình tức là cô nhờ anh giải quyết chúng.
Với anh, danh sách buồn khổ và khó khăn giống như những đòi hỏi, than phiền và chỉ trích. Anh cảm thấy bị công kích, như thể cô đang bảo anh phải chịu trách nhiệm.
Khi lắng nghe lần lượt những vấn đề của cô, anh trở nên thất vọng vì biết mình không thể giải quyết được hết. Anh kết luận rằng cô có quá nhiều vấn đề. Anh nghĩ cô sai vì có quá nhiều vấn đề, trong khi tất cả những gì cô cần để vui lên là được lắng nghe và thấu hiểu. Nhưng anh lại tưởng cô đổ hết lên mình.
Khi sự căng thẳng của phụ nữ gia tăng, nhận thức của cô được mở rộng và cô thấy nhiều vấn đề hơn. Đây là lý do vì sao phụ nữ có xu hướng lo lắng về nhiều thứ.
Đàn ông cũng lo nhiều như ta đã thấy, nhưng họ có xu hướng chỉ tập trung vào một vấn đề cụ thể. Cũng như cách phụ nữ liên kết cấp độ nỗi buồn tích tụ của mình với số lượng vấn đề gia tăng, đàn ông sẽ lấy cấp độ nỗi buồn trong đời mình và đặt chúng vào một vấn đề, giảm thiểu tầm quan trọng của những thứ khác trong đời anh. Khi tập trung vào một vấn đề, anh có vẻ thờ ơ với những vấn đề khác. Tuy nhiên, nếu anh bị xao lãng khỏi trạng thái vô cùng tập trung này, anh sẽ tỏ thái độ phẫn nộ và cằn nhằn, than phiền, kháng cự hoặc phát khùng lên.
Phụ nữ thường tưởng lầm hai điều về phản ứng căng thẳng của đàn ông. Cô kết luận rằng anh không quan tâm đến cô hoặc nhu cầu của cô, hoặc anh không yêu cô. Cô cũng kết luận sai lầm rằng anh không đáp ứng nhu cầu của cô vì anh cho rằng nhu cầu đó là sai. Sau khi than phiền một lúc, anh sẽ nhớ ra cô đáng được anh quan tâm nhiều hơn và anh muốn quan tâm đến cô. Tương tự như thế, sau khi phản ứng thái quá, phụ nữ sẽ nhận ra rằng mình không nên đổ hết lỗi lên bạn đời.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Cách Đàn Ông Và Phụ Nữ Xử Lý Phản Ứng Thái Quá


Khi phụ nữ phản ứng thái quá, nếu bạn đời tỏ ra thấu hiểu và đồng cảm với trạng thái và nỗ lực của cô mà không phán xét gì, cô sẽ nhanh chóng hồi phục. Cách hiệu quả nhất là một cái ôm. Phụ nữ cần được ôm ấp và vỗ về. Đó là một trong những cách hay nhất của đàn ông để thể hiện sự quan tâm. Nhiều khi đàn ông không biết làm gì hay nói gì. Và cái ôm trở thành lời gợi ý của anh: hãy hít thở thật sâu, thư giãn, cảm nhận tình yêu của anh; hoặc nắm tay và ôm lấy cô. Tương tự như vậy, nếu một người phụ nữ cho đàn ông “không gian” để cằn nhằn, anh sẽ nhanh chóng hồi phục hơn.
Khi phụ nữ cho đàn ông không gian để cằn nhằn, cô cũng cần cho anh cơ hội trở thành người hùng của cô. Nhiều lúc phụ nữ muốn nhờ đàn ông giúp, nhưng họ lại sợ bị phản đối nên không hỏi nữa. Khi không hỏi giúp, họ xếp đàn ông vào khung vô tâm, ích kỷ, tồi tệ.
Còn khi đàn ông thấu hiểu phụ nữ, anh cũng cần cho cô cơ hội cảm thấy mình đặc biệt, có giá trị và được yêu thương. Anh luôn có thể nói và làm những điều khiến cô cảm thấy bản thân đang được yêu thương và trở nên đặc biệt. Khi cô đang thật sự nói về nỗi buồn của mình, anh có thể trấn an cô bằng những câu như “em xứng đáng được như vậy”, hay “em có quyền cảm thấy thế”, hoặc “em hoàn toàn có thể cảm thấy...”,... Cùng sự thấu hiểu, cô cũng cần được công nhận, đồng cảm, chú ý và thương cảm. Có thể hiểu sự công nhận là “thấu hiểu với sự tôn trọng”.
Việc phụ nữ cần chia sẻ ra ngoài và việc đàn ông cần tự nghiền ngẫm quan trọng tương đương nhau. Trong quá trình “nghiền ngẫm”, đàn ông nhanh chóng nhận ra vấn đề và tìm kiếm giải pháp. Tìm ra giải pháp giúp anh vui vẻ hơn. Ngược lại, phụ nữ cần phải hiểu cảm nhận của mình và điều làm mình buồn. Thay vì tìm kiếm giải pháp, cô khám phá liên kết giữa cảm nhận của cô và chuyện đang xảy đến với cô.
Cũng như khi đàn ông thủ nhiều giải pháp khả thi cho một vấn đề, một phụ nữ sẽ khám phá nhiều liên kết khả thi giữa cảm nhận của cô và chuyện xung quanh cô cho đến khi cô tìm được một liên kết thích hợp. Nhận thức của cô mở rộng và xem xét mọi chuyện xảy ra bên ngoài có liên quan đến nỗi buồn trong cô. Khi có thể nhìn rõ mối quan hệ với môi trường, cô có thể chịu trách nhiệm cho cảm nhận của mình. Đến lúc này, phụ nữ sẽ nhận ra rằng không ai chịu trách nhiệm cho cảm giác của cô cả. Và giờ cô có thể thay đổi cảm xúc của mình từ tiêu cực thành tích cực.
Khi phụ nữ đang chia sẻ để khám phá cảm xúc bản thân mà đàn ông lại cố đưa ra giải pháp, anh không chỉ cảm thấy cô không hài lòng về mọi thứ, mà còn khiến cô không tìm lại được sự cân bằng trong cuộc sống.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Điều Đàn Ông Thấy Khó Hiểu


