Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Truyện tình mùi mẫn, truyện ma kinh rợn hay các thể loại khác. Xin mời vào.

Moderators: Mười Đậu, SongNam, A Mít

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 31 Dec 2017

Hai anh em


Có hai anh em nhà nọ cùng làm việc trên một nông trại của gia đình. Người anh đã lập gia đình, còn người em vẫn độc thân. Mỗi khi kết thúc một ngày làm việc mệt nhọc, hai anh em lại chia đều những gì mình đã làm được trong ngày, cả phần lúa gạo cũng như lợi nhuận.
Một ngày nọ, người em bỗng nghĩ thầm trong bụng: “Thật không công bằng khi chia đôi mọi thứ với anh. Mình chỉ có một thân một mình, có cần gì nhiều đâu cơ chứ!”. Nghĩ thế, nên từ đó trở đi, cứ mỗi tối, anh lại lấy bớt phần thóc của mình, băng qua cánh đồng nhỏ giữa hai nhà và đổ vào kho thóc của người anh.
Trong khi ấy, người anh cũng thầm nghĩ trong lòng: “Thật không công bằng khi mình chia đều mọi thứ với em. Mình đã có vợ, có con, không còn phải lo lắng điều gì nữa, còn em mình chỉ có một mình, đâu có ai để lo cho tương lai”. Và thế là người anh, vào mỗi tối, cũng lấy bớt phần thóc của mình và đổ vào kho của người em.
Cả hai anh em đều rất ngạc nhiên khi lượng thóc của mình vẫn không vơi đi chút nào so với trước đó. Rồi một tối nọ, cả hai anh em va phải nhau trong lúc thực hiện kế hoạch của mình. Và họ đã hiểu ra mọi chuyện. Bỏ rơi bao thóc trên tay, hai anh em xúc động ôm chầm lấy nhau…
- Khuyết danh
Theo More Sower’s Seeds của Brian Cavanaugh


Chính những điều chúng ta cho đi sẽ là những gì chúng ta nhận lại.
- Saint Francis of Assisi


Two brothers


Two brothers worked together on the family farm. One was married and had a large family. The other was single. At the day’s end, the brothers shared everything equally, produce and profit.
Then one day, the single brother said to himself, “It’s not right that we should share equally the produce and the profit. I’m alone and my needs are simple.” So each night he took a sack of grain from his bin and crept across the field between their houses, dumping it into his brothers’ bin.
Meanwhile, the married brother said to himself, “It’s not right that we should share the produce and the profit equally. After all, I’m married and I have my wife and my children to look after me in years to come. My brother has no one, and no one to take care of his future.” So each night he took a sack of grain and dumped it into his single brother’s bin.
Both men were puzzled for years because their supply of grain never dwindled. Then one dark night the two brothers bumped into each other. Slowly it dawned on them what was happening. They dropped their sacks and embraced one another…
- Source Unknown
From Brain Cavanaugh’s More Sower’s Seeds


For it is in giving that we receive.
- Saint Francis of Assisi
Last edited by bevanng on 31 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 31 Dec 2017

Lòng can đảm


Một bé gái mắc phải một căn bệnh nguy hiểm và rất hiếm gặp. Cơ hội được cứu sống duy nhất của cô bé là cần được truyền máu của cậu anh trai năm tuổi – cũng mắc phải căn bệnh ấy nhưng diệu kỳ thay, cậu bé lại sống được nhờ cơ thể đã tự sản sinh được một loại kháng thể chống lại căn bệnh đó.
Bác sĩ giải thích điều đó với anh trai của cô bé, và hỏi cậu có sẵn sàng truyền máu để cứu em gái mình hay không. Cậu bé do dự trong giây lát, rồi hít thở thật sâu và nói: “Cháu đồng ý nếu điều đó sẽ giúp em cháu có thể khỏe lại được!”.
Khi đang truyền máu, hai anh em nằm trên hai chiếc giường gần nhau. Cậu bé mỉm cười khi nhìn thấy đôi má em gái mình bắt đầu lấy lại được sắc hồng. Rồi gương mặt cậu anh tái đi và nụ cười tắt dần. Cậu nhìn bác sĩ, giọng run run hỏi: “Cháu sắp chết rồi phải không? Bác sĩ cố gắng cứu sống đứa em gái thân yêu của cháu nhé!.”
Cậu bé ngây thơ ấy đã hiểu nhầm lời vị bác sĩ, cứ ngỡ rằng cậu sẽ phải cho em gái tất cả máu của mình để cứu em.
- Dan Millman

Lòng can đảm giúp chúng ta chống lại nỗi sợ hãi, tìm cách khống chế nó, chứ không phải trốn tránh nó.
- Mark Twain



On courage


A little girl was suffering from a rare and serious disease. Her only chance of recovery appeared to be a blood transfusion from her five-year-old brother, who had miraculously survived the same disease because he had developed and antibodies needed to combat the illness.
The doctor explained the situation to her little brother and asked him whether he was ready to transfer blood. He hesitated for only a moment, then took a deep breath and said, “Yes, I’ll do it if it will make my sister healthy.”
As the transfusion progressed, he lay in a bed next to his sister. He smiled as seeing the color returning to her cheeks. Then his face grew pale and his smile faded. He looked up at the doctor and asked with a trembling voice, “Will I start to die right away? Please save my dear sister.”
Being young, the boy had misunderstood the doctor; he thought he was going to have to give her all his blood.
- Dan Millman

Courage is resistance to fear, mastery of fear, not absence of fear.
- Mark Twain
Last edited by bevanng on 30 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 31 Dec 2017

Một người anh như thế!


Tôi được tặng một chiếc xe đạp rất đẹp nhân dịp sinh nhật của mình. Trong một lần đạp xe ra công viên dạo chơi, có một cậu bé cứ quanh quẩn ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ.
“Chiếc xe này của bạn đấy à?”, cậu bé hỏi.
“Anh trai mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy”, tôi trả lời, không giấu vẻ tự hào và mãn nguyện.
“Ồ, ước gì tớ…”, cậu bé ngập ngừng.
Dĩ nhiên là tôi biết cậu bé đang ước điều gì rồi. Cậu bé hẳn đang ước ao có được một người anh như thế. Nhưng câu nói của cậu thật bất ngờ đối với tôi.
“Ước gì tớ có thể trở thành một người anh như thế!”, cậu ấy nói chậm rãi và gương mặt lộ rõ vẻ quyết tâm. Sau đó, cậu đi về phía chiếc ghế đá sau lưng tôi, nơi đứa em trai nhỏ tàn tật của cậu đang ngồi và nói:
“Đến sinh nhật nào đó của em, anh sẽ mua tặng em chiếc xe lăn, em nhé!”
- Dan Clark

Khi nhìn lại đời mình trong những giờ phút kiên gan chống chọi với nghịch cảnh, bạn sẽ thấy rằng: những khoảnh khắc bạn sống thực sự là những lúc bạn làm được điều gì đó hết lòng bằng tình yêu.
- Henry Drummond



A brother like that!


