Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Điển tích văn học và lời hay ý đẹp

Moderators: littlehoney999, A Mít

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 12 Aug 2013

Vô Học
virusbro


Đường đang kẹt xe . Chiếc xe hơi bóng loáng bị kẹt cứng giữa dòng người , đang cố nhích lên từng chút một . Bên cạnh chiếc xích lô cũ kỹ rách nát cũng chung một tình trạng kẹt cứng . Cửa kính xe hơi bổng hạ xuống , một khuôn mặt bóng bẩy thò ra:
-Này ,coi chừng trầy xe tao, xướt một miếng là mày làm cả đời cũng không đủ trả đâu con ạ ! - người ngồi trong xe nhìn người đạp xích lô quát lên .
choẹt - anh ta nhổ một bãi nước miếng ngay xuống đường và kéo kính xe lên với tiếng lầm bầm :
-Đ.M cái lũ thất học , làm bẩn cả thành phố !
Vị khách già ngồi trên chiếc xích lô nhăn mặt khẽ thở dài : - Ừ ! đúng vậy !

Biết Đi
Donna_Donna

40 triệu!...Cả cuộc đời bố chắt chiu, cho hắn được công việc ổn định...
5 năm! Chưa một lần ngẩng mặt...
5 năm! Hắn "đi" bằng đầu gối... (31)

Bỏ việc và đi học... 1 cuộc sống mới...

Cay đắng và dằn vặt... nhưng...Hắn đã biết đi ! :ln:

Mối Tình Đầu !

tonnumychau

- Châu à !
-…
- Ghé anh nói nhỏ chuyện này !
-…
- Chụt !
-…
Trời đất như chao đảo, đẩy anh ra mà vẫn chưa tan cảm giác đê mê khó tả !
Năm đó tôi 12 tuổi ! :D

Quả Báo !
tonnumychau

03 tháng liền tôi tránh gặp anh. Sau những lá thư không một chữ hồi âm, thư cuối cùng anh gửi là những dấu chấm kín đầy 4 trang giấy !
Ngày tình phụ, giở lại thư anh tôi như đọc lại “bản án” ngày xưa của mình !

Lời Yêu!


40 năm trước, anh không dám nói, Hoài không chờ được anh...
10 năm sau anh chưa kịp nói, Hà vội đi lấy chồng. (26)
Hôm nay, anh đã nói với Lan, vậy mà... 60 tuổi, anh chưa một lần được cầm tay bạn gái. :ln:
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Christiane, dominickngo, Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby phongluu2010 » 19 Oct 2013

hic, nhiều truyện trong này đọc là khóc lun chứ hok thèm cay măt..:khóc: :khóc: :khóc:
Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua – sân trước – một cành mai.
User avatar
phongluu2010
Quả Mít
Quả Mít
 
Tiền: $8,590
Posts: 646
Joined: 11 Oct 2012
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng phongluu2010 từ: Christiane, dominickngo, TT Yen

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 03 Dec 2013

Lít bia hơi


Tối, con đi làm về - trễ như mọi ngày. Hôm nay có khách nước ngoài đến ký hợp đồng và cơ quan tổ chức chiêu đãi. Đến nhà thấy hình như ba đang rất vui? Khác với mọi ngày, trong mâm cơm đạm bạc còn có bình bia hơi 1 lít. Ba nói: "Chiều nay có ông khách tốt bụng, trả tiền xe rồi còn cho thêm 5000 đồng, ba mua lít bia hơi để chiêu đãi mẹ con đây!".

Mẹ thì không biết uống. Còn con cầm ly bia nhấm môi nghe nghẹn đắng! Đã quen rồi với bạn bè, khách khứa lu bù, rượi bia cao cấp. Chưa bao giờ con nếm thử một chút bia hơi!


