Chỉ Đơn Giản Là Chờ Thôi!

Điển tích văn học và lời hay ý đẹp

Moderators: littlehoney999, A Mít

Chỉ Ðơn Giản Là Chờ Thôi!

Postby littlehoney999 » 13 Dec 2008

Chỉ đơn giản là chờ thôi!

Image

- Cơn gió nhẹ nhàng đưa những chiếc lá vàng rời cành.

Cơn gió lặng lẽ len qua từng góc nhỏ của ngôi nhà, làm tiếng chuông gió vang lên giữa buổi trưa hè tĩnh lặng.

Cơn gió mang trong mình một hình bóng ... một tuổi thơ ... một chút kỉ niệm ...

- Ông ơi, mình về đi!

- Cháu muốn về rồi à ! Đợi ông một tí nữa nhé!

- Nhưng mà ... trời tối rồi, cháu sợ!

- Sao cháu lại sợ chứ? Chẳng phải ta vẫn đang ở bên cạnh bảo vệ cháu sao ?

- Ừ nhỉ ... cháu quên mất!

Trời đang tối dần!

Những cánh chim nhỏ vội vã bay đi trong anh nắng yếu ớt màu cam sẫm của buổi hoàng hôn.

Có cái gì đó đang lan toả ... nó vươn lên bao trùm tất cả ... nó che khuất những bậc thang của con đường đi xuống ... bóng tối ...

- Mình về được chưa ông?

- Khoan đã ... ông còn phải chờ ...

- Nhưng giờ này còn có ai trên núi nữa đâu ạ?

- Rồi một ngày cháu sẽ hiểu thôi, bé Còi à!


Hình ảnh: XT

Tuổi thơ cậu bé lặng lẽ trôi qua với những buổi chiều trên núi.

Nó gắn liền với những con hào nhỏ sâu trong rừng thông ... những con đường huyết mạch đã bảo vệ nơi này trong hơn 50 năm ... những con đường đã giữ cho ngọn núi vẻ đẹp nguyên sơ vốn có của nó ... để cậu bé thả hồn mình trong những buổi chiều ...

Tuổi thơ cậu bé gắn liền với cánh rừng xanh nõn nà ... gắn liền với màu tím và vị ngọt của những trái sim ... gắn liền với một con người ...

- Mình lại lên núi ông nhé ...

- Nếu cháu muốn ... ta luôn sẵn sàng đáp ứng ...

Cậu bé lại lon ton theo bước ông mình lên núi mỗi chiều ... để làm việc gì chính cậu cũng không rõ nữa!

- Mình lại chờ tiếp ông nhỉ!

- Thế cháu chưa muốn về sao?

- Cháu cũng muốn chờ ông à!

- Cháu chờ gì thế?

- Cháu cũng chẳng biết nữa ... chắc là chờ ông đó!

Tiếng cười phá tan không gian tĩnh lặng của buổi hoàng hôn. Những chú dơi chợt tỉnh ngủ, tung cánh bay đi trong nắng chiều.

- Cháu chờ ta sao? Vậy thì chúng ta cùng chờ tiếp nhé !

Thời gian âm thầm trôi đi ... cậu bé đang lớn lên từng ngày. Và người ông của cậu cũng đang dần yếu đi theo từng nhịp thời gian. Người ta không còn thấy hai ông cháu lên núi như mọi ngày nữa ... chỉ có cậu thôi ... một mình cậu mà thôi! Cậu vẫn ngồi trên mỏm đá quen thuộc ... vẫn đưa tầm mắt quan sát cảnh đất trời dần chìm trong giấc ngủ ... vẫn chờ đợi! Cậu chẳng biết mình đang chờ gì nữa ... chỉ đơn giản là chờ mà thôi ...

Ngày ông ra đi ... cậu bỏ lên núi ... cậu khóc một mình ...

- Cháu phải làm sao đây ? Cháu có còn phải chờ ông như ngày nào nữa không? Ông đi rồi ... ông đi rồi ...

Những giọt nước mắt hoà lẫn với giọt sương đêm trên lá cỏ ...

- Cháu phải chờ gì nữa đây ?

Cậu gục xuống ...

Cơn gió nhẹ thổi ... nó mang trong mình mùi hương của cả đất trời nơi đây ... mùi lá thông ...

Cơn gió nhẹ thổi ... nhẹ nhàng xoa dịu vết thương lòng của cậu ... cậu đỡ đau hơn ...

Cơn gió nhẹ thổi ... thổi quá khứ xa xưa trở về ... những lần cậu lên đây cùng ông ... tất cả như vừa mới xảy ra vậy ... kí ức hãy còn rõ nét trong tâm trí cậu bé ...


Hình ảnh: Tác giả bài viết (st)


Cậu dần chìm vào giấc ngủ ... "Ông ơi ... Đừng đi, đừng đi ông nhé!"... Thời gian lê những bước dài ...

Nỗi đau trong lòng cậu chẳng còn nữa ... có thể do thời gian hàn gắn tất cả ... mà cũng có thể là người ông chưa bao giờ ra đi ...

Ông đang ở đó ... ông đang ẩn mình trong những cơn gió ... vây quanh và ở bên cậu mỗi buổi chiều lên đây ...

- Anh đang chờ gì vậy?

- Anh cũng chẳng biết nữa!

- Anh phải biết mình chờ gì chứ?

- Anh không rõ là mình đang chờ gì nữa ... anh chờ ... chỉ đơn giản là chờ thôi! Một cơn gió ... một mùi hương ... một chút kỉ niệm ... một hình bóng con người! Ừ, có lẽ là một hình bóng con người!

- Ai thế anh?

- Một người đã dạy cho anh bài học đầu đời ... người đã dạy cho anh cách cảm nhận và yêu thiên nhiên đất trời nơi đây ... người đã dạy anh cách gọi về những kỉ niệm ...

- Gọi về những kỉ niệm ... em chưa nghe bao giờ?

- Em muốn học không?

- Có chứ!

- Thế cùng chờ với anh nhé! Rồi một ngày em sẽ hiểu ra thôi , cô bé ngốc à!

ST

dù cuộc sống có đi qua nhanh như gió, tất bật như thời gian hay tan biến như mây khói.....hãy vững tin, chờ đợi, chắc chắn bạn sẽ cảm nhận ra một niềm vui nho nhỏ, hay một ước mơ đã từng hiện ra trong tâm trí bạn :ôm: :hoa:

Em không làm thi nhân hay thi sĩ
Em chỉ làm tri kỷ của riêng anh :luv: :ôm:

Một Nụ cười bằng 10 thang thuốc bổ :) Không cười thì lỗ ráng chịu nghen ^_*

User avatar
littlehoney999
Nhựa Mít
Nhựa Mít
 
Tiền: $112,012
Posts: 6798
Joined: 01 Aug 2007
Location: trên cành cây, nơi có tổ ong ^_*
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng littlehoney999 từ: luckymit, christiane, lkkevin

Return to Hoa Thơm Cỏ Lạ



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 22 guests