I was received a beautiful bicycle as a birthday present. One day, when I took a ride on my bicycle in the park, a boy was walking around the bicycle, admiring it.
“Is this your bicycle?”, he asked.
“My brother gave it to me on my birthday”, I replied with pride and satisfaction.
“Oh, I wish…”, he hesitated.
Of course I knew what he was going to wish for. He was going to wish he had a brother like that. But what the boy said was unexpected to me:
“I wish,” the boy went on slowly, “that I could be a brother like that”. I saw his face full of determination. Then, he went to the bench behind me, where his little crippled brother was sitting and said:
“Someday, I’m gonna give you a wheelchair on your birthday.”
- Dan Clark

You will find as you look back upon your life that the moments that stand out, the moments when you have really lived, are the moments when you have done things in the spirit of love.
- Henry Drummond
Last edited by bevanng on 30 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 31 Dec 2017

Tình yêu đích thực


Moses Mendelssohn, ông nội của nhà soạn nhạc nổi tiếng người Đức, là một người có vẻ ngoài rất xấu xí. Ngoài vóc người thấp bé, ông còn bị gù lưng nữa.
Một ngày kia, ông tới thăm một thương gia ở Hamburg, người này có cô con gái rất dễ thương tên là Frumtje. Ngay khi gặp Frumtje, Moses đã yêu cô say đắm nhưng tuyệt vọng bởi cô tỏ ra sợ sệt vẻ ngoài xấu xí của ông.
Đến lúc phải ra về, Moses thu hết can đảm đi lên cầu thang vào phòng cô gái, hy vọng có một cơ hội cuối cùng được nói chuyện với cô. Đối với ông, cô là hiện thân cho vẻ đẹp thiên thần, nhưng cô đã làm ông thật buồn khi luôn tránh nhìn ông. Sau những cố gắng để có được một vài câu xã giao, Moses bối rối hỏi cô, “Cô có tin hôn nhân là việc đã được định đoạt bởi kiếp trước trên thiên đường không?”.
“Tôi tin”, cô gái trả lời trong khi mắt vẫn nhìn xuống sàn nhà. “Và ông cũng tin chứ?”.
“Có, tôi tin như vậy”, ông trả lời. “Cô biết đấy, ở trên thiên đường mỗi khi một cậu bé được sinh ra, Chúa trời cho cậu ấy biết về cô gái mà cậu sẽ cưới làm vợ. Khi tôi sinh ra, cô dâu tương lai của tôi cũng đã được chỉ định. Chúa còn nói thêm rằng vợ tôi sẽ bị gù. Ngay lúc đó, tôi kêu lên: ‘Ôi Chúa, một người phụ nữ gù hẳn sẽ là một thảm kịch. Thưa Ngài, xin Ngài hãy ban cho con cái bướu đó để người vợ của con được xinh đẹp’”.
Frumtje ngước nhìn vào mắt ông và trong phúc chốc, tâm tưởng cô có một sự xáo trộn mãnh liệt. Cô vươn người tới đưa tay cho Mendelssohn nắm lấy và sau đó đã trở thành người vợ tận tụy của ông.
- Barry và Joyce Vissell

Trong tình yêu luôn tồn tại nghịch lý: Hai người là một nhưng vẫn là hai.
-Mark Twain




True love


Moses Mendelssohn, the grandfather of the well known German composer, was far from being handsome. Along with a rather short stature, he had a grostesque hunchback.
One day, he visited a merchant in Hamburg who had a lovely daughter named Frumtje. Moses fell hopelessly in love with her. But Frumtje was repulsed by his misshapen appearance.
When it came time for him to leave, Moses gathered his courage and climbed the stairs to her room to take one last opportunity to speak with her. She was a vision of heavenly beauty, but caused him deep sadness by her refusal to look at him. After several attempts at conversation, Moses shyly asked, “Do you believe marriages are made in heaven?”
"“Yes,” she answered, still looking at floor. “And do you?”
“Yes I do,” he replied. “you see, in heaven at the birth of each boy, the Lord announces which girl he will marry. When I was born, my future bride was pointed out to me. Then the Lord added, “But your wife will be humpbacked. Right then and there I called out, ‘Oh Lord, a humpbacked woman would be a tragedy. Please, Lord, give me the hump and let her be beautiful.”
Then Frumtje looked up into his eyes and was stirred by some deep memory. She reached out and gave Mendelssohn her hand and later became his devoted wife.
- Barry and Joyce Vissell

In love the paradox occurs that two beings become one and yet remain two.
- Erich Fromm
Last edited by bevanng on 30 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 31 Dec 2017

