Tấm Lòng Cha Mẹ

Điển tích văn học và lời hay ý đẹp

Moderators: littlehoney999, A Mít

Tấm Lòng Cha Mẹ

Postby Thuvang » 15 May 2018

Tấm Lòng Cha Mẹ

“Khi cha mẹ cho con cái thứ gì đó, con cái cười.

Khi con cái cho cha mẹ thứ gì đó, cha mẹ khóc!”


Image

Khi tôi lên giường đi ngủ là 11 giờ đêm, bên ngoài cửa sổ những bông tuyết nhỏ đang rơi. Tôi chui vào trong chăn, cầm lấy cái đồng hồ báo thức, phát hiện ra nó không kêu được nữa, tôi lại quên chưa mua pin. Trời lạnh như thế này, tôi chẳng muốn dậy. Tôi liền gọi điện cho mẹ:
- Mẹ ơi, đồng hồ báo thức của con hết pin rồi, mai con phải đi sớm đến công ty, có cuộc họp, 6h mẹ gọi con dậy nhé!'
Giọng mẹ ở đầu bên kia chừng một lúc mới nghe thấy, có lẽ mẹ đang ngủ, mẹ bảo:
- Được rồi con yêu!
Khi chuông điện thoại reo, tôi vẫn đang mơ một giấc mơ đẹp, bên ngoài trời vẫn còn tối. Mẹ nói ở bên kia đầu dây:
- Con gái à, mau dậy đi, hôm nay con có cuộc họp đấy!
Tôi ngẩng đầu nhìn, mới có 5h40 phút. Tôi không nhịn được bực mình:
- Không phải là con đã bảo mẹ 6h rồi sao? Con muốn ngủ thêm một chút nữa!
Mẹ ở đầu bên kia không nói gì cả, tôi cúp máy.
Thức dậy, tôi tắm gội xong xuôi rồi đi làm. Thời tiết thật lạnh, tuyết rơi lả tả giữa trời đất bao la. Đứng ở bến xe bus, chân tôi run cầm cập. Xung quanh còn mờ mờ ảo ảo, đứng bên cạnh tôi là hai bác đã có tuổi, tóc hoa râm. Tôi nghe thấy bác trai nói với bác gái:
- Bà xem, tối nào bà cũng ngủ không ngon, mới có mấy giờ sáng đã giục tôi dậy rồi, bây giờ thì đứng đợi rõ lâu!
Đúng vậy, chuyến xe đầu còn 5 phút nữa mới đến. Cuối cùng xe cũng đã đến, tôi lên xe. Lái xe là một chàng trai còn rất trẻ, đợi tôi lên xe xong, anh ta liền cho xe chạy. Tôi nói với anh ta: - Này anh tài xế, còn hai bác nữa đang ở dưới, trời lạnh như thế này mà họ đã đợi rất lâu rồi, tại sao anh không đợi người ta lên xe rồi mới chạy?
Anh ta rất bình tĩnh nói:
- Không sao đâu, đó là ba mẹ tôi. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi lái xe bus, ba mẹ tôi đến để xem đấy!
Bỗng nhiên tôi bật khóc. Tôi nhìn thấy tin nhắn của ba gửi đến:

- Con gái à, mẹ nói là mẹ đã không tốt, mẹ cả đêm ngủ không ngon, dậy từ rất sớm, mẹ lo con sẽ muộn cuộc họp.
Tôi bỗng nhớ đến một câu ngạn ngữ của người Do Thái:
“Khi cha mẹ cho con cái thứ gì đó, con cái cười
Khi con cái cho cha mẹ thứ gì đó, cha mẹ khóc!”
Xem xong tin nhắn, tôi ghi nhớ nhất định phải là một đứa con ngoan!

Cả cuộc đời này bạn nợ nhiều thứ, và bạn được nợ mà không yêu cầu bạn phải báo đáp lại chỉ có thể là cha mẹ ...
Hãy hiếu thảo với cha mẹ của chúng ta!...


