Chương 490: Người hoàng tử chọn là công chúa
Hứa Tịnh Nhi nhanh chóng thu lại cảm xúc nơi đáy mắt, khóe môi khẽ nhếch: “Cấp trên đại nhân, hôm nay anh làm bạch mã hoàng tử đấy à?”.
Tả An sửng sốt, sau đó cũng cười: “Vậy có phải tôi nên cưỡi ngựa trắng đến không nhỉ?”.
“Được, tôi chờ anh cưỡi đến”.
Kiều Sở bước tới, nhẹ giọng nhắc nhở: “Anh Tả, đến lúc vào rồi”.
Lúc này hai người mới dừng cuộc nói chuyện vô nghĩa lại, Tả An giơ cánh tay ra trước mặt Hứa Tịnh Nhi, dịu dàng nói: “Khoác vào đi”.
Hứa Tịnh Nhi rất biết nghe lời, khoác lấy cánh tay anh ta.
Trên thảm đỏ, Tả An và Hứa Tịnh Nhi cả cây trắng cùng với Cố Khiết Thần và Tả Tư một cây đen, tạo nên sự tương phản rõ rệt. Lại thêm ai nấy đều đẹp trai xinh gái, hơn nữa mối quan hệ giữa bốn người cũng rối như tơ vò, nên lập tức trở thành tiêu điểm của đám đông.
Phải biết rằng, về cơ bản mọi người đều nhận được tin Cố Thị và Tả Thị sắp liên hôn, mà trước đó Cố Khiết Thần và Hứa Tịnh Nhi lại từng tỏ vẻ yêu đương thắm thiết, ly hôn cũng ầm ĩ cả lên. Chưa kể Tả An mới xuất hiện và vào làm ở Cố Thị, hiện giờ chưa rõ thân phận. Nhưng đã họ Tả thì chắc chắn có quan hệ với Tả Tư. Bữa tiệc này quy tụ tất cả mọi người, xem ra một màn kịch hay sắp bắt đầu rồi.
Chỉ có điều cái cô Hứa Tịnh Nhi này lợi hại hơn bọn họ tưởng nhiều. Ba năm trước bị ruồng bỏ, bị mọi người chế giễu, ba năm sau trở lại vẫn cưới Cố Khiết Thần, dập tắt những lời chế giễu trước đó.
Bây giờ ly hôn lần thứ hai, vốn dĩ cũng nên lần nữa bị gọi là người vợ bị bỏ rơi, kết quả người bị mỉa mai lại là Cố Khiết Thần, anh bị mỉa mai là lạnh lùng vô tình, ruồng rẫy người vợ Tào Khang.
Khi lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người, thì cô lại cặp kè với Tả An, nhân vật đang hot của giới kinh doanh.
Đây rốt cuộc là chuyện quái gì vậy?
Chủ tổ chức bữa tiệc là Hội trưởng Hiệp hội Thương mại, ông ta hàn huyên với Cố Khiết Thần và Tả Tư một lúc, sau đó lại hàn huyên với Tả An và Hứa Tịnh Nhi. Trong lúc đó, ánh mắt ông ta thỉnh thoảng lại đánh giá Hứa Tịnh Nhi, đối xử với cô rất khách sáo.
Trong lòng Hứa Tịnh Nhi biết rõ, tất cả mọi người đều tưởng cô là niềm vui mới của Tả An, nếu không đã đối xử lạnh nhạt với cô rồi.
Vô cùng thực tế và thực dụng.
Tả An là người mới, những người đến chào hỏi làm thân không ngừng kéo tới, không ngừng mời rượu anh ta. Hứa Tịnh Nhi cản hết, dù sao cô cũng phải làm một bạn nữ đúng chức trách, hơn nữa… tối hôm nay cô có đầy đủ lý do để say.
Sau khi đi một vòng, sắc mặt cô hơi ửng đỏ, Tả An đỡ cô ngồi xuống sô pha, lại rót một cốc nước ấm đưa cho cô: “Nghỉ một lát đi, thực ra tôi không cần cô đỡ rượu thay tôi”.
Hứa Tịnh Nhi lười biếng dựa vào sô pha, nhấc mí mắt nhìn về phía Cố Khiết Thần và Tả Tư đang được mọi người vây quanh ở trung tâm sảnh tiệc, cô hất cằm về phía đó ra hiệu, nói: “Diễn kịch phải diễn cho trót, nếu tôi không ra vẻ thất tình mua say, thì sao có thể làm nổi bật sự vô tình của Cố Khiết Thần chứ? Cấp trên đại nhân, tôi yêu nghề như vậy, anh nhớ phải tăng lương cho tôi đấy”.
Lúc nào cũng nhớ đến lương.
Tả An không nhịn được nói: “Đồ ham tiền”.
“Không, tôi rất nghèo, ai bảo lòng tự tôn của tôi không cho phép tôi nợ tiền Cố Khiết Thần chứ, thế nên kiếm được chút nào hay chút ấy”.
Tả An bất đắc dĩ mỉm cười: “Được, tôi tăng lương cho cô”.
“Cảm ơn sếp, bây giờ tôi đã hồi máu sung sức rồi, nào, bắt đầu phần còn lại”.
Người của bữa tiệc dần đến đông đủ, không khí cũng dần lên đến cao trào, Hội trưởng Hiệp hội Thương mại lên phát biểu, tất cả mọi người đều xúm lại.
