Chương 45: Quan tài lộn ngược
Ngôi mộ này cứ như thể bị những bóng ma tinh quái lật ngược lại vậy, đỉnh mộ thì ở dưới, đáy mộ lại ở trên. Muộn Du Bình nhớ lại quá trình khi bọn họ nạy phiến đá tảng ra lúc trước, bỗng nhiên hiểu ra tại sao loại kết cấu kì quái này lại được sử dụng. Nói chung, những ngôi mộ nhà Hán mà bọn họ từng thấy qua trước kia đều là dùng đá phiến làm đáy, sau lớp đá phiến là gạch xanh, bây giờ thì hoàn toàn ngược lại, nguyên nhân là bởi chỗ bọn họ đào được căn bản không phải đỉnh mà là đáy mộ.
Muộn Du Bình đi tới chỗ ngôi mộ đảo chiều, giơ ngọn lửa nhìn hướng lên trên, thật không ngờ lại phát hiện kia chính là một khối quan tài dán trên đỉnh mộ.
Đạo động tiếp tục được mở rộng, sau khi bốn người kia đi xuống, ai cũng lấy làm lạ, cảm thấy rằng đã gặp được một cái mộ huyệt kì lạ nhất thế giới. Một người trong nhóm hỏi:
- “Có phải vì động đất nên toàn bộ ngôi mộ bị đảo lộn hướng lên trời, mới trở thành như thế này không vậy?”
Trương Hải Khách chỉ lắc đầu, chỉ vào quan tài kia nói:
- “Nếu là như thế, cái quan tài này cũng không thể dính ở mặt trên như thế này được, mà nó chắc chắn sẽ vì bị lộn ngược mà nứt vỡ ra ở trần phòng. Hơn nữa, nếu thực sự có động đất mạnh như vậy thì cũng không thể nào có khả năng mà làm đảo lộn hay thay đổi toàn bộ ngôi mộ được. Mộ huyệt đều là kết cấu rời rạc, chỉ dựa vào trọng lực và sức ép mà trở nên kiên cố, chỉ cần khi có một lực đủ để đối trọng lại...trọng lượng của huyệt mộ nặng như vậy, các điểm trên đỉnh mộ chắc chắn sẽ sụp xuống tan nát ra thành một đống ngói vỡ.”
Người kia lại hỏi:
- “Vậy chuyện này là thế nào..? Chẳng lẽ có người cố ý làm vậy..?”
Trương Hải Khách gật đầu. Chính Trương gia đã từng huấn luyện bọn họ phải làm như thế nào để ứng phó với các tình huống chưa từng biết. Nhìn toàn bộ vật bồi táng đều bị đảo chiều treo ngược lên đỉnh mộ, cùng toàn bộ mộ huyệt bị đảo lộn, tạo thành cục diện như hiện tại, việc này chắc chắc phải có một nguyên nhân cực kỳ quan trọng Hắn cảm thấy nguyên nhân này có liên quan đến phong thủy.
Người bên cạnh nói:
- “Rất kỳ lạ, tôi chỉ từng nghe nói có thụ táng (táng thẳng đứng)...hoành táng ( táng ngang) cũng nghe nói có “táng nằm sấp”, nhưng “táng nằm sấp” cũng chỉ là đem thi thể đặt nằm úp sấp trong quan tài mà thôi. Trước giờ...Tôi chưa từng thấy qua cái mộ nào mà toàn bộ lại được xây thế này cả .”
Trương Hải Khách nghĩ thầm, rốt cuộc là dạng phong thủy gì mà cần phải làm như vậy? Chẳng lẽ đây chính là thứ mà hắn đã trông thấy trong sách cổ, đặt quan tài ở một nơi có thể thay đổi phong thủy vận mệnh..? Những người khác nhìn hắn lẩm bẩm:
- “Anh bình thường có rất nhiều mưu kế, sách đọc cũng không ít...mà hoàn toàn không có chút manh mối nào sao?”
Trương Hải Khách nói:
- “Chúng ta nói một cái âm trạch (ngôi mộ) tốt ... mục đích chính hàng đầu của nó là phải hấp thụ được linh khí của đất trời. Tuy nhiên trên thu của trời, dưới thu của đất ... hay ... trên thu của đất dưới thu của trời thật ra cũng không có điểm gì khác biệt . Linh khí của đất trời vẫn có thể xuyên qua toàn bộ nó ...mặc kệ là xuyên qua chính diện hay ngược lại cũng đều giống nhau cả thôi. Tuy nhiên cổ mộ này lại được bài trí như vậy, chứng tỏ rằng nó lấy trời làm đất, lấy đất làm trời.”
Một người khác nói:
- “Tôi đoán rằng , chắc ý anh muốn nói cái mộ này là mộ của Tổng đà chủ thiên địa hội Trần Cận Nam chắc...?”
