Nói Lời Yêu Em (Say You Love Me)Tác giả: Johanna Lindsey
Thể loại: Tiểu thuyết
Độ dài: 124,734 words
Tiếp nối những câu chuyện trước đó về những thành viên họ tộc Malory, Hãy nói yêu em sẽ làm say mê hàng triệu độc giả qua câu chuyện tình yêu đầy thử thách của Derek Malory và Kelsey Langton. Không chỉ có tình yêu, vấn đề tình dục cũng được tác giả khai thác dưới những góc cạnh đầy đam mê, mãnh liệt. Tình yêu hiện lên qua các trang sách quả thực đầy hấp dẫn nhưng cũng khiến con người phải khổ sở, day dứt… Nhẹ nhàng, sâu sắc mà vẫn đầy cá tính, lời kể của Johanna Lindsey như đưa người đọc đến với không gian truyện thấm đẫm chất thơ nhưng cũng đầy ấn tượng mãnh liệt bởi chất hiện đại đan xen vào từng tình tiết, câu thoại… Cuối cùng thì, tình yêu - với cái quyền năng vô hạn của nó - đã có thể đảo tung mọi lề thói của cuộc sống, khiến nó dẫu mang bất kỳ cung bậc nào, buồn hay vui, đều trở nên vô cùng sống động…
Có một quy tắc bất thành văn trong giới quý tộc Anh Quốc xưa, đó là: một quý ông có thể có bao nhiêu tình nhân tùy thích, nhưng việc cưới một trong những tình nhân đó là điều không thể! Vậy điều gì đã khiến Derek Malory, Hầu tước Haverston tương lai, đi ngược lại với quy tắc đó? Nguyên nhân nào đã khiến cho Kelsey Langton, vốn là con gái của Bá tước Lanscastle đệ tứ, phải bán mình trong một nhà chứa ô danh nhất London? Gặp nhau trong một hoàn cảnh chẳng hề bình thường, đến với nhau dưới danh nghĩa tình nhân, liệu tình yêu giữa Kelsey và Derek có đi được đến kết quả cuối cùng - một cuộc hôn nhân được mọi người chúc phúc hay không? Hãy nói yêu em sẽ giúp bạn trả lời những thắc mắc trên. Nếu bạn đang tìm kiếm một tác phẩm đầy kịch tính, hay hoành tráng, thì cuốn tiểu thuyết của Johanna Lindsey có lẽ không phù hợp với mong muốn ấy của bạn. Nhưng nếu đơn thuần chỉ muốn cảm nhận sự ngọt ngào và chân thật của tình yêu, về hương vị ấm áp của sự quan tâm lẫn nhau giữa các thành viên trong cùng một gia tộc, thì đây là tác phẩm bạn nên đọc. Cơ duyên ấy là cơn sa đọa tinh thần hiện đại kéo lê thê qua thế kỷ như một bịnh hủi. Căn bịnh không biết nhiễm phải từ thế hệ nào trước, nhưng khi nhận ra được thì biến chứng đã quá trầm trọng, cuộc sống và con người hầu như chìm giữa một tuyệt vọng mông mênh. Người ta lo âu, người ta tự hỏi, người ta xét lại; trong khi ấy lịch sử cứ vun vút quay theo đà chuyên nghiệp, nghiền nát trên những con người mất hết tính cách người. Thật vậy, chưa lúc nào con người thác loạn hơn: cứ hỏi các nhà thương điên thì biết. Chưa lúc nào con người chán sống hơn: cứ xem bảng thống kê số người tự tử thì biết. Chưa lúc nào con người mâu thuẫn với con người và với chính mình hơn. Chưa lúc nào con người nguyền rủa chính mình hơn. Bao nhiêu giải pháp đã được đưa ra - kể cả cách mạng, chiến tranh - nhằm mục đích lập lại một xã hội hợp lý hơn, một chế độ phải chăng hơn, một cuộc sống biết điều hơn. “Cuộc sống biết điều hơn”, nghĩa là duy lý hơn, công thức hơn, ngang bằng sổ thẳng hơn, phải chăng đó là mầm loạn? Bằng tất cả kinh nghiệm của bản thân, người ta nghĩ rằng con người không thể dang dở là con người của lý trí, triết học, khoa học, mà phải là con người tuyệt đối là người với tất cả tánh cách người. Người ta ngờ rằng ngoài lý trí - mà văn minh hiện tại độc tôn như một thần tượng - có một quan năng nào khác, đại đồng hơn, có thể đem lại ánh sáng và an vui cho toàn thể loài người. Trong linh cảm mơ hồ ấy, đó đây nhiều hồi chuông báo động được gióng lên, mở màn cho nhiều tư trào “nổi loạn” tưng bừng và âm ỉ bốc cháy.
Epubhttp://www.mediafire.com/file/o44br9x46 ... ndsey.epubDocxhttp://www.mediafire.com/file/4jk4xmjt3 ... ndsey.docx