[center]Hàn Mặc Tử bán trăng Ta bán Vợ
Ai mua em ta bán em đi
Ta tiếc mần chi một tấm thân béo phì
Vòng tay khẳng khiu ta xiết ghì không đủ
Thân ròm xẹp lép như khoai củ phơi khô
Xưa em yêu ta là bởi hàm răng hô
Hàm răng cực thô bọc vàng to tổ bố
Trong đêm tân hôn em biết mình bị hố
Tưởng trúng vàng ròng mà vở phải vàng thô
Còn ta phê em vì tấm thân cá hố
Em bảo thân ròm do đời khổ mà ra
Học hành thì trốn lo sướng hát đàn ca
Vì mê ăn cá kho nên thành ra ca khó
Chưa yêu em thì giọng anh nào có nhỏ
Rước em dìa thì bệnh chẳng dám ho
Ui ! ai thương em......
thì anh cũng lạy...mà tặng cho
Dù có Sold chẳng được đồng xu nhỏ...
Walker (VietNo)[/center]
MC đi lang thang đọc thấy bài thơ ni dzui dzui lượm dzìa cho bà con cùng cười....