Cùng nghề


Thằng bé bảy tuổi ngây thơ hỏi:

- Sao hôm nay nhà cô Lan đông học trò vậy bố?
- Mùng ba tết, học trò đến thăm và chúc tết cô giáo đấy. Ông bà có câu mùng một tết cha mùng ba tết thầy đó.
- Sao không thấy học trò thăm bố?
- À, sáng nay bố tiếp khách ở trường, học trò đã đến chúc tết bố rồi.

Thằng bé không biết bố nó nói dối. Chỉ vì cô Lan dạy Toán còn bố nó dạy Thể Dục... :ln:

Lẽ đời

Lúc còn bé, con được cả nhà rất cưng chiều vì là con út trong nhà, lâu lâu bị mẹ mắng con lại vùng vằng, khó chịu, đôi khi còn cãi lại, lòng ước muốn mau chóng lớn lên, lấy chồng như các chị, sẽ không còn bị cha mẹ mắng nữa.

Bây giờ con lấy chồng xa, gặp mẹ chồng khó tính, hay la, con không dám cãi nửa lời. Nghĩ về mẹ, lòng dâng trào một nỗi xót xa...


Tiền cứu trợ

Lũ. Ba nhắn lên " ... Nhà ngập, con đừng về! "

Hằng ngày, con cùng những người bạn trong đội công tác xã hội của trường cầm thùng lạc quyên vào các giảng đường, lớp học nhận tiền cứu trợ đồng bào miền Trung.

Truyền hình vẫn tiếp tục đưa tin và hình ảnh lũ lụt ở các tỉnh khúc ruột miền Trung, trong đó có quê mình. Con số người và của cải mất mát cứ tăng dần. Con sốt ruột, nôn nóng.

Hôm qua, cả nhà bác Ba kéo nhau lên ở tạm nhà chị Hai. Con sang hỏi thăm. Ra về, bác gái gởi cho con một gói mỏng và bảo: " Tiền cứu trợ, ba con gởi lên cho con ăn học đó ! "... Nghẹn ngào ....!!! :'(


KHÔNG ĐỀ

Nghỉ hè, chị đưa con về Việt Nam chơi, hai đứa mắt xanh tóc vàng đẹp tựa thiên thần!

Em về nhà, thấy chị ngồi nhổ tóc bạc cho mẹ bên thềm nhà, chị giống mẹ đến lạ kỳ. Bé út con chị mới hơn hai tuổi lẫm chẫm chạy theo đám anh chị em họ ngoài sân phơi. Thằng anh lớn ăn chuối, bánh vất vỏ tùm lum, đứa em lai Tây bí bô chạy theo, rồi nhặt bỏ vào thùng rác. Dì thương quá kéo nó lại hun lấy hun để vô gương mặt trắng hồng xinh xắn, không quên la mấy đứa lớn coi em nhỏ mà giỏi chưa nè! Chị cười, bảo ở nhà trẻ bên đó con nít được dạy vậy không hà.

Thằng lớn con chị, vừa tròn năm tuổi, từ trong nhà chạy lên, chị bảo thưa Dì đi con! Nó khoanh tay, ngập ngừng cúi đầu: “Con …con thu Dì!” rồi quay sang, vẫn giọng ngọng nghịu đó: “Ngoạo oi, con mời ngoạo vô an com … má nữa …” Rồi quay sang Dì gãi đầu, bối rối (ý muốn nói mời Dì nữa), Dì tròn xoe, há miệng “Quoao, cháu Dì nói cả tiếng Việt nữa à!?” Dì ngồi xuống ôm nó vô lòng, thấy thương ghê nơi không vì nó là đứa cháu lai Tây, nhà giàu. Nó thỏ thẻ “Vì là tiếng mẹ đẻ mờ”! Ba người lớn đều cười rớt nước mắt.


