Người Phụ Nữ Hạnh Phúc - Vành Khuyên

Truyện tình mùi mẫn, truyện ma kinh rợn hay các thể loại khác. Xin mời vào.

Moderators: Mười Đậu, SongNam, A Mít

Người Phụ Nữ Hạnh Phúc - Vành Khuyên

Postby SilverLeaf » 13 Jan 2006

Tác Giả: Vành Khuyên

VK xin thân tặng bài viết này cho những ông bố tương lai , mong các bạn dư nghị lực làm cho những bà mẹ tương lai của con bạn thành những bà mẹ hạnh phúc nhé.

Thân ái.

Người Phụ Nữ Hạnh Phúc

OoO

Tôi nằm rên hừ hừ , con bé trong bụng tới ngày mốt mới hẹn mổ mà sao quậy quá . Tôi nhớ lộn ngày nên bác sĩ coi như cũng đoán đại ngày dự đoán sanh . Khổ thân, đã chọn ngày cho con bé rồi , nay ra sớm hơn , nhằm giờ không tốt , lại khổ cả đời chứ lại . Tôi đâm lo hơn phải lo , ngồi vừa rên vì muốn rên khi bụng dạ bất an . Chồng tôi ngồi gần đó ra vẻ thản nhiên nhưng thật ra là không phải . Lần nào có bầu , cũng mình tôi lo lắng, anh gần như không hiểu gì những khó khăn tôi phải trải qua mỗi lần tôi đi khám thai , lấy máu hay có test gì để bảo đảm an toàn đứa bé . Sự không quan tâm lắm của anh làm tôi không có hứng để chia xẻ , mỗi lần có thai, vợ chồng tôi lại có thêm chín tháng xa cách . Ngộ hơn các cặp vợ chồng khác nhiều .

Anh , với em cái ly nước , em di chuyển hông được
Anh ngưng coi báo , với lấy lại trở về vị trí cũ đưa tờ báo lên đọc tiếp

Tôi trấn an mình, chắc anh muốn tôi tự do rên rỉ , đi làm suốt , nay vợ sanh mới có dịp ngồi đây coi báo ... đời thiệt , nhiều lúc cười ra nước mắt .

OoO

Người phụ nữ vừa được dìu qua hành lang tôi thấy trông có vẻ mệt nhọc . Xã hội hay gọi những người như cô bị bịnh béo phị , khi có thai thì càng có nhiều khó khăn hơn những phụ nữ như tôi rất nhiều . Phải phục các cô đó , tôi đi suốt 9 tháng còn muốn té , huống chi các cô đó còn phải lo lắng tới nhiều bịnh khác khi có mang . Người đàn ông hớt hải chạy đến bàn trực hỏi thăm , qua lời nói tôi biết đó là chồng của cái cô béo hồi nãy . Khi đến bên phòng vợ , mặt anh thư giản hẳn ra . Tôi đi bộ qua lại , dù rất đau , nhưng để giết thời gian , cũng biết được nhiều điều thú vị . Cái anh chàng có cô vợ béo khi nãy vừa nghe vợ than là lập tức , yes honey , yes honey , anh lo lắng tới mức tôi thấy thương dùm cho vợ anh luôn . Tôi trở về phòng, leo lên chiếc giường đợi bác sĩ tới khám coi đã đẻ được chưa hay chờ tới ngày mốt mổ luôn mà sao lên cơn đau bụng dữ quá .

Chồng tôi không rời tờ báo , tôi cũng dửng dưng , chắc tôi đã quen vậy rồi .


OoO

Sau khi mổ sớm lấy con bé ra vì tôi có dấu hiệu sanh chảy máu khá nhiều , tôi được đưa vào phòng hồi sức . Thường thì người ta mang em bé lại liền để bà mẹ tập cho nó bú , nhưng tôi đợi những ba tiếng chưa thấy con bé đâu . Chồng tôi chốc chốc xuống nhìn tôi , anh phải ở trên coi người ta tắm con bé và thử nó coi nó có bình thường không .

