by thùngphi » 15 Apr 2006
Đây là 2 đoạn cuối của bài thơ Dại Khờ-Xuân Diệu
TP type lên cho các Mít đọc luôn...
Những mắc cạn cũng cho rằng sâu chứa
Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy
Muôn nghìn đời tìm cớ dỗi sương mây
Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất
Người ta khổ vì cố chen ngỏ chật
Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào
Rồi bị thương, người ta giữ gươm đao
Không muốn chữa, không chịu lành thú độc!
Dại Khờ- Thơ Xuân Diệu
Tri âm Tri Tâm