Coi 1 lô tranh vẽ của ông ni , SR từ từ nghiệm ra 1 điều (tiếng nhà Phật kiu là "giác ngộ" đó
)... he có 1 lối diễn tả sự vật gián tiếp chứ ko trực tiếp... thí dụ như những bức "moonlight , sunny day..." chẳng thấy trăng hay mặt trời đâu hết , nhưng dùng màu sắc và ánh sáng ấn tượng để diễn tả , và chú trọng tạo cảm giác + ấn tượng nhiều hơn là mô tả chi li từng chi tiết... thí dụ như "cây anh đào" mà chẳng thấy 1 cái bông nào hết.... (phải chăng là 1 điểm đặc biệt của tâm hồn tác giả?)
SR khoái nhất là bức "
Thu vàng"
, mặc dù ko vẽ cây lá gì nhiều nhưng "chơi màu" rất ấn tượng