Sao người ta chưa mang nó xuống cho em vậy anh ?
Nó không giữ được thân nhiệt , người ta đang quan sát em à .

Tôi đợi thêm hai tiếng nữa vẫn chưa thấy đâu , sốt ruột , tôi gắt với cô y tá " cô mang đứa bé xuống cho tôi nhìn được không, nó có làm sao không cô , " ...

Cô y tá trấn an tôi " dạ sẽ mang sau khi xong đó bà " ..

Bên kia tấm màn, tôi ngạc nhiên khi vừa nghe hai tiếng quen thuộc từ sáng " yes , honey " của hai vợ chồng nặng ký . Ông chồng luôn ở bên cô , quan tâm và lo lắng cho cô , cái đó tự nhiên làm tôi suy nghĩ trong lúc rỗi rảnh như vầy .


OoO

Khi con được mang xuống, tôi hỏi anh đã đặt tên như tôi chọn chưa , anh chần chừ không nói . Tôi không biết bực từ đâu " em muốn nó tên Nam Trân đó nha, em không muốn anh đặt tên khác " ..Ông xã tôi im lặng . Chiều đó , tôi được dời lên phòng nghỉ , được chăm sóc đặc biệt vì mạch tôi yếu quá , chồng tôi không lăng xăng, nằm yên đó coi tôi có sai gì không, tôi quen tự làm hết một mình nên cũng ngồi nhìn anh thừa thãi . Phải chi anh như người đàn ông kia , đáp ứng tôi bằng câu yes honey mỗi cử động tôi có , không biết tôi có vui hơn không nhỉ .

Người y tá mang lại tờ đơn chồng tôi đã điền đặt tên con gái , tôi ngạc nhiên thấy tên Hà Tường Vân thay vì tên Hà Nam Trân như tôi chọn . Tôi rớm nước mắt nhìn lên " tại sao lại như vầy ? " . Tên mây lành tốt hơn em à , anh đã hỏi ba má anh rồi .

Tôi cúi xuống cho anh đừng thấy giọt nước mắt của mình lăn xuống . 9 tháng mang nặng mổ đau thì ra ngay cả cái tên con tôi cũng không có quyền . Có lần tôi nói chuyện với một người bạn , cô đó rất hãnh diện khi có ông bà nội đặt tên cho cháu , còn tôi thì không . Tôi sao thế này , tôi có cảm giác mình không hạnh phúc .

Anh vẫn ngồi trên cái ghế đối diện giường tôi , vẫn chờ tôi sai , cái lòng tôi lạnh , tôi chẳng muốn nói gì thêm với anh nữa .

Tiếng y tá gõ cửa , tôi nhìn ra ngoài , cái cô béo hai ngày vừa qua được về rồi , vẫn cái câu yes honey từ ông chồng làm tôi nhận ra họ .

Chồng tôi còn ngủ say trên ghế , tội , ở nhà là tôi đã đắp lại chăn cho anh rồi , nay còn ngồi trên giường vì vết mổ còn đau , tôi chỉ còn nhìn thôi .

Tôi hiểu ra , hạnh phúc không thể đo bằng bề ngoài , cái cô béo phị mà xã hội có thể cho là sẽ ít có cơ hội hạnh phúc vì trọng lượng đó thật ra lại là một người hạnh phúc vô cùng , tôi muốn được quan tâm như cô dù xã hội cho tôi là kiểu người có nhiều cơ hội hơn liệu có đúng đâu .

Hạnh phúc là cảm giác cảm được từ cái tâm , và tôi ơi, tôi có hạnh phúc không ?
Không, bạn hỏi lần nào khác tôi nhận , còn lần này , xin dành cái danh hiệu " người phụ nữ hạnh phúc " cho người mẹ béo phị tôi đã thấy . Chúc cô nhiều may mắn ....

Tôi nở một nụ cười chấp nhận trên môi .

( Sưu Tầm )
SilverLeaf
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $19,307
Posts: 221
Joined: 22 Jun 2005
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng SilverLeaf từ: Mười Đậu, mem2500

Return to Truyện Ðọc



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 122 guests