Điều khiến đàn ông khó hiểu khi cố gắng an ủi người phụ nữ đang phản ứng thái quá chính là vào lúc buồn, cô ấy sẽ hỏi rất nhiều. Cô sẽ nói những câu như:
“Anh nghĩ sao sếp em lại làm như thế?”
“Sao em biết được...?”
“Tại sao cô ấy lại không nhận ra mình đang cố giúp nhỉ?”
“Em chỉ không biết vì sao em lại buồn thế này?”
“Em phải làm gì đây?”
“Em nên làm gì khi chuyện đó xảy ra?”
Khi nghe những câu này, đàn ông hiển nhiên sẽ nghĩ là cô ấy đang tìm kiếm một lời giải thích hoặc giải pháp. Ngược lại, cô lại cần sự thấu hiểu hoặc đồng cảm trong im lặng của anh để giúp cô khám phá nội tâm của mình. Đàn ông thường đáp lại với sự thất vọng, “Ôi, nếu như cô ấy không muốn tôi đưa ra giải pháp, vậy tôi phải làm gì?” Câu trả lời cho câu hỏi này thường khá hiển nhiên với phụ nữ, nhưng không phải với đàn ông.
Việc chỉ lắng nghe mà không “làm” gì cả có thể rất khó với đàn ông — đặc biệt là khi anh nhận được câu hỏi. Sau đây là vài cách giúp đàn ông lắng nghe thay vì “làm” gì đó:
1. Anh có thể quyết định sẽ tập trung hoàn toàn vào cô ấy.
2. Anh có thể luyện cách không nói gì và coi đó như là một giải pháp.
3. Anh có thể gật đầu.
4. Anh có thể trấn an cô với những lời như “hmm”, “uh- huh” hay “em nói tiếp đi”.
5. Anh có thể dùng câu “Anh hiểu mà”. Nhưng có một cảnh báo dành cho bạn: Đừng lạm dụng, nếu không cô ấy sẽ nghĩ rằng anh đang tỏ ra kẻ cả. Cô có thể thấy, “Sao anh ấy hiểu được khi mà đến mình còn chưa tìm được ngọn nguồn của vấn đề?”
6. Anh có thể tránh việc trả lời câu hỏi. Anh nên cho rằng cô ấy đang hỏi những câu hỏi tu từ, nghĩa là đưa ra nhận định chứ không cần câu trả lời. Nếu cô nhất định phải có câu trả lời, đừng chắc chắn điều gì. Hãy nói những câu đại loại như “Anh không chắc lắm”, “Anh cần chút thời gian để nghĩ về việc này”, hoặc “Anh chưa có câu trả lời sẵn sàng”. Chắc chắn việc hỏi và trả lời câu hỏi là hợp lý, nhưng khi một người phụ nữ đang buồn, tốt hơn hết bạn nên tập trung lắng nghe và thấu hiểu thay vì giải thích và sửa lỗi của cô ấy.
Nếu anh cố giải quyết nỗi buồn của cô, thật ra anh đang không giúp gì cả; anh chỉ đang chống lại quá trình khám phá tự nhiên của cô. Khi anh đưa ra giải pháp, anh sẽ mong rằng cô vui lên; khi cô không vui hơn, anh sẽ bắt đầu cằn nhằn và buộc tội cô vì cô buồn. Khi cô nói “nhưng” để đáp lại, anh thấy mình bị phủ nhận.
Thật ra cô không phủ nhận ý tưởng hay giải pháp của anh. Cô chỉ đang nói, “Em vẫn cần buồn thêm; em chưa tìm được vấn đề thực sự. Em cần anh tiếp tục quan tâm và đừng mong em vui lên ngay lập tức.”
Anh không thể nghe thấy thông điệp này vì anh nghĩ mình đã biết vấn đề thực sự rồi. Anh trở nên thất vọng khi cô không đồng tình với mình. Điều làm anh thật sự bối rối là kể cả khi anh xác định được đúng chuyện gì làm cô buồn, lời anh nói cũng không hề có tác dụng. Bởi vì đó là điều mà cô phải tự mình khám phá ra.
Sự thật là khi cô buồn, cảm thấy bối rối và mất cân bằng, cô cần quay trở lại trạng thái cân bằng ban đầu. Không ai có thể làm điều đó thay cô. Tuy nhiên, cô có thể nhận sự giúp đỡ từ một người biết lắng nghe đầy thương yêu và quan tâm đến cô, người sẽ làm “thùng rác” cho cô trút ra mọi cảm nhận. Nói bóng bẩy thì người đó giống như cái màn hướng âm, là một tấm gỗ mỏng đặt vào trong nhạc khí để tăng cường cộng hưởng. Khi một người làm màn hướng âm, họ làm người nói tăng sự tự nhận thức, để người nói tìm được bản thể yêu thương và sự chấp nhận khi họ đánh mất cân bằng.
Khi được giúp đỡ đúng cách, phụ nữ có thể chia sẻ để tìm lại cân bằng. Điều này rất khó xảy ra, trừ phi đàn ông hiểu rằng cô ấy đang không hỏi giải pháp, và thậm chí cô ấy không thể trân trọng chúng lúc này.
Khi phụ nữ bị quá tải còn nỗi buồn tăng tiến đến độ phản ứng thái quá, nếu không được quan tâm đúng cách, cô sẽ chuyển sang phản ứng căng thẳng thứ ba: Kiệt quệ.