Khóc giùm

Cô bé đi học về muộn, ba mẹ rất lo.
Khi thấy cô về, ba mẹ hỏi xem con đã đi đâu và làm gì?
- Con dừng lại giúp bạn con ạ. Xe đạp của bạn ấy bị hỏng.
- Nhưng con đâu có biết sửa xe?
- Đúng ạ, nhưng con dừng lại để giúp bạn ấy khóc.
Cũng như cô bé đó, không phải ai trong chúng ta cũng biết sửa xe đạp. Nhưng chúng ta biết chia sẻ những nỗi lo âu và sợ hãi. Cuộc sống là một con đường rất dài, sẽ còn nhiều lần gặp cảnh "hỏng xe" lắm. Chúng ta hãy cùng nhau chia sẻ và an ủi.


Đôi mắt

Có một cô gái không may bị mù, quen biết một chàng trai, 2 người cùng yêu nhau, dến một ngày cô gái nói với chàng trai: "Khi nào em nhìn thấy được thế giới, em sẽ lấy anh". Rồi đến một ngày kia cô gái được phẩu thuật mắt và cô đã nhìn thấy được ánh sáng. Chàng trai hỏi: "Bây giờ em đã thấy được cả thế giới, em sẽ lấy anh chứ?"
Cô gái bị ngẩn ngơ choáng váng khi thấy chàng trai cũng bị mù như mình. Cô ta từ chối anh. Chàng trai ra đi trong nước mắt và nhắn lại rằng: "Hãy giữ gìn cẩn thận đôi mắt của mình em nhé, vì đó là món quà cuối cùng anh có thể tặng em".


Nói dối
(D.A.D)

Ngày đó nhà nghèo Cha mất , Mẹ tần tảo nhưng không đủ ăn. Để con có bữa ngon, Mẹ gởi con về giổ họ. Giữa đám cúng đông vui, chẳng ai đoái hoài, con bơ vơ lạc lõng... Về nhà Mẹ hỏi con né tránh: "Dạ vui! Cô bác mừng con...!!!".
Lớn lên, con đi làm xa, tạm gọi là thành đạt. Ngày giỗ họ con về cùng con trẻ, mọi người vui gặp gỡ, chăm sóc đủ điều, từ miếng ăn, chiếc bánh...
Về nhà nhìn ảnh Mẹ con thấy lòng rưng rưng. :'(
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Christiane, dominickngo, Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 13 Dec 2013

Phận nghèo

Mồng Tám tháng Ba. Nói khó mãi thằng bạn mới cho vay ba chục ngàn. Hớn hở ôm bó hoa đến cổng nhà nàng, đứng đợi. Không ngờ, chiếc Dylan trong ngõ vọt ra. Nàng ôm eo hắn cười rạng rỡ. Hắn, tay chủ tiệm vàng đầu phố. Tủi thân! :(

Phạm Quốc Khánh (Khánh Hòa)

Vô can

Quốc lộ về đêm, hắn rải đinh rồi hắn vá bốn xe xẹp. Mưa, hắn bỏ về. Hai xe khác đang tìm nơi vá bỗng "Rầm..... Ree...ét". Một chiếc nữa ngã lăn, bé năm tuổi văng vào bánh xe tải.
Người nguời rơi nước mắt. Hắn chẳng hay biết, vô can. :ln:

Phạm Lai (Đồng Nai)


Học ai?

Họp phụ huynh về, sếp giận dữ hỏi con trai: "Mày học ai tính côn đồ hay gây gổ đánh nhau thế?" Đứa con thản nhiên: "Học bố ... con vẫn thường nghe bố nói với mấy chú: "Phải đánh thằng này ... đá thằng kia ra khỏi công ty" đó thôi!? :ln:

Ninh Đức Hậu (Ninh Bình)

Mối tình đầu

Ngày lên đường nàng nói yêu tôi. Bẵng hai năm nhận được thư "...em yêu anh, nhưng anh Tuấn mới thích hợp lo cho em và gia đình...". Biết sao được...mình cầm AKA, người ta xách cặp da. Buồn! tự nhủ: Tình đầu thường không thành. :(
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Christiane, dominickngo, Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 18 Mar 2014

NỢ TÌNH

(PHẠM VINH CA)

Ngoài hai bữa cơm ngày, vợ chồng anh chưa sao lo nổi một căn nhà đúng nghĩa. Đám bạn cũ đứng ra vận động, đứa góp công, thằng góp của, dựng cho anh một “mái ấm tình thương”.

