Dạ Khúc - Những điều chẳng dễ nói ra .."Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy".
Những đêm trắng, những tháng ngày trống vắng xa xôi, những giờ phút cần có người bên cạnh. Một khoảng không gian vắng lặng cũng đủ để người ta mang trong mình tâm trạng khắc khoải. Nỗi lòng của con người có đâu là giới hạn khi mà nó cứ chất chứa và ngập tràn trong cuộc sống đầy bộn bề lo toan này….
Người con gái trong bài hát có phải là chính bạn hay một ai khác. Phụ nữ chúng ta, ai cũng có những phút yếu lòng, những lúc "say nắng". Nhưng đôi khi, cũng chỉ đơn giản là một chữ CẦN. Cần hơi ấm bàn tay, cần một chút câu hỏi han, cần sự động viên. Như thế có là tham lam quá không?
Con người mà, khi cần cũng mệt mỏi như ai! Và đâu chỉ thế, cũng cần đươc cảm thông và lắng nghe, chia sẻ. Cuộc sống quá bận rộn, cớ sao chúng ta cứ phải làm khổ nhau bởi những điều không đáng có, phải vậy không?
Người con gái trong bài hát dường như đã bị sự cô đơn chất chứa ám ảnh, đau đáu một nỗi niềm. Nỗi niềm lo sợ một ngày hạnh phúc sẽ rời xa, người mình yêu thương sẽ không ở bên mình.
Vậy đấy, tình cảm của con người cũng là điều dễ hiểu khi mà chúng ta thấy cần nhau trong cuộc đời này. Nếu như tình cảm yêu thương đó được san sẻ chia sớt cho đồng loại thì thế giới này sẽ tốt đẹp biết bao....
Có những điều cũng chẳng dễ nói ra, nhưng khi đã gọi tên nó thành lời thì nghĩa là mọi trở ngại về khoảng cách, về sự khó khăn, về tất cả sẽ được hóa giải.
-Cảm xúc cuối năm khi nghe bài Dạ Khúc , nếu bài ko đúng chổ phiền ai đó xóa hộ .
Chúc các Mít năm mới vui, an lành