Cây cỏ ngọt hay Stevia rebaudiana hoặc SWEET LEAF PLANT
Trong thiên nhiên có nhiều loại cây chứa đường năng lượng thấp, với độ ngọt cao gấp hàng trăm lần đường mía. Chúng được dùng làm chất thay thế đường cho những người phải kiêng loại thực phẩm này. Cỏ ngọt (còn gọi là cỏ mật, cỏ đường, cúc ngọt, trạch lan) là một loại cây như thế.
Cỏ ngọt được biết đến từ năm 1908. Hai nhà khoa học Reseback và Dieterich đã chiết xuất được glucozit từ lá cỏ ngọt. Đến năm 1931, Bridel và Lavieille mới xác định được glucozit đó chính là steviozit, chất cơ bản tạo nên độ ngọt ở loại cây này. Steviozit sau khi thủy phân sẽ cho 3 phân tử steviol và isosteviol. Chất steviol ngọt gấp 300 lần đường saccaroza, ít năng lượng, không lên men, không bị phân hủy mà hương vị thơm ngon, có thể dùng để thay thế đường trong chế độ ăn kiêng.
Đặc tính quan trọng của các glucozit này là có thể làm ngọt các loại thức ăn và đồ uống mà không gây độc hại cho người, không đòi hỏi kỹ thuật sản xuất phức tạp, năng suất cao, công nghệ thu hái chế biến đơn giản. Khối lượng thân, lá và chất lượng cỏ ngọt đạt cao nhất ở thời kỳ trước khi nở hoa, nghĩa là nên thu hoạch ở giai đoạn hình thành nụ.
Cỏ ngọt có nguồn gốc tự nhiên ở vùng Amambay và Iquacu thuộc biên giới Brazil và Paraguay. Ngày nay, nhiều nước trên thế giới đã phát triển việc dùng loại cây này trong đời sống. Ngay từ những năm đầu của thế kỷ 20, người dân Paraguay đã biết sử dụng cỏ ngọt như một loại nước giải khát. Đến những năm 70, cỏ ngọt đã bắt đầu được dùng rộng rãi ở Nhật Bản, Trung Quốc, Đài Loan, Hàn Quốc và nhiều nước Đông Nam Á. Tại Việt Nam, từ năm 1988, cỏ ngọt đã được nhập và trồng ở nhiều vùng như Hà Giang, Cao Bằng, Hà Tây, Lâm Đồng...
Chất ngọt chiết xuất từ lá cỏ ngọt khô được Công ty RSIT ở Canada gọi là “chất ngọt hoàng gia” bởi giá trị tuyệt vời của nó. Đây cũng là một công ty có bản quyền về chế tạo “chất ngọt hoàng gia” mà không gây ô nhiễm môi trường, không sử dụng hóa chất, sử dụng chất trao đổi ion để phân lập, chiết xuất và tinh chế các thành phần glucozit tự nhiên của cây.
Cỏ ngọt cũng được dùng như một loại trà dành cho những người bị bệnh tiểu đường, béo phì hoặc cao huyết áp. Một thí nghiệm được tiến hành trên 40 bệnh nhân cao huyết áp độ tuổi 50, cho thấy, loại trà này có tác dụng lợi tiểu, người bệnh thấy dễ chịu, ít đau đầu, huyết áp tương đối ổn định.
Trong công nghiệp thực phẩm, cỏ ngọt được dùng để pha chế làm tăng độ ngọt mà không làm tăng năng lượng của thực phẩm. Ngoài ra, loại cây này còn được dùng trong chế biến mỹ phẩm, chẳng hạn sữa làm mượt tóc, kem làm mềm da. Nó vừa có tác dụng nuôi dưỡng tất cả các mô, tái tạo làn da mới vừa chống nhiễm khuẩn, trừ nấm.
BS Phạm Thị Thục, Sức Khỏe & Đời Sống
Đó là bài trong tin điện tử truy trong Google.
Còn cá nhân tôi thì :
Năm ngoái vào Ebay mua một cây giá 3$ cộng thêm 6$ tiền cước phí vị chi là 9$, khi nhận thì được 2 cây (cao khoảng 6”), một cây cho một cây chết lạnh vì không mang vào nhà.
Hôm qua tình cờ ghé Home Depot thấy họ bán 3.50$ một chậu có khoảng 4, 5 hoặc 6 cây từ 1” đến 4” nên mua 2 chậu và chia ra được 10 cây nhỏ vào chậu 4”. Mấy ngày sau Lowe‘s cũng có bán bằng giá.