Tạm an cư. Anh nỗ lực làm đáp nghĩa. Có dư luận cho là anh “hết xôi rồi việc”...

Anh đột ngột qua đời. Trước lúc di quan, bạn bè đủ mặt, ai nấy đều bùi ngùi khi nghe những dòng di bút.

Cảm tạ bạn bè anh, chị khóc:

- Nợ tiền đã trả. Nhưng nợ tình vĩnh viễn ảnh mang theo ! :'(

LẼ THƯỜNG


(TRẦN CHI)

Họ nói chuyện với nhau hàng giờ liền không chán như bao cặp tình nhân đang yêu khác. Gọi điện thoại hẹn chiều gặp cũng mất gần nửa tiếng đồng hồ. Có cảm giác như thời gian không bao giờ đủ cho họ.

Những tưởng hôn nhân sẽ là cơ hội họ có thể nói với nhau nhiều hơn... Nào hay, tiếng nói đối với họ giờ đây giống như một thứ của cải có giới hạn mà ngày xưa họ xài quá nhiều rồi... :(

DẠY

(NGUYỄN CHÍNH)

Cô chủ nhiệm báo: “Thằng bé lại trốn học”.

Tôi choáng váng: “Mình cho con mọi thứ. Vậy mà...”. Tôi muốn chạy về “dần” cho nó một trận nhưng sợ vợ xót nên bỏ đến nhà một người quen.

Ông ta làm thợ nề, có con trai là học sinh giỏi cấp quốc gia. Ông bố đang tắm cho con, ông cẩn thận kỳ cọ, vui vẻ cười đùa.

Tôi kể hết về con mình rồi xin một lời góp ý.

Ông lơ đãng hỏi: “Này, đã bao giờ cậu tắm cho nó chưa?”

Tôi im lặng, lủi thủi ra về... :ln:

LẼ ĐỜI

(CA DAO)

Bà bán quán trước cổng trường qua đời trong một đêm giông gió. Những tưởng đám tang bà sẽ rất ảm đạm và vắng lạnh bởi bà lâu rồi chỉ còn sống một thân một mình. Nhưng lũ trẻ trong trường đã đến tiễn đưa bà, hàng hàng dài sau linh cữu. Ngày xưa, bà bán quà cho chúng, bà hỏi thăm, nhắc nhở chuyện học hành của chúng. Và những buổi chiều tối, bà để chúng ngồi chờ bố mẹ trong cái quán ọp ẹp của bà.

NGƯỜI CHA

(
Đ. DŨNG
)

Hừng đông, bến tất bật thuyền ra khơi.

Cũng như những lần rời bến trước, chị ở lại cùng con. Cầm tay anh mà không đưa tiễn.

Anh đi nhanh, bóng vạm vỡ, rắn rỏi...

Đã đủ cả: Lưới, dây, lửa, đèn, dầu, muối...

Thuyền khởi động. Bỗng anh dừng máy, xuống thuyền quay trở lại nhà. Chị hỏi. Anh cười với chị và con.

- “Anh quên thuốc?”. Nhưng anh mở tủ, lấy bút.

Hôn vợ và con. Anh vội vã rời nhà.