Trương Hải Khách liền đánh hắn một bạt tai:
- “Tổ sư gia đã từng nói, vào những lúc thế này chúng ta phải luôn nhớ rằng không được bỡn cợt . Nếu cậu không hành xử nghiêm túc đối với cái cổ mộ này, nó cũng tất nhiên sẽ không đối xử nghiêm túc với cậu.."
Người kia nói:
- “Nó không thực tâm đối đãi mới được thế này. Nếu nó mà thực tâm, ta... con mẹ nó ...khẳng định lại càng khó khăn hơn.”
Trương Hải Khách nói:
- “Tôi từng thấy trong một bộ sách cổ ghi lại chuyện tương tự, tổng thể hình dạng thế núi của vùng này là hướng dài trong lòng đất, không phải hướng lớn lên trời. Thầy phong thủy có lẽ vì thuận theo hướng núi non cho nên không thể không thiết kế cổ mộ theo kiểu này.”
Những người khác nghe xong cảm thấy dường như cũng có lý. Lúc này Muộn Du Bình nói:
- “Nói như vậy, còn có vài điểm nghi vấn. Núi non đều là đỉnh nhọn, đỉnh nhọn hướng trời, đáy hướng đất... ngay cả long mạch dưới lòng đất cũng đều như thế, bởi vì thế núi nặng trĩu mà chìm xuống, hoặc do tác động của sụt lún mà chìm xuống. Nếu gần đây có núi ngầm, đúng kiểu lấy đất làm trời, lấy trời làm đất như vậy, thì đoạn núi đó cũng ngầm ở một nơi rất sâu, dựa theo lẽ thường, cổ mộ cũng phải chìm xuống sâu hơn thế này nữa mới đúng.”
Liên quan đến tình huống của cổ mộ này đã thập phần quỷ dị, Trương Hải Khách liền ngầm tính toán trong đầu. Qủa thật là vậy, điểm đầu tiên có thể chắc chắn chính là cổ mộ ở thời điểm xây dựng ban đầu, toàn bộ chân núi là đá nhô ra khỏi mặt đất, mà đám đá nhô khỏi mặt đất này rất dễ dàng bị cho là một mỏm núi đá ngầm phát triển trong lòng đất dưới chân núi, nó tựa như răng của con người, khảm sâu vào lòng đất. Nếu phải xây dựng một cổ mộ như vậy, chắc chắn không thể đào từ đá mà đào xuống được, mà phải đào xới từ hai bên sườn, rồi xây dựng ở bên dưới giống như đào đạo động vậy. Những cổ mộ lớn truyền thống thường được xây lộ thiên rồi cuối cùng lấp lại bằng đất, nhưng cách đó không thích hợp với nơi này, trừ khi bọn họ có cách lấy cả ngọn núi này lên .
Cả đám trầm mặc hồi lâu, một người nói:
“Nếu đã tà môn như thế, chi bằng chúng ta rút lui.”
Mọi người nhìn nhìn đỉnh mộ, nhớ tới cả đoạn đường khổ cực mới tới được đây, vạn phần luyến tiếc.
“Thôi.” Một người khác nói:
- “Được làm vua thua làm giặc, nguyện đánh cược và chấp nhận thất bại.”
Khai quan ở trên đất bằng thì bọn họ đã luyện tập vô số lần khi ở nhà , làm sao để đinh lộ ra, làm sao để nhổ đinh, quan tài là loại thế nào, phải làm cách nào để đoán được bánh tông bên trong có phải đã thi biến hay chưa, cái gì bọn họ cũng đều đã thuộc lòng như cháo chảy, chỉ là không nghĩ tới lần đầu tiên thực sự làm thật, lại là đối mặt với một khối quan tài bắt ngược lên đỉnh. Lúc này biện pháp tốt nhất chính là bọn họ tự mình leo lên trên, sau đó treo ngược xuống mà khai quan, nhưng việc này rõ ràng là không thực tế chút nào.
Mọi người cùng nhau nghĩ ngợi cân nhắc một phen, cảm thấy rằng nếu dùng cách bình thường từ trên đỉnh mà mở quan tài thì quá nguy hiểm. Bởi vì toàn bộ trọng lượng của thi thể chắc chắn là sẽ nằm dồn lên nắp quan tài,chỉ cần lấy một cây đinh ra thôi, bất kể là bên trong thi thể có thi dịch hay không, trong thi dịch có độc hay không, chỉ cần nó chịu lực phân bố không đồng đều, chắc chắn sẽ gây ra rạn nứt ...dịch sẽ từ vết nứt trào ra, nếu dịch thể có độc thì sẽ rất dễ dàng thương tổn đến người khai quan, dù cho không có độc thì cũng đủ làm cho người ta cảm thấy tởm lợm đến kinh người.