Cây cỏ ngọt có tên là Stevia có nguồn gốc ở Paraguây Nam Mỹ còn gọi là Stevia rebaudiana đã được thổ dân Guarani dùng từ lâu lắm rồi nhưng bị Mỹ cấm và coi như là Illegal drug cho mãi đến “DECEMBER 18, 2008 thì họ mới công nhận cho bán tự do.
Theo tài liệu thì :
A packet of sugar has about 11 calories, 3 grams of carbohydrates, and an estimated "glycemic load" of 2.
A packet of sucralose (Splenda) has 3 calories, 1 gram of carbohydrates, and a glycemic load of 1, according to NutritionData.
Còn Stevia thì : The body does not metabolize the sweet glycosides from the stevia leaf or any of its processed forms - so there is no caloric intake.
Do đó Stevia chỉ là một một chất đường đánh lừa khẩu vị những người thèm ngọt mà thôi.
Chính vì vậy mà ai cũng có thể thỏa mãn nhu cầu “ Thèm Ngọt” khi dùng cỏ ngọt mà không sợ độ đường tăng hay béo phì.
Dùng cỏ ngọt không bị phản ứng như là đường khoa học diet :
Đây là ý kiến của một người trong một Web về “Làm vườn”
Sweetness can vary from 10-600 times sweeter than sugar, dependent on a range of factors from soil, climate, time of harvest and many others.
It is NOT a true substitute for sugar in all recipes. It does not dissolve, it does not make a syrup. Consider it as a flavouring, much as you would vanilla.
To be honest, I don't like the taste of it, or rather, the earthy after-taste it has. Some people don't mind it, though.
Thêm một tài liệu để bạn biết về loại Sweetenner khác để mà tránh dùng nhiều :
Splenda is not natural; it is a chlorinated artificial sweetener. There have been no long-term human studies on the safety of Splenda; however, issues have been raised about Splenda in a new study from Duke University.
According to the study, Splenda “suppresses beneficial bacteria and directly affects the expression of the transporter P-gp and cytochrome P-450 isozymes that are known to interfere with the bioavailability of drugs and nutrients. Furthermore, these effects occur at Splenda doses that contain sucralose levels that are approved by the FDA for use in the food supply.”
For more information on the Duke University study, click here.
Sorbitol :High Intake of Sorbitol in Gum and Sweets May Cause Extreme Weight Loss
from WebMD — a health information Web site for patients
January 11, 2008 — Consuming sweets and chewing gum with sugar substitutes may help the weight-conscious slash calories, but excessive use of the sweetener sorbitol can cause extreme weight loss and other problems, according to a new report.
In this week's BMJ, Juergen Bauditz, MD, of the University of Berlin, and colleagues describe two patients with a sorbitol habit who had dramatic, unexplained weight loss until their excessive use of the sweetener was discovered.
Sugar-Free Sweeteners and Side Effects: Case Histories
One patient, a 21-year-old woman, had unexplained diarrhea and abdominal pain for eight months. She reported an unintended weight loss of 24 pounds, weighing in at about 90 pounds.
After she was asked about diet, she said she chewed sugar-free gum with sorbitol daily, taking in about 18 to 20 grams a day. One stick typically has 1.25 grams.
Once she eliminated sorbitol from her diet, the gastrointestinal problems stopped and she gained back more than 15 pounds.
The second patient, a 46-year-old man, had been hospitalized because of diarrhea and a weight loss of more than 48 pounds during the previous year. His blood work and other exams came back normal, but when asked about diet, he, too, reported excessive consumption of sorbitol. He chewed 20 sticks of sugar-free gum daily and also ate about 7 ounces of sweets daily, totaling about 30 grams of sorbitol.
When he cut out the sorbitol, he gained back 11 pounds within six months and his diarrhea problems disappeared.
The message for doctors, the authors conclude, is to inquire about dietary habits when a patient has unexplained weight loss.
Sugar-Free Sweeteners and Side Effects: A Food Scientist's View
Reports of side effects such as abdominal pain and diarrhea with high amounts of sorbitol consumption are nothing new, says Roger Clemens, DrPH, a spokesman for the Institute of Food Technologists and professor of pharmacology and pharmaceutical sciences at the University of Southern California, Los Angeles.
Nếu bạn biết trồng và chăm sóc các loại rau thơm thì bạn cũng có thể chăm sóc cây cỏ ngọt.
Ghi chú : theo tài liệu thì hạt cỏ ngọt chỉ có đời sống 3 tháng sau khi hái và tỷ lệ mọc mầm rất thấp. ( Xin lỗi tôi chưa thử gieo loại hột này nên không biết có đúng không )