Bão số 5. Anh không về nữa. Nhưng sổ liên lạc của con, anh đã nhớ ký... :'(

VÕ SĨ

(DUYẾN)

Thầy dạy kèm Anh văn của tôi là hàng xóm. Khi thi lên đai Thái cực đạo rớt, anh kể cho tôi nghe. Lúc được tuyển vào đội tuyển quốc gia, anh lại giấu. Hát cho phường bị chê: kể; đoạt giải nhất karaoke: lại giấu... Có bạn trai, tôi kể, anh lặng thinh. Chia tay với bạn trai, tôi kể, anh cũng làm thinh... Khi nghe tôi nói đã từ hôn với gã Việt kiều, anh không làm thinh nữa:

- Tại sao vậy?

- Vì... em... yêu anh.

Thầy dạy, ca sĩ, võ sĩ của tôi như bị knock-out, khuỵu chân xuống, rồi... khóc. :D
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Christiane, dominickngo, Thuvang

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 31 Mar 2016

(Sưu tầm)

Ở lớp, tôi luôn dặn các em không được ghi lời giải vào sách. Một hôm phát hiện một quyển sách đầy nét bút tôi quát "Sao em gian dối với thầy?" Nó không nói, oà khóc. Đứa bạn bảo "Nhà nó nghèo, mua sách cũ đó thầy!" Tim tôi như rạn nứt. Ở trường sư phạm tôi đâu có học điều này. :(
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Christiane

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 19 Jul 2020

TRUYỆN THẬT NGẮN - THẬT BUỒN (ST)
Bà giữ cháu
Bà ở nhà giữ cháu khi con dâu bận việc. Thằng cháu bò chơi trợt tay nên mặt úp xuống nền gạch, môi sưng đỏ. Có thể nhưng bà nghe con dâu cứ nhắc mãi chuyện thằng cháu bị té rồi mách lại con trai bà trong khi bà giữ cháu với bao yêu thương .không tên gọi chỉ có được từ tấm lòng quí trọng, tưng tiu.
Sau góc bếp, qua chén cơm nuốt vội, bà nhìn màu vàng của quả bí ngọt bùi chân chất, lòng ngậm ngùi. Cái thời mà bà làm dâu đã qua lâu lắm rồi sao nước mắt của bà vẫn còn đau lòng thương tiếc??

Cái nồi đất
Hôm sắp sếp lại căn bếp, thấy cái nồi đầy đen đủi.. nó định vứt đi thi bà ngăn lại :"Cứ để đấy, có lúc lại cần đến, cháu ạ "Nó bẩn thể này mà bà còn tiếc! " Nói xong, nó đem vứt cái nồi ngoài bụi duối sau hè.
Chiều nay ăn cơm với cá bống kho tộ. Nó khen ngon. Bà bưng nồi cá gấp thêm ra đĩa :"Cháu ăn thêm đi,cá bống phải kho bằng nồi đất mới ngon!"
Nó nhìn cái nồi đất đen đũi, thấy quen quen. Ăn xong nó ra bụi duối tìm nhưng không thấy cái nồi đất đâu nữa...

Cây bàng
Đêm mùa đông se lạnh, cây bàng giữa sân trường bồi hồi nhận ra đã nhiều ngày không thấy thằng bé ngoan hiền vẫn thường ngồi học dưới gốc cây.
Nhớ lại những gì diễn ra hôm trước khi thằng bé bị nhóm bạn vây quanh bắt nạt, dồn ép dưới chân mình, cây bàng bứt rứt. Một chiếc lá heo héo lìa cành. Chao liệng trong không trung.
Rồi thằng bé trở lại, ngồi dưới cây một lần cuối trước khi nghỉ học. Cây bàng thả những chiếc lá mềm mại xoa dịu vuốt ve.
Qua hôm sau, chẳng hiểu sao trên khắp tán cây, lá bỗng rực một màu đỏ ối.