Phản ứng #3: Trạng thái kiệt quệ
Kết quả của nỗi buồn và quá tải chính là Denise sụp đổ ngay lập tức và cảm thấy hoàn toàn kiệt quệ. Cô cảm thấy vô vọng và muốn từ bỏ. Trong giai đoạn này, cô thực sự tìm kiếm sự giúp đỡ. Thật không may là những người khác - đặc biệt là đàn ông — chỉ thấy rằng họ đã thất bại trong việc giúp cô và không thể làm gì để cô vui được nữa.
Dấu hiệu chính của giai đoạn căng thẳng thứ ba này là phụ nữ bắt đầu kiệt quệ và rã dám. Đến lúc này, thoạt nhìn thì dường như cô ấy đã thu xếp “ổn thỏa” mọi chuyện, nhưng gần như ngay sau đó, cô trở nên hoàn toàn rã rời, bất lực, đau khổ và xấu tính.
Đàn ông cảm thấy phụ nữ kiệt quệ rất đáng sợ, bởi anh đau đớn vô cùng khi nghĩ mình đã thờ ơ với cô. Anh không nhận ra rằng sự kiệt quệ là hệ quả tất yếu của việc mất cân bằng. Anh cần phải biết đó không phải lỗi của anh. Anh cũng phải biết rằng vì cô là con người, cô sẽ mất cân bằng không lần này thì lần khác, dù anh đã cố gắng ra sao đi nữa.
Cũng như đàn ông “xa cách” hết lần này đến lần khác để đối phó với căng thẳng, phụ nữ sẽ dần trở nên kiệt quệ. Phụ nữ hiểu nhầm và sợ hãi khi đàn ông xa cách thì đàn ông cũng hiểu sai và sợ hãi sự kiệt quệ của phụ nữ. Tương tự như cách đàn ông cởi mở ngay lập tức sau khi xa cách, phụ nữ cũng có thể tràn trề sức sống và tích cực ngay sau khi vừa kiệt sức.
Để hiểu được người phụ nữ trong giai đoạn kiệt quệ, đàn ông có thể liên tưởng đến cách nói ẩn dụ về đồng hồ đo áp suất. Chức năng sinh lý của đàn ông được trang bị một chiếc đồng hồ đo áp suất, có thể cho anh ta biết khi nào anh đang cho đi nhiều hơn nhận lại. Nó nhắc anh nghỉ ngơi và chăm sóc bản thân để không bị kiệt sức. Nhưng phụ nữ không có chiếc đồng hồ đó. Càng áp lực thì họ lại càng quên mình. Để giải quyết tình trạng kiệt sức này, phụ nữ cần tập trung vào bản thân thông qua cảm giác được lắng nghe và quan tâm. Nói thẳng ra là cô ấy thật sự cần được giúp đỡ một chút!
Vào lúc như thế, cô ấy cần cảm thấy mình không cô độc. Cô cần người khác ở bên. Hầu hết đàn ông đều rất sợ hãi điều này. Đàn ông nhận ra gánh nặng của cô và cho rằng để giúp cô thấy khá hơn, anh phải đỡ hết gánh nặng đó. Anh cho rằng cô không còn năng lượng để hoàn thành trách nhiệm của mình. Đây là một sai lầm to lớn. Thật ra cô chỉ chạm đến giới hạn mà thôi. Anh có thể giúp cô vui lên bằng cách nhận lấy một vài trách nhiệm rồi giao lại cho cô vào lúc sau.
Khi phụ nữ đạt giới hạn, cô trông như hoàn toàn trống rỗng và bất lực. Sự thật là cô vẫn còn năng lượng — cô chỉ đang tách khỏi chúng vì khi biết điều mình “phải” làm, cô biết cô không thể làm điều đó một mình. Cô cần được giúp đỡ. Cho đến khi cô thấy mình được giúp, cô sẽ tách khỏi nguồn năng lượng của mình.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Giọt Nước Tràn Ly


Phụ nữ sụp đổ khi họ vượt quá giới hạn của bản thân. Nhân tố chính gây ra có thể chỉ là một giọt nước làm tràn ly. Cả gánh nặng đó không khiến cô gục ngã, chỉ là một hai điều nhỏ nhoi làm tràn ly mà thôi. Nếu đàn ông có thể lắng nghe lời tâm sự về mọi áp lực và trách nhiệm mà phụ nữ đang oằn mình gánh lấy, rồi sau đó đề nghị giúp đỡ cô bằng cách nhận vài phần nhỏ, anh sẽ giúp được cô rất nhiều. Có thể cô sẽ không thấy khá lên ngay lập tức, nhưng cô sẽ rất trân trọng điều đó và phục hồi nhanh hơn anh tưởng.
Đàn ông thường ngần ngại giúp phụ nữ khi cô ấy đang kiệt quệ bởi anh cho rằng để giúp cô, anh phải xác nhận và làm những việc khó khăn nhất. Đây là điều không cần thiết. Hơn nữa, anh sẽ bực bội khi phải làm hết mọi việc khó nhất của cô. Điều anh có thể làm là chọn vài việc dễ nhất đối với anh trong danh sách của cô. Cô chỉ cần được đỡ một, hai nỗi lo và sức mạnh sẽ quay trở lại.
Điều này rất có hiệu quả vì khi kiệt quệ, việc nào cô cũng sẽ thấy nặng nhọc như nhau. Điều cô cần là một ai đó đỡ giúp một phần. Điều cô không cần là sự trách móc của anh đối với nhu cầu của cô. Nếu anh nhận ra rằng anh không phải làm mọi thứ để giúp cô, vậy thì việc đề nghị giúp đỡ mà không tức giận sẽ dễ dàng hơn với anh.
Khi đàn ông phải đối mặt với một người phụ nữ kiệt quệ, họ đương nhiên sẽ lên giọng rằng phụ nữ không nên làm nhiều như thế. Họ nói thế này:
“Em nhận quá nhiều.”
“Thoải mái đi, em lo lắng quá rồi.”
“Tất cả đều không quan trọng đến thế.”
“Không có gì to tát nếu chúng ta muộn đâu em.”
“Đó không phải trách nhiệm của em.”
“Ồ, em đâu cần phải làm thế.”
“Đời không khó khăn đến vậy.”
“Vui lên đi em.”
Những lời khuyên kiểu này không những vô ích mà còn làm tình hình trở nên tồi tệ hơn. Cô sẽ bị tổn thương hệt như khi anh phải nghe cô nói rằng “Em đã nói rồi mà”, hay sự thật hiển như “Ồ, chuyện đó xảy ra khi anh không chuẩn bị trước” sau khi anh phạm sai lầm.
Đôi khi đàn ông gần như không thể lắng nghe và phản hồi tích cực được với một người phụ nữ kiệt quệ. Dù sao thì anh cũng tưởng rằng mình đang bị buộc tội hoặc nghĩ rằng mình phải giải quyết hết mọi vấn đề của cô. Nếu người đàn ông cũng đang gặp nhiều căng thẳng, anh ta sẽ trở nên xa cách ngay lập tức.
Đây là lý do vì sao phụ nữ cần nhiều mối quan hệ hỗ trợ khác nhau trong cuộc sống. Không thể nào trông chờ một người đàn ông sẽ dành cho cô mọi sự quan tâm cô cần, đặc biệt là khi cô đang trong giai đoạn phản ứng căng thẳng. Anh cũng không phải lúc nào ở trong trạng thái cân bằng.
Con người thu hút lẫn nhau vì cấp độ tổn thương nội tại của họ tương tự nhau. Cô vào giai đoạn phản ứng đến một mức độ nào đó thì anh cũng sẽ bắt đầu. Khi anh lạnh nhạt, cô sẽ kiệt quệ; khi cô quá tải, anh rút lui và thờ ơ.
Những lúc như thế, Denise phải có trách nhiệm tự lấy lại cân bằng hoặc nhờ sự giúp đỡ của người khác. Sau khi cân bằng, cô có thể giúp đỡ Randy nếu anh vẫn cần. Tương tự như thế, Randy có thể tìm lại cân bằng trước, sau đó anh có thể có sức mạnh để giúp đỡ nếu cô còn cần.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Mối Quan Hệ Lành Mạnh