Mãi là kỷ niệm


Tôi lặng nhìn chiếc xe tăng tốc lao nhanh trên đường cho đến khi tiếng động cơ chìm hẳn vào tiếng gió rít. Nước mắt tôi dâng trào, chảy dài xuống môi mặn chát. Tôi không thể tin những gì đã xảy ra. Tôi chạy ùa vào nhà, đóng sầm cửa với hy vọng sẽ không ai thấy được những giọt nước mắt cùng nỗi hoang mang đến tê dại đang hành hạ tôi. Những tiếng nấc ứ nghẹn đang siết lấy cổ họng, tôi bật lên nức nở. Ngoài trời mưa đang rơi tầm tã, một mình tôi hoảng loạn, vật vả trong căn phòng này, cảm giác chới với, hụt hẫng. Tim tôi nát tan, nỗi đau đớn đang siết chặt lấy tôi.
Chúng tôi yêu nhau đã gần mười năm. Từ khi còn học phổ thông, anh đã luôn quan tâm, chăm sóc tôi tận tình, chu đáo. Khi mối tình đầu của tôi tan vỡ, anh là người luôn bên cạnh an ủi, sẻ chia, giúp tôi vượt qua nỗi đau. Tôi đau đớn với mối tình đầu tiên của mình và vô tâm không biết rằng anh cũng khổ đau vì tôi. Anh yêu tôi nhưng sẵn sàng chỉ làm một điểm tựa, một bờ vai mỗi khi tôi cần. Anh nhẹ nhàng xuất hiện trong đời tôi như một làn gió mới cùng đầy đủ sắc hương của đất trời. Anh là người rất tinh tế và nhạy cảm. Anh thường xếp tặng tôi những cánh hạc với mong muốn tôi sẽ gặp nhiều may mắn. Anh từng dùng một ngọn cỏ uốn cong thành hình chiếc nhẫn, để khô rồi mang tặng tôi. Những dịp cắm trại cùng lớp ở bãi biển, anh và tôi thường chân trần rảo bước trên cát, cùng ngắm nhìn ngọn hải đăng xa xa, và những lúc như thế, anh sẵn sàng lắng nghe tôi kể lể những chuyện xưa cũ của mình.
Chúng tôi đến với nhau rất đổi nhẹ nhàng. Gần mười năm qua, tôi đã hạnh phúc biết bao trong tình yêu của anh. Tôi biết ơn và ngưỡng mộ anh biết nhường nào khi anh đã xuất hiện trong đời tôi một cách bình lặng, không tính toán thiệt hơn. Thế nên tôi thật sự không thể tin anh lại dễ dàng thay đổi, không thể tin tình yêu của chúng tôi có kết thúc như vậy. Anh đã ném vào tôi những lời mà tôi không hề muốn nghe: “Anh nghĩ chúng ta đừng nên gặp nhau nữa…”, giọng anh trầm hẳn đi. Tôi muốn hỏi anh tại sao, tôi muốn thét lên, muốn ôm lấy anh, muốn van xin anh nghĩ lại. Nhưng chẳng hiểu sao tôi chỉ có thể trả lời rất khẽ: “Sao cũng được”.
Tôi cuộn tròn trên giường thổn thức, cảm giác cô đơn, hụt hẫng, cảm giác bị bỏ rơi xâm chiếm lấy tôi. Nhiều đêm liền, tôi khóc sướt mướt cho đến khi mệt lả rồi thiếp đi, để rồi sáng hôm sau, tôi lại giả vờ tươi cười để mọi người không phải lo lắng, để không ai nhắc đến nỗi đau của tôi. Nhưng hơn ai hết, tôi biết mình đang lừa dối chính mình, tôi đang che giấu một nỗi đau không thể diễn tả bằng lời.
Thời gian trôi qua, tôi lẩn thẩn như một kẻ chán đời. Tôi thường đứng nhìn mình hàng giờ liền trong gương, cố tìm hiểu xem đã có chuyện gì xảy ra. Tôi đã nói chuyện với cô bạn thân Rachel hàng giờ liền và thủ thỉ trước khi òa khóc nức nở: “Anh ấy đã bỏ rơi tớ. Tớ phải làm thế nào bây giờ…” Những lời an ủi của Rachel không giúp tôi cảm thấy khá hơn, ngược lại còn cho tôi lý do để thương hại bản thân mình.
Rồi thời gian đi qua, nỗi đau trong tôi dần nguôi ngoai, tôi tình cờ bắt gặp lại một tấm ảnh cúa anh trong ngăn tủ. Tôi ngắm nhìn nó trong vài phút, tôi nhìn gương mặt anh như thể tôi đang đọc một quyển sách - một quyển sách mà tôi biết mình đã đọc xong và phải cất đi. Tôi mang tấm ảnh đặt vào một ngăn tủ khác và khóa lại. Tôi cười một mình và nhận ra rằng con tim tôi cũng có thể làm được điều ấy. Cứ tạm đặt anh vào một nơi thật đặc biệt và tiếp tục sống. Tôi đã yêu, đã mất và đã đau khổ. Giờ đã đến lúc phải tha thứ và quên lãng. Tôi cũng tha thứ cho chính mình, vì những nỗi đau tôi chịu đựng trong thời gian qua khiến tôi nghĩ mình đã làm sai điều gì. Giờ thì tôi hiểu ra nhiều điều. Tôi sẽ không hối hận vì tình yêu của mình đã dành cho anh trước đây. Tôi sẽ không oán trách vì anh đã bỏ rơi tôi. Tôi sẽ quên tất cả những đau khổ, những buồn phiền, và tôi sẽ gói ghém lại những kỷ niệm đẹp cho riêng mình.
Mẹ đã từng bảo tôi: “Trên đời thường có hai loại người: những người luôn hát vang ngay cả khi đau buồn, và những người nằm cô đơn trong đêm tối với đôi mắt ướt đẫm”. Tôi chợt hiểu rằng con người có thể lựa chọn để trở thành một trong hai loại người ấy, hoặc có thể pha trộn cả hai.
Mặt trời vẫn chiếu sáng mỗi ngày. Thời gian vẫn trôi, vạn vật vẫn vận động. Tôi nhận ra rằng mình vẫn khát khao được sống, được yêu và được gượng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Tôi nghiệm ra rằng cuộc sống vốn vẫn thế, sẽ có yêu thương, mất mát, đau khổ, và vì thế tôi sẽ luôn hát vang để có thể bước tiếp trên con đường đầy chông gai phía trước.

(Phương Thảo dịch theo Hopscotch and Tears)
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 31 Dec 2017

