Cô Gái Người Rừng

Những tin tức hay, lạ, vui, và hữu ích cho đời sống.
Xin đừng tranh luận về chính trị, tôn giáo, sắc tộc ...

Moderator: A Mít

Cô Gái Người Rừng

Postby Thanh An » 24 Jan 2007

Image
Cô gái Rơ Châm H’Pnhiên.
Sau 18 năm mất tích, một cô gái trở thành 'người Rừng'
Năm 8 tuổi, cô bé Rơ Châm H’Pnhiên, một Việt kiều ở Campuchia, mải đi tìm bò lạc nên không tìm được đường về nhà. Mãi đầu năm 2007, sau 18 năm mất tích, người ta đã tìm ra H’Pnhiên. Sự trở về cuộc sống con người đầy gian nan, bởi cô gần như bị "rừng hóa".

Anh Ksor Lu, cha của Rơ Châm H’Pnhiên, kể, gia đình anh thuộc dân tộc Giơ-rai, huyện Đức Cơ (tỉnh Gia Lai, Việt Nam). Hiện, gia đình sống ở thị trấn Ô-da-đao tỉnh Ra-ta-na-ki-ri, Campuchia.

Ngày 12/4/1989, lúc đó H’Pnhiên lên 8 tuổi, đang học lớp 2. Mải đi tìm bò lạc, em đã đi sâu vào rừng rồi không tìm được đường về. Dân làng đã đi tìm 3 ngày, 3 đêm, nhưng không thấy. Vợ chồng anh đành gạt nước mắt, đinh ninh con gái mình đã bị thú dữ ăn thịt.

Đầu tháng 1/2007, một nhóm người ở làng Xom, huyện Ô-da-đao đi phát cây làm rẫy, phát hiện hằng ngày phần cơm để dành bữa trưa luôn bị ăn vụng. Họ quyết định rình bắt cho được “thủ phạm”… 2-3 lần họ phát hiện đuổi theo, nhưng "thủ phạm" trốn nhanh vào rừng. Cho đến trưa 13/1 thì họ bắt được “người rừng”.

Lúc bắt gặp, ai nấy đều sợ hãi: Một hình hài con gái đen đúa, không mảnh vải che thân, tóc dài chấm gót rối bù, miệng chỉ ú ớ giống tiếng người, lại cả giống tiếng thú. Nhóm người địa phương liền đưa “người rừng” về làng Xom cạnh đó và báo cho cơ quan Công an huyện Ô-da-đao. Được tin, anh Ksor Lu (Công an huyện Ô-da-đao) có mặt. Anh không cầm được nước mắt khi phát hiện “người rừng” đó chính là con gái mình đã bị lạc cách đây 18 năm. Ksor Lu định ôm con vào lòng, nhưng nó sợ quá cào anh rách cả mặt, chỉ chực chạy trốn.

Phải vất vả lắm vợ chồng anh Ksor Lu mới “làm quen” và giữ được con gái để cắt tóc, cắt móng chân, móng tay và tắm gội. H’Pnhiên còn nhất quyết không chịu mặc quần áo… Cuối cùng, chị Rơ Châm H’Thía, mẹ của H’Pnhiên, vuốt ve và nựng mãi, "người rừng" mới chịu để yên. H' Pnhiên không thể đi vừa dép vì bàn chân và các ngón quá dài, ngón tay cũng dài và lóng ngóng như tay vượn. “Người rừng” đặc biệt thích ăn trái cây và thức ăn sống…

Đến nay, sau nhiều ngày tách khỏi rừng rú và sống trong tình yêu thương của gia đình, “bản tính người” trong cô mới hồi phục dần dần. Theo chị Rơ Châm H’Thía, mẹ của H’Pnhiên, con gái chị đã phát âm được đôi tiếng bập bẹ hơi rõ nghĩa, và qua các cử chỉ ra hiệu, vợ chồng chị bước đầu đã hình dung ra được 18 năm qua trong rừng con gái mình đã sống như thế nào.