Chỉ ra các phản ứng căng thẳng khác nhau thật chi tiết không phải để biện bạch với bạn đời của chúng ta, mà để bản thân chúng ta có thể thoải mái hơn, không cảm thấy bị xúc phạm với phản ứng căng thẳng của họ. Bởi vì khi quan sát nhiều lần mà vẫn không hiểu được chúng ta khác nhau như thế nào, kể cả có ý định tốt đi nữa, thì ta vẫn có thể gây ra chuyện tồi tệ hơn.
Đôi khi ta cần được nhắc nhở rằng khi liên kết bằng tình yêu thật sự, chúng ta sẽ thấy bản thân mình trong người bạn đời. với việc kết nối cảm nhận và cùng hòa làm một, giúp đỡ đối phương cũng là giúp đỡ chính mình. Nhờ cho đi với một tấm lòng rộng mở (hoặc với tình yêu đích thực), chúng ta sẽ có được niềm vui trong cuộc đời.
Khi tình yêu không vui, chúng ta băn khoăn về tình yêu. Khi tình yêu trở nên quá khó khăn hay là gánh nặng, chúng ta đòi hỏi bạn đời phải sửa chữa cho ta. Có nhiều người nhầm lẫn tình yêu với nhu cầu. Chúng ta đã đi ngược lại. Ta tưởng rằng được yêu nghĩa là đáp ứng mọi nhu cầu của người kia. Thực ra, mối quan hệ lành mạnh là mối quan hệ giúp cả hai phía tự chữa lành được vết thương của chính mình.
Một mối quan hệ đặc biệt, thân mật và hợp pháp đem đến niềm vui thật sự cùng cơ hội sẻ chia, chúc tụng lúc vui, và trao cho bạn đời những điều họ cần. Khi bạn cần mà người kia lại không đáp ứng được, hãy nghĩ rằng họ cũng đang cần và không thể tích cực giúp bạn.
Bạn cũng không thể mong chờ người bạn đời chữa lành cho mình khi bản thân đang mất cân bằng. Đôi khi họ làm được, nhưng đừng trông chờ vào điều đó. Khi bắt đầu phụ thuộc vào việc họ chữa lành, chỉnh sửa hay thay đổi ta, tức là ta càng khiến họ gặp nhiều khó khăn hơn khi muốn giúp đỡ.
Thấu hiểu các phản ứng căng thẳng khác nhau cho chúng ta cách tiếp cận mang tính xây dựng để tự chữa lành cho mình hoặc nhờ người khác giúp đỡ trong quá trình tự chữa lành. Điểm cộng là khi đã lấy lại được cân bằng, chúng ta sẽ tìm được chiến thuật đúng đắn để giúp đỡ bạn đời của mình. Ở chương 7, chúng ta sẽ tìm hiểu cách hướng về sự cân bằng và thể hiện hết khả năng của bản thân bằng cách phát triển cả hai mặt nam tính và nữ tính trong con người mình.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Chương 7 Tìm Lại Sự Cân Bằng