Một nghĩa cử bình dị


Một ngày nọ, khi đang rảo bộ từ trường về nhà, Mark trông thấy một cậu bạn đi phía trước bị vấp ngã làm đổ tung sách vở mang trên người, cùng với hai cái áo len, một cây gậy chơi bóng chày, một đôi găng tay, và một chiếc máy ghi âm nhỏ. Mark cúi xuống giúp cậu ta nhặt lại những món đồ vương vãi. Trên đường đi, Mark được biết tên cậu là Bill, rằng cậu thích chơi điện tử, bóng chày và yêu thích môn lịch sử, rằng cậu đang gặp vài rắc rối trong một vài môn học, và rằng cậu ta vừa mới chia tay với bạn gái mình.
Mark tiếp tục đi sau khi tiễn Bill về nhà. Sau đó, Mark và Bill tiếp tục gặp nhau trong trường, cả hai cùng ăn trưa với nhau một, hai lần, rồi cả hai cùng tốt nghiệp phổ thông. Trong những năm kế tiếp ở trường trung học, họ vẫn thường xuyên gặp gỡ nhau. Rồi năm cuối cùng, ở bậc trung học chờ đợi từ lâu cũng đã đến. Ba tuần trước khi lễ tốt nghiệp diễn ra, Bill hỏi Mark xem liệu họ có thể gặp nhau trò chuyện được không.
Bill nhắc Mark nhớ lại ngày hai người gặp nhau lần đầu. “Cậu có bao giờ tự hỏi vì sao vào hôm đó mình lại mang nhiều đồ về nhà như vậy không?”, Bill hỏi. “Cậu biết không, mình đã dọn sạch ngăn tủ vì mình không muốn để mớ đồ đạc lộn xộn đó lại cho người khác. Trước đó, mình đã lấy trộm của mẹ một số thuốc ngủ và lần về nhà đó là để tự tử. Nhưng khi cùng trò chuyện và cười đùa vui vẻ với cậu, mình nhận thấy rằng nếu chết đi, mình sẽ tiếc lắm khoảnh khắc đáng nhớ đó, và có thể cả quãng thời gian tuyệt vời sau này nữa. Cậu thấy đấy, Mark, vào ngày hôm đó, khi cậu nhặt hộ mình những cuốn sách, cậu đã làm được hơn thế rất nhiều. Cậu đã cứu cuộc đời mình đấy”.
- John W. Schlatter

Mọi người đều có thể trở nên vĩ đại.
Chỉ cần trái tim bạn chan chứa lòng khoan dung, và tâm hồn bạn tràn ngập tình yêu thương.

- Martin Luther




A simple gesture


Mark was walking home from school one day when he noticed that the boy ahead of him had tripped and dropped all the books he was carrying, along with two sweaters, a baseball bat, a glove and a small tape recorder. Mark knelt down and helped the boy pick up the scattered articles. As they walked, Mark discovered the boy’s name was Bill, that he loved video games, baseball and history, that he was having a lot of trouble with his other subjects, and that he had just broken up with his girlfriend.
Mark went home after dropping Bill at his house. They continued to see each other around school, had lunch together once or twice, then both graduated from junior high school. They ended up in the same high school, where they had brief contacts over the years. Finally the long-awaited senior year came. Three weeks before graduation, Bill asked Mark if they could talk.
Bill reminded him of the day years ago when they had first met. “Do you ever wonder why I was carrying so many things home that day?” asked Bill. “You see, I cleaned out my locker because I didn’t want to leave a mess for anyone else. I had stored away some of my mother’s sleeping pills and I was going home to commit suicide. But after we spent some time together talking and laughing, I realized that if I had killed myself, I would have missed that memorable moment and so many others that might follow. So you see, Mark, when you picked up my books that day, you did a lot more. You saved my life.”
- John W. Schlatter

Everybody can be great.
You only need a heart full of grace and a soul generated by love.
- Martin Luther
Last edited by bevanng on 30 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 01 Jan 2018

Những chú chó con ở cửa hiệu


Một cậu bé xuất hiện trước cửa hàng bán chó và hỏi người chủ cửa hàng: “Giá mỗi con chó là bao nhiêu vậy bác?”.
Người chủ cửa hàng trả lời: “Khoảng từ 30 tới 50 đô la một con!”.
Cậu bé rụt rè nói: “Cháu có thể xem chúng được không ạ?”.
Người chủ cửa hàng mỉm cười rồi huýt sáo ra hiệu. Từ trong chiếc cũi, năm chú chó con bé xíu như năm cuộn len chạy ra, duy có một chú bị tụt lại sau khá xa. Ngay lập tức, cậu bé chú ý tới chú chó chậm chạp, hơi khập khiễng đó. Cậu liền hỏi: “Con chó này bị sao vậy bác?”.
Ông chủ giải thích rằng nó bị tật ở khớp hông và nó sẽ bị khập khiễng suốt đời. Nghe thế, cậu bé tỏ ra xúc động: “Đó chính là con chó cháu muốn mua”.
Chủ cửa hàng nói: “Nếu cháu thực sự thích con chó đó, ta sẽ tặng cho cháu. Nhưng ta biết cháu sẽ không muốn mua nó đâu”.
Gương mặt cậu bé thoáng buồn, cậu nhìn thẳng vào mắt ông chủ cửa hàng và nói: “Cháu không muốn bác tặng nó cho cháu đâu. Con chó đó cũng có giá trị như những con chó khác mà. Cháu sẽ trả bác đúng giá. Thực ra, ngay bây giờ cháu chỉ có thể trả bác 2 đô la 37 xu thôi. Sau đó, mỗi tháng cháu sẽ trả dần 50 xu được không ạ?”.
“Bác bảo thật nhé, cháu không nên mua con chó đó”, người chủ cửa hàng khuyên. “Nó không bao giờ có thể chạy nhảy và chơi đùa như những con chó khác được đâu.”
Ông vừa dứt lời, cậu bé liền cúi xuống vén ống quần lên, để lộ ra cái chân trái tật nguyền, cong vẹo được đỡ bằng một thanh kim loại. Cậu ngước nhìn ông chủ cửa hàng và khẽ bảo: “Chính cháu cũng chẳng chạy nhảy được mà, và chú chó con này sẽ cần một ai đó hiểu và chơi với nó”.
- Dan Clark




Puppies for sale


A little boy appeared under the store owner’s sign, “Puppies for Sale.” “How much are you going to sell the puppies for?” he asked.
The store owner replied, “Anywhere from $30 to $50.”
“Can I please look at them?” the little boy said hesitantly.
The store owner smiled and whistled, and out of the kennel came five teeny, tiny balls of fur. One puppy was lagging considerably behind. Immediately the little boy singled out the lagging, limping puppy and said, “What’s wrong with that little dog?”
The owner explained that it had no hip socket; it would always be lame. The little boy became excited. “That is the little puppy that I want to buy.”
The store owner said, “If you really want him, I’ll just give him to you. But I know you don’t want to buy that little dog.”
The little boy got quite upset. He looked straight into the store owner’s eyes, and said, “I don’t want you to give him to me. That little dog is worth every bit as much as all the other dogs and I’ll pay full price. In fact, I’ll give you $2.37 now, and 50 cents a month until I have him paid for.”
The store owner advised, “You shouldn’t buy this little dog. He is never going to be able to run and jump and play with you like the other puppies.”
To this, the little boy reached down and rolled up his pant leg to reveal a badly twisted, crippled left leg supported by a metal brace. He looked up at the store owner and softly replied, “Well, I don’t run so well myself, and the little puppy will need someone who understand!”
- Dan Clark
Last edited by bevanng on 30 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 01 Jan 2018