Chiếc bánh
Thằng bé vừa đi vừa nhắm nháp chiếc bánh. Do bất cẩn ,nó làm rơi chiếc bánh xuống đất. Nó toan nhặt lên.. Mẹ nó ngăn lại:
- Thôi nào! Bánh dính đất rồi, dơ lắm! Ăn vào sinh bệnh đấy!
Đoạn hai mẹ con vào tiệm mua chiếc bánh khác.
Họ vừa quay mặt đi, bên kia đường có một bà lão tiến nhanh về phía chiếc bánh . Sau đó bà dừng lại nhin quanh. Không ai để ý. Nhanh như cắt , bà lượm chiếc bánh lên rồi nhay ngấu nghiến. Bà vừa nhai vừa giấu đi hai hàng nước mắt.

Trang viết & Cuộc đời.

Trong những tác phẩm của chị, gia đình có sự mất mát chia lìa thì nhân vật “người chồng” luôn… bị chết trước vợ.
Anh giận, cho rằng chị ám chỉ mình. Chị bảo: “Nếu trang viết là cuộc đời thì em chỉ muốn anh không phải chịu nỗi buồn của người còn lại.”
Vậy mà chị ra đi trước anh.. Trơ trọi một mình, anh mới thấm thía nỗi chống chếnh, quạnh hiu của một tâm hồn lẻ bạn.

Ánh sáng nơi trái tim mẹ
Hoàng hôn nơi phố phường chợt le lói, nhắc con nhớ lại những ngày thơ ấu. Thời gian này chị em con lại dắt dìu nhau ra đầu làng ngóng mẹ. Chị tha em như mèo tha chuột. Ai nhìn cũng thương. Mẹ thường nhắc chuyện ngày xưa, mắt bao giờ cũng ngân ngẩn lệ:
- Đời mẹ nghèo, các con gắng học!
Hành trang theo con vào đời chỉ có những ngày thơ ấy, với hoàng hôn và bóng tối. Nhưng con biết, có một thứ ánh sáng nơi trái tim mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước con đi.

Ngày không nhiều nắng
Ba đi làm về mồ hôi ướt đẫm vai áo. Má tất bật nấu bữa cơm trưa lấm lem tro bếp.
Tôi buông sách đứng dậy lấy cho Ba ly nước, và quay xuống bếp định phụ cho Má nấu cơm trưa, thì bị cả hai nhắc "Con lên học bài đi, ngày mai thi rồi, ôn thêm được chữ nào thì ôn con ạ, mười hai năm đèn sách, ráng nghen cưng."
Giờ đây tôi đang làm ở một công ty lớn nhưng mỗi lần đến ngày thi Đại học là mọi kỷ niệm xưa lại ùa về, lại rơm rớm nước mắt. Nhà tôi giờ chỉ còn tôi và má, ba đã mất sau một tai nạn bất ngờ khi tôi còn là sinh viên năm nhất.
Những ước mơ của ba mẹ, con đã thực hiện được..
Ước mơ của con sao Ba không ở lại mà nhận Ba ơi ?

Thôi
Quê mình hễ mùa mưa lại ngập. Hồi ấy, con chập chững vào lớp Một, ngày ngày vượt hai cây số đến trường. Có bữa, mưa giăng đầy trời, nước ngập đến gối. Con nhìn ra, rơm rớm. Mẹ bảo:
-Thôi, hôm nay để mẹ cõng.
Mẹ cắp chiếc nón lá, cõng con trên lưng vượt qua dòng nước.
Con đậu Đại học, ra trường lấy được cô vợ giàu, thành đạt. Cuối tuần, con đưa mẹ đến siêu thị.
-Thôi, đường ngược chiều rồi. Mẹ chịu khó tự vào. Tiền nè. Tôi có việc phải đi!