Chúng ta đã tìm hiểu được mặt nam tính và nữ tính quyết định trải nghiệm của chúng ta với bản thân và với người khác như thế nào. Khi chúng ta nhận ra những mặt khác nhau của mình, chúng ta sẽ tìm lại sự cân bằng dễ dàng hơn. Chỉ cần nhận ra mình bị mất cân bằng, chúng ta sẽ tìm được hướng đi về điểm cân bằng đó. Cho dù bạn là đàn ông hay phụ nữ, để tìm được tình yêu lớn lao và sự hiệu quả trong mọi điều theo đuổi trong đời, bạn cần phải cân bằng mặt nam tính và nữ tính của mình.
Khi cả hai giới đều cân bằng được nhận thức tập trung và nhận thức mở rộng, khả năng kiến tạo của họ sẽ được tăng mạnh. Khi họ cân bằng được công việc với các mối quan hệ, họ sẽ thỏa mãn hơn và chắc chắn đạt được thành công. Khi họ phản ứng từ trái tim cũng nhiều như từ lý trí, họ sẽ phản hồi người khác với tình yêu và thái độ tích cực.
Vậy làm sao để đạt được cân bằng? Để tìm được sự cân bằng, một người cần thấu hiểu, chấp nhận, trân trọng và tôn trọng cả hai mặt nam tính và nữ tính của người kia. Lý tưởng nhất là như sau:
Khi một cậu bé phát triển nàng lượng nam tính, năng lượng nữ tính của cậu cũng tự nhiên được được hé mở. Cậu sẽ liên tục chuyển đổi giữa mặt nam tính và mặt nữ tính trong con người mình. Khi trưởng thành, cậu sẽ tự do biểu hiện cả hai mặt đó. Năng lượng nữ tính sẽ hỗ trợ năng lượng nam tính một cách hài hòa giữa những chuyện cậu làm và bản chất của cậu.
Ví dụ, Billy lớn lên trong một môi trường lý tưởng, cậu sẽ chứng kiến hàng nghìn lần bố cậu giúp đỡ mẹ. Từ tấm gương của bố, cậu sẽ học cách trân trọng và tôn trọng sự nữ tính. Khi mẹ cậu căng thẳng, phản ứng thái quá, bị quá tải hay kiệt quệ, cậu thấy bố mình thấu hiểu, cảm thông và trân trọng chứ không hề thờ ơ và phán xét. Bố cậu sẽ ôm mẹ, nắm tay mẹ và lắng nghe bà tâm sự. Nhờ thế, Billy học được cách lắng nghe những xức cảm nữ tính của chính mình.
Khi trưởng thành, cậu sẽ cảm thấy an toàn khi phát triển và thể hiện cả mặt nam tính và mặt nữ tính cùng lúc. Chẳng hạn, cậu sẽ không bị phán xét khi khóc hay biểu hiện cảm xúc. Không chỉ mẹ cậu nắm tay và ôm cậu mà bố cậu cũng sẽ làm thế, ông cũng thấu hiểu cảm xúc của cậu. Bố cậu sẽ tự hào khi cậu vừa có năng lực và hiệu suất cao của tính nam, vừa có sự tử tế và thương yêu của tính nữ. Thêm vào đó, bố cậu hiểu rằng để ủng hộ con mình, họ phải làm cùng nhau. Bố của Billy sẽ bỏ thời gian để dạy cậu thể thao và các sở thích khác, đưa cậu ra ngoài chơi cũng như vui vẻ theo dõi các hoạt động của con. Ông không cần Billy thành công, nhưng sẽ vui khi con đạt được thành tựu và thông cảm khi cậu thua cuộc trở về.
Ở môi trường lý tưởng, một cậu bé sẽ được tôn trọng tính nam và được trân trọng tính nữ trong con người cậu ấy. Nếu cậu tôn trọng môi trường đó và bồi đắp cho người khác, cậu cũng sẽ được trân trọng. Tuy nhiên, nếu cậu nam tính và ích kỷ hơn thì cũng không bị mẹ chê cười. Không ai bảo cậu hư, và khi cậu làm chuyện sai, cậu vẫn sẽ được tha thứ. Con trai có nhiều tính nam thường phá phách và cần được chấp nhận cũng như được khoan dung rất nhiều.
Người mẹ lý tưởng sẽ học cách trao cho Billy niềm tin và không gian vừa đủ, cũng như biết rằng nên kiểm soát cậu ở những đâu. Bà tôn trọng nhu cầu được tự lập và tự kiểm soát đời mình của cậu. Bà tin rằng Billy có thể tự học bài học của mình, hiểu rằng bảo vệ thái quá làm cậu yếu đi và là một cách đánh giá thấp sự tự tin của cậu. Bà chấp nhận sự khác biệt của con và trân trọng con. Bà không cho rằng việc con làm được là đương nhiên. Bà cho phép cậu đưa quyết định và được cảm thấy mình quan trọng. Bà đề nghị cậu giúp đỡ chứ không đòi hỏi cậu bằng cách đổ lỗi và phủ nhận. Bà tin vào cậu và tin tưởng sự phát triển của con mình.
Quan trọng nhất là Billy được thấy mẹ yêu bố. Kết quả là các giá trị nam tính trong cậu có cơ hội xuất hiện và phát triển. Cậu không cần phải xin lỗi vì bản chất con người mình, hay chối bỏ bản thân để được mẹ yêu thương. Cậu cảm thấy an toàn khi nhận ra xu hướng giận dữ của bản thân bằng cách tự trấn an mình và chấp nhận rủi ro. Billy sẽ không bị ai chỉ trích vì tỏ ra ích kỷ, rút lui, cáu bẳn hay khó chịu. Hơn hết, cậu không bắt buộc phải tỏ ra khác với bố chỉ để được mẹ yêu. Cậu cảm thấy an toàn với tính nam của mình vì luôn được thấy mẹ yêu thương và trân trọng bố — người đại diện cho mặt nam tính của cậu.
Tương tự, một cô bé cũng phát triển năng lượng nữ tính của mình theo cách lý tưởng ấy, và khi cô bé lớn lên, cô sẽ khám phá và chấp nhận mọi biểu hiện của năng lượng nam tính trong con người mình. Năng lượng nam tính có thể hỗ trợ phần bản chất của cô và những việc cô làm.
Ví dụ, khi Sharron lớn lên trong môi trường lý tưởng, cô bé sẽ liên tục quan sát được mẹ giúp đỡ bố. Từ tấm gương của mẹ, Sharron học được cách tin tưởng và trân trọng mặt nam tính của bản thân. Cô bé cảm thấy an toàn với sự nữ tính khi thấy mẹ tỏ ra nữ tính. Khi bố cô bé căng thẳng, rút lui, cáu bản hay lạnh nhạt, Sharron được thấy mẹ mình tiếp tục yêu bản thân, chấp nhận bố Sharron bằng cả niềm tin và sự trân trọng.
Không hề oán trách, mẹ cô bé trở nên vừa quyết đoán vừa khoan dung. Nhờ thế, Sharron học được cách đạt được thứ mình muốn và nhu cầu của mình trong một mối quan hệ mà không trở thành kẻ thao túng người khác. Cô bé thấy mẹ thấu hiểu và trân trọng bố với mọi điều bố làm cho gia đình. Từ tấm gương này, cô bé cảm thấy an toàn khi cống hiến cho người khác và tạo sự thay đổi với năng lượng nam tính của bản thân.
Khi lớn lên, Sharron sẽ cảm thấy an toàn khi vừa khám phá vừa phát triển cả hai mặt nam tính và nữ tính của mình. Sẽ không ai phán xét Sharron là thiếu nữ tính nếu cô muốn đạt được thành tích lớn lao và tạo nên sự thay đổi. Nếu cô giỏi toán, cô sẽ được trân trọng. Nếu cô quả quyết, chín chắn trước tuổi hay tỏ ra đòi hỏi, cô sẽ được ngưỡng mộ về sức mạnh và ý chí của mình. Và đến khi Sharron đa cảm, giàu cảm thông hay mềm yếu, cô bé vẫn sẽ được chăm sóc và trấn an. Mẹ cô bé sẽ dành một khoảng thời gian cần thiết để chia sẻ, lắng nghe và vỗ về con gái mình.
Mẹ của Sharron không mong chờ cô phải “trưởng thành” ngay từ khi còn bé, nhưng vẫn cho phép cô bé phát triển trong khoảng thời gian của mình. Bà sẽ dạy cô bé cách tôn trọng giới hạn từ ví dụ của chính bà: Bà không bao giờ là kẻ hy sinh hết mình để rồi oán hận vì đã cho đi quá nhiều. Bà sẽ dạy Sharron cách đề nghị điều mình muốn và chia sẻ cảm nhận khi cô bé buồn. Sharron sẽ lớn lên với sự kết nối với/ và niềm tin vào cảm xúc của mình.
Trong môi trường lý tưởng, một cô gái được tôn trọng, ngưỡng mộ ở cả hai mặt: sự tử tế đầy nữ tính và sức mạnh đầy nam tính của cô ấy. Khi quyết đoán, sáng tạo và hung hãn, cô được hâm mộ và công nhận. Khi thương yêu, tử tế, ngọt ngào, dễ thương và xinh đẹp, cô được yêu thích và ngợi khen. Khi không “ngoan”, cô vẫn được yêu thương. Cô không bị áp lực vì luôn phải tử tế hay vui vẻ mọi lúc, mọi nơi. Nếu cô mềm mỏng và mong manh, cũng không ai bảo cô là sai và phải trưởng thành lên. Cô cảm thấy an toàn khi thể hiện sự giận dữ của mình cũng như khi lo lắng và khóc lóc. Cô có thể hy sinh hết mình hoặc tỏ ra ích kỷ mà vẫn được bố mẹ chấp nhận.
Người bố lý tưởng của Sharron luôn tôn trọng cảm nhận, sự mong manh và nhu cầu của cô bé. Ông biết rằng cô bé khác mình và tôn trọng những khác biệt đó. Khi những phẩm chất nam tính của Sharron xuất hiện, ông luôn ở đó để chơi trò chơi với cô, dạy cô và làm việc cùng cô. Ông nghĩ về ngày của cô và hỏi những câu hỏi thể hiện sự quan tâm của mình. Vì đã học được cách quan tâm đến vợ mình với những món quà nhỏ, ông cũng làm Sharron bất ngờ với những món quà xinh xắn hết lần này đến lần khác. Điều này khiến cô bé cảm thấy đặc biệt. Kết quả là Sharron cảm thấy an toàn với giá trị của mình. Cô bé sẽ lớn lên mà không có nhu cầu phải kiểm soát, cô sẵn lòng tin tưởng để tiếp sức cho người khác với tình yêu của mình.
Người bố hiểu rằng các cô bé rất thường hay tự buộc tội bản thân, vì thế ông cực kỳ cẩn thận khi thể hiện sự quan tâm hay xin lỗi về lỗi lầm của mình, hoặc khi ông làm con gái buồn. Nhờ thế, ông cũng giúp cô tôn trọng bản thân mình. Với sự hiện diện của người bố, cô cảm thấy an toàn khi thể hiện cảm xúc, ý kiến và mong muốn của cô. Khi Sharron lên tiếng, ông tập trung lắng nghe. Khi cô bị quá tải và phản ứng thái quá, ông không làm cô thất vọng; ông biết cách lắng nghe và dỗ dành mà không chấn chỉnh cô. Cô bé cảm thấy an toàn kể cả khi xinh đẹp và quyến rù. Cô bé cảm thấy thoải mái khi hỏi nhờ giúp đỡ. Ông có thể đặt ra giới hạn mà vẫn khiến cô bé cảm thấy xứng đáng.
Quan trọng nhất là Sharron được nhìn thấy bố yêu mẹ. Cô hiểu rằng sự nữ tính thật đáng yêu. Điều này giúp mặt nữ tính của cô cảm thấy an toàn khi xuất hiện và phát triển. Cô bé không cần phải che giấu, chối bỏ bản thân hay giả vờ. Cô bé cũng không cần phải thay đổi để được bố mình yêu. Cô thấy mẹ được làm chính mình và được một người đàn ông yêu thương. Đây là một trải nghiệm vô cùng quan trọng. Cô bé không cần phải tỏ ra khác mẹ mới được bố yêu. Cô bé cảm thấy an toàn với tính nữ của mình vì cô luôn nhìn thấy bố cô yêu thương và tôn trọng mẹ — người đại diện cho mặt nữ tính của cô bé.
Trẻ con được nuôi dạy trong môi trường yêu thương và tôn trọng có cơ hội phát triển đồng đều cả hai mặt nam tính và nữ tính của mình. Tương tác cân bằng giữa năng lượng nam tính và nữ tính sẽ được thể hiện trong mọi mặt của cuộc sống sau này của chúng. Do đó, chúng có thể hiện thực hóa tiềm năng trong con người mình nhiều hơn. Cụ thể là, sự cân bằng nội tại được phản ánh qua khả năng duy trì mối quan hệ hài hòa và quan tâm lẫn nhau của mỗi người.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Ảnh Hưởng Của Sự Đè Nén