Lúc bị lạc, H’Pnhiên rất sợ, khóc suốt mấy ngày, cứ đi, cứ khóc và cứ lạc sâu vào rừng rậm. Mỏi chân thì tìm một bóng cây ngồi nghỉ, buồn ngủ thì trốn vào khe đá… Nguồn sống của H’Pnhiên là các loại trái cây rừng. Đôi khi đi qua suối bắt được cá ăn sống. Suốt 18 năm, H'Pnhiên không gặp một ai, mà chỉ thấy thú rừng. Không lửa, không quần áo che thân, đau ốm không thuốc, vậy mà H' Pnhiên vẫn sống.

Vợ chồng chị Rơ Châm H’Thía đang tích cực gần gũi để "thuần hóa người rừng” và đợi khi con gái đã làm quen với môi trường, sẽ đưa đi bệnh viện khám, điều trị phục hồi sức khỏe. Cô gái 27 tuổi, giờ này phải học lại tất cả mọi thứ của cuộc sống con người
Sưu tầm.

Thêm tin về Cô gái Rừng xanh :
Image
Cô Gái Rừng Xanh” ở Cambodia có vẻ nhớ rừng, không muốn sống với con người
20.01.2007 04:06


Tiếp tục chuyện cô gái rừng xanh mà chúng tôi đã đưa hôm qua thì Cô Gái Rừng Xanh này sau suốt 18 năm sống lưu lạc trong rừng mới bị bắt trong tuần đang gặp nhiều khó khăn khi hội nhập vào thế giới văn minh và cô có vẻ muốn quay về rừng xanh, cảnh sát Cambodia cho hay như thế vào hôm thứ sáu 19/1.

Mao Sun, Trưởng Ty Cảnh Sát tỉnh Rattanakiri - nơi bắt được cô gái này, đã nói: “Cô ta cứ bò thay vì đứng thẳng đi như người được, lại cứ khóc luôn thôi.”

Ông Sun cho là cô gái có vẻ như muốn quay về Rừng Xanh: “Cô ta không quen sống trong xã hội loài người, chúng tôi phải mặc quần áo vào cho cô gái. Khi đói hay khát cô ta chỉ tay vào miệng.”

Cô gái được gọi là Ro Cham H’phhieng, đã đi lạc vào rừng khi mới lên 8 tuổi, lúc đó cô đang cùng một anh bà con chăn bò gần biên giới với Việt Nam. Lý do bị lạc thì chưa rõ.

Người dân làng cứ tưởng hai em bé đã bị thú rừng ăn thịt, nhưng tuần qua khi cô gái mò ra bìa rừng ăn trộm thực phẩm của một toán đốn gỗ thì cô bị bắt.

Người cha của cô chỉ nhận diện được con gáí nhờ vết sẹo dài trên lưng. Hình dạng của cô hết sức quái dị: da đen thui mà tóc thì dài tận chân.

Cảnh sát Cambodia cho biết sau 18 năm sống trong rừng, cô chỉ nói vài tiếng như “Ba, Má, và đau bụng” mà thôi. Dân làng thì cứ nói cô bị Ma Rừng ám.
Last edited by Thanh An on 26 Jan 2007, edited 1 time in total.
Điều quan trọng không phải
chúng ta sống được bao lâu,
mà chúng ta phải sống như thế nào.
User avatar
Thanh An
Múi Mít
Múi Mít
 
Tiền: $2,720
Posts: 74
Joined: 02 Apr 2005
Location: Vietnam
 
 
Món quà tinh thần gởi tặng Thanh An từ: bye ok, sakuraoka

Postby sakuraoka » 24 Jan 2007

wow tội nghiệp quá. Chắc chắn là bị khủng hoảng tinh thần lắm. :buồn:
"Khứ niên, kim nhật, thử môn trung
Nhân diện, đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu đông phong."

Live, Laugh, Love
User avatar
sakuraoka
Cuống Mít
Cuống Mít
 
Tiền: $348
Posts: 171
Joined: 15 Sep 2006
Location: Cát Bụi
 
 


Return to Kiến Thức Đó Đây



Who is online

Users browsing this forum: No registered users and 39 guests