Bài hát từ trái tim


Có một người đàn ông tốt bụng cưới được người phụ nữ như ông hằng mơ ước. Tình yêu của họ đơm hoa kết trái và họ sinh hạ được một cô con gái rất xinh xắn, dễ thương.
Khi cô gái đã lớn, người cha vẫn thường ôm cô vào lòng và nói: “Bố yêu con, con gái bé bỏng của bố”. Cô con gái giận dỗi: “Kìa bố, con không còn là một đứa bé nữa”. Nhưng người cha luôn cười xòa và đáp: “Đối với bố, con luôn là con gái bé bỏng của bố”.
Một ngày kia, cô-con-gái-không-còn-bé-bỏng ấy quyết định rời khỏi ngôi nhà thân yêu của mình để khám phá thế giới xung quanh. Khi cô gái thật sự hiểu về bản thân mình thì cũng là lúc cô hiểu về cha mình hơn. Một trong những điểm mạnh của ông là ông luôn bày tỏ tình thương yêu với gia đình của mình. Bất kể cô đang ở đâu, cha vẫn gọi cô và nói rằng: “Bố yêu con, con gái bé bỏng của bố”.
Một ngày nọ, cô gái nhận được một cú điện thoại không mong đợi: cha cô đã bị liệt sau một cơn đột quỵ. Ông không thể nói, không thể cười, không thể đi lại… và không thể nói được với cô rằng ông rất yêu cô.
Cô trở về bên cha. Khi bước vào phòng, cô thấy ông nằm đó, trông thật bé nhỏ và ốm yếu. Ông gắng gượng trò chuyện cùng cô nhưng không thể. Điều duy nhất mà cô có thể làm là ngồi bên cạnh ông, vòng tay ôm lấy đôi vai bất động của cha mình. Tựa đầu lên ngực cha, cô suy ngẫm nhiều điều. Cô nhớ lại rằng mình luôn cảm thấy được cha che chở, nâng niu từ tấm bé. Cô thấy lòng quặn thắt trước nỗi đau sắp mất đi người cha yêu quý. Không còn nữa rồi những lời yêu thương vỗ về của cha.
Và bỗng nhiên, cô nghe tiếng nhịp đập trái tim người cha. Trái tim ông vẫn đập đều đều, mạnh mẽ, như muốn vượt lên tất cả những phần cơ thể đau yếu còn lại. Và trong giây phút được bình yên trên ngực cha như thế, điều kỳ diệu đã xảy ra: Cô đã nghe được những lời yêu thương mà cô muốn nghe!
Trái tim của người cha phát ra những lời mà miệng ông không còn nói được nữa: “Bố yêu con, con gái bé bỏng của bố…Bố yêu con…” và cô đã được vỗ về, an ủi bởi những lời nói yêu thương vô hình ấy của cha.
- Patty Hansen




Heart song


There was a great man who married the woman of his dreams. With their love, they created a little lovely girl.
When the little girl was growing up, the great man would hug her and tell her, “I love you, little girl.” The little girl would pout and say, “I’m not a little girl anymore.” Then the man would laugh and say, “but to me, you’ll always be my little girl.”
The little girl who-was-not-little-anymore decided to leave her home and went into the world. As she learned more about herself, she learned more about the man. One of his strengths was his ability to express his love to his family. It didn’t matter where she went in the world, the man would call her and say, “I love you, little girl.”
The day came when the little girl who-was-not-little-anymore received an unexpected phone call. The great man was damaged. He had had a stroke. He couldn’t talk, smile, walk, hug, dance or tell the little girl who-was-not little-anymore that he loved her.
And so she went to the side of the great man. When she walked into the room and saw him, he looked small and not strong at all. He looked at her and tried to speak, but he could not. The little girl did the only thing she could do. She sat next to the great man, and drew her arms around the useless shoulders of her father. Her head on his chest, she thought of many things. She remembered she had always felt protected and cherished by the great man. She felt grief for the loss she was to endure, the words of love that had comforted her.
And then she heard from within the man, the beat of his heart. The heart beat on, steadily unconcerned about the damage to the rest of the body. And while she rested there, the magic happened. She heard what she needed to hear.
His heart beat out the words that his mouth could no longer say…I love you, little girl…I love you, little girl…and she was comforted.
- Patty Hansen
Last edited by bevanng on 30 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 01 Jan 2018

Mong muốn giản đơn nhất


Mỗi ngày ít nhất một lần, con mèo đen già nua của chúng tôi lại mon men đến gần với bộ dạng như đang cần một nhu cầu đặc biệt nào đó. Nó không có vẻ đòi ăn hay muốn được thả ra ngoài mà dường như nó cần một điều gì đó khác hẳn.
Nếu bạn cho nằm lên đùi, nó sẽ nhảy phốc lên. Mỗi lần như vậy, nó bắt đầu rùng mình khi bạn gãi lưng, xoa cằm cho nó và liên tục vỗ về rằng nó là một con mèo con dễ thương vô cùng.
Con gái tôi giải thích thật đơn giản rằng: “Blackie muốn được âu yếm và chăm sóc”.
Blackie không phải là thành viên duy nhất có nhu cầu đó: cả tôi và vợ tôi cũng cần. Tôi chợt nghĩ đến bọn trẻ nhiều nhất, đến nhu cầu được nhận một vòng tay yêu thương, một chỗ ngồi ấm áp trong lòng, một cái nắm tay – những cử chỉ mà đôi khi chỉ cần dành một chút thời gian.
Nếu tôi chỉ có thể làm duy nhất một điều, thì điều mà tôi chọn sẽ là đảm bảo cho mọi trẻ em, ở bất cứ nơi đâu, cũng được âu yếm yêu thương mỗi ngày. Trẻ con, cũng như những chú mèo, rất cần được yêu thương.
- Fred T. Wilhelms

Hãy cho đi những gì bạn có. Đừng chần chừ hay toan tính nghĩ suy.
- Henry Wadsworth Longfellow