Đương nhiên chỉ có một vài người trong chúng ta được lớn lên trong môi trường lý tưởng mà thôi. Mỗi khi Billy bé nhỏ chứng kiến cảnh mẹ phủ nhận bố, cậu đứng trước hai lựa chọn: “Phủ nhận bố và phủ nhận luôn cả phần giống bố, hay phủ nhận mẹ và phủ nhận luôn cả phần giống mẹ?”
Mỗi khi Billy bị phủ nhận hay phản đối, cậu cũng có một lựa chọn khác: “Mình nên chối bỏ bản thân hay từ bỏ tình yêu?”
Khi bố giận dữ và quát con gái Sharron, cô bé có nhận ra bố đang bị rối loạn, hay cô cho rằng cô có vấn đề và cần trở nên giống bố hơn để tự bảo vệ bản thân?
Billy có phủ nhận mặt nam tính của mình vì bố làm mẹ tổn thương?
Sharron có phủ nhận mặt nữ tính của mình vì cô thấy mẹ mình yếu đuối và bất lực?
Đây chỉ là vài ví dụ cho thấy tuổi thơ của chúng ta hình thành con người chúng ta như thế nào. Không ai thoát khỏi tuổi thơ mà không từng bị đè nén hay chối bỏ vài phần trong con người mình để tồn tại, an toàn, tự do và được yêu thương.
Hệ quả là chúng ta phải đè nén sự phát triển tự nhiên trong nhiều mặt khác nhau của tính nam và tính nữ. Nếu khi trưởng thành, mặt nam tính của Billy không được yêu thương, trân trọng, chấp nhận và tin tưởng, cậu bé có thể bắt đầu đè nén tính nam xuống để được mẹ yêu thương nhiều hơn. Trong trường hợp này, các giá trị nữ tính có cơ hội phát triển nhiều hơn. Nhưng nếu bạn cùng trường trêu chọc cậu hay cậu bắt đầu cảm thấy mình bị bố phủ nhận, có thể cậu sẽ chối bỏ các mặt nữ tính ấy. Con trai thường lớn lên và dao động giữa sự cân bằng bình thường đến quá nhạy cảm (hoặc tử tế) và quá đàn ông (hoặc thiếu cảm xúc).
Khi các cô bé lớn lên, vài phần được trưởng thành trong cân bằng còn vài phần khác lại bị chối bỏ. Khi đè nén mặt nữ tính của mình, cô bé trở nên nam tính hơn hoặc có trách nhiệm quá mức. Điều này cho cô rất nhiều sức mạnh, nhưng cũng phải trả giá bằng việc mất kết nối với chính bản thân mình. Cô cảm thấy như thể cô không hiểu bản thân và trống rỗng. Nếu cô lại chối bỏ mặt nam tính của mình, cô không chỉ vừa mất kết nối mà còn yếu đuối, đòi hỏi và vô vọng. Cô sẽ quá mong manh với người khác và phụ thuộc quá mức. Cô cảm thấy không thể tự chăm sóc bản thân. Cô sẽ cảm thấy mình như một đứa trẻ con không thể tự trấn an chính mình.
Khi một cậu bé đè nén mặt nam tính xuống, các giá trị nam tính cứ mãi không phát triển được. Khi lớn lên và chọn thức tỉnh những giá trị này, cậu phải hiểu rằng chúng cần một thời gian mỗi có thể phát triển hợp lý. Chẳng hạn như khi hung hăng và đập đổ, một cậu bé dần học được cách tỏ ra tôn trọng hơn. Nếu sự hung hăng này bị đè nén hàng năm trời và xuất hiện lúc trưởng thành, cậu cần phải cẩn thận và thể hiện sao cho phù hợp.
Tương tự, nếu một cô bé trưởng thành quá nhanh và phải tiếp nhận cả vai trò của mẹ mình vì bà bị rối loạn hay đã vắng mặt, thì cô bé đó và nhu cầu của cô có thể sẽ đột ngột nhấn chìm cô ở thời trưởng thành. Đây là cái giá phải trả để chữa lành quá khứ, trở nên toàn vẹn và hoàn thiện hơn. May thay, đây chỉ là hiện tượng có thể tái diễn tạm thời, nhưng sẽ dần mất đi. Nếu cô có thể yêu thương và chấp nhận mặt đòi hỏi “bị bỏ rơi” này của mình, nó có thể tích hợp vào nhận thức của cô và giúp cô trở nên toàn vẹn, hoàn thiện hơn.
Điều quan trọng là mỗi người hoàn toàn có khả năng lựa chọn đè nén những mặt khác nhau của tính nam và tính nữ, và đây là hiện tượng vô cùng phổ biến. Do đó, khi đọc các ví dụ về xu hướng của tính nam và tính nữ trong quyển sách này, một người có thể thấy mình giống những ví dụ về tính nam, nhưng đôi khi lại thấy liên quan đến nhiều ví dụ về tính nữ hơn.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Các Giả Thiết Về Phân Biệt Giới Tính


