Trong phiên toà xử một vụ đánh nhau gây thương tích nặng
Bị cáo nhất định không chịu nhận tội. Y thanh minh:
- Thưa ông chánh án, trong vụ này tôi thật tình chỉ là người cố gắng làm cho mọi chuyện lặng lẽ, êm xuôi.
Ông chánh án nói đầy mỉa mai:
- Thật ư! Thế anh hãy giải thích tại sao lại đánh bên nguyên tả tơi rơi rụng đến nỗi người ta bị ngất xỉu cả tiếng đồng hồ?
Bị cáo giơ tay lên trời, tỏ vẻ thất vọng:
- Tôi thật ngạc nhiên về sự chậm hiểu của ông đấy! Nếu không mạnh tay như vậy thì làm sao tránh được ồn ào, ầm ĩ cơ chứ?