Biện pháp tốt nhất chính là trên thân quan tài đục một cái lỗ, sau đó từ cái lỗ nhòm vào thử xem tình hình bên trong quan tài ra sao, rồi mới lo tính tiếp chuyện khác.
Sau khi thảo luận xong, trong số năm người thì thân thủ Trương Hải Khách là tốt nhất, hắn đứng mũi chịu sào cầm lấy một cái đục , hai người khác xếp chồng thành một cái thang người để đưa Trương Hải Khách leo lên đến bên cạnh cái quan tài. Trương Hải Khách cân nhắc một hồi lâu, sau đó thật cẩn thận đâm mũi dùi vào bên trong quan tài từng chút từng chút một. Dựa vào cảm giác trên ngón tay, hắn từ từ ý thức được chiếc dùi đã xuyên thủng vách quan vào đến bên trong, nhưng cái lỗ hổng vẫn còn rất nhỏ. Sau đó anh ta dùng dây thừng buộc chặt phần đuôi của cái dùi, rồi hạ người xuống mặt đất nấp vào trong một góc của mộ thất, nhặt một viên gạch xanh lên nhắm mũi dùi ném tới. Lập tức chiếc dùi bị đập cắm lọt vào bên trong quan tài . Sau đó, bọn họ dùng sức kéo, lôi chiếc dùi ra ngoài.
Bọn họ vẫn cứ nghĩ rằng sẽ nhìn thấy một đống nước đen ngòm phun ra từ chiếc lỗ hổng, thế nhưng thứ thật sự phun ra lại không phải là nước mà là một luồng khói đen rất nhạt, tựa hồ như tro bụi chồng chất đã tích tụ lâu năm bên trong bị nhiễu động mà theo lỗ hổng tuôn ra ngoài. Khói đen tuôn ra một chút rồi ngừng lại không thấy tiếp tục nữa, toàn bộ mộ thất lại khôi phục trở lại sự yên tĩnh lúc trước.
Một số người quay sang nhìn nhau. Trương Hải Khách nói:
- “Xem ra bên trong khô ráo, chúng ta cứ trực tiếp tháo rời hết đinh, chắc cũng không có vấn đề gì lớn xảy ra đâu.”
Một người khác nói:
- “Đừng vội kết luận như vậy, cứ thử ngó tới gần lỗ hổng xem tình hình thế nào đã, cái luồng khói đen kia rốt cuộc là thứ gì?”
Vì thế, Trương Hải Khách lại lần nữa leo thang người tới bên cạnh quan tài, cẩn thận nhìn thật sát vào cái lỗ hổng kia, quan sát một lúc rồi lên tiếng:
- “Là tro bụi, một loại tro bụi rất mịn màu đen.”
Người lúc rồi nói đừng vội kết luận tiếp:
- “Không ổn rồi, nếu trong quan tài toàn là thứ tro bụi đó, chúng ta lại mở nó ra thì sẽ xảy ra việc gì? Tro bụi màu đen trút xuống, bám vào tất thảy mọi người, nếu nó có độc hoặc có đặc tính ăn mòn thì cả đám sẽ gặp tai họa. Hơn nữa,”
hắn dừng một chút, “Tro bụi so với nước còn khó xử lí hơn, nếu là nước thì còn có thể từ từ rửa sạch, nhưng tro bụi dù cho có phủi thế nào cũng không sạch được. Nước thì cùng lắm tung tóe vài giọt sau đó theo các rãnh trong mộ trôi đi, nếu đục lớn lỗ hổng, tro bụi dễ phát tán hơn nước, toàn bộ không gian sẽ bị lấp đầy, chúng ta cũng không còn chỗ trốn.”
Mới có một chút tro bụi thôi mà đã bôi ra nhiều chuyện đến thế này, một vài người đã bắt đầu cảm thấy có phần chán nản. Thế này xem ra cái quan tài này không mở được rồi, hóa ra cách phòng chống trộm mộ tốt nhất không phải là xây một thất kiên cố, mà là để quan tài dính luôn trên đỉnh mộ.
Trong khi một số người còn đang cau có mặt mày thì bỗng có một người kêu một tiếng khiến cho bọn họ đều nhìn nhìn sang bên cạnh. Ngay khi tầm mắt vừa chuyển hướng, bọn họ liền phát hiện, ngoại trừ cỗ quan tài này ra thì trong mộ thất này còn có một thứ đặc biệt kì quái khác.
Bản thân vật đó thật ra cũng không có gì gọi là kỳ lạ, nhưng do tất cả mọi thứ trong mộ thất đều bị đảo ngược... lại chỉ có mình nó là đứng thẳng bình thường.
Chỗ nó đứng có vẻ hơi xa một chút nhìn rất mông lung, thấy có vẻ giống như là một pho tượng của một loài động vật nào đó..