Thật không may khi chúng ta không có hình mẫu lý tưởng nào hoàn toàn nam tính hoặc hoàn toàn nữ tính, vậy nên ta thường băn khoăn về chính bản thân mình. Chúng ta còn không được dạy cách cân bằng và thể hiện năng lượng nam tính, nữ tính của mình, cho nên ta thường bị cuốn theo những giả thiết phân biệt giới tính về chính mình và người khác. Những giả thiết này giới hạn việc thể hiện tiềm năng vốn có của mỗi người. Trong nỗ lực thích nghi, chúng ta buộc phải đàn áp nhiều phần trong con người mình.
Dưới đây là danh sách bảy hiểu nhầm phân biệt giới tính thường thấy:
1. Phụ nữ giàu yêu thương, đàn ông vô cảm.
2. Phụ nữ không lý trí, đàn ông thông minh.
3. Phụ nữ quan tâm, đàn ông phá hoại.
4. Phụ nữ yếu đuối, đàn ông mạnh mẽ.
5. Phụ nữ thụ động, đàn ông đàn áp.
6. Phụ nữ phụ thuộc, đàn ông tự lập.
7. Vai trò của một người đã được quyết định bởi giới tính của người đó.
Những quan điểm phân biệt giới tính này dẫn đến hàng ngàn giả thiết bất công khác như “đàn ông phải ra ngoài làm việc còn phụ nữ ở nhà”, hoặc “phụ nữ nên làm y tá còn đàn ông nên làm bác sĩ”.
Bảy quan điểm phân biệt giới tính trên rất rõ rệt vì chúng trực tiếp ức chế và giới hạn tiềm năng của chúng ta, cuối cùng sẽ vượt quá những khác biệt giới tính của mỗi người. Chắc chắn là giới tính có ảnh hưởng đến khả năng biểu đạt tiềm năng, nhưng không quyết định đâu là điều ta có thể làm.
Tiềm năng nội tại thực sự sẽ giúp chúng ta vượt qua sự khác biệt giới tính. Mỗi người đều có thể:
1. Sống có mục đích
2. Thông minh
3. Sáng tạo
4. Giàu yêu thương
5. Quyền lực
6. Quyết đoán
7. Tự tin.

Mỗi người đều có các giá trị riêng và đó đều là sự kết hợp độc nhất vô nhị. Thông thường, con người có những giới hạn khác nhau, nhưng những giới hạn đó không phải do giới tính quyết định. Nếu bạn cho rằng giới tính quyết định khả năng yêu thương, hay thể hiện quyền lực, hoặc thấu hiểu thì quả là một sai lầm to lớn. Những thái độ đó nhốt con người vào các khung phân loại tưởng tượng và ngăn cản khả năng biểu đạt bản thân, cũng như năng lực của chúng ta.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Ý Nghĩa Thật Sự Của Bình Đẳng


Đàn ông và phụ nữ đều bình đẳng như nhau. Suy cho cùng, bản chất của đàn ông và phụ nữ cũng giống nhau. Mọi đàn ông và phụ nữ đều có trí tuệ và trái tim yêu thương. Nhưng cách chúng ta phát triển và biểu hiện tiềm năng của mỗi cá nhân thì lại có sự khác biệt.
Sức mạnh lớn nhất của con người là khả năng yêu thương và quan tâm đến người khác. Mỗi người đều là duy nhất và đều có món quà thiên phú đặc biệt đó. Thật không may là nhiều người lại cho rằng để có được sự bình đẳng, mọi người phải giống nhau. Khi tôn trọng và trân trọng từng sự khác biệt, chúng ta sẽ cho bản thân cơ hội để phát triển toàn diện và khám phá món quà thật sự của mình. Trong thực tế, chúng ta đều khác biệt và phụ thuộc lẫn nhau. Khi nhận ra sự phụ thuộc đó, chúng ta có thể biểu hiện tất cả năng lực của chính mình.
Là con người, ai cũng sẽ có một mục đích riêng. Càng hiểu và trân trọng năng lượng nam - nữ tính của mình bao nhiêu thì chúng ta càng có thể khám phá bản thân và khả năng của mình bấy nhiêu. Chúng ta có thể mở rương kho báu bằng cách khám phá mặt nam tính và nữ tính trong chính con người mình. Việc khám phá này giúp chúng ta thấu hiểu hơn, nhờ thế mở ra cánh cửa dẫn đến lòng tự trọng, trân trọng bản thân, sự tự tin, niềm hạnh phúc và hòa bình.
Nếu không hiểu điều này, việc yêu thương bản thân và người khác sẽ khiến ta bối rối. Thỉnh thoảng, kể cả khi cố gắng giúp đỡ bản thân và người khác, thì chúng ta cũng đang vô thức phá hủy thành công của chính mình.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Chương 8 Vì Sao Phụ Nữ Cảm Thấy Không Được Yêu Thương?