Bánh tráng
Năm nào gần đến Tết mẹ tôi cũng ngâm ít giạ gạo để xay bột đem nhờ bà Sáu tráng bánh. Bánh dày có mè là bánh nướng, bánh có pha đường là bánh ngọt và bánh có dằn một ít muối tráng mỏng là bánh tráng nhúng nước.Tôi rất thích ăn bánh tráng nhúng nước cuốn chuối khô.
Biết chuyện, con gái tôi đi mua bánh tráng Trảng Bàng và chuối khô Mỏ Cày. Đúng là hàng Việt Nam chất lượng cao nhưng sao tôi ăn không thấy ngon. Có lẽ vì thiếu bàn tay của mẹ tôi?

Quà Tết
Một bà già vào shop, hỏi cô nhân viên bán hàng:
- Tôi muốn có một món quà tặng cho con trai tôi nhân ngày Tết!
- Thưa, anh ấy như thế nào ạ để cháu tư vấn cho bà?
- Con trai tôi cao 1,8m, đẹp trai, khỏe mạnh, độc thân .Hơn nữa là thứ gì nó cũng có rồi, nên tôi chẳng biết mua tặng nó thứ gì nữa!.
- Vậy bác có thể tặng anh ấy.... số điện thoại của cháu được không ạ!.

Ba ơi!
Ba tôi gốc nông dân, nhưng không làm ruộng mà làm thợ, thợ hớt tóc.. Lúc đầu còn là dượng giáo, ba tôi ăn mặc rất đẹp. Dần về sau, dượng giáo phải nuôi 9 đứa con nên ốm o, nhưng vẫn chỉnh tề.
Sau tiếp quản, gia đình tôi về quê. Ba tôi xuống thấy rõ.. Ông trở lại gốc nông dân làm ruộng, chài cá, rập cua, hớt tóc dạo.. Tôi quen nhìn ba tôi ướt dầm trở về sau một ngày làm việc cực nhọc, thèm một ly cà phê nóng bóc hơi. Nhiều người nhạo báng ba tôi nghèo mà chảnh, dám nuôi con ăn học. Ba tôi chỉ cười buồn.
Bây giờ lớn lên làm cha mẹ, tôi càng thắm thía nụ cười đó biết bao.
Ôi !Ba ơi!....

Con đánh vỡ đời mình
Con đánh vỡ chén cơm, mẹ nhẹ nhàng :" Lần sau cẩn thận nghe con! ".
Con đánh vỡ chiếc đĩa kỷ niệm đại học của mẹ, mẹ ôn tồn :" Khéo đứt tay đó con, tránh mẹ dọn cho! ".
Con đánh vỡ chiếc bình pha lê ba tặng mẹ ngày cưới, mẹ buồn buồn :" Con cẩn thận chứ con! ".
Cô giáo gọi điện về nhà, báo với mẹ, con bị phát hiện nhiều lần ăn cắp tiền của bạn. Đánh con mẹ khóc :"Con đánh vỡ đời mình mất, con ơi!..... "

Đọc báo
Nhớ ngày xưa, cứ mỗi sáng sớm cả phòng lại hùn tiền nhau mua một tờ báo. Sinh viên năm cuối, mua báo không phải để đọc tin tức như người ta, cả bọn chỉ giành giật nhau ngồi chăm chú nghiên cứu từng thông báo tuyển dụng trên trang quảng cáo. Mấy trang quảng cáo, anh em nâng niu như chính sinh mạng của mình.
Bây giờ công việc ổn định, mua một tờ báo như thói quen để đọc tin tức mỗi ngày, mấy trang quảng cáo vội vàng vứt đi. Chợt cô bé giúp việc ở quán cơm chay lại xin mấy tờ quảng cáo " Dạ, cháu đang tìm việc... "Chợt nhớ quây quất những ngày xưa....

Quan tâm!
Cuộc sống hằng ngày quá đổi xô bồ. Công việc quá bề bộn, chị không đủ thời gian quan tâm đến anh. Hôm nay, chị kết thúc bận rộn sớm. Định la cà bạn bè một chút. Chợt hình ảnh anh đọng lại. Chị nhớ hôm chị ốm, anh tẩm bổ chị bằng nồi cháo tán thật nhuyễn.. Không ngủ cả trưa, anh dỗ dành, chị mệt không ăn, phí cả nồi cháo. Nghĩ thật thương anh, chị phóng nhanh về nhà. Bữa cơm chiều đã dọn. Anh ngồi chờ chị, hai người ngồi bên nhau quay quần ấm áp.