The gentlest need


At least once a day our old black cat comes to one of us in a way that we’ve all come to see as a special request. It does not mean he wants to be fed, or to be let out. His need is for something very different.
If you have a lap handy, he’ll jump into it. Once in it, he begins to vibrate almost before you stroke his back, scratch his chin, and tell him over and over what a good kitty he is.
Our daughter puts it simply: “Blackie needs to be purred.”
Blackie isn’t the only one who has that need: I share it, and so does my wife. Still, I associate it especially with youngsters, with their quick, impulsive need for a hug, a warm lap, and a hand held out – such gestures requiring only a little time.
If I could do just one thing, it would be this: To guarantee every child, everywhere, one good purring every day. Kids, like cats, need time to purr.
- Fred T. Wilhelms

Give what you have to someone. It may be better than you dare to think.
- Henry Wadsworth Longfellow
Last edited by bevanng on 31 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 02 Jan 2018

Sức mạnh của tình yêu


Paul, bạn trai của Margaret, vừa cầu hôn cô. Dù rất hạnh phúc, nhưng Margaret vẫn còn do dự. Margaret và Paul có vẻ rất khác nhau. Họ quyết định đi dạo một vòng dọc theo bãi biển và tâm sự với nhau tất cả những gì còn băn khoăn trong lòng cả hai. Khi họ đi mãi đến tận đầu kia của bãi biển và chuẩn bị quay trở về, Margaret liếc nhìn xuống và nhận thấy dấu chân của họ đã bị nước biển xóa sạch đi. Cô quay sang Paul và nói: “Anh à, biết đâu cuộc sống hôn nhân của chúng ta rồi cũng giống như những dấu chân trên cát, sẽ bị xóa sạch đi như thế này…!”. Paul trả lời: “Khi em gặp bất cứ khó khăn nào trong cuộc sống, anh cũng sẽ luôn ở bên em. Và khi anh gặp khó khăn, em sẽ lại giúp anh vượt qua tất cả những điều đó, phải không em?”.
Họ lại tiếp tục bước đi, cho đến khi Margaret lại liếc nhìn xuống một lần nữa và thấy rằng, chỉ có dấu chân của một trong hai người bị nước biển xóa đi mà thôi. Một lần nữa, cô lại nghĩ về cuộc sống hôn nhân của họ như những gì thật mong manh và khó nắm giữ. Lần này, Paul trả lời bằng cách nhẹ nhàng nhấc cô lên và cõng cô đi dọc bãi biển. Cuối cùng, anh đặt cô xuống và nói: “Margaret này! Anh muốn em biết rằng, khi cuộc sống trở nên tồi tệ đến mức chúng ta không thể giúp đỡ lẫn nhau, thì Thượng Đế sẽ giúp chúng ta”. Sau đó, Paul lại chỉ vào những dấu chân mà họ vừa tạo thành và nói: “Nếu em chỉ nhìn vào những dấu chân này, em không thể nói rằng anh đã cõng em đi. Nhưng, sự thật là anh đã cõng em. Và anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em trong suốt quãng đời còn lại của mình. Em hãy luôn tin như thế, em nhé!”.
Margaret khẽ tựa đầu vào vai anh. Từng đợt sóng cứ vỗ vào bờ xóa tan đi những dấu chân của hai người trên cát. Nhưng Margaret không còn băn khoăn và suy tư nữa. Cô cảm thấy thật ấm áp và bình yên trong vòng tay dịu dàng của Paul…
(Ngọc Khanh dịch theo The Greatest Love of All)
Last edited by bevanng on 31 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 02 Jan 2018

Hai cắc rưỡi


Khi món kem trái cây đã giảm giá, một cậu bé bước vào quán cà phê và ngồi vào một chiếc bàn. Cô phục vụ đặt ly nước mát trước mặt cậu. “Một ly kem trái cây giá bao nhiêu vậy ạ?”, cậu bé hỏi.
“50 xu”, cô trả lời.
Cậu bé rút tay ra khỏi túi quần và cẩn thận đếm những đồng xu. “Thế còn một ly kem loại thường giá bao nhiêu vậy cô?”, cậu hỏi tiếp.
Nhìn khách vào quán đang còn đợi chỗ, cô phục vụ trở nên mất kiên nhẫn: “35 xu”, cô trả lời có vẻ khó chịu.
Cậu bé đếm đi đếm lại những đồng xu của mình một lần nữa rồi nói: “Thế thì cháu chọn ly kem loại thường thôi!”.
Cô phục vụ mang kem đến và quay đi. Cậu bé ăn xong, đến quầy trả tiền rồi đi khỏi. Khi quay lại, cô phục vụ bất chợt nghẹn ngào trước những gì cô nhìn thấy. Trên bàn, bên cạnh ly kem đã ăn hết là số tiền 25 xu đặt ngay ngắn – tiền thưởng phục vụ dành cho cô.
- The Best of Bits

Cuộc sống chỉ thật sự phong phú khi nó ngập tràn tình yêu thương.
- Elbert Hubbard




Two nickels and five pennies


When an ice cream sundae cost much less, a boy entered a coffee shop and sat at a table. A waitress put a glass of water in front of him. “How much is an ice cream sundae?”
“Fifty cents,” replied the waitress.
The little boy pulled his hand out of his pocket and studied a number of coins in it. “How much is a dish of plain ice cream?” he inquired.
Some people were now waiting for a table, and the waitress was impatient. “Thirty-five cents,” she said brusquely.
The little boy again counted the coins. “I’ll have the plain ice cream.”
The waitress brought the ice cream and walked away. The boy finished, paid the cashier, and departed. When the waitress came back, she swallowed hard at what she saw. There, placed neatly beside the empty dish, were two nickels and five pennies – her tip.
- The Best of Bits

Life in abundance comes only through great love.
- Elbert Hubbard
Last edited by bevanng on 31 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 02 Jan 2018

Hãy là chính mình


Bạn không cần phải trở thành người giống như mẹ của mình, trừ khi chính bạn muốn như thế. Bạn cũng không cần phải trở nên giống bà ngoại hay bà cố của mình hoặc giống một người nào đó phía gia đình bên nội. Có thể bạn được thừa hưởng một chiếc cằm, một vóc dáng, một đôi mắt giống họ nhưng bạn không cần thiết phải giống như người nào đó đã sinh ra trước mình. Bạn không cần phải sống cuộc đời của họ. Nếu bạn thừa hưởng một điều nào đó từ dòng họ mình, hãy chọn cho mình sự mạnh mẽ, chí kiên cường. Bởi người duy nhất mà bạn cần phải trở nên giống, chính là con người mà bạn quyết tâm muốn trở thành.
- Pam Finger