Phụ nữ thường than phiền rằng họ cảm thấy không được yêu thương, còn bạn đời của họ lại không hiểu điều đó, hoặc là không biết nên thay đổi như thế nào. Một người đàn ông sẽ hỏi, “Sao cô ấy lại thấy không được yêu? Xem những gì tôi đã làm này!” Sau đó, anh bắt đầu liệt kê ra mọi điều mình đã làm để giúp đỡ gia đình như kiếm tiền hàng tháng, tập trung phát triển kinh doanh, đưa cô đi xem phim,... Anh thật sự không hiểu vì sao cô lại thấy mình không được yêu thương.
Vậy nên ta hãy cùng xem ví dụ cho thấy những khác biệt nào ở đàn ông và phụ nữ đã dẫn đến mâu thuẫn này.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Nhận Thức Nam Tính Và Nhận Thức Nữ Tính


John, một huấn luyện viên bóng đá ở Mỹ, thường chỉ tập trung vào một mục tiêu một lần. Anh nhận thức được mọi yếu tố liên quan đến mục tiêu đã đặt ra, nhưng khi tập trung vào một mục tiêu theo kiểu nam tính của mình, anh dần không nhận thức được người khác hoặc những chuyện xung quanh — những việc ít liên quan đến mục tiêu hơn. Nhận thức của anh bị giới hạn giữa bản thân và điểm cần tập trung. Không có gì quan trọng bằng mục tiêu trong hầu hết thời gian đó.
Khi mục tiêu của anh thay đổi, nhận thức của anh cũng thay đổi rất nhiều và cung cấp những điều anh cần cho mục tiêu mới. Nhận thức của anh được chuyển hướng nhưng vẫn chỉ tập trung vào một điểm đơn lẻ.
Vì John chưa cân bằng được mặt nam tính và nữ tính trong mình (nhận thức tập trung và mở rộng), mỗi lần chuyển đổi mục tiêu, anh trở nên kém nhận thức về những thứ khác. Anh thậm chí có thể quên mất điều mình vừa làm trước đó nếu nó không liên quan đến mục tiêu mới của anh.
Quan điểm của John về giá trị bản thân được quyết định bởi sự đánh giá mức độ tiến triển của bất cư mục tiêu nào trong đầu anh. Trong thực tế, nhận thức về bản thân John đến từ cách anh tác động lên môi trường xung quanh. Anh đánh giá bản thân bằng hành động, việc làm của mình. Bạn có thể nói rằng chừng nào anh còn làm việc, chừng đó anh vẫn kết nối được với bản thân.
Mặt khác, Pam — vọ của John - với nhận thức nữ tính, cô lại thường nhìn nhận toàn cảnh. Nếu nhận thức được mục tiêu của John, cô không chỉ nhìn mỗi mục tiêu đó mà còn nhìn sự tương quan giữa mục tiêu ấy với cuộc sống của cô và những người khác. Pam tự nhiên sẽ quan tâm đến việc mục tiêu của chồng ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa họ và với con cái như thế nào. Cô cũng thường nhận thức rõ hơn về tác động của sự tập trung đến sức khỏe của John. Pam cũng để ý xem chuyện gì sẽ xảy ra khi John thành công và khi anh thất bại. Nhận thức tập trung của John không thể nhìn thấy hết mọi điều trên trong cùng một lúc. Anh chỉ quan tâm nhất đến khả năng đạt được mục tiêu; còn cô thấy mọi hệ quả đi theo mục tiêu đó.
Nhận thức mở rộng của Pam cho phép cô thấy nhiều khả năng trong mọi trường hợp. Nhưng vì cô không hiểu được nhận thức tập trung của John, cô kết luận rằng anh không quan tâm đến cô và gia đình khi anh quyết định mà không tính đến cuộc sống của họ. Pam biết cô sẽ xét đến gia đình vì cô yêu gia đình mình. Vì thế cô nghĩ rằng chồng mình không yêu gia đình. Nhưng đó là một sự hiểu nhầm.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

Re: Hướng Dẫn Sử Dụng Nửa Kia - John Gray

Postby bevanng » 16 Feb 2020

Khi Công Việc Của Anh Là Cuộc Đời Của Cô


Trung tuần tháng 8 hàng năm, John bắt đầu cho đội của mình tập luyện trước giải đấu mùa thu. Trong giai đoạn đầu năm học, anh dành thêm thời gian để đội rèn luyện, bỏ thời gian ở nhà để xem video ghi lại biểu hiện của đội, và thậm chí còn dành thêm thời gian để giảng bài cho ngôi sao ghi bàn đang sắp trượt môn đại số.
Với tất cả sự quan tâm mà John dành cho công việc của mình, đội hình của anh hoàn toàn có khả năng chiến thắng. Trường cấp ba của anh mừng cho anh và anh sẽ được ký hợp đồng dài hạn, đảm bảo thu nhập cho nhiều năm về sau.
Khi đó, Pam ở nhà, nuôi con và cố gắng ủng hộ chồng cùng mục tiêu xây dựng đội bóng thành công của anh. Cô nấu bữa sáng ấm nóng hàng ngày để anh có nhiều năng lượng; anh ăn ào ào để chạy vội đến trường. Cô dành thời gian đi chợ tìm những món anh thích và chuẩn bị bữa tối hàng ngày. (Thường thì John về ăn tối muộn khi buổi tập kéo dài hơn dự kiến.) Cô đảm bảo rằng con cái ngoan ngoãn khi bố về nhà để chồng cô có thể hưởng chút bình yên. Cô còn luôn cẩn trọng khi thảo luận chuyện gia đình những lúc công việc của John ổn thỏa.
Pam đảm bảo rằng John có quần áo sạch sẽ, là lượt phẳng phiu, từng sợi cỏ bám trên áo đều được gạt sạch sẽ. Cô lắng nghe khi anh mô tả vấn đề anh gặp phải với các cầu thủ, giúp anh hiểu cách tiếp cận thành viên cứng đầu của đội. Cô đến xem mọi trận đấu. Thật ra, đó là khoảng thời gian duy nhất họ ra ngoài cùng nhau.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,326
Posts: 14095
Joined: 22 Mar 2009
 
 

PreviousNext

Return to Truyện Ðọc



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 10 guests