Cảm Xúc
Đêm nghe bạn đặt hoa tặng vợ, anh nghĩ đến em trằn trọc ngủ không được. Biết tính em tần tiện, anh ngại mua hoa làm quà. Bạn nói:" Quà tặng mang ý nghĩa tình thần hơn thực dụng. Càng đặc biệt hơn khi món quà tạo được sự bất ngờ, thoả mãn ước mơ thầm kín của người nhận ".
Sáng dậy, anh vẫn còn nhớ nụ cười của em khi nhận hoa anh tặng trong mơ.... Và.... thật kỳ lạ!. Nụ cười của em trong mơ lại cho anh cảm xúc sung sướng rất thật.

Một trái tim.!
Vẻ mặt nó buồn khi kể tôi nghe :
- Hồi mình còn đủ bố mẹ, nhà nghèo nhưng vui và hạnh phúc lắm. Bố mình dành dụm mua được giàn karaoke, tối nào hai người cũng hát và thích nhất là bài gì có câu một túp lều tranh và hai trái tim vàng ?..Một thời gian sau mẹ mình bỏ đi theo người khác mình bố cô đơn cảnh gà trống nuôi con. Giờ mình mới hiểu được bố quá câu hỏi ngu ngơ của mình ngày ấy..
- Một túp lều tranh làm sao có khóa chắc chắn để giữ được hai trái tim làm bằng vàng mà không bị mất trộm hở bố?
Bố mình tránh né trong câu trả lời chưa chát:
- Ừ, trái tim bằng vàng, nhưng chỉ là tim giả, còn khi sống người ta chỉ cần một trái tim thật là đủ rồi con ạ....!

Trả hiếu
Nó thì đậu vào học một trường đại học ở thành phố. Hằng tháng, mẹ nó góp những đồng tiền lẻ từ việc bán rau, bán bí, đổi thành tiền chẵn gửi cho nó ăn học. Tốt nghiệp loại giỏi, nó được làm việc cho công ty liên doanh ở thành phố, lương tính bằng đô la. Hằng ngày, thấy nó bỏ những đồng tiền lẻ vào trong cái hộp để trong phòng trọ, tôi hỏi :"Để làm gì vậy? ".Nó trả lời :" Gửi về quê cho mẹ ăn trầu ". Nó đâu có biết, để góp đủ tiền cho nó ăn học, mẹ nó đã bỏ trầu lâu lắm rồi.

Vô danh
Last edited by TT Yen on 24 Sep 2020, edited 1 time in total.
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Que Huong

Re: Những Truyện Rất Ngắn...Đọc Cay Mắt

Postby TT Yen » 21 Aug 2020

Lễ Vu Lan
Ngày lễ Vu Lan báo hiếu cha mẹ, vợ chồng con cái tíu tít. Hai vợ chồng chuẩn bị món tiền to để tiến cúng nhà chùa, vàng mã hoa quả nhiều vô kể. Chất đồ lên xe, nổ máy.
Bà lật đật chạy theo: “Các con ơi, tối có về ăn cơm để mẹ nấu.”
– Thôi bà ạ, chiều chúng con ăn cơm chay trên chùa.
Bà lẳng lặng, ừ, mình thấy tủ bếp còn 1 gói mì ăn dở, thế cũng qua bữa tối.

_ từ fb thầy Lê văn Thông _
TT Yen
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $49,244
Posts: 2135
Joined: 04 Jun 2009
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng TT Yen từ: Que Huong

Previous

Return to Hoa Thơm Cỏ Lạ



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 6 guests