Một lần, Tổng thống Calvin Coolidge mời những người bạn đồng hương đến dự bữa tối tại Nhà Trắng. Lo ngại cách ăn uống của mình có thể không thích hợp, những người khách quyết định làm theo những gì Coolidge làm. Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ cho đến khi món cà phê được mang lên. Vị Tổng thống rót cà phê vào đĩa. Các vị khách cũng làm theo. Coolidge bỏ thêm đường và kem vào. Những người khách cũng làm y như vậy. Thế rồi, Coolidge cúi xuống và đặt chiếc đĩa xuống sàn cho chú mèo của mình.
- Erick Oleson

Chúng ta hãy hào phóng với những lời ngợi khen của mình. Phần thưởng lớn nhất mà chúng ta nhận được chính là niềm hạnh phúc vô biên.
- Charles Fillmore




Be yourself


You do not have to be your mother unless she is who you want to be. You do not have to be your mother’s mother, or your mother’s mother’s mother, or even your grandmother’s mother on your father’s side. You may inherit their chins or their shapes or their eyes, but you are not destined to become the women who came before you. You are not destined to live their lives. So if you inherit something, inherit their strength, their resilience. Because the only person you are destined to become is the person you decide to be.
- Pam Finger

President Calvin Coolidge once invited friends from his hometown to dine at the White House. Worried about their table manners, the guests decided to do everything that Coolidge did. This strategy succeeded, until coffee was served. The president poured his coffee into the saucer. The guests did the same. Coolidge added sugar and cream. His guests did, too. Then Coolidge bent over and put his saucer on the floor for his cat.
- Erick Oleson

We increase whatever we praise. The whole creation responds to raise, and is glad.
- Charles Fillmore
Last edited by bevanng on 31 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 04 Jan 2018

Khởi đầu từ chính mình


Những dòng chữ sau đây được viết trên ngôi mộ của một mục sư người Anh trong hầm mộ của tu viện Westminster:
Khi tôi còn trẻ và tự do, trí tưởng tượng của tôi không có giới hạn. Tôi mơ ước mình có thể thay đổi cả thế giới. Khi trưởng thành và già dặn hơn một chút, tôi nhận thấy thế giới sẽ không thay đổi được. Vì vậy, tôi thu hẹp ước mơ của mình lại và quyết định sẽ chỉ làm thay đổi đất nước tôi.
Nhưng dường như cũng chẳng có gì dịch chuyển.
Khi cuộc đời tôi bước vào những năm xế chiều, bằng những nỗ lực cuối cùng, tôi quyết định sẽ chỉ thay đổi gia đình mình, những người thân thiết của mình. Nhưng, họ chẳng mảy may thay đổi.
Và giờ đây, khi đang ở những giờ phút cuối cùng của cuộc đời, tôi chợt nhận ra: Chỉ khi nào thay đổi được bản thân mình thì tôi mới thay đổi được gia đình tôi.
Từ sự cổ vũ, khích lệ của họ, tôi có thể làm cho đất nước mình trở nên tốt đẹp hơn – và biết đâu, tôi đã làm thay đổi được thế giới này!
- Khuyết danh

Cụm từ chán nhất và buồn nhất trong cả văn nói lẫn văn viết chính là “Giá như…”
- John Greenleaf Whittier




Start with yourself


The following words were written on the tomb of an Anglican bishop in the crypts of Westminster Abbey:
When I was young and free, my imagination had no limits, I dreamed of changing the world. As I grew older and wiser, I discovered the world would not change, so I shortened my sights somewhat and decided to change only my country.
But it too seemed immovable.
As I grew into my twilight years, in one last desperate attempt, I settled for changing only family, those closest to me, but, they would have none of it.
And now as I lay on my deathbed, I suddenly realize: If I had only changed myself first, then by example I would have changed my family.
From their inspiration and encouragement, I would then have been able to better my country and, who knows, I may have even changed the world.
- Anonymous

For of all sad words of tongue or pen, the saddest are these: “It might have been!”
- John Greenleaf Whittier
Last edited by bevanng on 31 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 04 Jan 2018

Điều nên làm ngay!


Trong một khóa học chuyên tu ngành tâm lý học, vị giáo sư ra đề bài về nhà: “Trong vòng một tuần, anh chị hãy đến gặp người mà mình quan tâm và nói với họ rằng anh chị yêu mến họ. Đó phải là người mà trước đây, hoặc đã lâu anh chị không nói những lời như vậy”.
Đề bài xem ra đơn giản. Thế nhưng, hầu hết cánh đàn ông trong lớp đều đã trên 30 tuổi và cảm thấy vô cùng khó khăn khi thực hiện đề bài này vì họ hiếm khi thể hiện tình cảm của mình với một ai đó.
Đầu giờ học tuần sau, vị giáo sư hỏi có ai muốn kể lại cho cả lớp nghe câu chuyện của mình hay không. Dường như ông chờ đợi một phụ nữ xung phong trả lời. Thế nhưng, một cánh tay nam giới đã giơ lên. Anh ta trông có vẻ xúc động lắm:
“Cách đây 5 năm, giữa tôi và bố có một bất đồng sâu sắc, và từ đó đến nay vẫn chưa giải quyết được. Tôi tránh gặp mặt ông ngoại trừ những trường hợp chẳng đặng đừng khi phải họp mặt gia đình. Nhưng ngay cả những lúc ấy, chúng tôi cũng hầu như không nói với nhau một lời nào. Vì vậy, tôi đã tự thuyết phục bản thân đến để xin lỗi và nói với bố tôi rằng tôi yêu ông ấy.
Quyết định ấy dường như đã làm giảm đi phần nào áp lực nặng nề trong lòng tôi. Đêm hôm đó, tôi hầu như chẳng chợp mắt được. Ngày hôm sau, tôi đến nhà bố mẹ và bấm chuông, lòng thầm mong bố sẽ mở cửa cho tôi.
Tôi lo sợ rằng nếu mẹ mở cửa thì dự định của tôi sẽ không thành, tôi sẽ bày tỏ với mẹ thay vì với bố. Nhưng may quá, bố tôi đã ra mở cửa. Tôi bước vào và nói: ‘Con không làm mất thời gian của bố đâu, con đến chỉ để nói với bố rằng bố hãy tha lỗi cho con và con yêu bố’.
Có một sự chuyển biến trên khuôn mặt bố tôi. Gương mặt ông dãn ra, những nếp nhăn dường như biến mất và ông bắt đầu khóc. Ông bước đến, ôm chầm lấy tôi và nói: ‘Bố cũng yêu con, con trai ạ. Nhưng bố chưa biết làm thế nào để có thể nói với con điều đó’.
Đó là thời khắc quý báu nhất trong đời tôi. Hai ngày sau, bố tôi đột ngột bị một cơn đau tim và vẫn còn nằm trong bệnh viện cho đến bây giờ. Nếu như tôi trì hoãn bộc lộ với bố, có lẽ tôi không bao giờ còn có cơ hội nào nữa.”
- Dennis E. Mannering