Phát biểu xong, Hội trưởng Hiệp hội Thương mại nói: “Tiếp theo, tôi xin mời cậu Cố, Tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị, và cô Tả nhảy điệu đầu tiên”.
Đèn ở đại sảnh tối đi, chỉ còn một chùm đèn sáng rọi vào Cố Khiết Thần và Tả Tư. Giữa muôn vàn thế giới chỉ còn hai người họ, những người khác dường như đã trở thành phông nền.
Cố Khiết Thần xoay người đối mặt với Tả Tư, chìa tay ra, làm động tác mời đầy tao nhã.
Tả Tư mỉm cười, giơ tay lên nắm lấy tay anh, để mặc anh dẫn dắt, đưa vào sàn nhảy.
Nhạc nổi lên, hai người bắt đầu khiêu vũ.
Ánh sáng dịu dàng chiếu lên khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Cố Khiết Thần, cũng không biết là nhờ ánh đèn tôn lên, hay là bản thân anh làm dịu cảm xúc, ánh mắt anh nhìn Tả Tư dường như thực sự thâm tình vô hạn.
Còn Tả Tư vẫn luôn ra vẻ “nữ cường nhân”, cho dù khí thế toàn thân vẫn mạnh mẽ như vậy, nhưng trước mặt Cố Khiết Thần, dường như cô ta đã thu lại hết gai nhọn, trở thành một cô gái nhỏ dịu dàng.
Cảnh tượng này đã không cần phải nói cũng biết.
Thân thế bối cảnh tương xứng như vậy, lại thêm lăng kính tình yêu, bọn họ không cần dùng lời nói để tuyên bố chuyện liên hôn, tất cả mọi người đều có cảm giác đây đã là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Mọi người đương nhiên không chỉ quan tâm bọn họ, mà còn quan tâm đến Hứa Tịnh Nhi hơn.
Dù đứng ở chỗ tối, Hứa Tịnh Nhi vẫn có thể cảm nhận được có vô số cặp mắt đang nhìn cô chằm chằm, chờ đợi phản ứng của cô, là lặng lẽ rơi lệ hay là xông tới làm ầm ĩ?
Dù sao, vì chuyện ông cụ Cố ngã bệnh mà tập đoàn Cố Thị đã có dấu hiệu lung lay muốn đổ, nhưng một khi Cố Tả liên hôn thì sẽ lại lên một tầm cao mới. Nam Bắc kết hợp thì phải chiếm bao nhiêu tài nguyên, cản đường của bao nhiêu người chứ?
Ngoài mặt thì ai nấy chúc mừng, nhưng trên thực tế, trong lòng ai cũng thầm mong Hứa Tịnh Nhi xông lên đấm chết Cố Khiết Thần, tốt nhất là phá hỏng đám cưới này, khiến Cố Khiết Thần không ngóc được đầu lên.
Hứa Tịnh Nhi muốn nói, nếu như có thể đấm thì cô đã đấm từ lâu rồi, nhưng cô không có gì để đấm cả. Dù sao Cố Khiết Thần cũng không yêu cô sâu sắc đến mức chỉ cần mỹ nhân không cần giang sơn, nên cô chỉ có thể khiến bọn họ thất vọng vậy.
Nhưng… không gây được chuyện lớn thì chuyện nhỏ vẫn được.
Hứa Tịnh Nhi lại gần Tả An, nhỏ giọng hỏi: “Sao rồi? Phóng viên anh sắp xếp đã đặt máy quay xong chưa? Tôi sắp lên sân khấu đây”.
Tả An nhỏ giọng đáp: “Đèn sáng là có thể bắt đầu”.
“Rõ!”.
Khiêu vũ xong, đại sảnh sáng lên, khoảnh khắc đó, vành mắt Hứa Tịnh Nhi lập tức đỏ ửng. Cô khẽ cắn môi dưới, nhìn hai người kia, cơ thể khẽ run rẩy, sắc mặt dần trở nên tái nhợt.
Khi tất cả mọi người nhìn qua đã thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng có cảm khái, cũng có thổn thức.
Đúng là ứng với câu khoe ra là mất, lúc trước Cố Khiết Thần bảo vệ Hứa Tịnh Nhi trong bữa tiệc, còn vì cô mà khoác áo luật sư ra tòa. Những cảnh tượng thắm thiết đó từng được ca ngợi không ngớt, không ít người rất hâm mộ cặp đôi này, không ngờ lại bị vả mặt nhanh như vậy, chẳng khác nào lốc xoáy…
Hoàng tử và cô bé Lọ Lem dù sao cũng không thể bên nhau lâu dài, dù sao cũng không phải là người cùng một thế giới.
Cuối cùng người mà hoàng tử chọn vẫn là công chúa.
Để giống thật hơn, Hứa Tịnh Nhi còn ở phía sau uống thêm không ít rượu, đến mức lúc cô và Tả An rời đi, hơi men bốc lên, khuôn mặt cô đỏ bừng, đi đứng loạng choạng.
Xe đã chờ ở bên ngoài, Tả An đỡ Hứa Tịnh Nhi đi ra, muốn đưa cô về nhà nghỉ ngơi, nhưng Hứa Tịnh Nhi không chịu lên xe, nói: “Tôi muốn đi bộ để giải rượu”.