(Sưu tầm)
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong, Tố Cầm

Re: Tấm Lòng Cha Mẹ

Postby Thuvang » 21 May 2018

Có Một Loại Tổn Thương Được Gọi Là "Chăm Chút Từng Ly Từng Tí"

Image

Cha mẹ yêu thương và bảo vệ con cái, vì con cái mà cam tâm tình nguyện dốc hết tất cả sức lực của mình, chăm chút từng li từng tí. Tuy vậy, kiểu yêu thương này có phải là tình yêu thương thực sự hay không? Câu chuyện thật đáng để mọi người suy ngẫm sâu xa!

Vào mùa thu năm nọ, bầy thiên nga từ phương bắc xa xôi bay tới một hòn đảo nhỏ và dừng chân lấy sức để bay tiếp về phương nam sinh sống qua mùa đông.
Trên hòn đảo nhỏ ấy có hai vợ chồng ông lão đánh cá, họ nhìn thấy bầy thiên nga bay tới đảo nên vô cùng mừng rỡ. Họ bèn đem rất nhiều thức ăn và những con cá bé mà họ bắt được cho chúng ăn.

Mùa đông đến, bầy thiên nga được vợ chồng ông lão cho thức ăn nên không tiếp tục bay về phương nam tránh rét nữa. Khi mặt hồ đóng băng, chúng không có nơi trú ẩn và thức ăn để sinh sống. Vợ chồng ông lão tốt bụng lại đưa chúng vào ngôi nhà tranh của mình để tránh rét và tiếp tục cung cấp thức ăn cho chúng mãi cho đến mùa xuân năm sau, khi băng trên mặt hồ đã tan. Hết năm này qua năm khác, hai vợ chồng ông lão tốt bụng lại đón bầy thiên nga vào nhà ở và cung cấp cho chúng thức ăn.

Cuối cùng hai vợ chồng ông lão đã già yếu và rời khỏi đảo, bầy thiên nga cũng biến mất. Không phải là chúng đã bay về phương nam tránh rét, mà vì vào năm sau đó mặt hồ đóng băng, bầy thiên nga không tìm được thức ăn để sinh sống nên chúng đã chết.

Trong câu chuyện trên, vợ chồng người ngư dân yêu thương bầy thiên nga giống như con cái của họ vậy. Họ tìm mọi cách che chở, bảo vệ chúng, cho ăn cho ở, hơn nữa, ngày qua ngày, năm qua năm đem lòng yêu thương mà bao bọc cho chúng. Mọi người không khỏi cảm thán rằng: “Vợ chồng người ngư dân thật tốt bụng, bầy thiên nga thật may mắn!” Thế nhưng kết cục bi thảm của bầy thiên nga lại cho chúng ta thấy rằng việc hai vợ chồng người ngư dân yêu thương đùm bọc quá mức đã khiến chúng sa vào cuộc sống an nhàn thụ động. Từ đó dưỡng thành tính ỷ lại, đánh mất bản năng sinh tồn, không còn cách nào để thích ứng hoàn cảnh và cuối cùng bị sự biến hóa của hoàn cảnh giết chết.

Trong cuộc sống hiện đại của chúng ta, có bao nhiêu bậc cha mẹ vì để con cái có cuộc sống sung túc an nhàn mà làm thay cho con cái, khiến chúng dưỡng thành một thói quen thụ động với cuộc sống? Tất nhiên ai cũng cần tình yêu, đặc biệt là con cái lại càng cần được cha mẹ yêu thương chăm sóc và bảo vệ. Nhưng tình yêu dạng bao bọc mọi lúc mọi nơi, tình yêu theo kiểu sắp đặt an bài sẵn cho cuộc đời của con cái… thì nó đã không còn là tình yêu thương nữa rồi, thậm chí có thể trở thành một con dao “nhẹ nhàng” gây tổn hại khôn lường!

(Sưu tầm)
Thuvang
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $7,118
Posts: 578
Joined: 14 Jun 2017
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thuvang từ: Que Huong


Return to Hoa Thơm Cỏ Lạ



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 15 guests