Không một ai có được niềm vui thực sự, trừ khi người ấy được sống trong tình yêu thương.
- St. Thomas Aquinas

Bạn hãy dành thời gian cho những người xung quanh mình – cho dù chỉ là để làm một việc nhỏ nhoi.
- Albert Schweitzer




Do it now!


In a crash course in psychology, the professor gave the assignment to the students: “Within a week, you go to someone you love, and tell them that you love them. They are people that you never or rarely told such words.”
The assignment looked easy. However, almost the men of the course, who were over 30 years old, found it difficult to carry out because rarely had the expressed their feelings to someone else.
At the beginning of the next class, the professor asked his students to retell their stories. It seemed that he waited for a woman, but an arm of a man raised. He looked so touched. He began his story:
“Five years ago, my father and I had a vicious disagreement and never really resolved it. We avoided seeing each other unless we absolutely had to at family gatherings. Even those times, we hardly spoke. So by the time I got home, I had convinced myself I was going to tell my father I loved him.
Just making that decision seemed to lift a heavy load off my chest. During that night, I hardly sleep. Next day, I was at my parents’ house ringing the doorbell, praying that Dad would answer the door. I was afraid if Mom answered, I would chicken out and tell her instead. But as luck would have it, Dad did answer the door.
‘I didn’t waste any time’ – I took one step in the door and said, ‘Dad, I just came over to tell you that please forgive me and I love you.’
It was as if a transformation came over my dad. Before my eyes his face softened, the wrinkles seemed to disappear and he began to cry. He reached out and hugged me and said, ‘I love you too, son, but I’ve never been able to say it.’
But that’s not even my point. Two days after that visit, my dad had a sudden heart attack and now is still in the hospital. If I am still hesitating about talking to my father, I may not have no chance to do so.”
- Dennis E. Mannering

No man truly has joy unless he lives in love.
- St. Thomas Aquinas

You must give time to your fellow men – even if it’s a little thing.
- Albert Schweitzer
Last edited by bevanng on 30 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

Re: Những Bài Viết Ngắn Chọn Lọc (Sưu Tập)

Postby bevanng » 04 Jan 2018

Cái ôm


Cái ôm rất có ích cho sức khỏe chúng ta. Nó giúp tăng cường hệ miễn dịch, chữa lành những nỗi thất vọng, giảm căng thẳng và mang lại một giấc ngủ ngon. Nó tiếp thêm cho chúng ta một nguồn sinh lực mới, giúp con người trẻ lại và không hề gây ra bất cứ một tác dụng phụ nào. Cái ôm chính là một phương thuốc diệu kỳ.
Cái ôm luôn tự nhiên. Nó là một hợp chất hữu cơ ngọt ngào, không chứa bất cứ thành phần nhân tạo nào, không gây ô nhiễm, rất thân thiện với môi trường và hoàn toàn lành tính.
Cái ôm là một món quà lý tưởng, thích hợp cho mọi dịp, đem lại niềm vui cho cả người trao lẫn người nhận, chứng tỏ rằng bạn luôn quan tâm đến người ấy, không cần phải có một lớp giấy gói bóng láng, và dĩ nhiên, bạn có thể trao tặng lại cho người đã tặng mình.
Cái ôm gần như là hoàn hảo về mọi mặt. Nó không cần pin để rồi hết năng lượng, không lạm phát, không gây béo phì, không cần lương tháng, chống được trộm cướp và không bị tính thuế.
Cái ôm là một nguồn lực không được sử dụng đúng mức nhưng lại có nhiều sức mạnh kỳ diệu. Khi chúng ta mở rộng trái tim và vòng tay của mình cũng chính là lúc chúng ta động viên người khác cũng làm như vậy.
Hãy nghĩ đến những người thân, những người bạn trong cuộc đời mình. Bạn có điều gì muốn nói với họ? Bạn có muốn chia sẻ vòng tay của mình cho họ? Hay là bạn đang chờ đợi và hy vọng người ấy sẽ chủ động điều đó? Đừng chờ đợi! Hãy là người khởi đầu!
- Charles Faraone

Chúng ta cần 4 cái ôm mỗi ngày để có thể tồn tại, 8 cái ôm mỗi ngày để duy trì cuộc sống; và 12 cái ôm mỗi ngày để có thể lớn lên.
- Virgina Satir



Hugging is


Hugging is healthy. It helps the immune system, cures depression, reduces stress and induces sleep. It’s invigorating, rejuvenating and has no unpleasant side effects. Hugging is nothing less than a miracle drug.
Hugging is all natural. It is organic, naturally sweet, no artificial ingredients, non-polluting, environmentally friendly and 100 percent wholesome.
Hugging is the ideal gift. Great for any occasion, fun to give and receive, shows you care, comes with its own wrapping and, of course, fully returnable.
Hugging is practically perfect. No batteries to wear out, inflation-proof, non-fattening, no monthly payments, theft-proof and non-taxable.
Hugging is an underutilized resource with magical powers. When we open our hearts and arms we encourage others to do the same.
Think of the people in your life. Are there any words you’d like to say? Are there any hugs you want to share? Are you waiting and hoping someone else will ask first? Please don’t wait! Initiate!
- Charles Faraone

We need four hugs a day for survival, eight hugs a day for maintenance, and twelve hugs a day for growth.
- Virgina Satir
Last edited by bevanng on 30 Jan 2023, edited 1 time in total.
bevanng
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $39,322
Posts: 14094
Joined: 22 Mar 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng bevanng từ: Que Huong

PreviousNext

Return to Truyện Ðọc



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 21 guests